古诗词

赠吴思道

曹勋

某也极连蹇,世缘牵喧卑。mǒu yě jí lián jiǎn,shì yuán qiān xuān bēi。
久困戎烬间,方与鞍马辞。jiǔ kùn róng jìn jiān,fāng yǔ ān mǎ cí。
得奉宫观禄,遽失糟糠妻。dé fèng gōng guān lù,jù shī zāo kāng qī。
泪零穗帷风,春惨中梱悲。lèi líng suì wéi fēng,chūn cǎn zhōng kǔn bēi。
生理正落莫,幽思难平治。shēng lǐ zhèng luò mò,yōu sī nán píng zhì。
公来黟歙遥,率孤再拜之。gōng lái yī shè yáo,lǜ gū zài bài zhī。
慰藉累年别,叹息私门衰。wèi jí lèi nián bié,tàn xī sī mén shuāi。
而公颜渥丹,绿鬓白发稀。ér gōng yán wò dān,lǜ bìn bái fā xī。
顿换神气妙,密验刀圭奇。dùn huàn shén qì miào,mì yàn dāo guī qí。
内典禅悦深,外丹日月迟。nèi diǎn chán yuè shēn,wài dān rì yuè chí。
阴功粹雅度,方为世所师。yīn gōng cuì yǎ dù,fāng wèi shì suǒ shī。
永怀我先君,与公深相知。yǒng huái wǒ xiān jūn,yǔ gōng shēn xiāng zhī。
辱以执友契,肯顾贱子微。rǔ yǐ zhí yǒu qì,kěn gù jiàn zi wēi。
贱子感诲言,于兹老锄犁。jiàn zi gǎn huì yán,yú zī lǎo chú lí。
瓯窭祝场圃,翕张防寒饥。ōu jù zhù chǎng pǔ,xī zhāng fáng hán jī。
时时躬远郊,一一得自怡。shí shí gōng yuǎn jiāo,yī yī dé zì yí。
次第教三子,令谙田亩为。cì dì jiào sān zi,lìng ān tián mǔ wèi。
老钝依颓檐,忘言随四时。lǎo dùn yī tuí yán,wàng yán suí sì shí。
幸会道此乐,秋风遽言归。xìng huì dào cǐ lè,qiū fēng jù yán guī。
尚有一瓣香,愿奉钟吕期。shàng yǒu yī bàn xiāng,yuàn fèng zhōng lǚ qī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

扈跸建康道中值雪二首

曹勋

玉界琼田处处村,群山缭白晓云昏。yù jiè qióng tián chù chù cūn,qún shān liáo bái xiǎo yún hūn。
圣君缟素天垂应,三白飞花奉至尊。shèng jūn gǎo sù tiān chuí yīng,sān bái fēi huā fèng zhì zūn。

扈跸建康道中值雪二首

曹勋

雷动天旋从六龙,更催时雪下云空。léi dòng tiān xuán cóng liù lóng,gèng cuī shí xuě xià yún kōng。
师行银色光中地,鸟过琼瑶草木中。shī xíng yín sè guāng zhōng dì,niǎo guò qióng yáo cǎo mù zhōng。

和曾舍人梅影雪意二首

曹勋

疏枝冷蕊欲摇春,照水铺苔不碍尘。shū zhī lěng ruǐ yù yáo chūn,zhào shuǐ pù tái bù ài chén。
莫遣移寒占窗月,窗中应有可怜人。mò qiǎn yí hán zhàn chuāng yuè,chuāng zhōng yīng yǒu kě lián rén。

和曾舍人梅影雪意二首

曹勋

冥冥何处认飞鸿,天地同云冷不风。míng míng hé chù rèn fēi hóng,tiān dì tóng yún lěng bù fēng。
玉蕊瑶林应在望,儿童喜入笑声中。yù ruǐ yáo lín yīng zài wàng,ér tóng xǐ rù xiào shēng zhōng。

接伴书怀

曹勋

客路空过桃李春,塞尘湿遍马蹄痕。kè lù kōng guò táo lǐ chūn,sāi chén shī biàn mǎ tí hén。
荠花如雪薹苗老,应有垂杨绿荫门。jì huā rú xuě tái miáo lǎo,yīng yǒu chuí yáng lǜ yīn mén。

游玉隆宫四首

曹勋

宫宇璇题日月明,几经戎烬独峥嵘。gōng yǔ xuán tí rì yuè míng,jǐ jīng róng jìn dú zhēng róng。
庭中欲问参天柏,一饷清风相伴行。tíng zhōng yù wèn cān tiān bǎi,yī xiǎng qīng fēng xiāng bàn xíng。

游玉隆宫四首

曹勋

由晋神功竦八荒,抑奸扶运焕天章。yóu jìn shén gōng sǒng bā huāng,yì jiān fú yùn huàn tiān zhāng。
中原正苦鲸鲵毒,应为苍生淬剑铓。zhōng yuán zhèng kǔ jīng ní dú,yīng wèi cāng shēng cuì jiàn máng。

游玉隆宫四首

曹勋

至日西山道路长,逍遥暂喜息奔忙。zhì rì xī shān dào lù zhǎng,xiāo yáo zàn xǐ xī bēn máng。
无人共饮山村酒,只对清虚一炷香。wú rén gòng yǐn shān cūn jiǔ,zhǐ duì qīng xū yī zhù xiāng。

游玉隆宫四首

曹勋

至日栖栖水竹村,晚寻净舍拂征尘。zhì rì qī qī shuǐ zhú cūn,wǎn xún jìng shě fú zhēng chén。
梅花未见临清浅,已有鸣鸠唤早春。méi huā wèi jiàn lín qīng qiǎn,yǐ yǒu míng jiū huàn zǎo chūn。

游庐山将归有作二首

曹勋

绕砌流泉响佩环,翘鸱宫殿隐仙山。rào qì liú quán xiǎng pèi huán,qiào chī gōng diàn yǐn xiān shān。
老难遍踏山中胜,且看轻云薄雾间。lǎo nán biàn tà shān zhōng shèng,qiě kàn qīng yún báo wù jiān。

游庐山将归有作二首

曹勋

上真应御白云闲,肃立香霏玉殿寒。shàng zhēn yīng yù bái yún xián,sù lì xiāng fēi yù diàn hán。
五百年中今应运,愿还中土汉衣冠。wǔ bǎi nián zhōng jīn yīng yùn,yuàn hái zhōng tǔ hàn yī guān。

游莲峰

曹勋

绝壑垂萝莲出泥,灵根泻碧漱春曦。jué hè chuí luó lián chū ní,líng gēn xiè bì shù chūn xī。
支筇得住烟云上,剩看飞流溅沫时。zhī qióng dé zhù yān yún shàng,shèng kàn fēi liú jiàn mò shí。

巢湖阻风题岸亭

曹勋

病体萦仍未肯安,益嗟气血顿衰残。bìng tǐ yíng réng wèi kěn ān,yì jiē qì xuè dùn shuāi cán。
更堪五日守风苦,殊觉一年行路难。gèng kān wǔ rì shǒu fēng kǔ,shū jué yī nián xíng lù nán。

夜泊仙居客舍

曹勋

山寒虚籁接溪声,暮雨连空翠几层。shān hán xū lài jiē xī shēng,mù yǔ lián kōng cuì jǐ céng。
寄榻若无千里梦,便如云衲一孤僧。jì tà ruò wú qiān lǐ mèng,biàn rú yún nà yī gū sēng。

道过京师二首

曹勋

都城百雉晓云空,四塔亭亭倚望中。dōu chéng bǎi zhì xiǎo yún kōng,sì tǎ tíng tíng yǐ wàng zhōng。
自是老怀多感慨,一襟清泪湿秋风。zì shì lǎo huái duō gǎn kǎi,yī jīn qīng lèi shī qiū fēng。