古诗词

送客渚宫归至学舍览君佩独登城楼诗次韵奉和

刘摰

渊明田芜犹未归,胡为簿领甘沈迷。yuān míng tián wú yóu wèi guī,hú wèi bù lǐng gān shěn mí。
乐时选胜岂无意,政值一春风雨凄。lè shí xuǎn shèng qǐ wú yì,zhèng zhí yī chūn fēng yǔ qī。
但宜夜几守黄卷,酸寒拥鼻灯火低。dàn yí yè jǐ shǒu huáng juǎn,suān hán yōng bí dēng huǒ dī。
盛阳充发破阴沴,几日天气回惨悽。shèng yáng chōng fā pò yīn lì,jǐ rì tiān qì huí cǎn qī。
朝来送客过楚渚,平湖绿净凝玻瓈。cháo lái sòng kè guò chǔ zhǔ,píng hú lǜ jìng níng bō lí。
乍惊物象豁尘眼,亦有亭榭堪攀跻。zhà jīng wù xiàng huō chén yǎn,yì yǒu tíng xiè kān pān jī。
草光浮浮古岸北,花气霭霭层台西。cǎo guāng fú fú gǔ àn běi,huā qì ǎi ǎi céng tái xī。
杯盘共坐荫清樾,歌笑起行循大堤。bēi pán gòng zuò yīn qīng yuè,gē xiào qǐ xíng xún dà dī。
凫雏鹭子漾浅曲,绝胜乳燕巢深闺。fú chú lù zi yàng qiǎn qū,jué shèng rǔ yàn cháo shēn guī。
幽寻踽踽不自觉,城阴步滑犹春泥。yōu xún jǔ jǔ bù zì jué,chéng yīn bù huá yóu chūn ní。
心闲漫随流水远,境静却憎幽鸟啼。xīn xián màn suí liú shuǐ yuǎn,jìng jìng què zēng yōu niǎo tí。
何时短艇弄明月,安得巨笔凌长霓。hé shí duǎn tǐng nòng míng yuè,ān dé jù bǐ líng zhǎng ní。
归来学舍坐搔首,外物何足干天倪。guī lái xué shě zuò sāo shǒu,wài wù hé zú gàn tiān ní。
阔疏但愧事业浅,刚褊分与时俗暌。kuò shū dàn kuì shì yè qiǎn,gāng biǎn fēn yǔ shí sú kuí。
如君年少喜学问,青云万里端可梯。rú jūn nián shǎo xǐ xué wèn,qīng yún wàn lǐ duān kě tī。
城头新篇真自得,岂假朋友相招携。chéng tóu xīn piān zhēn zì dé,qǐ jiǎ péng yǒu xiāng zhāo xié。
我亦林泉偶寻胜,因君成咏初无题。wǒ yì lín quán ǒu xún shèng,yīn jūn chéng yǒng chū wú tí。
登高能赋子之职,敢以城阙讥挑兮。dēng gāo néng fù zi zhī zhí,gǎn yǐ chéng quē jī tiāo xī。
猜您喜欢

清明后一日下沙

刘摰

微风吹□幸阴晴,笑侧吟鞭十里行。wēi fēng chuī xìng yīn qíng,xiào cè yín biān shí lǐ xíng。
时节早蚕生谷雨,人家新火接清明。shí jié zǎo cán shēng gǔ yǔ,rén jiā xīn huǒ jiē qīng míng。
衮衣犊鼻均无物,篱鴳云鹏各有情。gǔn yī dú bí jūn wú wù,lí yàn yún péng gè yǒu qíng。
欲挹浮丘挽春驭,尊罍定得泻东瀛。yù yì fú qiū wǎn chūn yù,zūn léi dìng dé xiè dōng yíng。

次韵唐诵植棕榈三绝句

刘摰

亭亭员干直,剪剪翠轮齐。tíng tíng yuán gàn zhí,jiǎn jiǎn cuì lún qí。
叶散夜叉样,恶名谁品题。yè sàn yè chā yàng,è míng shuí pǐn tí。

次韵唐诵植棕榈三绝句

刘摰

荣悴逐时序,纷纷红翠多。róng cuì zhú shí xù,fēn fēn hóng cuì duō。
谁同岁寒操,旁有羽林戈。shuí tóng suì hán cāo,páng yǒu yǔ lín gē。

次韵唐诵植棕榈三绝句

刘摰

种兰不当户,李以苦见容。zhǒng lán bù dāng hù,lǐ yǐ kǔ jiàn róng。
珍重主人意,东亭非要冲。zhēn zhòng zhǔ rén yì,dōng tíng fēi yào chōng。

次长守长历两孙自汶寄读诗韵

刘摰

阿守似其父,丰姿仍秀疏。ā shǒu shì qí fù,fēng zī réng xiù shū。
别翁犹数月,书驿且渠渠。bié wēng yóu shù yuè,shū yì qiě qú qú。

次长守长历两孙自汶寄读诗韵

刘摰

历也驹千里,新诗慰远思。lì yě jū qiān lǐ,xīn shī wèi yuǎn sī。
霜秋鱼酒美,来趁寿觞时。shuāng qiū yú jiǔ měi,lái chèn shòu shāng shí。

戏简许教授

刘摰

虽有董盐甘寂寞,如闻颜粥更艰辛。suī yǒu dǒng yán gān jì mò,rú wén yán zhōu gèng jiān xīn。
莫将秉釜论多少,聊为君家拂甑尘。mò jiāng bǐng fǔ lùn duō shǎo,liáo wèi jūn jiā fú zèng chén。

马融绛帐台

刘摰

汉守曾为绛帐师,升堂高弟许抠衣。hàn shǒu céng wèi jiàng zhàng shī,shēng táng gāo dì xǔ kōu yī。
传经无复当时事,只有沙禽自在飞。chuán jīng wú fù dāng shí shì,zhǐ yǒu shā qín zì zài fēi。

国风亭

刘摰

地灵真合有清辞,正在中和乐职时。dì líng zhēn hé yǒu qīng cí,zhèng zài zhōng hé lè zhí shí。
谁道诸诗吟不尽,试看亭上国风诗。shuí dào zhū shī yín bù jǐn,shì kàn tíng shàng guó fēng shī。

复古亭

刘摰

功大文雄岁月深,巍然高碣字生金。gōng dà wén xióng suì yuè shēn,wēi rán gāo jié zì shēng jīn。
台池得与吾民共,谁识邦家复古心。tái chí dé yǔ wú mín gòng,shuí shí bāng jiā fù gǔ xīn。

穿杨亭

刘摰

华构翚飞一望中,颜间篆墨扬秋风。huá gòu huī fēi yī wàng zhōng,yán jiān zhuàn mò yáng qiū fēng。
休矜百步穿杨巧,未及当年射虎功。xiū jīn bǎi bù chuān yáng qiǎo,wèi jí dāng nián shè hǔ gōng。

迎春亭

刘摰

亭接东风近晓霞,几多和气到萌芽。tíng jiē dōng fēng jìn xiǎo xiá,jǐ duō hé qì dào méng yá。
也知当日迎春意,不为松筠只为花。yě zhī dāng rì yíng chūn yì,bù wèi sōng yún zhǐ wèi huā。

朝宗亭

刘摰

亭下长江走浪花,朝宗东委去无涯。tíng xià zhǎng jiāng zǒu làng huā,cháo zōng dōng wěi qù wú yá。
何时银汉风涛稳,待泛仙人八月槎。hé shí yín hàn fēng tāo wěn,dài fàn xiān rén bā yuè chá。

澄心阁

刘摰

危栏倒影下千寻,空水无声万象沉。wēi lán dào yǐng xià qiān xún,kōng shuǐ wú shēng wàn xiàng chén。
试问登临来往客,几人澄得利名心。shì wèn dēng lín lái wǎng kè,jǐ rén chéng dé lì míng xīn。

七瑞堂

刘摰

草木生成亦偶然,谁将枝干验祥编。cǎo mù shēng chéng yì ǒu rán,shuí jiāng zhī gàn yàn xiáng biān。
如何并作当时瑞,寂寞如今五十年。rú hé bìng zuò dāng shí ruì,jì mò rú jīn wǔ shí nián。