古诗词

鼓琴行送许深父同知被诏赴阙

陈傅良

伯牙非不善鼓琴,指下能写山高而水深。bó yá fēi bù shàn gǔ qín,zhǐ xià néng xiě shān gāo ér shuǐ shēn。
亦有师旷号精绝,蜚雪白昼为重阴。yì yǒu shī kuàng hào jīng jué,fēi xuě bái zhòu wèi zhòng yīn。
吾琴不以与二子,二子不过衰季愁叹而悲吟。wú qín bù yǐ yǔ èr zi,èr zi bù guò shuāi jì chóu tàn ér bēi yín。
后夔安在九嶷远,南风不竞凤鸟喑。hòu kuí ān zài jiǔ yí yuǎn,nán fēng bù jìng fèng niǎo yīn。
恭惟高宗复古殿得此,净洗禁昧朱离任。gōng wéi gāo zōng fù gǔ diàn dé cǐ,jìng xǐ jìn mèi zhū lí rèn。
一鼓朝纲日井井,再鼓边柝秋沉沉。yī gǔ cháo gāng rì jǐng jǐng,zài gǔ biān tuò qiū chén chén。
桑麻万里皆按堵,笙歌三纪无沾襟。sāng má wàn lǐ jiē àn dǔ,shēng gē sān jì wú zhān jīn。
桥山遗此岁月侵,何时雅颂得所籥不僣。qiáo shān yí cǐ suì yuè qīn,hé shí yǎ sòng dé suǒ yuè bù tiě。
宝藏岂爱五重玉,市价敢论双南金。bǎo cáng qǐ ài wǔ zhòng yù,shì jià gǎn lùn shuāng nán jīn。
公归旧隐三霜砧,天子恭默思商霖。gōng guī jiù yǐn sān shuāng zhēn,tiān zi gōng mò sī shāng lín。
君臣祥琴适相际,使者十辈来骎骎。jūn chén xiáng qín shì xiāng jì,shǐ zhě shí bèi lái qīn qīn。
白麻已草弄印久,端揆虚左谁当今。bái má yǐ cǎo nòng yìn jiǔ,duān kuí xū zuǒ shuí dāng jīn。
我抱此琴病山林,不如送公西归调釜鬵。wǒ bào cǐ qín bìng shān lín,bù rú sòng gōng xī guī diào fǔ qín。
但愿为作南风音,上以对扬高宗中兴之大业,下以追还虞舜万国之欢心。dàn yuàn wèi zuò nán fēng yīn,shàng yǐ duì yáng gāo zōng zhōng xīng zhī dà yè,xià yǐ zhuī hái yú shùn wàn guó zhī huān xīn。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

挽族叔父

陈傅良

我怀终古恨,不及奉觞时。wǒ huái zhōng gǔ hèn,bù jí fèng shāng shí。
满眼看诸弟,何心赋此诗。mǎn yǎn kàn zhū dì,hé xīn fù cǐ shī。
牛羊来蛰蛰,丘墓去累累。niú yáng lái zhé zhé,qiū mù qù lèi lèi。
亦有千钟养,曾无一字碑。yì yǒu qiān zhōng yǎng,céng wú yī zì bēi。

题丁少詹姑墓志后

陈傅良

白发从夫志,青刍为客谋。bái fā cóng fū zhì,qīng chú wèi kè móu。
送车今几两,乐土有斯丘。sòng chē jīn jǐ liǎng,lè tǔ yǒu sī qiū。
犹子声名甚,他时雨露秋。yóu zi shēng míng shén,tā shí yǔ lù qiū。
摩挲看石刻,嗟惜到松楸。mó sā kàn shí kè,jiē xī dào sōng qiū。

挽楼朝奉

陈傅良

裘马朋簪盛,绯鱼筦库卑。qiú mǎ péng zān shèng,fēi yú guǎn kù bēi。
行藏公论在,然否寸心知。xíng cáng gōng lùn zài,rán fǒu cùn xīn zhī。
岁晏曾三接,民功仅一麾。suì yàn céng sān jiē,mín gōng jǐn yī huī。
空馀华衮字,有恨盖棺时。kōng yú huá gǔn zì,yǒu hèn gài guān shí。

挽楼朝奉

陈傅良

九寺方连茹,专城又夹河。jiǔ sì fāng lián rú,zhuān chéng yòu jiā hé。
晚看诸子好,孰与一门多。wǎn kàn zhū zi hǎo,shú yǔ yī mén duō。
薄海皆惊叹,亨衢忽荐瘥。báo hǎi jiē jīng tàn,hēng qú hū jiàn chài。
大连同厚夜,其柰少连何。dà lián tóng hòu yè,qí nài shǎo lián hé。

挽包颙叟

陈傅良

樵牧常事席,篇觞早策功。qiáo mù cháng shì xí,piān shāng zǎo cè gōng。
有怀随事见,不耻与人同。yǒu huái suí shì jiàn,bù chǐ yǔ rén tóng。
我故奇诸子,年来识此翁。wǒ gù qí zhū zi,nián lái shí cǐ wēng。
待看稽古力,乔木已悲风。dài kàn jī gǔ lì,qiáo mù yǐ bēi fēng。

挽包颙叟

陈傅良

翁子看时辈,平生不妄贤。wēng zi kàn shí bèi,píng shēng bù wàng xián。
独于公有诔,惟恐世无传。dú yú gōng yǒu lěi,wéi kǒng shì wú chuán。
他日须深刻,吾诗可附联。tā rì xū shēn kè,wú shī kě fù lián。
草黄松柏秃,名与石岿然。cǎo huáng sōng bǎi tū,míng yǔ shí kuī rán。

挽潘才叔母

陈傅良

剥啄唯深夜,门前杙小船。bō zhuó wéi shēn yè,mén qián yì xiǎo chuán。
有儿能自致,此母已堪传。yǒu ér néng zì zhì,cǐ mǔ yǐ kān chuán。
竹院前闻熟,桓楹大字悬。zhú yuàn qián wén shú,huán yíng dà zì xuán。
病怀嗟不及,健笔附诸贤。bìng huái jiē bù jí,jiàn bǐ fù zhū xián。

挽周宣义

陈傅良

无酒浇陈草,将诗刻隧碑。wú jiǔ jiāo chén cǎo,jiāng shī kè suì bēi。
遗名从此在,真意竟谁知。yí míng cóng cǐ zài,zhēn yì jìng shuí zhī。
教子还馀事,周人亦有时。jiào zi hái yú shì,zhōu rén yì yǒu shí。
忆尝从夜话,欲去更迟迟。yì cháng cóng yè huà,yù qù gèng chí chí。

挽婺女何茂宏

陈傅良

劝驾尝连萼,应门忽二毛。quàn jià cháng lián è,yīng mén hū èr máo。
竟于时不偶,吾更晚相遭。jìng yú shí bù ǒu,wú gèng wǎn xiāng zāo。
宿草堪挥泪,丰碑忍泚毫。sù cǎo kān huī lèi,fēng bēi rěn cǐ háo。
送车今几两,谁最恋绨袍。sòng chē jīn jǐ liǎng,shuí zuì liàn tí páo。

挽彭通直

陈傅良

前辈如同郡,流风仅几人。qián bèi rú tóng jùn,liú fēng jǐn jǐ rén。
不令儿巧宦,所尚世清贫。bù lìng ér qiǎo huàn,suǒ shàng shì qīng pín。
及老犹书卷,通班但幅巾。jí lǎo yóu shū juǎn,tōng bān dàn fú jīn。
吾铭虽未就,乡誉胜坚珉。wú míng suī wèi jiù,xiāng yù shèng jiān mín。

挽沈次卿学正

陈傅良

洛学传当代,家声属此翁。luò xué chuán dāng dài,jiā shēng shǔ cǐ wēng。
一生无世味,万事与人同。yī shēng wú shì wèi,wàn shì yǔ rén tóng。
恨不师前郑,欣尝客阿戎。hèn bù shī qián zhèng,xīn cháng kè ā róng。
宜铭千古意,岂在语言工。yí míng qiān gǔ yì,qǐ zài yǔ yán gōng。

悼林仲逸县尉

陈傅良

家故书千卷,生才试一斑。jiā gù shū qiān juǎn,shēng cái shì yī bān。
赏音殊不少,筮仕独何艰。shǎng yīn shū bù shǎo,shì shì dú hé jiān。
松菊将身隐,蘋蘩忽涕潸。sōng jú jiāng shēn yǐn,píng fán hū tì shān。
幸哉贤玉润,有诔不容删。xìng zāi xián yù rùn,yǒu lěi bù róng shān。

挽新昌吕修职

陈傅良

顷作庵庐客,看公手种莳。qǐng zuò ān lú kè,kàn gōng shǒu zhǒng shí。
溪毛无乱理,宰木有连枝。xī máo wú luàn lǐ,zǎi mù yǒu lián zhī。
久欲镵他石,今还赋此诗。jiǔ yù chán tā shí,jīn hái fù cǐ shī。
黯然怀宿昔,絮酒定何时。àn rán huái sù xī,xù jiǔ dìng hé shí。

挽新昌吕修职

陈傅良

不道千山阻,将遗百世名。bù dào qiān shān zǔ,jiāng yí bǎi shì míng。
有儿能自致,此老已堪铭。yǒu ér néng zì zhì,cǐ lǎo yǐ kān míng。
禄岂无三釜,贤谁似一经。lù qǐ wú sān fǔ,xián shuí shì yī jīng。
吾词虽未就,应有护幽扃。wú cí suī wèi jiù,yīng yǒu hù yōu jiōng。

挽沈虞卿侍郎

陈傅良

官重元非好,思闲乐有馀。guān zhòng yuán fēi hǎo,sī xián lè yǒu yú。
生儿早传业,课女夜抄书。shēng ér zǎo chuán yè,kè nǚ yè chāo shū。
时事方关念,归怀不遂初。shí shì fāng guān niàn,guī huái bù suì chū。
经纶缘未了,天意盍留渠。jīng lún yuán wèi le,tiān yì hé liú qú。
4201234567»