古诗词

送郑少卿景望知建宁其四

陈傅良

屏废诚愚分,牢愁更索居。píng fèi chéng yú fēn,láo chóu gèng suǒ jū。
若逢知己问,犹解课儿书。ruò féng zhī jǐ wèn,yóu jiě kè ér shū。
地僻门长闭,年饥菜自锄。dì pì mén zhǎng bì,nián jī cài zì chú。
相望无一字,不是故情疏。xiāng wàng wú yī zì,bù shì gù qíng shū。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

舟中奉呈赵帅一首且速迎侍相与满岁

陈傅良

曷不放言追鵩赋,岂无幽思续离骚。hé bù fàng yán zhuī fú fù,qǐ wú yōu sī xù lí sāo。
去年比屋馀三釜,昨夜沿江长一篙。qù nián bǐ wū yú sān fǔ,zuó yè yán jiāng zhǎng yī gāo。
白发岂曾缘吏役,青衫那更有儿曹。bái fā qǐ céng yuán lì yì,qīng shān nà gèng yǒu ér cáo。
鱼轩肯为公来否,相约春光访蟹螯。yú xuān kěn wèi gōng lái fǒu,xiāng yuē chūn guāng fǎng xiè áo。

除浙西宪舟过钓台有感

陈傅良

一再登临万事非,裹头还已雪垂垂。yī zài dēng lín wàn shì fēi,guǒ tóu hái yǐ xuě chuí chuí。
敢论笔力今无恨,欲附碑阴始不疑。gǎn lùn bǐ lì jīn wú hèn,yù fù bēi yīn shǐ bù yí。
台阁有人堪共政,江山如此且随宜。tái gé yǒu rén kān gòng zhèng,jiāng shān rú cǐ qiě suí yí。
论功汉鼎吾何有,自是风流百代师。lùn gōng hàn dǐng wú hé yǒu,zì shì fēng liú bǎi dài shī。

寄陈同甫

陈傅良

古来材大难为用,纳纳乾坤著几人。gǔ lái cái dà nán wèi yòng,nà nà qián kūn zhù jǐ rén。
但把鸡豚燕同社,莫将鹅鸭恼比邻。dàn bǎ jī tún yàn tóng shè,mò jiāng é yā nǎo bǐ lín。
世非文字将安托,身与儿孙竟孰亲。shì fēi wén zì jiāng ān tuō,shēn yǔ ér sūn jìng shú qīn。
一语解纷吾岂敢,只应行道亦酸辛。yī yǔ jiě fēn wú qǐ gǎn,zhǐ yīng xíng dào yì suān xīn。

送辛卿幼安帅闽

陈傅良

长才自昔恨平时,三入修门两鬓丝。zhǎng cái zì xī hèn píng shí,sān rù xiū mén liǎng bìn sī。
瓮下可能长夜饮,花间却学晚唐词。wèng xià kě néng zhǎng yè yǐn,huā jiān què xué wǎn táng cí。
潸然北顾关河水,简在西清日月迟。shān rán běi gù guān hé shuǐ,jiǎn zài xī qīng rì yuè chí。
乘雁双凫沧海上,与君从此恐差池。chéng yàn shuāng fú cāng hǎi shàng,yǔ jūn cóng cǐ kǒng chà chí。

送卢郎中国华赴闽宪

陈傅良

相望千里马牛风,联事湖湘各已翁。xiāng wàng qiān lǐ mǎ niú fēng,lián shì hú xiāng gè yǐ wēng。
造次便呼儿女见,绸缪略与弟兄同。zào cì biàn hū ér nǚ jiàn,chóu móu lüè yǔ dì xiōng tóng。
百年又是梅花发,万事何如荔子红。bǎi nián yòu shì méi huā fā,wàn shì hé rú lì zi hóng。
欲附使轺嗟不及,却怜身在俊躔中。yù fù shǐ yáo jiē bù jí,què lián shēn zài jùn chán zhōng。

送范大著文叔知彭州

陈傅良

中书世禄今无几,唐鉴家声世不多。zhōng shū shì lù jīn wú jǐ,táng jiàn jiā shēng shì bù duō。
安得有人贤若此,忽闻去国意如何。ān dé yǒu rén xián ruò cǐ,hū wén qù guó yì rú hé。
同朝最是头先白,知己还愁语太苛。tóng cháo zuì shì tóu xiān bái,zhī jǐ hái chóu yǔ tài kē。
尽欲读书三万卷,蓬莱未必似岷峨。jǐn yù dú shū sān wàn juǎn,péng lái wèi bì shì mín é。

和刘进之韵兼简吴阜之

陈傅良

憧憧满眼事何稠,落落论心思独幽。chōng chōng mǎn yǎn shì hé chóu,luò luò lùn xīn sī dú yōu。
去国未能身一叶,怀人但觉日三秋。qù guó wèi néng shēn yī yè,huái rén dàn jué rì sān qiū。
池塘春草方同梦,江汉归舟更别愁。chí táng chūn cǎo fāng tóng mèng,jiāng hàn guī zhōu gèng bié chóu。
安得箫韶仪两凤,不妨燕雀自嘲啁。ān dé xiāo sháo yí liǎng fèng,bù fáng yàn què zì cháo zhāo。

初夏有感因用前韵久旱适得雨欣然卒章

陈傅良

湖山妩媚绿阴稠,谁向芸芸得趣幽。hú shān wǔ mèi lǜ yīn chóu,shuí xiàng yún yún dé qù yōu。
半破榴花方恨晚,新来燕子未知秋。bàn pò liú huā fāng hèn wǎn,xīn lái yàn zi wèi zhī qiū。
去为吏隐虽吾愿,归得家山政自愁。qù wèi lì yǐn suī wú yuàn,guī dé jiā shān zhèng zì chóu。
赖有雨声宽百感,忽如孤凤见群啁。lài yǒu yǔ shēng kuān bǎi gǎn,hū rú gū fèng jiàn qún zhāo。

送潘德久之官建康

陈傅良

平生不解通毛刺,万事无能改鬓华。píng shēng bù jiě tōng máo cì,wàn shì wú néng gǎi bìn huá。
岂是襟怀堪逆旅,直须诗句可名家。qǐ shì jīn huái kān nì lǚ,zhí xū shī jù kě míng jiā。
老为宾客从戎幕,强使妻孥理帽纱。lǎo wèi bīn kè cóng róng mù,qiáng shǐ qī nú lǐ mào shā。
不有将军宽礼数,新愁却恐堕江花。bù yǒu jiāng jūn kuān lǐ shù,xīn chóu què kǒng duò jiāng huā。

同游张园酒中各叹明年未知谁与此会余最衰病宜去因作诗识之

陈傅良

春过新烟能有几,愁生飞絮转难禁。chūn guò xīn yān néng yǒu jǐ,chóu shēng fēi xù zhuǎn nán jìn。
可怜衰白随年少,爱看残红到夜深。kě lián shuāi bái suí nián shǎo,ài kàn cán hóng dào yè shēn。
一辈衣冠方事事,故园松竹已阴阴。yī bèi yī guān fāng shì shì,gù yuán sōng zhú yǐ yīn yīn。
明年此会知谁共,雁荡山前寄好音。míng nián cǐ huì zhī shuí gòng,yàn dàng shān qián jì hǎo yīn。

次韵奉酬方辉先

陈傅良

也知朝士愧山林,猿鹤相怀怨亦深。yě zhī cháo shì kuì shān lín,yuán hè xiāng huái yuàn yì shēn。
屈指落花年荏苒,断魂凋鬓日侵寻。qū zhǐ luò huā nián rěn rǎn,duàn hún diāo bìn rì qīn xún。
向来相与期何事,老去谁能会此心。xiàng lái xiāng yǔ qī hé shì,lǎo qù shuí néng huì cǐ xīn。
多谢故人重话旧,独怜志古定遗今。duō xiè gù rén zhòng huà jiù,dú lián zhì gǔ dìng yí jīn。

送倪正甫侍郎贺正

陈傅良

雪蘖冰芽又复春,中原□睹属车尘。xuě niè bīng yá yòu fù chūn,zhōng yuán dǔ shǔ chē chén。
欢呼汉节从天下,愕立胡儿夹道陈。huān hū hàn jié cóng tiān xià,è lì hú ér jiā dào chén。
老去独惭□偃蹇,君行决意问经纶。lǎo qù dú cán yǎn jiǎn,jūn xíng jué yì wèn jīng lún。
顾瞻河洛关心处,应记幽燕用事人。gù zhān hé luò guān xīn chù,yīng jì yōu yàn yòng shì rén。

喜雨

陈傅良

天顾于人略有情,片时收尽越山青。tiān gù yú rén lüè yǒu qíng,piàn shí shōu jǐn yuè shān qīng。
老农望外扶犁立,倦客愁边拥被听。lǎo nóng wàng wài fú lí lì,juàn kè chóu biān yōng bèi tīng。
尘翳欲清阊阖道,井花已上辘轳亭。chén yì yù qīng chāng hé dào,jǐng huā yǐ shàng lù lú tíng。
冥冥直待黄梅熟,未要风池看约萍。míng míng zhí dài huáng méi shú,wèi yào fēng chí kàn yuē píng。

送曾继先赴山阴路钤

陈傅良

胡髯白尽犹强饭,髀肉添多未跨鞍。hú rán bái jǐn yóu qiáng fàn,bì ròu tiān duō wèi kuà ān。
不向胡沙亲矢石,却来桥冢护衣冠。bù xiàng hú shā qīn shǐ shí,què lái qiáo zhǒng hù yī guān。
归舟自此长相背,荐墨于今尚未干。guī zhōu zì cǐ zhǎng xiāng bèi,jiàn mò yú jīn shàng wèi gàn。
只恐燕然他日事,独无名字可同刊。zhǐ kǒng yàn rán tā rì shì,dú wú míng zì kě tóng kān。

送何起岩之江东

陈傅良

苦吟海内知音少,独往江东问政频。kǔ yín hǎi nèi zhī yīn shǎo,dú wǎng jiāng dōng wèn zhèng pín。
我亦他山于此别,世无吾党更谁亲。wǒ yì tā shān yú cǐ bié,shì wú wú dǎng gèng shuí qīn。
六朝故实皆新句,一代风流尚几人。liù cháo gù shí jiē xīn jù,yī dài fēng liú shàng jǐ rén。
话次傥怀无恙否,为将衰惰再三陈。huà cì tǎng huái wú yàng fǒu,wèi jiāng shuāi duò zài sān chén。