古诗词

送德远弟赴省

陈傅良

科名虽细事,文字要新功。kē míng suī xì shì,wén zì yào xīn gōng。
方拙存家学,丰腴与众同。fāng zhuō cún jiā xué,fēng yú yǔ zhòng tóng。
江湖多我友,台省半诸公。jiāng hú duō wǒ yǒu,tái shěng bàn zhū gōng。
为道贫非病,连檐有芥菘。wèi dào pín fēi bìng,lián yán yǒu jiè sōng。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

送王南强赴绍兴签幕四首

陈傅良

词章行天下,嘉赖二百年。cí zhāng xíng tiān xià,jiā lài èr bǎi nián。
甲科至公卿,谁敢谓不然。jiǎ kē zhì gōng qīng,shuí gǎn wèi bù rán。
有人妄媒孽,一世所弃捐。yǒu rén wàng méi niè,yī shì suǒ qì juān。
我亦欲护短,讳不言幽燕。wǒ yì yù hù duǎn,huì bù yán yōu yàn。
汗简在吾后,覆车在吾前。hàn jiǎn zài wú hòu,fù chē zài wú qián。

送王南强赴绍兴签幕四首

陈傅良

人人尊孔孟,家家诵诗书。rén rén zūn kǒng mèng,jiā jiā sòng shī shū。
未省有宇宙,孰与今多儒。wèi shěng yǒu yǔ zhòu,shú yǔ jīn duō rú。
儒者道如砥,岂其自崎岖。rú zhě dào rú dǐ,qǐ qí zì qí qū。
申以黄老废,贾以绛灌疏。shēn yǐ huáng lǎo fèi,jiǎ yǐ jiàng guàn shū。
汉家尝纷纷,政尔门户殊。hàn jiā cháng fēn fēn,zhèng ěr mén hù shū。

送王南强赴绍兴签幕四首

陈傅良

历官如历阶,越等多所伤。lì guān rú lì jiē,yuè děng duō suǒ shāng。
柰何坳堂水,持绠万丈长。nài hé ào táng shuǐ,chí gěng wàn zhàng zhǎng。
谁无斯世方,乃此抽手旁。shuí wú sī shì fāng,nǎi cǐ chōu shǒu páng。
永夜泪不禁,仲尼故皇皇。yǒng yè lèi bù jìn,zhòng ní gù huáng huáng。
又闻虽小鲁,乘田问牛羊。yòu wén suī xiǎo lǔ,chéng tián wèn niú yáng。

送王南强赴绍兴签幕四首

陈傅良

闻之浙河东,见之湘水南。wén zhī zhè hé dōng,jiàn zhī xiāng shuǐ nán。
未归却相送,既喜复不堪。wèi guī què xiāng sòng,jì xǐ fù bù kān。
行矣乞自便,帅幕或可参。xíng yǐ qǐ zì biàn,shuài mù huò kě cān。
君方乘日长,勉为停朝骖。jūn fāng chéng rì zhǎng,miǎn wèi tíng cháo cān。
我池有螃蟹,我园有黄柑。wǒ chí yǒu páng xiè,wǒ yuán yǒu huáng gān。

题明皇醉归图

陈傅良

骑者两人扶不正,夹道谁知为万乘。qí zhě liǎng rén fú bù zhèng,jiā dào shuí zhī wèi wàn chéng。
一人前驰一顾后,怀欲并驱无号令。yī rén qián chí yī gù hòu,huái yù bìng qū wú hào lìng。
狩人亦忘记鹰犬,仰视只愁天欲暝。shòu rén yì wàng jì yīng quǎn,yǎng shì zhǐ chóu tiān yù míng。
有司刺候上起居,杳莫得详宫钥静。yǒu sī cì hòu shàng qǐ jū,yǎo mò dé xiáng gōng yào jìng。
呜呼开元自英主,前鉴竟遗盈幅纸。wū hū kāi yuán zì yīng zhǔ,qián jiàn jìng yí yíng fú zhǐ。
君不见汉宫图妲己,未必当年甚如是。jūn bù jiàn hàn gōng tú dá jǐ,wèi bì dāng nián shén rú shì。

送范宪东叔帅潼川四首

陈傅良

离逾十年合,合复十月离。lí yú shí nián hé,hé fù shí yuè lí。
往日苦无及,来日忽未知。wǎng rì kǔ wú jí,lái rì hū wèi zhī。
江源与海通,吴会与蜀违。jiāng yuán yǔ hǎi tōng,wú huì yǔ shǔ wéi。
通固天道常,违亦物理宜。tōng gù tiān dào cháng,wéi yì wù lǐ yí。
勿作儿女感,是中有精微。wù zuò ér nǚ gǎn,shì zhōng yǒu jīng wēi。

送范宪东叔帅潼川四首

陈傅良

相从意气豪,相知鬓毛斑。xiāng cóng yì qì háo,xiāng zhī bìn máo bān。
细说竟昨非,浅斟始今欢。xì shuō jìng zuó fēi,qiǎn zhēn shǐ jīn huān。
每怀吾党多,未救此世难。měi huái wú dǎng duō,wèi jiù cǐ shì nán。
一则琢冰雪,再则纫芝兰。yī zé zuó bīng xuě,zài zé rèn zhī lán。
骚人绝芳洁,孰与风人宽。sāo rén jué fāng jié,shú yǔ fēng rén kuān。

送范宪东叔帅潼川四首

陈傅良

有书但遮眼,有位亦养疴。yǒu shū dàn zhē yǎn,yǒu wèi yì yǎng kē。
养疴犹近名,遮眼已患多。yǎng kē yóu jìn míng,zhē yǎn yǐ huàn duō。
聊复岁晏尔,柰此人远何。liáo fù suì yàn ěr,nài cǐ rén yuǎn hé。
声光正横空,议论如悬河。shēng guāng zhèng héng kōng,yì lùn rú xuán hé。
宜君见别轻,款曲理则那。yí jūn jiàn bié qīng,kuǎn qū lǐ zé nà。

送范宪东叔帅潼川四首

陈傅良

逢人九顿首,遇事三折肱。féng rén jiǔ dùn shǒu,yù shì sān zhé gōng。
虽知少为狂,正复老可憎。suī zhī shǎo wèi kuáng,zhèng fù lǎo kě zēng。
吾今有储粟,吾昔有短檠。wú jīn yǒu chǔ sù,wú xī yǒu duǎn qíng。
鲁论训何如,周易读未曾。lǔ lùn xùn hé rú,zhōu yì dú wèi céng。
言归又言归,儿女唤不应。yán guī yòu yán guī,ér nǚ huàn bù yīng。

行湘喜雨简刘公度周明叔

陈傅良

将行客有戒,正热人不禁。jiāng xíng kè yǒu jiè,zhèng rè rén bù jìn。
出门一昔雨,解缆十日阴。chū mén yī xī yǔ,jiě lǎn shí rì yīn。
湘山益以碧,湘水益以深。xiāng shān yì yǐ bì,xiāng shuǐ yì yǐ shēn。
天光接云梦,野暝蒙衡郴。tiān guāng jiē yún mèng,yě míng méng héng chēn。
蝇无盘中迹,蝉有木末音。yíng wú pán zhōng jì,chán yǒu mù mò yīn。
顾乃废枕簟,爰方索衣衾。gù nǎi fèi zhěn diàn,yuán fāng suǒ yī qīn。
我起问夹岸,往岁孰与今。wǒ qǐ wèn jiā àn,wǎng suì shú yǔ jīn。
衡茅或数间,丛竹皆十寻。héng máo huò shù jiān,cóng zhú jiē shí xún。
蒲莲间华实,鸥鹭时浮沉。pú lián jiān huá shí,ōu lù shí fú chén。
老稚各有得,渔樵不相侵。lǎo zhì gè yǒu dé,yú qiáo bù xiāng qīn。
早插禾欲孕,新炊粟如金。zǎo chā hé yù yùn,xīn chuī sù rú jīn。
为之失倦游,于以成孤斟。wèi zhī shī juàn yóu,yú yǐ chéng gū zhēn。
永怀泛湘人,屈贾多愁吟。yǒng huái fàn xiāng rén,qū jiǎ duō chóu yín。
往者亦此境,今者亦此心。wǎng zhě yì cǐ jìng,jīn zhě yì cǐ xīn。
空名但千载,佳思谁一襟。kōng míng dàn qiān zài,jiā sī shuí yī jīn。
时哉不可失,浯溪更骎骎。shí zāi bù kě shī,wú xī gèng qīn qīn。

刘连州和前韵因道湘中之乐以谢

陈傅良

湘中足可乐,谁苦愁不禁。xiāng zhōng zú kě lè,shuí kǔ chóu bù jìn。
娈彼兰蕙姿,固怯霰雪阴。luán bǐ lán huì zī,gù qiè xiàn xuě yīn。
贾子天下士,子何念虑深。jiǎ zi tiān xià shì,zi hé niàn lǜ shēn。
贞元两御史,南还会于郴。zhēn yuán liǎng yù shǐ,nán hái huì yú chēn。
亦复相唱酬,间有亡国音。yì fù xiāng chàng chóu,jiān yǒu wáng guó yīn。
愚溪更憔悴,中夜起拥衾。yú xī gèng qiáo cuì,zhōng yè qǐ yōng qīn。
而得欸乃句,脍炙循至今。ér dé āi nǎi jù,kuài zhì xún zhì jīn。
我后五百年,公来适相寻。wǒ hòu wǔ bǎi nián,gōng lái shì xiāng xún。
田畴岁膴膴,狱市春沉沉。tián chóu suì hū hū,yù shì chūn chén chén。
宽书日夕下,民蠹袪牟侵。kuān shū rì xī xià,mín dù qū móu qīn。
况也省赋甚,小郡至万金。kuàng yě shěng fù shén,xiǎo jùn zhì wàn jīn。
交欢有陆贾,私恨无羊斟。jiāo huān yǒu lù jiǎ,sī hèn wú yáng zhēn。
我饱竟甘寝,公暇多长吟。wǒ bǎo jìng gān qǐn,gōng xiá duō zhǎng yín。
乃知湘中乐,关时匪关心。nǎi zhī xiāng zhōng lè,guān shí fěi guān xīn。
湘民忘劳力,乐极翻沾襟。xiāng mín wàng láo lì,lè jí fān zhān jīn。
却愁吾二人,四牡歌骎骎。què chóu wú èr rén,sì mǔ gē qīn qīn。

闻叶正则阅藏经次其送客韵以问之

陈傅良

顺水去吴会,逆水来夔门。shùn shuǐ qù wú huì,nì shuǐ lái kuí mén。
万古逆顺舟,以斗占旦昏。wàn gǔ nì shùn zhōu,yǐ dòu zhàn dàn hūn。
曩余好百家,信不及鲁论。nǎng yú hǎo bǎi jiā,xìn bù jí lǔ lùn。
初亦半喜愕,久之乍亡存。chū yì bàn xǐ è,jiǔ zhī zhà wáng cún。
白发一无成,颇识委与源。bái fā yī wú chéng,pǒ shí wěi yǔ yuán。
风停波自平,却视消长痕。fēng tíng bō zì píng,què shì xiāo zhǎng hén。
六经夫如何,夫子手所翻。liù jīng fū rú hé,fū zi shǒu suǒ fān。
恒言但桑稼,怪志无鹏鹍。héng yán dàn sāng jià,guài zhì wú péng kūn。
规圆而矩方,往往万巧攒。guī yuán ér jǔ fāng,wǎng wǎng wàn qiǎo zǎn。
诸儒各有得,长短贤若干。zhū rú gè yǒu dé,zhǎng duǎn xián ruò gàn。
玉帛相会盟,兵车相并吞。yù bó xiāng huì méng,bīng chē xiāng bìng tūn。
一语苟暗合,群生皆晏温。yī yǔ gǒu àn hé,qún shēng jiē yàn wēn。
经成今几年,尝试以是观。jīng chéng jīn jǐ nián,cháng shì yǐ shì guān。
此道未轲死,此书未秦燔。cǐ dào wèi kē sǐ,cǐ shū wèi qín fán。
犹之斗经天,于以生盖浑。yóu zhī dòu jīng tiān,yú yǐ shēng gài hún。
西方亦人豪,国自为乾坤。xī fāng yì rén háo,guó zì wèi qián kūn。
书来入中州,坐使学者奔。shū lái rù zhōng zhōu,zuò shǐ xué zhě bēn。
君岂舍从之,或但游其藩。jūn qǐ shě cóng zhī,huò dàn yóu qí fān。
吾闻欲乘槎,凿空访河根。wú wén yù chéng chá,záo kōng fǎng hé gēn。
孰与瞻斗车,把柁行江湍。shú yǔ zhān dòu chē,bǎ duò xíng jiāng tuān。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

种梅欲百亩,谁老意未渝。zhǒng méi yù bǎi mǔ,shuí lǎo yì wèi yú。
有山在堂背,有溪在庭除。yǒu shān zài táng bèi,yǒu xī zài tíng chú。
我危坐中央,花以寘坐隅。wǒ wēi zuò zhōng yāng,huā yǐ zhì zuò yú。
人固不可亲,花亦不可疏。rén gù bù kě qīn,huā yì bù kě shū。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

花芳以养性,花阴以休影。huā fāng yǐ yǎng xìng,huā yīn yǐ xiū yǐng。
更欲从旁谋,种秫可半顷。gèng yù cóng páng móu,zhǒng shú kě bàn qǐng。
冲寒时一觞,我醉花独醒。chōng hán shí yī shāng,wǒ zuì huā dú xǐng。
醉醒两相忘,久矣系归艇。zuì xǐng liǎng xiāng wàng,jiǔ yǐ xì guī tǐng。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

因山为高下,因水为纵横。yīn shān wèi gāo xià,yīn shuǐ wèi zòng héng。
恣花欲何之,勿挠所性清。zì huā yù hé zhī,wù náo suǒ xìng qīng。
却愁雪太深,瞻言不胜情。què chóu xuě tài shēn,zhān yán bù shèng qíng。
有时亦肯来,当我户牖明。yǒu shí yì kěn lái,dāng wǒ hù yǒu míng。