古诗词

哭吕大著至明招寺简潘叔度

陈傅良

小雨崇朝过,深秋薄海清。xiǎo yǔ chóng cháo guò,shēn qiū báo hǎi qīng。
故人期不至,乔木眼偏明。gù rén qī bù zhì,qiáo mù yǎn piān míng。
欲往还何日,堪论久此情。yù wǎng hái hé rì,kān lùn jiǔ cǐ qíng。
侯芭幸无恙,应就太玄名。hóu bā xìng wú yàng,yīng jiù tài xuán míng。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

始生七章章八句上皇子嘉王生辰

陈傅良

入均此生尔,王生乐无涯。rù jūn cǐ shēng ěr,wáng shēng lè wú yá。
如将与人同,请自今夕推。rú jiāng yǔ rén tóng,qǐng zì jīn xī tuī。
奉觞一何多,于以介寿祺。fèng shāng yī hé duō,yú yǐ jiè shòu qí。
王其敬举觞,一念周八维。wáng qí jìng jǔ shāng,yī niàn zhōu bā wéi。

始生七章章八句上皇子嘉王生辰

陈傅良

百鼎罗珍羞,世岂无调饥。bǎi dǐng luó zhēn xiū,shì qǐ wú diào jī。
锦绮烂盈门,蓝缕还谁衣。jǐn qǐ làn yíng mén,lán lǚ hái shuí yī。
龙楼近日月,茅舍或不支。lóng lóu jìn rì yuè,máo shě huò bù zhī。
三宫子孙孙,亦有孤与嫠。sān gōng zi sūn sūn,yì yǒu gū yǔ lí。

始生七章章八句上皇子嘉王生辰

陈傅良

吾方贵吾生,相彼多阽危。wú fāng guì wú shēng,xiāng bǐ duō diàn wēi。
岂伊天地公,而独及我私。qǐ yī tiān dì gōng,ér dú jí wǒ sī。
于焉识仁端,一物岂忍遗。yú yān shí rén duān,yī wù qǐ rěn yí。
当思宇宙间,寿域咸熙熙。dāng sī yǔ zhòu jiān,shòu yù xián xī xī。

始生七章章八句上皇子嘉王生辰

陈傅良

猎人爱麛麌,渔人爱鲲鲕。liè rén ài mí yǔ,yú rén ài kūn ér。
万物欣自遂,况也民秉彝。wàn wù xīn zì suì,kuàng yě mín bǐng yí。
家有举桉妇,人有应门儿。jiā yǒu jǔ ān fù,rén yǒu yīng mén ér。
王心至于此,寿不数耆颐。wáng xīn zhì yú cǐ,shòu bù shù qí yí。

始生七章章八句上皇子嘉王生辰

陈傅良

诗人诵稷功,造周本岐嶷。shī rén sòng jì gōng,zào zhōu běn qí yí。
首言民初生,次及稷诞弥。shǒu yán mín chū shēng,cì jí jì dàn mí。
民命系于稷,此语非夸毗。mín mìng xì yú jì,cǐ yǔ fēi kuā pí。
末僚甚拳拳,所愧无周诗。mò liáo shén quán quán,suǒ kuì wú zhōu shī。

送丘宗卿帅蜀

陈傅良

尝陪诸老后,亦与晚进游。cháng péi zhū lǎo hòu,yì yǔ wǎn jìn yóu。
有能一夕话,可洗万古愁。yǒu néng yī xī huà,kě xǐ wàn gǔ chóu。
昔君尚青衫,今我已白头。xī jūn shàng qīng shān,jīn wǒ yǐ bái tóu。
阙下何匆匆,蜀江正悠悠。quē xià hé cōng cōng,shǔ jiāng zhèng yōu yōu。
一请工治庖,再请拙操舟。yī qǐng gōng zhì páo,zài qǐng zhuō cāo zhōu。

送丘宗卿帅蜀

陈傅良

好静从古始,尚恩极今时。hǎo jìng cóng gǔ shǐ,shàng ēn jí jīn shí。
宁使举国贫,勿与一士遗。níng shǐ jǔ guó pín,wù yǔ yī shì yí。
熙宁固前辙,元祐诚良医。xī níng gù qián zhé,yuán yòu chéng liáng yī。
我亦欲宴兴,人方乏朝炊。wǒ yì yù yàn xīng,rén fāng fá cháo chuī。
持之讯人杰,人杰良自疑。chí zhī xùn rén jié,rén jié liáng zì yí。

送丘宗卿帅蜀

陈傅良

前瞻及河陇,内顾连江沱。qián zhān jí hé lǒng,nèi gù lián jiāng tuó。
边筹尚弹压,民瘴须挼挲。biān chóu shàng dàn yā,mín zhàng xū ruá sā。
方当上怀远,况复岁荐瘥。fāng dāng shàng huái yuǎn,kuàng fù suì jiàn chài。
宜公去帆轻,岁月亦易多。yí gōng qù fān qīng,suì yuè yì yì duō。
西人岂不好,奈此东人何。xī rén qǐ bù hǎo,nài cǐ dōng rén hé。

短歌送吕子约丞郡天台

陈傅良

露荷不肯附绿涨,石榴自欲当朱明。lù hé bù kěn fù lǜ zhǎng,shí liú zì yù dāng zhū míng。
我无一物与君别,持此荐以双玉瓶。wǒ wú yī wù yǔ jūn bié,chí cǐ jiàn yǐ shuāng yù píng。
榴花结子荷成的,定亦扁舟去为客。liú huā jié zi hé chéng de,dìng yì biǎn zhōu qù wèi kè。
良集偏于吾辈悭,新功或向他山得。liáng jí piān yú wú bèi qiān,xīn gōng huò xiàng tā shān dé。
我歌虽短声苦长,君不能饮酒满觞。wǒ gē suī duǎn shēng kǔ zhǎng,jūn bù néng yǐn jiǔ mǎn shāng。
申公何在丽泽死,又送冥鸿谋稻粱。shēn gōng hé zài lì zé sǐ,yòu sòng míng hóng móu dào liáng。

送黄子闻得县瑞安

陈傅良

西都循吏无墨绶,密令忽用为三公。xī dōu xún lì wú mò shòu,mì lìng hū yòng wèi sān gōng。
仁人遭时乃自见,不系官爵污与隆。rén rén zāo shí nǎi zì jiàn,bù xì guān jué wū yǔ lóng。
黄君崎岖发半白,得县吾州沧海东。huáng jūn qí qū fā bàn bái,dé xiàn wú zhōu cāng hǎi dōng。
平生经术久未试,今幸小试难为功。píng shēng jīng shù jiǔ wèi shì,jīn xìng xiǎo shì nán wèi gōng。
休声出自士论众,遗爱见于民力穷。xiū shēng chū zì shì lùn zhòng,yí ài jiàn yú mín lì qióng。
如君作吏岂择便,第勿谓难斯令终。rú jūn zuò lì qǐ zé biàn,dì wù wèi nán sī lìng zhōng。
嗟余欲归归未得,观政不在渔樵中。jiē yú yù guī guī wèi dé,guān zhèng bù zài yú qiáo zhōng。
逢人每似卓傅传,此道万古君王同。féng rén měi shì zhuó fù chuán,cǐ dào wàn gǔ jūn wáng tóng。

送陈仲孚还里

陈傅良

意胜不受暑,交深欲忘言。yì shèng bù shòu shǔ,jiāo shēn yù wàng yán。
子车今日脂,我经何时笺。zi chē jīn rì zhī,wǒ jīng hé shí jiān。
卜稼岂无畴,颂橘亦有园。bo jià qǐ wú chóu,sòng jú yì yǒu yuán。
挂冠特易耳,奈何子盛年。guà guān tè yì ěr,nài hé zi shèng nián。

教授李梦符惠宣圣画像用韵奉酬

陈傅良

一艺必有师,尚论襄与夔。yī yì bì yǒu shī,shàng lùn xiāng yǔ kuí。
一国必有师,尚论管与伊。yī guó bì yǒu shī,shàng lùn guǎn yǔ yī。
信知师道尊,分与君父夷。xìn zhī shī dào zūn,fēn yǔ jūn fù yí。
吁嗟文王没,斯文属之谁。xū jiē wén wáng méi,sī wén shǔ zhī shuí。
微言二十篇,论次自学而。wēi yán èr shí piān,lùn cì zì xué ér。
传之者颜曾,其后则子思。chuán zhī zhě yán céng,qí hòu zé zi sī。
方当周之衰,诸子出怪奇。fāng dāng zhōu zhī shuāi,zhū zi chū guài qí。
王公各师承,一语可解颐。wáng gōng gè shī chéng,yī yǔ kě jiě yí。
见之拥彗迎,不见颦其眉。jiàn zhī yōng huì yíng,bù jiàn pín qí méi。
孟子独推尊,是惟圣之时。mèng zi dú tuī zūn,shì wéi shèng zhī shí。
苟不本孔氏,皆放其淫词。gǒu bù běn kǒng shì,jiē fàng qí yín cí。
于是尊孔孟,诞作百世师。yú shì zūn kǒng mèng,dàn zuò bǎi shì shī。
自非戎翟秦,孰背此道驰。zì fēi róng dí qín,shú bèi cǐ dào chí。
本朝郡为学,薄海尸祝之。běn cháo jùn wèi xué,báo hǎi shī zhù zhī。
往往屈万乘,降升庙庭垂。wǎng wǎng qū wàn chéng,jiàng shēng miào tíng chuí。
我作暮春堂,鲁论以自随。wǒ zuò mù chūn táng,lǔ lùn yǐ zì suí。
扁题落天上,鬼遁蛟龙移。biǎn tí luò tiān shàng,guǐ dùn jiāo lóng yí。
江山护昭回,谁敢或讪嗤。jiāng shān hù zhāo huí,shuí gǎn huò shàn chī。
中有夫子像,来从鲁家儿。zhōng yǒu fū zi xiàng,lái cóng lǔ jiā ér。
广文以遗我,温厉尚可追。guǎng wén yǐ yí wǒ,wēn lì shàng kě zhuī。
吾今得吾师,下视众说卑。wú jīn dé wú shī,xià shì zhòng shuō bēi。
世世万子孙,永此巢一枝。shì shì wàn zi sūn,yǒng cǐ cháo yī zhī。

还徐叔子犀带

陈傅良

徐子赠我旧宝犀,宣和国工所事治。xú zi zèng wǒ jiù bǎo xī,xuān hé guó gōng suǒ shì zhì。
玄玉十截黄四垂,厚且半寸径尺围。xuán yù shí jié huáng sì chuí,hòu qiě bàn cùn jìng chǐ wéi。
方廉整不刻毫厘,金饰诸末柔丹韦。fāng lián zhěng bù kè háo lí,jīn shì zhū mò róu dān wéi。
寘之止斋光陆离,天吴海若不敢窥。zhì zhī zhǐ zhāi guāng lù lí,tiān wú hǎi ruò bù gǎn kuī。
奈何骨相堪蓑衣,自得此带逢百罹。nài hé gǔ xiāng kān suō yī,zì dé cǐ dài féng bǎi lí。
我服黑角二纪馀,岁月几半蒙蛛丝。wǒ fú hēi jiǎo èr jì yú,suì yuè jǐ bàn méng zhū sī。
识与不识皆歔欷,恨不披拂来隆墀。shí yǔ bù shí jiē xū xī,hèn bù pī fú lái lóng chí。
湖湘老把乘边麾,次第三节登王畿。hú xiāng lǎo bǎ chéng biān huī,cì dì sān jié dēng wáng jī。
修门再入留郎闱,上皇一见玉色怡。xiū mén zài rù liú láng wéi,shàng huáng yī jiàn yù sè yí。
阔步蓬山上坳螭,向者所恨今交讥。kuò bù péng shān shàng ào chī,xiàng zhě suǒ hèn jīn jiāo jī。
惧沥肝胆得请归,自意永与渔樵嬉。jù lì gān dǎn dé qǐng guī,zì yì yǒng yǔ yú qiáo xī。
急诏适际潜龙飞,误恩狎至湛露斯。jí zhào shì jì qián lóng fēi,wù ēn xiá zhì zhàn lù sī。
古来逾分天不宜,百炊未满万事非。gǔ lái yú fēn tiān bù yí,bǎi chuī wèi mǎn wàn shì fēi。
还观椟中一解颐,吾腰安用尔带为。hái guān dú zhōng yī jiě yí,wú yāo ān yòng ěr dài wèi。
徐子盛年修干支,才华不数纷纷儿。xú zi shèng nián xiū gàn zhī,cái huá bù shù fēn fēn ér。
请以带去藏待时,拖金县玉未可知。qǐng yǐ dài qù cáng dài shí,tuō jīn xiàn yù wèi kě zhī。
招招车骑来何迟,苦勿留此令我悲。zhāo zhāo chē qí lái hé chí,kǔ wù liú cǐ lìng wǒ bēi。
君不见在昔十围终失之,终朝三褫事尤危。jūn bù jiàn zài xī shí wéi zhōng shī zhī,zhōng cháo sān chǐ shì yóu wēi。
况我昏睡谁护持,亦恐夜半神运蛟龙移。kuàng wǒ hūn shuì shuí hù chí,yì kǒng yè bàn shén yùn jiāo lóng yí。

忆筇杖

陈傅良

岷峨山下筇竹杖,危者使安衰可壮。mín é shān xià qióng zhú zhàng,wēi zhě shǐ ān shuāi kě zhuàng。
秦皇汉武穷兵不可得,我独得之今丞相。qín huáng hàn wǔ qióng bīng bù kě dé,wǒ dú dé zhī jīn chéng xiāng。
前年有旨还故园,其冬急召朝日边。qián nián yǒu zhǐ hái gù yuán,qí dōng jí zhào cháo rì biān。
半岁驱驰数千里,赖有此杖常扶颠。bàn suì qū chí shù qiān lǐ,lài yǒu cǐ zhàng cháng fú diān。
仓黄又别修门去,私室无人谨呵护。cāng huáng yòu bié xiū mén qù,sī shì wú rén jǐn hē hù。
夜半雷霆下取将,儿叫妻啼留不住。yè bàn léi tíng xià qǔ jiāng,ér jiào qī tí liú bù zhù。
我闻丞相下峡时,一物无有杖自随。wǒ wén chéng xiāng xià xiá shí,yī wù wú yǒu zhàng zì suí。
属当晏朝立仗久,怜我弱胫疲坳螭。shǔ dāng yàn cháo lì zhàng jiǔ,lián wǒ ruò jìng pí ào chī。
如今步屧随衰草,十步趑趄九步倒。rú jīn bù xiè suí shuāi cǎo,shí bù zī jū jiǔ bù dào。
假如杖在欲用之,山精海怪震怒亦不保。jiǎ rú zhàng zài yù yòng zhī,shān jīng hǎi guài zhèn nù yì bù bǎo。
君不见杜陵桃竹攲,常恐失之君山湖上之风波。jūn bù jiàn dù líng táo zhú qī,cháng kǒng shī zhī jūn shān hú shàng zhī fēng bō。
梓潼使君之赠尚尔耳,况自丞相还如何。zǐ tóng shǐ jūn zhī zèng shàng ěr ěr,kuàng zì chéng xiāng hái rú hé。

兰花供寿国举兄

陈傅良

山丹吹出青藜火,金蝶窥丛何娿娜。shān dān chuī chū qīng lí huǒ,jīn dié kuī cóng hé ē nà。
朱槿更作猩袍红,夸道风人尝印可。zhū jǐn gèng zuò xīng páo hóng,kuā dào fēng rén cháng yìn kě。
没利从旁粲然笑,奄有诸香谁似我。méi lì cóng páng càn rán xiào,yǎn yǒu zhū xiāng shuí shì wǒ。
素馨萧然山泽臞,至香不数脂粉腴。sù xīn xiāo rán shān zé qú,zhì xiāng bù shù zhī fěn yú。
众芳固自有酝藉,要是傍人之庭除。zhòng fāng gù zì yǒu yùn jí,yào shì bàng rén zhī tíng chú。
何如琉璃千顷水,涵碧淤泥不解污。hé rú liú lí qiān qǐng shuǐ,hán bì yū ní bù jiě wū。
芙蕖幽兰独自倚修竹,生来未始受诸触。fú qú yōu lán dú zì yǐ xiū zhú,shēng lái wèi shǐ shòu zhū chù。
深知抱此竟安用,用多亦岂芙蕖福。shēn zhī bào cǐ jìng ān yòng,yòng duō yì qǐ fú qú fú。
若以滋味属厌人,齑粉此身人不足。ruò yǐ zī wèi shǔ yàn rén,jī fěn cǐ shēn rén bù zú。
今夕何夕新风露,入秋一雨天西顾。jīn xī hé xī xīn fēng lù,rù qiū yī yǔ tiān xī gù。
止斋有兄永难老,止斋之弟爱莫助。zhǐ zhāi yǒu xiōng yǒng nán lǎo,zhǐ zhāi zhī dì ài mò zhù。
但以清白传之万子孙,岁供兰花美无度。dàn yǐ qīng bái chuán zhī wàn zi sūn,suì gōng lán huā měi wú dù。