古诗词

天台王子木解官长乐见访

陈傅良

夜深擘荔真愁绝,春浅传柑更惘然。yè shēn bāi lì zhēn chóu jué,chūn qiǎn chuán gān gèng wǎng rán。
世事爱来欺两鬓,人生堪得别多年。shì shì ài lái qī liǎng bìn,rén shēng kān dé bié duō nián。
琢冰积雪江湖阻,树羽崇牙日月悬。zuó bīng jī xuě jiāng hú zǔ,shù yǔ chóng yá rì yuè xuán。
此理仓茫君勿问,明朝且莫刺归船。cǐ lǐ cāng máng jūn wù wèn,míng cháo qiě mò cì guī chuán。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

送郭希吕

陈傅良

我门闭重重,我径阻且深。wǒ mén bì zhòng zhòng,wǒ jìng zǔ qiě shēn。
梅花独相依,聊以慰我心。méi huā dú xiāng yī,liáo yǐ wèi wǒ xīn。
美人从何来,崎岖自幽寻。měi rén cóng hé lái,qí qū zì yōu xún。
亦于琢冰中,而和南风琴。yì yú zuó bīng zhōng,ér hé nán fēng qín。
莱甲尚可羹,新刍足同斟。lái jiǎ shàng kě gēng,xīn chú zú tóng zhēn。
不知岁已华,归兴生霜砧。bù zhī suì yǐ huá,guī xīng shēng shuāng zhēn。
欲别复少住,栖乌归月林。yù bié fù shǎo zhù,qī wū guī yuè lín。
客去鸟翾飞,落花满墙阴。kè qù niǎo xuān fēi,luò huā mǎn qiáng yīn。

水仙花

陈傅良

江梅丈人行,岁寒固天姿。jiāng méi zhàng rén xíng,suì hán gù tiān zī。
蜡梅微著色,标致亦背时。là méi wēi zhù sè,biāo zhì yì bèi shí。
胡然此柔嘉,支本仅自持。hú rán cǐ róu jiā,zhī běn jǐn zì chí。
乃以平地尺,气与松篁夷。nǎi yǐ píng dì chǐ,qì yǔ sōng huáng yí。
粹然金玉相,承以翠羽仪。cuì rán jīn yù xiāng,chéng yǐ cuì yǔ yí。
独立万槁中,冰胶雪垂垂。dú lì wàn gǎo zhōng,bīng jiāo xuě chuí chuí。
水仙谁强名,相宜未相知。shuǐ xiān shuí qiáng míng,xiāng yí wèi xiāng zhī。
刻画近脂粉,而况山谷诗。kè huà jìn zhī fěn,ér kuàng shān gǔ shī。
吾闻抱太和,未易形似窥。wú wén bào tài hé,wèi yì xíng shì kuī。
当其自英华,造物且霁威。dāng qí zì yīng huá,zào wù qiě jì wēi。
平生恨刚褊,未老齿发衰。píng shēng hèn gāng biǎn,wèi lǎo chǐ fā shuāi。
掇花置胆瓶,吾今得吾师。duō huā zhì dǎn píng,wú jīn dé wú shī。

止斋曲廊初成

陈傅良

但酒胜如水,但花胜如草。dàn jiǔ shèng rú shuǐ,dàn huā shèng rú cǎo。
小廊曲通幽,竹椽亦良好。xiǎo láng qū tōng yōu,zhú chuán yì liáng hǎo。
止斋十数间,足以便衰老。zhǐ zhāi shí shù jiān,zú yǐ biàn shuāi lǎo。
檐低远风露,地窄易汛扫。yán dī yuǎn fēng lù,dì zhǎi yì xùn sǎo。
浅溪浮薄觞,短屏糊旧稿。qiǎn xī fú báo shāng,duǎn píng hú jiù gǎo。
著书仅玄易,过客多韦缟。zhù shū jǐn xuán yì,guò kè duō wéi gǎo。
于中榜退思,谁其谅深抱。yú zhōng bǎng tuì sī,shuí qí liàng shēn bào。
吾思亦已晚,吾退盍更早。wú sī yì yǐ wǎn,wú tuì hé gèng zǎo。
怀哉彭泽令,仰止商山皓。huái zāi péng zé lìng,yǎng zhǐ shāng shān hào。
维渊有潜龙,维岳有藏宝。wéi yuān yǒu qián lóng,wéi yuè yǒu cáng bǎo。
煌煌暮春堂,三字落穹昊。huáng huáng mù chūn táng,sān zì luò qióng hào。
昭回际南极,镇抚及东岛。zhāo huí jì nán jí,zhèn fǔ jí dōng dǎo。
胡然乃在斯,夙夜惧不保。hú rán nǎi zài sī,sù yè jù bù bǎo。
鬼神无世情,呵护必有道。guǐ shén wú shì qíng,hē hù bì yǒu dào。

次沈俭夫求花木韵

陈傅良

我意何不乐,我颜复何㥏。wǒ yì hé bù lè,wǒ yán fù hé tiǎn。
止斋有新畬,耕犊角已茧。zhǐ zhāi yǒu xīn shē,gēng dú jiǎo yǐ jiǎn。
止斋有溪水,钓席随所展。zhǐ zhāi yǒu xī shuǐ,diào xí suí suǒ zhǎn。
两山夹精舍,佳处迫庐岘。liǎng shān jiā jīng shě,jiā chù pò lú xiàn。
朋来尽名流,燕坐皆胜践。péng lái jǐn míng liú,yàn zuò jiē shèng jiàn。
颓然止斋翁,心故不可转。tuí rán zhǐ zhāi wēng,xīn gù bù kě zhuǎn。
厌书或窥园,乘兴时陟巘。yàn shū huò kuī yuán,chéng xīng shí zhì yǎn。
日月之蔽亏,木阴自幽显。rì yuè zhī bì kuī,mù yīn zì yōu xiǎn。
雨露之密疏,草色自深浅。yǔ lù zhī mì shū,cǎo sè zì shēn qiǎn。
翁子一觞咏,初不著姝娈。wēng zi yī shāng yǒng,chū bù zhù shū luán。
易老探醇驳,风骚较宽褊。yì lǎo tàn chún bó,fēng sāo jiào kuān biǎn。
眠食虽甚佳,病患盍加勉。mián shí suī shén jiā,bìng huàn hé jiā miǎn。
谤箧况所招,讼缿那能辨。bàng qiè kuàng suǒ zhāo,sòng xiàng nà néng biàn。
于焉更悟入,岂但苟排遣。yú yān gèng wù rù,qǐ dàn gǒu pái qiǎn。
寄言子沈子,所欲果何件。jì yán zi shěn zi,suǒ yù guǒ hé jiàn。
葭豕来春田,冥鸿脱秋狝。jiā shǐ lái chūn tián,míng hóng tuō qiū xiǎn。
谷兰犹见纫,月桂不可搴。gǔ lán yóu jiàn rèn,yuè guì bù kě qiān。
慕远失之近,求多得常鲜。mù yuǎn shī zhī jìn,qiú duō dé cháng xiān。
请以壮县才,从兹益怀卷。qǐng yǐ zhuàng xiàn cái,cóng zī yì huái juǎn。
深居勿近市,隘巷莫容辇。shēn jū wù jìn shì,ài xiàng mò róng niǎn。
有花门拥彗,无花地生藓。yǒu huā mén yōng huì,wú huā dì shēng xiǎn。
尝试玩喧寂,何者是真舛。cháng shì wán xuān jì,hé zhě shì zhēn chuǎn。
旧学枉初心,新功费重研。jiù xué wǎng chū xīn,xīn gōng fèi zhòng yán。
何如过止斋,我亦精文选。hé rú guò zhǐ zhāi,wǒ yì jīng wén xuǎn。

春晚书怀二首奉简陈益之

陈傅良

百舌喜太甚,杜鹃恨何深。bǎi shé xǐ tài shén,dù juān hèn hé shēn。
睍睆斯黄鹂,律中宫之音。xiàn huàn sī huáng lí,lǜ zhōng gōng zhī yīn。
物情自不齐,天运初无心。wù qíng zì bù qí,tiān yùn chū wú xīn。
道人独领会,杖藜立芳阴。dào rén dú lǐng huì,zhàng lí lì fāng yīn。

春晚书怀二首奉简陈益之

陈傅良

百卉得雨露,华滋巧相娱。bǎi huì dé yǔ lù,huá zī qiǎo xiāng yú。
但知说姚魏,河洛竟何如。dàn zhī shuō yáo wèi,hé luò jìng hé rú。
我方悟吾生,笺经未成书。wǒ fāng wù wú shēng,jiān jīng wèi chéng shū。
安得小学师,从之注虫鱼。ān dé xiǎo xué shī,cóng zhī zhù chóng yú。

题沈仲一所藏周氏群公书帖

陈傅良

纷纷世上如落花,东风即入西邻家,要亦馀事吾何嗟。fēn fēn shì shàng rú luò huā,dōng fēng jí rù xī lín jiā,yào yì yú shì wú hé jiē。
斯人故国之乔木,枝叶胡然亦流落。sī rén gù guó zhī qiáo mù,zhī yè hú rán yì liú luò。
吾生已晚讲闻熟,见欲堕泪那忍读。wú shēng yǐ wǎn jiǎng wén shú,jiàn yù duò lèi nà rěn dú。
古来道德功名上,传世不曾缘物重。gǔ lái dào dé gōng míng shàng,chuán shì bù céng yuán wù zhòng。
君不见人间秦汉鼎彝铭与颂,子子孙孙永宝用。jūn bù jiàn rén jiān qín hàn dǐng yí míng yǔ sòng,zi zi sūn sūn yǒng bǎo yòng。

题僧法传为沈仲一画听松图

陈傅良

古松不知几千年,直干欲上干青天。gǔ sōng bù zhī jǐ qiān nián,zhí gàn yù shàng gàn qīng tiān。
樛枝下与人世接,冷风过之万壑喧。jiū zhī xià yǔ rén shì jiē,lěng fēng guò zhī wàn hè xuān。
猿惊鹤怪樵牧遁,百鬼愁绝谁傍边。yuán jīng hè guài qiáo mù dùn,bǎi guǐ chóu jué shuí bàng biān。
纷纷海内丝竹耳,何处缥缈来臞仙。fēn fēn hǎi nèi sī zhú ěr,hé chù piāo miǎo lái qú xiān。
整襟拱听移永日,置琴弗顾僮攲眠。zhěng jīn gǒng tīng yí yǒng rì,zhì qín fú gù tóng qī mián。
松风有际意无尽,庄骚不数惟易玄。sōng fēng yǒu jì yì wú jǐn,zhuāng sāo bù shù wéi yì xuán。
嗟乎深山大泽松不乏,斯人往往千载之陈编。jiē hū shēn shān dà zé sōng bù fá,sī rén wǎng wǎng qiān zài zhī chén biān。
笔端若有夜半力,一日忽在轩楹前。bǐ duān ruò yǒu yè bàn lì,yī rì hū zài xuān yíng qián。
止斋虚静对立久,晴昊亦为生苍烟。zhǐ zhāi xū jìng duì lì jiǔ,qíng hào yì wèi shēng cāng yān。
毕宏韦偃骨已朽,画工一世脂粉便。bì hóng wéi yǎn gǔ yǐ xiǔ,huà gōng yī shì zhī fěn biàn。
北湖居士安得此,奄有二子云山传。běi hú jū shì ān dé cǐ,yǎn yǒu èr zi yún shān chuán。
北湖居士云山传,吾诗孰与杜老起九原。běi hú jū shì yún shān chuán,wú shī shú yǔ dù lǎo qǐ jiǔ yuán。

题瑞安宰朱元成乃祖云壑庄图

陈傅良

功成不受富贵污,轻舟翩然下五湖。gōng chéng bù shòu fù guì wū,qīng zhōu piān rán xià wǔ hú。
至今风流在姑苏,我复见此云壑图。zhì jīn fēng liú zài gū sū,wǒ fù jiàn cǐ yún hè tú。
两坡乔木樛相扶,残山剩水千里馀。liǎng pō qiáo mù jiū xiāng fú,cán shān shèng shuǐ qiān lǐ yú。
天际未知何有无,一苇横绝双风蒲。tiān jì wèi zhī hé yǒu wú,yī wěi héng jué shuāng fēng pú。
杨花春岸秋莼鲈,在在著此儒仙臞。yáng huā chūn àn qiū chún lú,zài zài zhù cǐ rú xiān qú。
世无宗师貌不如,谁其嗣之吾大夫。shì wú zōng shī mào bù rú,shuí qí sì zhī wú dà fū。

咏梅分韵得蕊字

陈傅良

惜树须惜枝,看花须看蕊。xī shù xū xī zhī,kàn huā xū kàn ruǐ。
枯瘦发纤秾,况此具众美。kū shòu fā xiān nóng,kuàng cǐ jù zhòng měi。
千林堕黄埃,数点昭青泚。qiān lín duò huáng āi,shù diǎn zhāo qīng cǐ。
谁知霜雪深,天意欲玉女。shuí zhī shuāng xuě shēn,tiān yì yù yù nǚ。

送蕃叟弟赴江西帅幕分韵得独字

陈傅良

生平未省友松竹,爱言从宦输幽独。shēng píng wèi shěng yǒu sōng zhú,ài yán cóng huàn shū yōu dú。
子也诸侯老宾客,襆被仅缘升斗禄。zi yě zhū hóu lǎo bīn kè,fú bèi jǐn yuán shēng dòu lù。
为问江神何世情,霁月光风送帆幅。wèi wèn jiāng shén hé shì qíng,jì yuè guāng fēng sòng fān fú。
天意元来向事功,谨毋遐心自金玉。tiān yì yuán lái xiàng shì gōng,jǐn wú xiá xīn zì jīn yù。

鼓琴行送许深父同知被诏赴阙

陈傅良

伯牙非不善鼓琴,指下能写山高而水深。bó yá fēi bù shàn gǔ qín,zhǐ xià néng xiě shān gāo ér shuǐ shēn。
亦有师旷号精绝,蜚雪白昼为重阴。yì yǒu shī kuàng hào jīng jué,fēi xuě bái zhòu wèi zhòng yīn。
吾琴不以与二子,二子不过衰季愁叹而悲吟。wú qín bù yǐ yǔ èr zi,èr zi bù guò shuāi jì chóu tàn ér bēi yín。
后夔安在九嶷远,南风不竞凤鸟喑。hòu kuí ān zài jiǔ yí yuǎn,nán fēng bù jìng fèng niǎo yīn。
恭惟高宗复古殿得此,净洗禁昧朱离任。gōng wéi gāo zōng fù gǔ diàn dé cǐ,jìng xǐ jìn mèi zhū lí rèn。
一鼓朝纲日井井,再鼓边柝秋沉沉。yī gǔ cháo gāng rì jǐng jǐng,zài gǔ biān tuò qiū chén chén。
桑麻万里皆按堵,笙歌三纪无沾襟。sāng má wàn lǐ jiē àn dǔ,shēng gē sān jì wú zhān jīn。
桥山遗此岁月侵,何时雅颂得所籥不僣。qiáo shān yí cǐ suì yuè qīn,hé shí yǎ sòng dé suǒ yuè bù tiě。
宝藏岂爱五重玉,市价敢论双南金。bǎo cáng qǐ ài wǔ zhòng yù,shì jià gǎn lùn shuāng nán jīn。
公归旧隐三霜砧,天子恭默思商霖。gōng guī jiù yǐn sān shuāng zhēn,tiān zi gōng mò sī shāng lín。
君臣祥琴适相际,使者十辈来骎骎。jūn chén xiáng qín shì xiāng jì,shǐ zhě shí bèi lái qīn qīn。
白麻已草弄印久,端揆虚左谁当今。bái má yǐ cǎo nòng yìn jiǔ,duān kuí xū zuǒ shuí dāng jīn。
我抱此琴病山林,不如送公西归调釜鬵。wǒ bào cǐ qín bìng shān lín,bù rú sòng gōng xī guī diào fǔ qín。
但愿为作南风音,上以对扬高宗中兴之大业,下以追还虞舜万国之欢心。dàn yuàn wèi zuò nán fēng yīn,shàng yǐ duì yáng gāo zōng zhōng xīng zhī dà yè,xià yǐ zhuī hái yú shùn wàn guó zhī huān xīn。

送徐一之客赣上兼简赣守薛象先

陈傅良

清水一段出万壑,越玉五重陈两厢。qīng shuǐ yī duàn chū wàn hè,yuè yù wǔ zhòng chén liǎng xiāng。
美人去作诸侯客,几年薖涧筹行藏。měi rén qù zuò zhū hóu kè,jǐ nián kē jiàn chóu xíng cáng。
系舟夷犹暮春堂,细雨冥冥烟树苍。xì zhōu yí yóu mù chūn táng,xì yǔ míng míng yān shù cāng。
竹萌梅实尽此觞,别恨岂但山川长。zhú méng méi shí jǐn cǐ shāng,bié hèn qǐ dàn shān chuān zhǎng。
章贡分流合江水,西风为我送双鲤。zhāng gòng fēn liú hé jiāng shuǐ,xī fēng wèi wǒ sòng shuāng lǐ。
休言相忆强加餐,报道吴帆何日起。xiū yán xiāng yì qiáng jiā cān,bào dào wú fān hé rì qǐ。

挽刘茂实和州

陈傅良

欲课民庸元道州,欲评人品马少游。yù kè mín yōng yuán dào zhōu,yù píng rén pǐn mǎ shǎo yóu。
居无一事可切齿,荐有三公方掉头。jū wú yī shì kě qiè chǐ,jiàn yǒu sān gōng fāng diào tóu。
送公历阳令我愁,目断宾雁书沈浮。sòng gōng lì yáng lìng wǒ chóu,mù duàn bīn yàn shū shěn fú。
识与不识涕泪流,人世安用须封侯。shí yǔ bù shí tì lèi liú,rén shì ān yòng xū fēng hóu。

郑自明哀词

陈傅良

母曰余儿兮,吾莫知其何尤。mǔ yuē yú ér xī,wú mò zhī qí hé yóu。
妇曰良人兮,吾曷为罹此忧。fù yuē liáng rén xī,wú hé wèi lí cǐ yōu。
兄弟不以是咎兮,朋友称其好修。xiōng dì bù yǐ shì jiù xī,péng yǒu chēng qí hǎo xiū。
恭不得其故兮,庸强名之曰命。gōng bù dé qí gù xī,yōng qiáng míng zhī yuē mìng。
相彼下堂而贻戚兮,或结缨以顺听。xiāng bǐ xià táng ér yí qī xī,huò jié yīng yǐ shùn tīng。
万不同咸自取兮,曾二者孰失其正声。wàn bù tóng xián zì qǔ xī,céng èr zhě shú shī qí zhèng shēng。
鬼神之所仇兮,人直躬焉是病。guǐ shén zhī suǒ chóu xī,rén zhí gōng yān shì bìng。
胥属镂忽堕其前兮,屈鱼腹以为阱。xū shǔ lòu hū duò qí qián xī,qū yú fù yǐ wèi jǐng。
奇祸作于牖下兮,顾奚悲而宜庆。qí huò zuò yú yǒu xià xī,gù xī bēi ér yí qìng。
嗟子何伤兮,独余怀不能以自胜。jiē zi hé shāng xī,dú yú huái bù néng yǐ zì shèng。
尚或相尔藐孤兮,天终焉其有定。shàng huò xiāng ěr miǎo gū xī,tiān zhōng yān qí yǒu dìng。