古诗词

九日依唐生韵五绝句

刘摰

无处登临百尺楼,若为销散仲宣忧。wú chù dēng lín bǎi chǐ lóu,ruò wèi xiāo sàn zhòng xuān yōu。
拒霜寒菊常烟雨,愁满江城冷澹秋。jù shuāng hán jú cháng yān yǔ,chóu mǎn jiāng chéng lěng dàn qiū。
猜您喜欢

小孤山

刘摰

万山逶迤起彭泽,齐驱拥立江东隅。wàn shān wēi yí qǐ péng zé,qí qū yōng lì jiāng dōng yú。
水西平地旷千里,惟此一峰高且孤。shuǐ xī píng dì kuàng qiān lǐ,wéi cǐ yī fēng gāo qiě gū。
气严势峭郁独立,意不与彼为朋徒。qì yán shì qiào yù dú lì,yì bù yǔ bǐ wèi péng tú。
夹水对峙寡当众,众色愧惨惊顽粗。jiā shuǐ duì zhì guǎ dāng zhòng,zhòng sè kuì cǎn jīng wán cū。
天公结融若有意,以此壮我淮甸无。tiān gōng jié róng ruò yǒu yì,yǐ cǐ zhuàng wǒ huái diān wú。
青天长剑倚千丈,碧玉大笋巍一株。qīng tiān zhǎng jiàn yǐ qiān zhàng,bì yù dà sǔn wēi yī zhū。
古今画工昩好恶,峨眉雁荡争为图。gǔ jīn huà gōng mò hǎo è,é méi yàn dàng zhēng wèi tú。
方言讹传楚俗鬼,立庙更以孤为姑。fāng yán é chuán chǔ sú guǐ,lì miào gèng yǐ gū wèi gū。
我行不暇谕父老,正是北风吹舳舻。wǒ xíng bù xiá yù fù lǎo,zhèng shì běi fēng chuī zhú lú。

自福严至后洞记柳书弥陀碑

刘摰

一盂僧粥三鸣鸡,渐望天角生晴曦。yī yú sēng zhōu sān míng jī,jiàn wàng tiān jiǎo shēng qíng xī。
积阴凝霭不得肆,荡滉破散争纷披。jī yīn níng ǎi bù dé sì,dàng huàng pò sàn zhēng fēn pī。
清明物象各有职,如再开辟平艰危。qīng míng wù xiàng gè yǒu zhí,rú zài kāi pì píng jiān wēi。
游人襟韵廓以喜,晓指后洞都忘疲。yóu rén jīn yùn kuò yǐ xǐ,xiǎo zhǐ hòu dòng dōu wàng pí。
小楚亭北望明灭,宛宛一径微如丝。xiǎo chǔ tíng běi wàng míng miè,wǎn wǎn yī jìng wēi rú sī。
问云般舟道场路,从此亭背无险巇。wèn yún bān zhōu dào chǎng lù,cóng cǐ tíng bèi wú xiǎn xī。
寺久荒寂无足往,念有子厚弥陀碑。sì jiǔ huāng jì wú zú wǎng,niàn yǒu zi hòu mí tuó bēi。
独趋一里转岩腹,剥粉败赤逢门楣。dú qū yī lǐ zhuǎn yán fù,bō fěn bài chì féng mén méi。
村童门关语嘲哳,似云乞米僧未归。cūn tóng mén guān yǔ cháo zhā,shì yún qǐ mǐ sēng wèi guī。
亭亭故碑立青玉,覆以老屋疏且攲。tíng tíng gù bēi lì qīng yù,fù yǐ lǎo wū shū qiě qī。
常嗟古人不可见,尚喜书法存于斯。cháng jiē gǔ rén bù kě jiàn,shàng xǐ shū fǎ cún yú sī。
世言书字出心画,体制类彼人所为。shì yán shū zì chū xīn huà,tǐ zhì lèi bǐ rén suǒ wèi。
子厚少年颇疏隽,字合飘逸狂不羁。zi hòu shǎo nián pǒ shū juàn,zì hé piāo yì kuáng bù jī。
胡为气质反端厚,至今观者多有疑。hú wèi qì zhì fǎn duān hòu,zhì jīn guān zhě duō yǒu yí。
或云彼以窜逐久,气志软熟非前时。huò yún bǐ yǐ cuàn zhú jiǔ,qì zhì ruǎn shú fēi qián shí。
又云高才尚薄世,故独立法无所师。yòu yún gāo cái shàng báo shì,gù dú lì fǎ wú suǒ shī。
吾嗟世俗日无理,好恶不正论苦畀。wú jiē shì sú rì wú lǐ,hǎo è bù zhèng lùn kǔ bì。
臆决万事岂独此,此书何愧人不知。yì jué wàn shì qǐ dú cǐ,cǐ shū hé kuì rén bù zhī。
碑阴三百四十字,疏瘦劲丽何精奇。bēi yīn sān bǎi sì shí zì,shū shòu jìn lì hé jīng qí。
九十三人姓名具,陈缵宝历元年题。jiǔ shí sān rén xìng míng jù,chén zuǎn bǎo lì yuán nián tí。
云此柳书一碑者,元和三年刊厥辞。yún cǐ liǔ shū yī bēi zhě,yuán hé sān nián kān jué cí。
至是二月始建立,都其事者杨与倪。zhì shì èr yuè shǐ jiàn lì,dōu qí shì zhě yáng yǔ ní。
尘蒙壁碍世未见,自我访寻初爱之。chén méng bì ài shì wèi jiàn,zì wǒ fǎng xún chū ài zhī。
嗟物晦显似有数,恨不从事毡与槌。jiē wù huì xiǎn shì yǒu shù,hèn bù cóng shì zhān yǔ chuí。
巉岩西山邃无数,行及二寺方晨炊。chán yán xī shān suì wú shù,xíng jí èr sì fāng chén chuī。
东南溪磴斗孤绝,下及平壑如悬梯。dōng nán xī dèng dòu gū jué,xià jí píng hè rú xuán tī。
南朝佛子谓慧海,卜庵于此存遗基。nán cháo fú zi wèi huì hǎi,bo ān yú cǐ cún yí jī。
鬼神馈食以车运,石崖辙迹如在泥。guǐ shén kuì shí yǐ chē yùn,shí yá zhé jì rú zài ní。
智不足以尽万物,敢决真伪论是非。zhì bù zú yǐ jǐn wàn wù,gǎn jué zhēn wěi lùn shì fēi。
老僧夜语亦有理,明发策杖犹迟迟。lǎo sēng yè yǔ yì yǒu lǐ,míng fā cè zhàng yóu chí chí。

代书寄文莹道人

刘摰

白云孤起飞杳冥,光如片玉轻如冰。bái yún gū qǐ fēi yǎo míng,guāng rú piàn yù qīng rú bīng。
出山归山两何意,行止偶然无滞凝。chū shān guī shān liǎng hé yì,xíng zhǐ ǒu rán wú zhì níng。
故人浮舟数百里,得得访我湘江棱。gù rén fú zhōu shù bǎi lǐ,dé dé fǎng wǒ xiāng jiāng léng。
二十年间四相遇,童颠疏鬓霜各增。èr shí nián jiān sì xiāng yù,tóng diān shū bìn shuāng gè zēng。
寒斋笑语极微妙,共以身世均鴳鹏。hán zhāi xiào yǔ jí wēi miào,gòng yǐ shēn shì jūn yàn péng。
瞥然去矣不我告,振锡忽借南风乘。piē rán qù yǐ bù wǒ gào,zhèn xī hū jiè nán fēng chéng。
聊一徘徊驻衡岳,遂能放意穷临登。liáo yī pái huái zhù héng yuè,suì néng fàng yì qióng lín dēng。
崔嵬老骸不知倦,软舆蜡屐勤跻升。cuī wéi lǎo hái bù zhī juàn,ruǎn yú là jī qín jī shēng。
穷岩险谷访秘怪,往往清啸猿鸟惊。qióng yán xiǎn gǔ fǎng mì guài,wǎng wǎng qīng xiào yuán niǎo jīng。
长泉落石响寒玉,故意写在朱丝绳。zhǎng quán luò shí xiǎng hán yù,gù yì xiě zài zhū sī shéng。
仰挥云烟敛羽翼,俯听誉毁真蚊蝇。yǎng huī yún yān liǎn yǔ yì,fǔ tīng yù huǐ zhēn wén yíng。
书来所说谓如此,而惜携手无友朋。shū lái suǒ shuō wèi rú cǐ,ér xī xié shǒu wú yǒu péng。
又云吾庐已堪睡,况彼城市尤足憎。yòu yún wú lú yǐ kān shuì,kuàng bǐ chéng shì yóu zú zēng。
意若欺我在迁谪,故以胜事用夸矜。yì ruò qī wǒ zài qiān zhé,gù yǐ shèng shì yòng kuā jīn。
嗟如予者安足道,进退大计两未能。jiē rú yǔ zhě ān zú dào,jìn tuì dà jì liǎng wèi néng。
平生雅志在林壑,误落世纷亲缴矰。píng shēng yǎ zhì zài lín hè,wù luò shì fēn qīn jiǎo zēng。
悲吟黄鹄慕越客,谢病高居思茂陵。bēi yín huáng gǔ mù yuè kè,xiè bìng gāo jū sī mào líng。
羡子徜徉类云鹤,顾我拘窘如韝鹰。xiàn zi cháng yáng lèi yún hè,gù wǒ jū jiǒng rú gōu yīng。
故应题诗遍崖壁,曷若寄我勤缄縢。gù yīng tí shī biàn yá bì,hé ruò jì wǒ qín jiān téng。
山童痴立索书去,写此安足倾愁膺。shān tóng chī lì suǒ shū qù,xiě cǐ ān zú qīng chóu yīng。

春日述怀

刘摰

祥风灵雨过二月,陈根新种苗争抽。xiáng fēng líng yǔ guò èr yuè,chén gēn xīn zhǒng miáo zhēng chōu。
早蚕生齐渐如蚁,温饱指此无岁忧。zǎo cán shēng qí jiàn rú yǐ,wēn bǎo zhǐ cǐ wú suì yōu。
春酒未尽社已过,节物又近清明头。chūn jiǔ wèi jǐn shè yǐ guò,jié wù yòu jìn qīng míng tóu。
茜裙缬袖事来往,方盘小榼相饷酬。qiàn qún xié xiù shì lái wǎng,fāng pán xiǎo kē xiāng xiǎng chóu。
田家之乐世皆慕,贵仕难去贱易谋。tián jiā zhī lè shì jiē mù,guì shì nán qù jiàn yì móu。
行矣请谢茂陵病,一廛一耒归先畴。xíng yǐ qǐng xiè mào líng bìng,yī chán yī lěi guī xiān chóu。

崔仲岳鹤舟

刘摰

绿髯满颔光且修,紫石双眼寒铓浮。lǜ rán mǎn hàn guāng qiě xiū,zǐ shí shuāng yǎn hán máng fú。
茫然襟韵自轩豁,见于声貌非懦柔。máng rán jīn yùn zì xuān huō,jiàn yú shēng mào fēi nuò róu。
昔随群众退礼部,归来便作沧浪游。xī suí qún zhòng tuì lǐ bù,guī lái biàn zuò cāng làng yóu。
笑买渔艇出巧思,饰以丹白名鹤舟。xiào mǎi yú tǐng chū qiǎo sī,shì yǐ dān bái míng hè zhōu。
长须赤脚分相与,鲈鱼美酒他何求。zhǎng xū chì jiǎo fēn xiāng yǔ,lú yú měi jiǔ tā hé qiú。
高吟清风洞庭晚,一笛明月吴江秋。gāo yín qīng fēng dòng tíng wǎn,yī dí míng yuè wú jiāng qiū。
白云无心伴疏散,丹经有诀穷秘幽。bái yún wú xīn bàn shū sàn,dān jīng yǒu jué qióng mì yōu。
志非谤国慕处士,性欲避俗追浮丘。zhì fēi bàng guó mù chù shì,xìng yù bì sú zhuī fú qiū。
不山不渊隐无迹,时时飞棹来皇州。bù shān bù yuān yǐn wú jì,shí shí fēi zhào lái huáng zhōu。
保康桥前舣清梦,峨冠烂醉都城楼。bǎo kāng qiáo qián yǐ qīng mèng,é guān làn zuì dōu chéng lóu。
胸中有物齐出处,天下无方随去留。xiōng zhōng yǒu wù qí chū chù,tiān xià wú fāng suí qù liú。
太平取士有阶陛,几人年少能公侯。tài píng qǔ shì yǒu jiē bì,jǐ rén nián shǎo néng gōng hóu。
公侯未有君所乐,一时外物为赘疣。gōng hóu wèi yǒu jūn suǒ lè,yī shí wài wù wèi zhuì yóu。
束之簪绅岂其性,轧以利害仍相矛。shù zhī zān shēn qǐ qí xìng,yà yǐ lì hài réng xiāng máo。
媕婀稻粱效鸡骛,驰逐膻秽争蚍蜉。ān ē dào liáng xiào jī wù,chí zhú shān huì zhēng pí fú。
相逢感慨慕黄鹄,嗟我方以斗禄囚。xiāng féng gǎn kǎi mù huáng gǔ,jiē wǒ fāng yǐ dòu lù qiú。
贱官绶蓝谁不尔,应书随俗卑可羞。jiàn guān shòu lán shuí bù ěr,yīng shū suí sú bēi kě xiū。
鹤舟之乐慎勿弃,劝君起者非良谋。hè zhōu zhī lè shèn wù qì,quàn jūn qǐ zhě fēi liáng móu。

虞城早起道中寄公秉幕府诸友

刘摰

屋角一夜群枯号,晓来旷野风如刀。wū jiǎo yī yè qún kū hào,xiǎo lái kuàng yě fēng rú dāo。
峨峨残雪路摧马,格格寒气冰生袍。é é cán xuě lù cuī mǎ,gé gé hán qì bīng shēng páo。
四支僵痹非我有,况彼鞭鞚难持操。sì zhī jiāng bì fēi wǒ yǒu,kuàng bǐ biān kòng nán chí cāo。
天东朝日冻应涩,亦恋旸谷犹深韬。tiān dōng cháo rì dòng yīng sè,yì liàn yáng gǔ yóu shēn tāo。
居常谁不事行役,我行适此时令遭。jū cháng shuí bù shì xíng yì,wǒ xíng shì cǐ shí lìng zāo。
因思都府盛僚友,人物一一皆贤豪。yīn sī dōu fǔ shèng liáo yǒu,rén wù yī yī jiē xián háo。
想今酣寝梦方足,初离密幄惊寒朝。xiǎng jīn hān qǐn mèng fāng zú,chū lí mì wò jīng hán cháo。
左承右侍各以职,气语兰臭颜如桃。zuǒ chéng yòu shì gè yǐ zhí,qì yǔ lán chòu yán rú táo。
奉持巾匜事盥栉,傅唇泽面供香膏。fèng chí jīn yí shì guàn zhì,fù chún zé miàn gōng xiāng gāo。
不容发绿一点变,亟以宝镊争除薅。bù róng fā lǜ yī diǎn biàn,jí yǐ bǎo niè zhēng chú hāo。
炎炉却坐日当卯,进酒为寿倾葡萄。yán lú què zuò rì dāng mǎo,jìn jiǔ wèi shòu qīng pú táo。
捋须束带欲出户,问讯分付犹忉忉。lǚ xū shù dài yù chū hù,wèn xùn fēn fù yóu dāo dāo。
体舒意适自稳暖,洋然盛气虹霓高。tǐ shū yì shì zì wěn nuǎn,yáng rán shèng qì hóng ní gāo。
此时岂复念寒旅,嗟我劳佚何相辽。cǐ shí qǐ fù niàn hán lǚ,jiē wǒ láo yì hé xiāng liáo。
入趋留守退幕府,坐据大案临诸曹。rù qū liú shǒu tuì mù fǔ,zuò jù dà àn lín zhū cáo。
曹司进若鱼在贯,文书盈抱纷牛毛。cáo sī jìn ruò yú zài guàn,wén shū yíng bào fēn niú máo。
争前斗敏请莅职,研磨浓墨挥长毫。zhēng qián dòu mǐn qǐng lì zhí,yán mó nóng mò huī zhǎng háo。
左手钤前右摘尾,落纸叶叶如翻涛。zuǒ shǒu qián qián yòu zhāi wěi,luò zhǐ yè yè rú fān tāo。
逢姓书字且不给,何暇可否知根巢。féng xìng shū zì qiě bù gěi,hé xiá kě fǒu zhī gēn cháo。
坐中耳目已烦困,庭下敲扑仍喧嚣。zuò zhōng ěr mù yǐ fán kùn,tíng xià qiāo pū réng xuān xiāo。
伏膺胝手腕疑脱,退食笔砚方能櫜。fú yīng zhī shǒu wàn yí tuō,tuì shí bǐ yàn fāng néng gāo。
乘除赖有此事在,庶几可以均吾劳。chéng chú lài yǒu cǐ shì zài,shù jǐ kě yǐ jūn wú láo。
人生误落世网内,区区系累安足逃。rén shēng wù luò shì wǎng nèi,qū qū xì lèi ān zú táo。
要之虚中日自静,不使内外相钩胶。yào zhī xū zhōng rì zì jìng,bù shǐ nèi wài xiāng gōu jiāo。
无穷来物彼千万,坐任变化无吾骚。wú qióng lái wù bǐ qiān wàn,zuò rèn biàn huà wú wú sāo。
峥嵘年华已遒暮,不日春意生兰蒿。zhēng róng nián huá yǐ qiú mù,bù rì chūn yì shēng lán hāo。
一樽相与莫相放,天下万事从滔滔。yī zūn xiāng yǔ mò xiāng fàng,tiān xià wàn shì cóng tāo tāo。

还郭祥正诗卷

刘摰

李杜酒死诗不作,风雅三百年来穷。lǐ dù jiǔ sǐ shī bù zuò,fēng yǎ sān bǎi nián lái qióng。
世儒未必甘汨没,才不迨志终无功。shì rú wèi bì gān mì méi,cái bù dài zhì zhōng wú gōng。
汾阳有人字功甫,歘然声价来江东。fén yáng yǒu rén zì gōng fǔ,chuā rán shēng jià lái jiāng dōng。
当时未冠人已识,知音第一惟梅翁。dāng shí wèi guān rén yǐ shí,zhī yīn dì yī wéi méi wēng。
翁主诗盟世少可,一见旗鼓欣相逢。wēng zhǔ shī méng shì shǎo kě,yī jiàn qí gǔ xīn xiāng féng。
当友不敢当师礼,呼以谪仙名甚隆。dāng yǒu bù gǎn dāng shī lǐ,hū yǐ zhé xiān míng shén lóng。
君亦自谓太白出,世姓虽异精灵同。jūn yì zì wèi tài bái chū,shì xìng suī yì jīng líng tóng。
姑苏江水莹寒鉴,江上碧玉排群峰。gū sū jiāng shuǐ yíng hán jiàn,jiāng shàng bì yù pái qún fēng。
壮吟豪醉售佳境,日题百纸倾千钟。zhuàng yín háo zuì shòu jiā jìng,rì tí bǎi zhǐ qīng qiān zhōng。
折腰蓝绶岂所乐,养亲斗粟曾未充。zhé yāo lán shòu qǐ suǒ lè,yǎng qīn dòu sù céng wèi chōng。
蓬莱幽梦挂寒月,青山归思随飞鸿。péng lái yōu mèng guà hán yuè,qīng shān guī sī suí fēi hóng。
书来寄我三巨轴,华缄开破溪云封。shū lái jì wǒ sān jù zhóu,huá jiān kāi pò xī yún fēng。
骇然按剑览珠璧,悸若赤手勍蛟龙。hài rán àn jiàn lǎn zhū bì,jì ruò chì shǒu qíng jiāo lóng。
长吟千言短数百,造语险怪神为工。zhǎng yín qiān yán duǎn shù bǎi,zào yǔ xiǎn guài shén wèi gōng。
四明贺老忽去世,伯牙悲怆闲焦桐。sì míng hè lǎo hū qù shì,bó yá bēi chuàng xián jiāo tóng。
嗟予逢子众人后,今其所得何最丰。jiē yǔ féng zi zhòng rén hòu,jīn qí suǒ dé hé zuì fēng。
前日过我北池上,正是清露沾高松。qián rì guò wǒ běi chí shàng,zhèng shì qīng lù zhān gāo sōng。
凉轩坐听哆宏辨,瀑布千丈悬秋风。liáng xuān zuò tīng duō hóng biàn,pù bù qiān zhàng xuán qiū fēng。
谪仙有此愿自重,世俗酣尚惟纤秾。zhé xiān yǒu cǐ yuàn zì zhòng,shì sú hān shàng wéi xiān nóng。
彼其耳目不自信,滔滔谁乐闻鼓钟。bǐ qí ěr mù bù zì xìn,tāo tāo shuí lè wén gǔ zhōng。
太上雅意兴礼乐,一日鉴赏期至公。tài shàng yǎ yì xīng lǐ lè,yī rì jiàn shǎng qī zhì gōng。
煌煌帝业子当颂,勿叹憔悴空山中。huáng huáng dì yè zi dāng sòng,wù tàn qiáo cuì kōng shān zhōng。

送蔡景繁赴淮南运使

刘摰

新堤洛水东风峭,下入长淮春浩渺。xīn dī luò shuǐ dōng fēng qiào,xià rù zhǎng huái chūn hào miǎo。
淮南使者蓬莱仙,叠鼓鸣铙画船晓。huái nán shǐ zhě péng lái xiān,dié gǔ míng náo huà chuán xiǎo。
旦时契阔慕声名,晚岁绸缪亲纻缟。dàn shí qì kuò mù shēng míng,wǎn suì chóu móu qīn zhù gǎo。
磨铅并直登瀛州,对案同厅佐京兆。mó qiān bìng zhí dēng yíng zhōu,duì àn tóng tīng zuǒ jīng zhào。
青蒿长松惭异质,流水高山喜同调。qīng hāo zhǎng sōng cán yì zhì,liú shuǐ gāo shān xǐ tóng diào。
虽当倥偬喧嚣中,不废樽罍与吟啸。suī dāng kōng zǒng xuān xiāo zhōng,bù fèi zūn léi yǔ yín xiào。
岁月扑面来纷纷,冠盖送客声扰扰。suì yuè pū miàn lái fēn fēn,guān gài sòng kè shēng rǎo rǎo。
北园去岁赋红梅,南浦今春歌碧草。běi yuán qù suì fù hóng méi,nán pǔ jīn chūn gē bì cǎo。
黄金龙节使光华,白面书生才缥缈。huáng jīn lóng jié shǐ guāng huá,bái miàn shū shēng cái piāo miǎo。
世高台阁与省府,偏历从容誉清劭。shì gāo tái gé yǔ shěng fǔ,piān lì cóng róng yù qīng shào。
投虚馀刃无足为,澄清百城付谈笑。tóu xū yú rèn wú zú wèi,chéng qīng bǎi chéng fù tán xiào。
时行有命又有义,所遇何多亦何少。shí xíng yǒu mìng yòu yǒu yì,suǒ yù hé duō yì hé shǎo。
未应刻意怀轩裳,知有高情在鱼鸟。wèi yīng kè yì huái xuān shang,zhī yǒu gāo qíng zài yú niǎo。
黄鹄千岁凌长风,奈此沙边老鸧鸨。huáng gǔ qiān suì líng zhǎng fēng,nài cǐ shā biān lǎo cāng bǎo。
朝廷羽仪重人物,行闻追锋赐严召。cháo tíng yǔ yí zhòng rén wù,xíng wén zhuī fēng cì yán zhào。
玉音寄我其无忘,时有归鸿下云表。yù yīn jì wǒ qí wú wàng,shí yǒu guī hóng xià yún biǎo。

酬寄

刘摰

赵郎趁我弛担初,为寄肘后杨炎书。zhào láng chèn wǒ chí dān chū,wèi jì zhǒu hòu yáng yán shū。
盈编专备瘴岭病,仁及来世功谁如。yíng biān zhuān bèi zhàng lǐng bìng,rén jí lái shì gōng shuí rú。
城南老庐有别舍,我来扫榻成燕居。chéng nán lǎo lú yǒu bié shě,wǒ lái sǎo tà chéng yàn jū。
坐忘不复一念起,寸田自治何须锄。zuò wàng bù fù yī niàn qǐ,cùn tián zì zhì hé xū chú。
养生防患不知此,从事方药亦已疏。yǎng shēng fáng huàn bù zhī cǐ,cóng shì fāng yào yì yǐ shū。
飞鸢未妨随溪水,黄茅正使侵庭除。fēi yuān wèi fáng suí xī shuǐ,huáng máo zhèng shǐ qīn tíng chú。
玄膺晨漱已可饱,脯膳况复馀米鱼。xuán yīng chén shù yǐ kě bǎo,pú shàn kuàng fù yú mǐ yú。
聊将此书一过读,寄语庶不忧乡闾。liáo jiāng cǐ shū yī guò dú,jì yǔ shù bù yōu xiāng lǘ。

跋览前此唱和诗卷有诗次其韵

刘摰

穷不废诗真技痒,笔研风云日相向。qióng bù fèi shī zhēn jì yǎng,bǐ yán fēng yún rì xiāng xiàng。
圣贤发愤乃有作,三千馀篇自古上。shèng xián fā fèn nǎi yǒu zuò,sān qiān yú piān zì gǔ shàng。
荒城谁我同此声,惟有哀猿啸青嶂。huāng chéng shuí wǒ tóng cǐ shēng,wéi yǒu āi yuán xiào qīng zhàng。
穷人所作诚已难,平淡丰腴乃嘉唱。qióng rén suǒ zuò chéng yǐ nán,píng dàn fēng yú nǎi jiā chàng。
横槊壮气虽萧萧,击钵争先犹行行。héng shuò zhuàng qì suī xiāo xiāo,jī bō zhēng xiān yóu xíng xíng。
敢怀修门成怨骚,亦防饭颗嘲苦相。gǎn huái xiū mén chéng yuàn sāo,yì fáng fàn kē cháo kǔ xiāng。
江湖千里山千重,朝夕供吟纷万状。jiāng hú qiān lǐ shān qiān zhòng,cháo xī gōng yín fēn wàn zhuàng。
闲适非以娱时人,可口甘酸劳酝酿。xián shì fēi yǐ yú shí rén,kě kǒu gān suān láo yùn niàng。
大儿归不开卷轴,喜我穷通心已忘。dà ér guī bù kāi juǎn zhóu,xǐ wǒ qióng tōng xīn yǐ wàng。
种瓜颇欲学东陵,醉尉亦从呵故将。zhǒng guā pǒ yù xué dōng líng,zuì wèi yì cóng hē gù jiāng。
古人能轻万户侯,为有千篇相等量。gǔ rén néng qīng wàn hù hóu,wèi yǒu qiān piān xiāng děng liàng。

再作

刘摰

何事劳心四愁望,侧身泰山日东向。hé shì láo xīn sì chóu wàng,cè shēn tài shān rì dōng xiàng。
君子九夷犹可居,已谋筑室金溪上。jūn zi jiǔ yí yóu kě jū,yǐ móu zhù shì jīn xī shàng。
距江蓝舆才两舍,绕郭屏风列千嶂。jù jiāng lán yú cái liǎng shě,rào guō píng fēng liè qiān zhàng。
门中翰墨傅风流,自为师友相赓唱。mén zhōng hàn mò fù fēng liú,zì wèi shī yǒu xiāng gēng chàng。
曹氏声名父子间,谢家文章弟兄行。cáo shì shēng míng fù zi jiān,xiè jiā wén zhāng dì xiōng xíng。
古人至乐盖在斯,得意未肯博公相。gǔ rén zhì lè gài zài sī,dé yì wèi kěn bó gōng xiāng。
顿挫万象归毫端,雕刻丹青尽名状。dùn cuò wàn xiàng guī háo duān,diāo kè dān qīng jǐn míng zhuàng。
古风严重周庙鼎,小律软美楚人酿。gǔ fēng yán zhòng zhōu miào dǐng,xiǎo lǜ ruǎn měi chǔ rén niàng。
居人恻恻盈锦囊,游子篇篇出惊浪。jū rén cè cè yíng jǐn náng,yóu zi piān piān chū jīng làng。
苦心颇恨语不工,故实仍嗟老多忘。kǔ xīn pǒ hèn yǔ bù gōng,gù shí réng jiē lǎo duō wàng。
惫休矍铄空据鞍,锐勇终输少年将。bèi xiū jué shuò kōng jù ān,ruì yǒng zhōng shū shǎo nián jiāng。
主盟定霸益勉旃,少陵勋名何可量。zhǔ méng dìng bà yì miǎn zhān,shǎo líng xūn míng hé kě liàng。
176«6789101112