古诗词

青苔篇

曹勋

陵陆变沧海,复作清浅流。líng lù biàn cāng hǎi,fù zuò qīng qiǎn liú。
扶疏蕊渊桂,先惊蒲柳秋。fú shū ruǐ yuān guì,xiān jīng pú liǔ qiū。
姑苏台未干,坐见麋鹿游。gū sū tái wèi gàn,zuò jiàn mí lù yóu。
秦皇正游览,黄屋指沙丘。qín huáng zhèng yóu lǎn,huáng wū zhǐ shā qiū。
乃知晞朝露,不必潜蛟虬。nǎi zhī xī cháo lù,bù bì qián jiāo qiú。
桀蹠岂庸陋,比德惭蜉蝣。jié zhí qǐ yōng lòu,bǐ dé cán fú yóu。
夷齐苦葵藿,垂誉贤伊周。yí qí kǔ kuí huò,chuí yù xián yī zhōu。
贫贱未必污,邪辟深可羞。pín jiàn wèi bì wū,xié pì shēn kě xiū。
愚智混生死,善恶观其由。yú zhì hùn shēng sǐ,shàn è guān qí yóu。
昧死尚役役,身外滋旁求。mèi sǐ shàng yì yì,shēn wài zī páng qiú。
君不见当年梨园歌舞人,歌声未歇生白头。jūn bù jiàn dāng nián lí yuán gē wǔ rén,gē shēng wèi xiē shēng bái tóu。
及时游衍且行乐,莫教日入辞高楼。jí shí yóu yǎn qiě xíng lè,mò jiào rì rù cí gāo lóu。
请君试诵青苔篇,令君一诵忘百忧。qǐng jūn shì sòng qīng tái piān,lìng jūn yī sòng wàng bǎi yōu。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮·其三

曹勋

花飞零乱随风舞。huā fēi líng luàn suí fēng wǔ。
花梢犹带虚檐雨。huā shāo yóu dài xū yán yǔ。
帘幕映黄昏。lián mù yìng huáng hūn。
江天日暮云。jiāng tiān rì mù yún。
有人楼上望。yǒu rén lóu shàng wàng。
生怕褰虚幌。shēng pà qiān xū huǎng。
冷落对炉薰。lěng luò duì lú xūn。
一春常怨春。yī chūn cháng yuàn chūn。

菩萨蛮·其三

曹勋

雨昏连夜催炎暑。yǔ hūn lián yè cuī yán shǔ。
暑炎催夜连昏雨。shǔ yán cuī yè lián hūn yǔ。
长簟水波凉。zhǎng diàn shuǐ bō liáng。
凉波水簟长。liáng bō shuǐ diàn zhǎng。
翠鬟双倚醉。cuì huán shuāng yǐ zuì。
醉倚双鬟翠。zuì yǐ shuāng huán cuì。
香枕印红妆。xiāng zhěn yìn hóng zhuāng。
妆红印枕香。zhuāng hóng yìn zhěn xiāng。

菩萨蛮·其三

曹勋

玉珰摇素腰如束。yù dāng yáo sù yāo rú shù。
束如腰素摇珰玉。shù rú yāo sù yáo dāng yù。
宜更醉春期。yí gèng zuì chūn qī。
期春醉更宜。qī chūn zuì gèng yí。
绣鸳闲永昼。xiù yuān xián yǒng zhòu。
昼永闲鸳绣。zhòu yǒng xián yuān xiù。
归念不曾稀。guī niàn bù céng xī。
稀曾不念归。xī céng bù niàn guī。

清平乐

曹勋

赵家燕燕。zhào jiā yàn yàn。
宜在昭阳殿。yí zài zhāo yáng diàn。
春入馆娃深宫宴。chūn rù guǎn wá shēn gōng yàn。
秀色从来未见。xiù sè cóng lái wèi jiàn。
浅颦轻笑都宜。qiǎn pín qīng xiào dōu yí。
临风好是腰肢。lín fēng hǎo shì yāo zhī。
今夜松江归路,月明愁满清辉。jīn yè sōng jiāng guī lù,yuè míng chóu mǎn qīng huī。

菩萨蛮·其三和贺子忱

曹勋

琴堂窗户清无暑。qín táng chuāng hù qīng wú shǔ。
宫妆争捧黄金注。gōng zhuāng zhēng pěng huáng jīn zhù。
劝我醉秋风。quàn wǒ zuì qiū fēng。
难辞两脸红。nán cí liǎng liǎn hóng。
别来三堕叶。bié lái sān duò yè。
同是修门客。tóng shì xiū mén kè。
十载叹萍蓬。shí zài tàn píng péng。
方欣一笑同。fāng xīn yī xiào tóng。

清平乐

曹勋

风休雨罢。fēng xiū yǔ bà。
三五春寒夜。sān wǔ chūn hán yè。
翠额重帘何妨下。cuì é zhòng lián hé fáng xià。
一炷非兰非麝。yī zhù fēi lán fēi shè。
红莲开遍吴宫。hóng lián kāi biàn wú gōng。
华灯小试房栊。huá dēng xiǎo shì fáng lóng。
客里愁须强遣,从来我辈情钟。kè lǐ chóu xū qiáng qiǎn,cóng lái wǒ bèi qíng zhōng。

清平乐

曹勋

秋凉破暑。qiū liáng pò shǔ。
暑气迟迟去。shǔ qì chí chí qù。
最喜连日风和雨。zuì xǐ lián rì fēng hé yǔ。
断送凉生庭户。duàn sòng liáng shēng tíng hù。
晚来灯火回廊。wǎn lái dēng huǒ huí láng。
有人新酒初尝。yǒu rén xīn jiǔ chū cháng。
且喜薄衾围暖,却愁秋月如霜。qiě xǐ báo qīn wéi nuǎn,què chóu qiū yuè rú shuāng。

清平乐

曹勋

春前别后。chūn qián bié hòu。
常是双眉皱。cháng shì shuāng méi zhòu。
生怕莺声催残漏。shēng pà yīng shēng cuī cán lòu。
梦破闲衾堆绣。mèng pò xián qīn duī xiù。
又还玉露金风。yòu hái yù lù jīn fēng。
秋声先到房栊。qiū shēng xiān dào fáng lóng。
川上不传尺素,云间犹望飞鸿。chuān shàng bù chuán chǐ sù,yún jiān yóu wàng fēi hóng。

清平乐

曹勋

一春老病。yī chūn lǎo bìng。
空过春光永。kōng guò chūn guāng yǒng。
药鼎煎炉朝暮景。yào dǐng jiān lú cháo mù jǐng。
只是医方药性。zhǐ shì yī fāng yào xìng。
经旬日色云遮。jīng xún rì sè yún zhē。
山高寒透窗纱。shān gāo hán tòu chuāng shā。
常恨檐头倾雨,犹能枕上看花。cháng hèn yán tóu qīng yǔ,yóu néng zhěn shàng kàn huā。

清平乐

曹勋

去年春破。qù nián chūn pò。
强半途中过。qiáng bàn tú zhōng guò。
日日篷窗眠了坐。rì rì péng chuāng mián le zuò。
饱听吴音楚些。bǎo tīng wú yīn chǔ xiē。
今年犹在天涯。jīn nián yóu zài tiān yá。
客情触处思家。kè qíng chù chù sī jiā。
柳密何人深院,竹疏特地桃花。liǔ mì hé rén shēn yuàn,zhú shū tè dì táo huā。

点绛唇

曹勋

昏旦交时,个中已有甘香味。hūn dàn jiāo shí,gè zhōng yǐ yǒu gān xiāng wèi。
咽同真液。yàn tóng zhēn yè。
便觉温温地。biàn jué wēn wēn dì。
八一高蟠,光动重楼外。bā yī gāo pán,guāng dòng zhòng lóu wài。
但留意。dàn liú yì。
自然和气。zì rán hé qì。
香满昆仑水。xiāng mǎn kūn lún shuǐ。

点绛唇

曹勋

怯雨羞云,翠鬟初按檀槽就。qiè yǔ xiū yún,cuì huán chū àn tán cáo jiù。
赏心时候。shǎng xīn shí hòu。
常劝花间酒。cháng quàn huā jiān jiǔ。
慢拈轻拢,怨感随纤手。màn niān qīng lǒng,yuàn gǎn suí xiān shǒu。
胡沙奏。hú shā zòu。
几行红袖。jǐ xíng hóng xiù。
都道谁家有。dōu dào shuí jiā yǒu。

点绛唇

曹勋

有个庵儿,做来不大元非小。yǒu gè ān ér,zuò lái bù dà yuán fēi xiǎo。
阳光常照。yáng guāng cháng zhào。
坐卧谁知道。zuò wò shuí zhī dào。
炼得丹砂,不是人间灶。liàn dé dān shā,bù shì rén jiān zào。
冲和妙。chōng hé miào。
鹤鸣猿啸。hè míng yuán xiào。
一任西风老。yī rèn xī fēng lǎo。

点绛唇

曹勋

一气冲融,浩然识取生缘处。yī qì chōng róng,hào rán shí qǔ shēng yuán chù。
敛归灵府。liǎn guī líng fǔ。
便作真铅柱。biàn zuò zhēn qiān zhù。
九任玄归,行处龙先虎。jiǔ rèn xuán guī,xíng chù lóng xiān hǔ。
山头雨。shān tóu yǔ。
散成清露。sàn chéng qīng lù。
玛瑙生玄圃。mǎ nǎo shēng xuán pǔ。

点绛唇

曹勋

秋雨弥空,冷侵窗户琴书润。qiū yǔ mí kōng,lěng qīn chuāng hù qín shū rùn。
四檐成韵。sì yán chéng yùn。
孤坐无人问。gū zuò wú rén wèn。
壮志消沈,喜入清闲运。zhuàng zhì xiāo shěn,xǐ rù qīng xián yùn。
常安分。cháng ān fēn。
炷烟飘尽。zhù yān piāo jǐn。
更拨馀香烬。gèng bō yú xiāng jìn。