古诗词

自谢

彭汝砺

瘠田历水旱,畎亩多荒芜。jí tián lì shuǐ hàn,quǎn mǔ duō huāng wú。
良农为锄耰,不岁成膏腴。liáng nóng wèi chú yōu,bù suì chéng gāo yú。
瘦木僵风雪,枝干皆蟠迂。shòu mù jiāng fēng xuě,zhī gàn jiē pán yū。
良工试刻斫,不日成盘盂。liáng gōng shì kè zhuó,bù rì chéng pán yú。
在人虽不肖,蒙教当自殊。zài rén suī bù xiào,méng jiào dāng zì shū。
重念贱子庸,仅同流俗愚。zhòng niàn jiàn zi yōng,jǐn tóng liú sú yú。
学不达本原,行行无廉隅。xué bù dá běn yuán,xíng xíng wú lián yú。
九思失孔戒,三省忘曾模。jiǔ sī shī kǒng jiè,sān shěng wàng céng mó。
背道而妄行,轻言以招辜。bèi dào ér wàng xíng,qīng yán yǐ zhāo gū。
一身旅焚巢,众目睽张弧。yī shēn lǚ fén cháo,zhòng mù kuí zhāng hú。
奔驰今逝矣,玷圭可磨乎。bēn chí jīn shì yǐ,diàn guī kě mó hū。
昼寝过甚微,圣门斥弗诛。zhòu qǐn guò shén wēi,shèng mén chì fú zhū。
于今底荒唐,较彼尤昏逾。yú jīn dǐ huāng táng,jiào bǐ yóu hūn yú。
尚赖君子仁,为包小人蒙。shàng lài jūn zi rén,wèi bāo xiǎo rén méng。
未即远方屏,止于鸣鼓攻。wèi jí yuǎn fāng píng,zhǐ yú míng gǔ gōng。
过愆苟不涤,忧虑环无穷。guò qiān gǒu bù dí,yōu lǜ huán wú qióng。
归来讼丑迹,自欲鞭微躬。guī lái sòng chǒu jì,zì yù biān wēi gōng。
父母遣汝来,期尔才德丰。fù mǔ qiǎn rǔ lái,qī ěr cái dé fēng。
亲友壮尔行,思尔事业充。qīn yǒu zhuàng ěr xíng,sī ěr shì yè chōng。
不沿仁义流,反扇偷惰风。bù yán rén yì liú,fǎn shàn tōu duò fēng。
固宜众人归,讵可多雷同。gù yí zhòng rén guī,jù kě duō léi tóng。
犹愿追已往,从此图令终。yóu yuàn zhuī yǐ wǎng,cóng cǐ tú lìng zhōng。
庶几谢颜子,自誓规缪公。shù jǐ xiè yán zi,zì shì guī móu gōng。
敢期白日光,重照幽谷中。gǎn qī bái rì guāng,zhòng zhào yōu gǔ zhōng。
驱除困蒙吝,震荡迷复凶。qū chú kùn méng lìn,zhèn dàng mí fù xiōng。
作诗代负荆,鄙诚实悾悾。zuò shī dài fù jīng,bǐ chéng shí kōng kōng。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

春秋成字韵

彭汝砺

凤鸟知何处,麟经卒告成。fèng niǎo zhī hé chù,lín jīng zú gào chéng。
人人无义战,岁岁有王正。rén rén wú yì zhàn,suì suì yǒu wáng zhèng。
秦楚空强力,桓文漫主盟。qín chǔ kōng qiáng lì,huán wén màn zhǔ méng。
是非微旨在,终始愿深明。shì fēi wēi zhǐ zài,zhōng shǐ yuàn shēn míng。

春秋成字韵

彭汝砺

法为衰周起,文因旧史成。fǎ wèi shuāi zhōu qǐ,wén yīn jiù shǐ chéng。
有权皆反正,无事亦书正。yǒu quán jiē fǎn zhèng,wú shì yì shū zhèng。
泣血葵丘会,伤心首止盟。qì xuè kuí qiū huì,shāng xīn shǒu zhǐ méng。
三家自萤爝,未助太阳明。sān jiā zì yíng jué,wèi zhù tài yáng míng。

春秋成字韵

彭汝砺

圣念周邦弱,经因鲁史成。shèng niàn zhōu bāng ruò,jīng yīn lǔ shǐ chéng。
尊王常谨始,罪隐不书正。zūn wáng cháng jǐn shǐ,zuì yǐn bù shū zhèng。
弗义嗟频战,无常叹屡盟。fú yì jiē pín zhàn,wú cháng tàn lǚ méng。
幽微今焕若,宁复比丘明。yōu wēi jīn huàn ruò,níng fù bǐ qiū míng。

春秋成字韵

彭汝砺

赏罚陵迟久,春秋笔削成。shǎng fá líng chí jiǔ,chūn qiū bǐ xuē chéng。
称人讥楚僭,书月谨周正。chēng rén jī chǔ jiàn,shū yuè jǐn zhōu zhèng。
国国强并弱,时时会复盟。guó guó qiáng bìng ruò,shí shí huì fù méng。
前贤褒贬在,一览是非明。qián xián bāo biǎn zài,yī lǎn shì fēi míng。

和深父伤字韵

彭汝砺

郑弃非人弃,梁亡只自亡。zhèng qì fēi rén qì,liáng wáng zhǐ zì wáng。
危机交弊弱,血刃第争强。wēi jī jiāo bì ruò,xuè rèn dì zhēng qiáng。
恃力虽千国,推尊独一王。shì lì suī qiān guó,tuī zūn dú yī wáng。
衰微今已往,掩卷益增伤。shuāi wēi jīn yǐ wǎng,yǎn juǎn yì zēng shāng。

和深父伤字韵

彭汝砺

前史权衡在,当时法度亡。qián shǐ quán héng zài,dāng shí fǎ dù wáng。
力扶周室弱,深抑楚人强。lì fú zhōu shì ruò,shēn yì chǔ rén qiáng。
言战嗟无义,书元示有王。yán zhàn jiē wú yì,shū yuán shì yǒu wáng。
细推褒贬意,掩卷一悲伤。xì tuī bāo biǎn yì,yǎn juǎn yī bēi shāng。

和深父伤字韵

彭汝砺

战伐周纲替,春秋救已亡。zhàn fá zhōu gāng tì,chūn qiū jiù yǐ wáng。
缀旒忧主弱,问鼎叹臣强。zhuì liú yōu zhǔ ruò,wèn dǐng tàn chén qiáng。
萧斧惩当世,蓍龟鉴后王。xiāo fǔ chéng dāng shì,shī guī jiàn hòu wáng。
最怜君学苦,能为古人伤。zuì lián jūn xué kǔ,néng wèi gǔ rén shāng。

和深父伤字韵

彭汝砺

春秋二百战,一一叙兴亡。chūn qiū èr bǎi zhàn,yī yī xù xīng wáng。
书战皆非义,称人亦贬强。shū zhàn jiē fēi yì,chēng rén yì biǎn qiáng。
临文常抑楚,谨始必尊王。lín wén cháng yì chǔ,jǐn shǐ bì zūn wáng。
穷究当时事,应须发感伤。qióng jiū dāng shí shì,yīng xū fā gǎn shāng。

深父学士示易诗四首某辄和韵

彭汝砺

学易非吾敢,疲驽亦勉旃。xué yì fēi wú gǎn,pí nú yì miǎn zhān。
冥心二篇策,皓首一韦编。míng xīn èr piān cè,hào shǒu yī wéi biān。
忧患生拘羑,几微续草玄。yōu huàn shēng jū yǒu,jǐ wēi xù cǎo xuán。
相期须畛域,慎勿泥蹄筌。xiāng qī xū zhěn yù,shèn wù ní tí quán。

深父学士示易诗四首某辄和韵

彭汝砺

大易诚微矣,吾门敢舍旃。dà yì chéng wēi yǐ,wú mén gǎn shě zhān。
文虽重旧旨,孔亦断残编。wén suī zhòng jiù zhǐ,kǒng yì duàn cán biān。
道远为功骏,言微蓄意玄。dào yuǎn wèi gōng jùn,yán wēi xù yì xuán。
江鱼如可得,朝夕自忘筌。jiāng yú rú kě dé,cháo xī zì wàng quán。

深父学士示易诗四首某辄和韵

彭汝砺

圣意藏羲易,人心勿舍旃。shèng yì cáng xī yì,rén xīn wù shě zhān。
玩爻知上古,经火叹遗编。wán yáo zhī shàng gǔ,jīng huǒ tàn yí biān。
六画功成简,三才道亦玄。liù huà gōng chéng jiǎn,sān cái dào yì xuán。
兄今微大过,默默识真筌。xiōng jīn wēi dà guò,mò mò shí zhēn quán。

深父学士示易诗四首某辄和韵

彭汝砺

易道更三古,愚心愿勉旃。yì dào gèng sān gǔ,yú xīn yuàn miǎn zhān。
研几甘白首,穷理自黄编。yán jǐ gān bái shǒu,qióng lǐ zì huáng biān。
西伯爻于繇,扬雄准以玄。xī bó yáo yú yáo,yáng xióng zhǔn yǐ xuán。
意先言象得,从此舍鱼筌。yì xiān yán xiàng dé,cóng cǐ shě yú quán。

毛诗

彭汝砺

美刺诗之奥,予今得所归。měi cì shī zhī ào,yǔ jīn dé suǒ guī。
议收天地远,心到圣贤微。yì shōu tiān dì yuǎn,xīn dào shèng xián wēi。
雅颂藏兴废,虫鱼隐是非。yǎ sòng cáng xīng fèi,chóng yú yǐn shì fēi。
篇章三百五,一一数珠玑。piān zhāng sān bǎi wǔ,yī yī shù zhū jī。

毛诗

彭汝砺

古诗皆有托,正道岂无归。gǔ shī jiē yǒu tuō,zhèng dào qǐ wú guī。
风雅收功远,弦歌得趣微。fēng yǎ shōu gōng yuǎn,xián gē dé qù wēi。
王刘终少是,毛郑亦多非。wáng liú zhōng shǎo shì,máo zhèng yì duō fēi。
儒氏潜深爱,篇篇尽玉玑。rú shì qián shēn ài,piān piān jǐn yù jī。

毛诗

彭汝砺

周鲁诗三百,篇篇自有归。zhōu lǔ shī sān bǎi,piān piān zì yǒu guī。
人心散堙郁,物意露幽微。rén xīn sàn yīn yù,wù yì lù yōu wēi。
原本今无复,风华比益非。yuán běn jīn wú fù,fēng huá bǐ yì fēi。
遒人不知采,空此缀明玑。qiú rén bù zhī cǎi,kōng cǐ zhuì míng jī。
10601234567»