古诗词

送任虞卿教授江阴

陈傅良

学省穿杨末,江城振羽端。xué shěng chuān yáng mò,jiāng chéng zhèn yǔ duān。
声名人不忌,仕宦意常宽。shēng míng rén bù jì,shì huàn yì cháng kuān。
缺月天将曙,孤村岁已寒。quē yuè tiān jiāng shǔ,gū cūn suì yǐ hán。
小舟来话别,此道少人敦。xiǎo zhōu lái huà bié,cǐ dào shǎo rén dūn。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

送周鲁山辰州法曹

陈傅良

团栾妻子是谁家,独被饥驱天一涯。tuán luán qī zi shì shuí jiā,dú bèi jī qū tiān yī yá。
远地岂无人晤语,长才能免世惊嗟。yuǎn dì qǐ wú rén wù yǔ,zhǎng cái néng miǎn shì jīng jiē。
好于书作千年计,勿为官驱两鬓华。hǎo yú shū zuò qiān nián jì,wù wèi guān qū liǎng bìn huá。
为问湖南似湖北,逾年吾亦访丹砂。wèi wèn hú nán shì hú běi,yú nián wú yì fǎng dān shā。

送朱同之福州户掾

陈傅良

我自三山失马馀,君方千里问津初。wǒ zì sān shān shī mǎ yú,jūn fāng qiān lǐ wèn jīn chū。
衣冠万室催科易,礼乐元戎节目疏。yī guān wàn shì cuī kē yì,lǐ lè yuán róng jié mù shū。
谨勿向人徵外事,只须着意访奇书。jǐn wù xiàng rén zhēng wài shì,zhǐ xū zhe yì fǎng qí shū。
一年正好榕阴密,丹荔黄蕉奉版舆。yī nián zhèng hǎo róng yīn mì,dān lì huáng jiāo fèng bǎn yú。

觅树栽

陈傅良

觅得循除数亩园,衰迟无力正乾坤。mì dé xún chú shù mǔ yuán,shuāi chí wú lì zhèng qián kūn。
学为老圃徒幽意,富比封君亦浪言。xué wèi lǎo pǔ tú yōu yì,fù bǐ fēng jūn yì làng yán。
计日若将栽树木,成阴当待长儿孙。jì rì ruò jiāng zāi shù mù,chéng yīn dāng dài zhǎng ér sūn。
出门怅望春连坞,为向云屯斸一根。chū mén chàng wàng chūn lián wù,wèi xiàng yún tún zhǔ yī gēn。

题仙岩梅雨潭

陈傅良

衮衮群山俱入海,堂堂背水若重闉。gǔn gǔn qún shān jù rù hǎi,táng táng bèi shuǐ ruò zhòng yīn。
怒号悬瀑从天下,杰立苍崖夹道陈。nù hào xuán pù cóng tiān xià,jié lì cāng yá jiā dào chén。
晋宋至今堪屈指,东南如此岂无人。jìn sòng zhì jīn kān qū zhǐ,dōng nán rú cǐ qǐ wú rén。
结庐作对吾何敢,聊向樵渔寄此身。jié lú zuò duì wú hé gǎn,liáo xiàng qiáo yú jì cǐ shēn。

汪守三以诗来次韵酬之

陈傅良

一年春事堕槐宫,却爱清和与政通。yī nián chūn shì duò huái gōng,què ài qīng hé yǔ zhèng tōng。
乳燕黄鹂相倡和,落花修竹乱青红。rǔ yàn huáng lí xiāng chàng hé,luò huā xiū zhú luàn qīng hóng。
羡君有赋非占服,愧我无才可送穷。xiàn jūn yǒu fù fēi zhàn fú,kuì wǒ wú cái kě sòng qióng。
细与论文一樽酒,它时还忆暮江东。xì yǔ lùn wén yī zūn jiǔ,tā shí hái yì mù jiāng dōng。

汪守三以诗来次韵酬之

陈傅良

江城如在水晶宫,百粤三吴一苇通。jiāng chéng rú zài shuǐ jīng gōng,bǎi yuè sān wú yī wěi tōng。
桑女不论裘粹白,橘奴堪当粟陈红。sāng nǚ bù lùn qiú cuì bái,jú nú kān dāng sù chén hóng。
弦歌满市衣冠盛,缿讼无人刀笔穷。xián gē mǎn shì yī guān shèng,xiàng sòng wú rén dāo bǐ qióng。
多荷弱翁今少霁,更能携客谢岩东。duō hé ruò wēng jīn shǎo jì,gèng néng xié kè xiè yán dōng。

汪守三以诗来次韵酬之

陈傅良

音合桑林律中宫,试听布鼓亦三通。yīn hé sāng lín lǜ zhōng gōng,shì tīng bù gǔ yì sān tōng。
相从璧水浮葱白,一别闽山擘荔红。xiāng cóng bì shuǐ fú cōng bái,yī bié mǐn shān bāi lì hóng。
把钓扁舟将老去,款门多竹未全穷。bǎ diào biǎn zhōu jiāng lǎo qù,kuǎn mén duō zhú wèi quán qióng。
若为皂盖能忘我,立尽斜阳车不东。ruò wèi zào gài néng wàng wǒ,lì jǐn xié yáng chē bù dōng。

酬谢倅景英用前韵见寄

陈傅良

穷巷萧然一亩宫,劳劳漫刺倩谁通。qióng xiàng xiāo rán yī mǔ gōng,láo láo màn cì qiàn shuí tōng。
空翻故纸头垂白,晚对清标面发红。kōng fān gù zhǐ tóu chuí bái,wǎn duì qīng biāo miàn fā hóng。
诸老飘零亡几在,百年放佚不胜穷。zhū lǎo piāo líng wáng jǐ zài,bǎi nián fàng yì bù shèng qióng。
拟将旧学相从问,何独诗坛欲让东。nǐ jiāng jiù xué xiāng cóng wèn,hé dú shī tán yù ràng dōng。

谢倅生日

陈傅良

此夕其如好客何,秋风袅袅水微波。cǐ xī qí rú hǎo kè hé,qiū fēng niǎo niǎo shuǐ wēi bō。
渡江公子今无恙,上蔡家声世不多。dù jiāng gōng zi jīn wú yàng,shàng cài jiā shēng shì bù duō。
未放清朝空老去,欲谈前事竟谁过。wèi fàng qīng cháo kōng lǎo qù,yù tán qián shì jìng shuí guò。
阻陪觞豆彷徨久,坐想风流为一歌。zǔ péi shāng dòu páng huáng jiǔ,zuò xiǎng fēng liú wèi yī gē。

湖楼送客即事一首奉怀益之兼简同饯诸友

陈傅良

谁家喧马盍朋簪,屋压城头水照檐。shuí jiā xuān mǎ hé péng zān,wū yā chéng tóu shuǐ zhào yán。
橘柚两山香尽在,蒲荷十里净相兼。jú yòu liǎng shān xiāng jǐn zài,pú hé shí lǐ jìng xiāng jiān。
愁将久雨春无赖,别在明朝酒未厌。chóu jiāng jiǔ yǔ chūn wú lài,bié zài míng cháo jiǔ wèi yàn。
甚欲去同三四友,鲈风更卷一江帘。shén yù qù tóng sān sì yǒu,lú fēng gèng juǎn yī jiāng lián。

春晚一首约同志泛舟

陈傅良

匆匆春事竟如何,问讯庭前手种花。cōng cōng chūn shì jìng rú hé,wèn xùn tíng qián shǒu zhǒng huā。
又送行人又风雨,半为芳草半泥沙。yòu sòng xíng rén yòu fēng yǔ,bàn wèi fāng cǎo bàn ní shā。
橘香通国今无恙,梅实于人晚更佳。jú xiāng tōng guó jīn wú yàng,méi shí yú rén wǎn gèng jiā。
莫放此春齐去盖,夜深愁听一池蛙。mò fàng cǐ chūn qí qù gài,yè shēn chóu tīng yī chí wā。

用前韵招蕃叟弟仍和蕃叟癸卯二绝

陈傅良

细看物理愁如海,遥想朋从眼欲花。xì kàn wù lǐ chóu rú hǎi,yáo xiǎng péng cóng yǎn yù huā。
逆水鱼儿冲断岸,贪泥燕子堕危沙。nì shuǐ yú ér chōng duàn àn,tān ní yàn zi duò wēi shā。
百年乔木参天上,一昔平芜著处佳。bǎi nián qiáo mù cān tiān shàng,yī xī píng wú zhù chù jiā。
行乐不妨随邂逅,我无官守似蚔蛙。xíng lè bù fáng suí xiè hòu,wǒ wú guān shǒu shì qí wā。

用前韵招蕃叟弟仍和蕃叟癸卯二绝

陈傅良

落花风雨奈愁何,愁亦不应缘落花。luò huā fēng yǔ nài chóu hé,chóu yì bù yīng yuán luò huā。
尚可流觞追曲水,底须占鵩似长沙。shàng kě liú shāng zhuī qū shuǐ,dǐ xū zhàn fú shì zhǎng shā。
无人晤语鸟乌落,为我食贫楼笋佳。wú rén wù yǔ niǎo wū luò,wèi wǒ shí pín lóu sǔn jiā。
休说关河无限恨,腹非空怒道旁蛙。xiū shuō guān hé wú xiàn hèn,fù fēi kōng nù dào páng wā。

送陈持中赴四明节推二首

陈傅良

更无人未识东州,晚得吾宗第一流。gèng wú rén wèi shí dōng zhōu,wǎn dé wú zōng dì yī liú。
编磬在县金奏合,清冰出壑玉壶秋。biān qìng zài xiàn jīn zòu hé,qīng bīng chū hè yù hú qiū。
喜才一见还分袂,怀欲多言但倚楼。xǐ cái yī jiàn hái fēn mèi,huái yù duō yán dàn yǐ lóu。
亦有鄮山三四友,可令观政话然不。yì yǒu mào shān sān sì yǒu,kě lìng guān zhèng huà rán bù。

送陈持中赴四明节推二首

陈傅良

前修恨不为同姓,更有跫然喜似人。qián xiū hèn bù wèi tóng xìng,gèng yǒu qióng rán xǐ shì rén。
岁晏得君颜面好,天涯从此尺书频。suì yàn dé jūn yán miàn hǎo,tiān yá cóng cǐ chǐ shū pín。
政须有力同扶世,业已将名自绊身。zhèng xū yǒu lì tóng fú shì,yè yǐ jiāng míng zì bàn shēn。
它日云台勋绩上,南阳应记旧比邻。tā rì yún tái xūn jì shàng,nán yáng yīng jì jiù bǐ lín。