古诗词

挽宋次道二首

刘摰

橐笔周旋侍汉宫,慱知前载问无穷。tuó bǐ zhōu xuán shì hàn gōng,tuán zhī qián zài wèn wú qióng。
朝廷人物儒林丈,家世文章太史公。cháo tíng rén wù rú lín zhàng,jiā shì wén zhāng tài shǐ gōng。
俯仰顿惊华屋换,声容徒望穗帷空。fǔ yǎng dùn jīng huá wū huàn,shēng róng tú wàng suì wéi kōng。
寝门一哭何嗟及,付与悲哀挽铎风。qǐn mén yī kū hé jiē jí,fù yǔ bēi āi wǎn duó fēng。
猜您喜欢

双桥

刘摰

双桥十里跨虚明,波面无风两足轻。shuāng qiáo shí lǐ kuà xū míng,bō miàn wú fēng liǎng zú qīng。
雨歇烟收人不见,路岐依约是蓬瀛。yǔ xiē yān shōu rén bù jiàn,lù qí yī yuē shì péng yíng。

十月六日与客游金山乾明宣塔戒坛弥勒舍利广教七山寺三首

刘摰

水落溪桥霜未寒,冈林平浅是西山。shuǐ luò xī qiáo shuāng wèi hán,gāng lín píng qiǎn shì xī shān。
路穿峭茜青葱底,寺在崎岖屈曲间。lù chuān qiào qiàn qīng cōng dǐ,sì zài qí qū qū qū jiān。

十月六日与客游金山乾明宣塔戒坛弥勒舍利广教七山寺三首

刘摰

排门金碧七禅关,松阁相望石径连。pái mén jīn bì qī chán guān,sōng gé xiāng wàng shí jìng lián。
不为勤求善知识,可能一日遍诸天。bù wèi qín qiú shàn zhī shí,kě néng yī rì biàn zhū tiān。

十月六日与客游金山乾明宣塔戒坛弥勒舍利广教七山寺三首

刘摰

行彻云烟到上方,青林深壑对重冈。xíng chè yún yān dào shàng fāng,qīng lín shēn hè duì zhòng gāng。
山中底处饶风月,要著江州一草堂。shān zhōng dǐ chù ráo fēng yuè,yào zhù jiāng zhōu yī cǎo táng。

偶作

刘摰

春气未强寒惨惨,羁人多病兴寥寥。chūn qì wèi qiáng hán cǎn cǎn,jī rén duō bìng xīng liáo liáo。
闲愁付与毫端遣,长日期于局上销。xián chóu fù yǔ háo duān qiǎn,zhǎng rì qī yú jú shàng xiāo。

次韵张供备达夫观回雁峰二首

刘摰

图志分明传者谬,峰名元在岳山隈。tú zhì fēn míng chuán zhě miù,fēng míng yuán zài yuè shān wēi。
邦人试看春岩上,岂有燕鸿到此回。bāng rén shì kàn chūn yán shàng,qǐ yǒu yàn hóng dào cǐ huí。

次韵张供备达夫观回雁峰二首

刘摰

林麓坡陀湘水侧,烟岚朝暮楚城隈。lín lù pō tuó xiāng shuǐ cè,yān lán cháo mù chǔ chéng wēi。
峰前迁客翻堪笑,不及飞鸿一岁回。fēng qián qiān kè fān kān xiào,bù jí fēi hóng yī suì huí。

樊山口二绝

刘摰

洲觜崭崭乱石排,濯风寒浪踏苍苔。zhōu zī zhǎn zhǎn luàn shí pái,zhuó fēng hán làng tà cāng tái。
长江万里从西北,泻向幽人两足来。zhǎng jiāng wàn lǐ cóng xī běi,xiè xiàng yōu rén liǎng zú lái。

樊山口二绝

刘摰

无数江鸥似雪霜,暂来还去俯沧浪。wú shù jiāng ōu shì xuě shuāng,zàn lái hái qù fǔ cāng làng。
幽人已自忘机久,却恐窥鱼意未忘。yōu rén yǐ zì wàng jī jiǔ,què kǒng kuī yú yì wèi wàng。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

三岁重阳负玉觞,悲欢不定客途长。sān suì zhòng yáng fù yù shāng,bēi huān bù dìng kè tú zhǎng。
元光节物真虚掷,赖有新诗付锦囊。yuán guāng jié wù zhēn xū zhì,lài yǒu xīn shī fù jǐn náng。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

白醪趁节醅已发,黄菊候霜花未开。bái láo chèn jié pēi yǐ fā,huáng jú hòu shuāng huā wèi kāi。
独上荒城拱双袖,风云惨惨雁声来。dú shàng huāng chéng gǒng shuāng xiù,fēng yún cǎn cǎn yàn shēng lái。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

无处登临百尺楼,若为销散仲宣忧。wú chù dēng lín bǎi chǐ lóu,ruò wèi xiāo sàn zhòng xuān yōu。
拒霜寒菊常烟雨,愁满江城冷澹秋。jù shuāng hán jú cháng yān yǔ,chóu mǎn jiāng chéng lěng dàn qiū。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

悄悄登山临水兴,纷纷泛菊佩萸人。qiāo qiāo dēng shān lín shuǐ xīng,fēn fēn fàn jú pèi yú rén。
不须吹落簪花帽,但愿常存漉酒巾。bù xū chuī luò zān huā mào,dàn yuàn cháng cún lù jiǔ jīn。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

长松老桂风霜足,细草幽花雨露沾。zhǎng sōng lǎo guì fēng shuāng zú,xì cǎo yōu huā yǔ lù zhān。
天寒日下音书少,雁自高飞鱼自潜。tiān hán rì xià yīn shū shǎo,yàn zì gāo fēi yú zì qián。

次韵燕中舍若水苦雨五绝句

刘摰

湖水漫漫日夜添,芡芒蒲锷斗尖铦。hú shuǐ màn màn rì yè tiān,qiàn máng pú è dòu jiān xiān。
不须更问雨多少,且喜西窗青入帘。bù xū gèng wèn yǔ duō shǎo,qiě xǐ xī chuāng qīng rù lián。