古诗词

呈时宰二首

曹勋

不毛山海尽梯航,德洽重熙圣祚昌。bù máo shān hǎi jǐn tī háng,dé qià zhòng xī shèng zuò chāng。
万国鼎新周礼乐,千官星拱舜衣裳。wàn guó dǐng xīn zhōu lǐ lè,qiān guān xīng gǒng shùn yī shang。
惠沾圜土恩波阔,德及昆虫化日长。huì zhān huán tǔ ēn bō kuò,dé jí kūn chóng huà rì zhǎng。
天地至和昭感格,比闻甘露降番阳。tiān dì zhì hé zhāo gǎn gé,bǐ wén gān lù jiàng fān yáng。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

采桑曲

曹勋

鸣鸠初拂羽,桑叶破新萌。míng jiū chū fú yǔ,sāng yè pò xīn méng。
采采不盈掬,攀多力未生。cǎi cǎi bù yíng jū,pān duō lì wèi shēng。
春服浥朝露,晓日映妆明。chūn fú yì cháo lù,xiǎo rì yìng zhuāng míng。
语学流莺巧,身同飞燕轻。yǔ xué liú yīng qiǎo,shēn tóng fēi yàn qīng。
使君劳借问,夫婿自专城。shǐ jūn láo jiè wèn,fū xù zì zhuān chéng。

杨花曲

曹勋

千里万里长安道,送君思君为君老。qiān lǐ wàn lǐ zhǎng ān dào,sòng jūn sī jūn wèi jūn lǎo。
愿为水底石菖蒲,不教零落同百草。yuàn wèi shuǐ dǐ shí chāng pú,bù jiào líng luò tóng bǎi cǎo。

龙笛曲

曹勋

美人满酌金屈卮,劝我行乐当及时。měi rén mǎn zhuó jīn qū zhī,quàn wǒ xíng lè dāng jí shí。
艳歌流舞扬光辉。yàn gē liú wǔ yáng guāng huī。
扬光辉,照春日。yáng guāng huī,zhào chūn rì。
寿万春,欢未毕。shòu wàn chūn,huān wèi bì。

登山曲

曹勋

礼崇丘,陟重巘。lǐ chóng qiū,zhì zhòng yǎn。
省风俗,绵宇县。shěng fēng sú,mián yǔ xiàn。
集纷埃,郁葱倩。jí fēn āi,yù cōng qiàn。
顾秦雍,审伊洛。gù qín yōng,shěn yī luò。
惟前人,肇经度。wéi qián rén,zhào jīng dù。
保鸿名兮隆德声,陋崇高于群岳。bǎo hóng míng xī lóng dé shēng,lòu chóng gāo yú qún yuè。

凤凰曲

曹勋

帝子学凤吹,逸响萦回风。dì zi xué fèng chuī,yì xiǎng yíng huí fēng。
双飞翔紫霞,驾景凌轻虹。shuāng fēi xiáng zǐ xiá,jià jǐng líng qīng hóng。
戢影入青霭,声断彩云空。jí yǐng rù qīng ǎi,shēng duàn cǎi yún kōng。

绿水曲

曹勋

春光有馀辉,入水可揽结。chūn guāng yǒu yú huī,rù shuǐ kě lǎn jié。
予亦淡荡人,照影空明灭。yǔ yì dàn dàng rén,zhào yǐng kōng míng miè。

入塞曲

曹勋

黑水迢迢黑山暮,马鸣萧萧夜争度。hēi shuǐ tiáo tiáo hēi shān mù,mǎ míng xiāo xiāo yè zhēng dù。
胡笳四起黄云愁,角声呜咽何悠悠。hú jiā sì qǐ huáng yún chóu,jiǎo shēng wū yàn hé yōu yōu。
陇山行断不回首,一番回首添白头。lǒng shān xíng duàn bù huí shǒu,yī fān huí shǒu tiān bái tóu。

出塞曲

曹勋

来时长驱五千里,满目胡尘涨天起。lái shí zhǎng qū wǔ qiān lǐ,mǎn mù hú chén zhǎng tiān qǐ。
胡尘已息辽海空,班师来谒明光宫。hú chén yǐ xī liáo hǎi kōng,bān shī lái yè míng guāng gōng。
汉家天子耀神武,不知战士常辛苦。hàn jiā tiān zi yào shén wǔ,bù zhī zhàn shì cháng xīn kǔ。

花月词

曹勋

花光露重春烟湿,鹤去瑶台人伫立。huā guāng lù zhòng chūn yān shī,hè qù yáo tái rén zhù lì。
坐见栏干月脚西,景入长门金锁涩。zuò jiàn lán gàn yuè jiǎo xī,jǐng rù zhǎng mén jīn suǒ sè。
花开直莫媚春风,春风代谢如呼吸。huā kāi zhí mò mèi chūn fēng,chūn fēng dài xiè rú hū xī。

明月词

曹勋

明月,明月。míng yuè,míng yuè。
出沧溟,历丹阙。chū cāng míng,lì dān quē。
飞盖念西园,笙歌想南国。fēi gài niàn xī yuán,shēng gē xiǎng nán guó。
灵波如电泻高丘,云幄和烟锁空碧。líng bō rú diàn xiè gāo qiū,yún wò hé yān suǒ kōng bì。
人间何事怨别离,自昔循环有今昔。rén jiān hé shì yuàn bié lí,zì xī xún huán yǒu jīn xī。
今昔虽同事不同,昔时宫馆今荆棘。jīn xī suī tóng shì bù tóng,xī shí gōng guǎn jīn jīng jí。
汉家陵阙变池塘,吴楚江山异南北。hàn jiā líng quē biàn chí táng,wú chǔ jiāng shān yì nán běi。
明月那知古与今,治乱昏明有通塞。míng yuè nà zhī gǔ yǔ jīn,zhì luàn hūn míng yǒu tōng sāi。
我愿三纲不愆,四时不忒。wǒ yuàn sān gāng bù qiān,sì shí bù tè。
天地清宁,人物获职。tiān dì qīng níng,rén wù huò zhí。
白兔不见辱于虾蟆,黄发蒙照临之大德。bái tù bù jiàn rǔ yú xiā má,huáng fā méng zhào lín zhī dà dé。
非明月之宣功兮,则吾何知其为顺帝之则。fēi míng yuè zhī xuān gōng xī,zé wú hé zhī qí wèi shùn dì zhī zé。

湘妃怨

曹勋

委琼佩兮重渊,税鸾车兮深山。wěi qióng pèi xī zhòng yuān,shuì luán chē xī shēn shān。
望苍梧兮不极,与流水而潺湲。wàng cāng wú xī bù jí,yǔ liú shuǐ ér chán yuán。

湘妃怨

曹勋

风凄凄兮山之阻,云溟溟兮湘之浦。fēng qī qī xī shān zhī zǔ,yún míng míng xī xiāng zhī pǔ。
落日黄兮明月辉,古木苍烟号兕虎。luò rì huáng xī míng yuè huī,gǔ mù cāng yān hào sì hǔ。

湘妃怨

曹勋

雨潇潇兮洞庭,烟霏霏兮黄陵。yǔ xiāo xiāo xī dòng tíng,yān fēi fēi xī huáng líng。
望夫君兮不来,波渺渺而难升。wàng fū jūn xī bù lái,bō miǎo miǎo ér nán shēng。

昭君怨四首其一

曹勋

人生无定端,万事固难料。rén shēng wú dìng duān,wàn shì gù nán liào。
美好招世患,谗謟过忠告。měi hǎo zhāo shì huàn,chán tāo guò zhōng gào。
正淑不自媚,私谒事妍笑。zhèng shū bù zì mèi,sī yè shì yán xiào。
入宫逾十年,嫉妒掩称道。rù gōng yú shí nián,jí dù yǎn chēng dào。
疏贱难为容,况复昧倾巧。shū jiàn nán wèi róng,kuàng fù mèi qīng qiǎo。
一朝见排弃,众笑蛾眉好。yī cháo jiàn pái qì,zhòng xiào é méi hǎo。
驱车临出门,盛饰舒怀抱。qū chē lín chū mén,shèng shì shū huái bào。
不怨君王远,不怨父兄老。bù yuàn jūn wáng yuǎn,bù yuàn fù xiōng lǎo。
唯怨蛾眉误一生,荣枯不得同百草。wéi yuàn é méi wù yī shēng,róng kū bù dé tóng bǎi cǎo。

秋闺怨

曹勋

忧勤番作妒,险诐自为才。yōu qín fān zuò dù,xiǎn bì zì wèi cái。
赵瑟弦初绝,秦筝曲更哀。zhào sè xián chū jué,qín zhēng qū gèng āi。
蛛网罗妆鉴,庭芜暗玉阶。zhū wǎng luó zhuāng jiàn,tíng wú àn yù jiē。
听鸡虽自误,辞辇却成非。tīng jī suī zì wù,cí niǎn què chéng fēi。
犹谢昭阳月,时来照寝衣。yóu xiè zhāo yáng yuè,shí lái zhào qǐn yī。