古诗词

用幽字韵戏简谢倅

陈傅良

当户排危翠,循除漾浅流。dāng hù pái wēi cuì,xún chú yàng qiǎn liú。
此生从稼圃,谁与伴深幽。cǐ shēng cóng jià pǔ,shuí yǔ bàn shēn yōu。
韩子痴凭桉,庞公倦入州。hán zi chī píng ān,páng gōng juàn rù zhōu。
青篘与白饭,却待为君筹。qīng chōu yǔ bái fàn,què dài wèi jūn chóu。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

我岂爱花者,而独爱此花。wǒ qǐ ài huā zhě,ér dú ài cǐ huā。
爱之匪无人,诗且数百家。ài zhī fěi wú rén,shī qiě shù bǎi jiā。
前有水边横,后有竹外斜。qián yǒu shuǐ biān héng,hòu yǒu zhú wài xié。
但作如是观,桃李亦可夸。dàn zuò rú shì guān,táo lǐ yì kě kuā。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

人言物不齐,相较三十里。rén yán wù bù qí,xiāng jiào sān shí lǐ。
以梅等群芳,何啻隔弱水。yǐ méi děng qún fāng,hé chì gé ruò shuǐ。
杜陵状百物,无语可著此。dù líng zhuàng bǎi wù,wú yǔ kě zhù cǐ。
巡檐索之笑,但不禁冷蕊。xún yán suǒ zhī xiào,dàn bù jìn lěng ruǐ。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

骎骎入衰暮,故作不洁清。qīn qīn rù shuāi mù,gù zuò bù jié qīng。
美人美无度,可使一国倾。měi rén měi wú dù,kě shǐ yī guó qīng。
胡然立林林,夹此东西荣。hú rán lì lín lín,jiā cǐ dōng xī róng。
对之意自消,令我欲近名。duì zhī yì zì xiāo,lìng wǒ yù jìn míng。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

以之为雪耶,雪或堕污浅。yǐ zhī wèi xuě yé,xuě huò duò wū qiǎn。
以之为玉耶,玉或附旒冕。yǐ zhī wèi yù yé,yù huò fù liú miǎn。
春前每尝试,岁晏不退转。chūn qián měi cháng shì,suì yàn bù tuì zhuǎn。
悠哉似有道,可与共舒卷。yōu zāi shì yǒu dào,kě yǔ gòng shū juǎn。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

政应违众好,可忍负幽探。zhèng yīng wéi zhòng hǎo,kě rěn fù yōu tàn。
以兹落南雅,蜂蝶独遗憾。yǐ zī luò nán yǎ,fēng dié dú yí hàn。
岂无好颜色,一雨竟陈暗。qǐ wú hǎo yán sè,yī yǔ jìng chén àn。
谁知岁寒姿,可久非可暂。shuí zhī suì hán zī,kě jiǔ fēi kě zàn。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

若以色见我,色衰令人忘。ruò yǐ sè jiàn wǒ,sè shuāi lìng rén wàng。
香为众妙宗,妙亦不在香。xiāng wèi zhòng miào zōng,miào yì bù zài xiāng。
乡来芸芸者,自意傲雪霜。xiāng lái yún yún zhě,zì yì ào xuě shuāng。
当斯玉立时,曾莫一在旁。dāng sī yù lì shí,céng mò yī zài páng。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

迟迟可殿后,寂寂可镇浮。chí chí kě diàn hòu,jì jì kě zhèn fú。
风人第一章,窈窕河之洲。fēng rén dì yī zhāng,yǎo tiǎo hé zhī zhōu。
穆如三代英,惟此宜与俦。mù rú sān dài yīng,wéi cǐ yí yǔ chóu。
不然则臞仙,玉箫下秦楼。bù rán zé qú xiān,yù xiāo xià qín lóu。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

纷华有心说,艳美得目送。fēn huá yǒu xīn shuō,yàn měi dé mù sòng。
越在篁苇间,顾使诗兴动。yuè zài huáng wěi jiān,gù shǐ shī xīng dòng。
诗人被花恼,尽日手自弄。shī rén bèi huā nǎo,jǐn rì shǒu zì nòng。
愁吟日不足,又作栩栩梦。chóu yín rì bù zú,yòu zuò xǔ xǔ mèng。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

亭亭湘岸竹,炯炯湘波月。tíng tíng xiāng àn zhú,jiǒng jiǒng xiāng bō yuè。
其中雪垂垂,一树为谁设。qí zhōng xuě chuí chuí,yī shù wèi shuí shè。
不应皂盖人,于此能忘折。bù yīng zào gài rén,yú cǐ néng wàng zhé。
折之寄相思,可以慰分裂。zhé zhī jì xiāng sī,kě yǐ wèi fēn liè。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

商山皓须眉,久不见绮黄。shāng shān hào xū méi,jiǔ bù jiàn qǐ huáng。
邂逅一笑粲,可与斯人当。xiè hòu yī xiào càn,kě yǔ sī rén dāng。
如何为林逋,托根向钱塘。rú hé wèi lín bū,tuō gēn xiàng qián táng。
居遗兰与芷,牢愁楚沅湘。jū yí lán yǔ zhǐ,láo chóu chǔ yuán xiāng。

和张倅唐英咏梅十四首

陈傅良

先人手所种,家在何处村。xiān rén shǒu suǒ zhǒng,jiā zài hé chù cūn。
自别此堂堂,不知几寒温。zì bié cǐ táng táng,bù zhī jǐ hán wēn。
盍归封植之,岁岁为此言。hé guī fēng zhí zhī,suì suì wèi cǐ yán。
老如雾中看,正恐目力昏。lǎo rú wù zhōng kàn,zhèng kǒng mù lì hūn。

招隐

陈傅良

将子无登山,山上冈复冈。jiāng zi wú dēng shān,shān shàng gāng fù gāng。
朝为朱阳炜,暮作阴飙凉。cháo wèi zhū yáng wěi,mù zuò yīn biāo liáng。
磴滑幽鸟啼,林深山鬼翔。dèng huá yōu niǎo tí,lín shēn shān guǐ xiáng。
子兮何所求,乐此魑魅乡。zi xī hé suǒ qiú,lè cǐ chī mèi xiāng。
国人伫齐轼,吾党多鲁狂。guó rén zhù qí shì,wú dǎng duō lǔ kuáng。
望子子不来,翠袖天风扬。wàng zi zi bù lái,cuì xiù tiān fēng yáng。
缁尘摆落尽,幽愿次第偿。zī chén bǎi luò jǐn,yōu yuàn cì dì cháng。
焦䳟入冥云,虮虱宽贝阳。jiāo míng rù míng yún,jǐ shī kuān bèi yáng。
子兮竟谁从,独乐无已康。zi xī jìng shuí cóng,dú lè wú yǐ kāng。
岂其羊之饥,而可谷与臧。qǐ qí yáng zhī jī,ér kě gǔ yǔ zāng。

记梦

陈傅良

洼然石壁罅,涓涓如丝绳。wā rán shí bì xià,juān juān rú sī shéng。
其人指此泉,下去为沧溟。qí rén zhǐ cǐ quán,xià qù wèi cāng míng。
旁有玉蟾蜍,空中底方平。páng yǒu yù chán chú,kōng zhōng dǐ fāng píng。
视之鼻通尻,彻窍刻画精。shì zhī bí tōng kāo,chè qiào kè huà jīng。
泉从鼻聪入,可止不可盈。quán cóng bí cōng rù,kě zhǐ bù kě yíng。
欲问已无人,我亦悟我生。yù wèn yǐ wú rén,wǒ yì wù wǒ shēng。
惜哉烟火食,滓我朝清明。xī zāi yān huǒ shí,zǐ wǒ cháo qīng míng。

始生七章章八句上皇子嘉王生辰

陈傅良

生为帝子贵,本自历数归。shēng wèi dì zi guì,běn zì lì shù guī。
历数万亿年,帝子寿无期。lì shù wàn yì nián,dì zi shòu wú qī。
今夕果何夕,欲颂皆赘辞。jīn xī guǒ hé xī,yù sòng jiē zhuì cí。
但愿王此心,无忘始生时。dàn yuàn wáng cǐ xīn,wú wàng shǐ shēng shí。

始生七章章八句上皇子嘉王生辰

陈傅良

王看松柏萌,未具叶与枝。wáng kàn sōng bǎi méng,wèi jù yè yǔ zhī。
冲然一点春,其大可十围。chōng rán yī diǎn chūn,qí dà kě shí wéi。
云胡间不茂,为失雨露滋。yún hú jiān bù mào,wèi shī yǔ lù zī。
乃知生意同,其异各所罹。nǎi zhī shēng yì tóng,qí yì gè suǒ lí。