古诗词

自福严至后洞记柳书弥陀碑

刘摰

一盂僧粥三鸣鸡,渐望天角生晴曦。yī yú sēng zhōu sān míng jī,jiàn wàng tiān jiǎo shēng qíng xī。
积阴凝霭不得肆,荡滉破散争纷披。jī yīn níng ǎi bù dé sì,dàng huàng pò sàn zhēng fēn pī。
清明物象各有职,如再开辟平艰危。qīng míng wù xiàng gè yǒu zhí,rú zài kāi pì píng jiān wēi。
游人襟韵廓以喜,晓指后洞都忘疲。yóu rén jīn yùn kuò yǐ xǐ,xiǎo zhǐ hòu dòng dōu wàng pí。
小楚亭北望明灭,宛宛一径微如丝。xiǎo chǔ tíng běi wàng míng miè,wǎn wǎn yī jìng wēi rú sī。
问云般舟道场路,从此亭背无险巇。wèn yún bān zhōu dào chǎng lù,cóng cǐ tíng bèi wú xiǎn xī。
寺久荒寂无足往,念有子厚弥陀碑。sì jiǔ huāng jì wú zú wǎng,niàn yǒu zi hòu mí tuó bēi。
独趋一里转岩腹,剥粉败赤逢门楣。dú qū yī lǐ zhuǎn yán fù,bō fěn bài chì féng mén méi。
村童门关语嘲哳,似云乞米僧未归。cūn tóng mén guān yǔ cháo zhā,shì yún qǐ mǐ sēng wèi guī。
亭亭故碑立青玉,覆以老屋疏且攲。tíng tíng gù bēi lì qīng yù,fù yǐ lǎo wū shū qiě qī。
常嗟古人不可见,尚喜书法存于斯。cháng jiē gǔ rén bù kě jiàn,shàng xǐ shū fǎ cún yú sī。
世言书字出心画,体制类彼人所为。shì yán shū zì chū xīn huà,tǐ zhì lèi bǐ rén suǒ wèi。
子厚少年颇疏隽,字合飘逸狂不羁。zi hòu shǎo nián pǒ shū juàn,zì hé piāo yì kuáng bù jī。
胡为气质反端厚,至今观者多有疑。hú wèi qì zhì fǎn duān hòu,zhì jīn guān zhě duō yǒu yí。
或云彼以窜逐久,气志软熟非前时。huò yún bǐ yǐ cuàn zhú jiǔ,qì zhì ruǎn shú fēi qián shí。
又云高才尚薄世,故独立法无所师。yòu yún gāo cái shàng báo shì,gù dú lì fǎ wú suǒ shī。
吾嗟世俗日无理,好恶不正论苦畀。wú jiē shì sú rì wú lǐ,hǎo è bù zhèng lùn kǔ bì。
臆决万事岂独此,此书何愧人不知。yì jué wàn shì qǐ dú cǐ,cǐ shū hé kuì rén bù zhī。
碑阴三百四十字,疏瘦劲丽何精奇。bēi yīn sān bǎi sì shí zì,shū shòu jìn lì hé jīng qí。
九十三人姓名具,陈缵宝历元年题。jiǔ shí sān rén xìng míng jù,chén zuǎn bǎo lì yuán nián tí。
云此柳书一碑者,元和三年刊厥辞。yún cǐ liǔ shū yī bēi zhě,yuán hé sān nián kān jué cí。
至是二月始建立,都其事者杨与倪。zhì shì èr yuè shǐ jiàn lì,dōu qí shì zhě yáng yǔ ní。
尘蒙壁碍世未见,自我访寻初爱之。chén méng bì ài shì wèi jiàn,zì wǒ fǎng xún chū ài zhī。
嗟物晦显似有数,恨不从事毡与槌。jiē wù huì xiǎn shì yǒu shù,hèn bù cóng shì zhān yǔ chuí。
巉岩西山邃无数,行及二寺方晨炊。chán yán xī shān suì wú shù,xíng jí èr sì fāng chén chuī。
东南溪磴斗孤绝,下及平壑如悬梯。dōng nán xī dèng dòu gū jué,xià jí píng hè rú xuán tī。
南朝佛子谓慧海,卜庵于此存遗基。nán cháo fú zi wèi huì hǎi,bo ān yú cǐ cún yí jī。
鬼神馈食以车运,石崖辙迹如在泥。guǐ shén kuì shí yǐ chē yùn,shí yá zhé jì rú zài ní。
智不足以尽万物,敢决真伪论是非。zhì bù zú yǐ jǐn wàn wù,gǎn jué zhēn wěi lùn shì fēi。
老僧夜语亦有理,明发策杖犹迟迟。lǎo sēng yè yǔ yì yǒu lǐ,míng fā cè zhàng yóu chí chí。
猜您喜欢

水舫

刘摰

天水相将远欲无,扁舟双桨似飞凫。tiān shuǐ xiāng jiāng yuǎn yù wú,biǎn zhōu shuāng jiǎng shì fēi fú。
此身未是逃名客,且学鸱夷泛五湖。cǐ shēn wèi shì táo míng kè,qiě xué chī yí fàn wǔ hú。

双桥

刘摰

双桥十里跨虚明,波面无风两足轻。shuāng qiáo shí lǐ kuà xū míng,bō miàn wú fēng liǎng zú qīng。
雨歇烟收人不见,路岐依约是蓬瀛。yǔ xiē yān shōu rén bù jiàn,lù qí yī yuē shì péng yíng。

十月六日与客游金山乾明宣塔戒坛弥勒舍利广教七山寺三首

刘摰

水落溪桥霜未寒,冈林平浅是西山。shuǐ luò xī qiáo shuāng wèi hán,gāng lín píng qiǎn shì xī shān。
路穿峭茜青葱底,寺在崎岖屈曲间。lù chuān qiào qiàn qīng cōng dǐ,sì zài qí qū qū qū jiān。

十月六日与客游金山乾明宣塔戒坛弥勒舍利广教七山寺三首

刘摰

排门金碧七禅关,松阁相望石径连。pái mén jīn bì qī chán guān,sōng gé xiāng wàng shí jìng lián。
不为勤求善知识,可能一日遍诸天。bù wèi qín qiú shàn zhī shí,kě néng yī rì biàn zhū tiān。

十月六日与客游金山乾明宣塔戒坛弥勒舍利广教七山寺三首

刘摰

行彻云烟到上方,青林深壑对重冈。xíng chè yún yān dào shàng fāng,qīng lín shēn hè duì zhòng gāng。
山中底处饶风月,要著江州一草堂。shān zhōng dǐ chù ráo fēng yuè,yào zhù jiāng zhōu yī cǎo táng。

偶作

刘摰

春气未强寒惨惨,羁人多病兴寥寥。chūn qì wèi qiáng hán cǎn cǎn,jī rén duō bìng xīng liáo liáo。
闲愁付与毫端遣,长日期于局上销。xián chóu fù yǔ háo duān qiǎn,zhǎng rì qī yú jú shàng xiāo。

次韵张供备达夫观回雁峰二首

刘摰

图志分明传者谬,峰名元在岳山隈。tú zhì fēn míng chuán zhě miù,fēng míng yuán zài yuè shān wēi。
邦人试看春岩上,岂有燕鸿到此回。bāng rén shì kàn chūn yán shàng,qǐ yǒu yàn hóng dào cǐ huí。

次韵张供备达夫观回雁峰二首

刘摰

林麓坡陀湘水侧,烟岚朝暮楚城隈。lín lù pō tuó xiāng shuǐ cè,yān lán cháo mù chǔ chéng wēi。
峰前迁客翻堪笑,不及飞鸿一岁回。fēng qián qiān kè fān kān xiào,bù jí fēi hóng yī suì huí。

樊山口二绝

刘摰

洲觜崭崭乱石排,濯风寒浪踏苍苔。zhōu zī zhǎn zhǎn luàn shí pái,zhuó fēng hán làng tà cāng tái。
长江万里从西北,泻向幽人两足来。zhǎng jiāng wàn lǐ cóng xī běi,xiè xiàng yōu rén liǎng zú lái。

樊山口二绝

刘摰

无数江鸥似雪霜,暂来还去俯沧浪。wú shù jiāng ōu shì xuě shuāng,zàn lái hái qù fǔ cāng làng。
幽人已自忘机久,却恐窥鱼意未忘。yōu rén yǐ zì wàng jī jiǔ,què kǒng kuī yú yì wèi wàng。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

三岁重阳负玉觞,悲欢不定客途长。sān suì zhòng yáng fù yù shāng,bēi huān bù dìng kè tú zhǎng。
元光节物真虚掷,赖有新诗付锦囊。yuán guāng jié wù zhēn xū zhì,lài yǒu xīn shī fù jǐn náng。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

白醪趁节醅已发,黄菊候霜花未开。bái láo chèn jié pēi yǐ fā,huáng jú hòu shuāng huā wèi kāi。
独上荒城拱双袖,风云惨惨雁声来。dú shàng huāng chéng gǒng shuāng xiù,fēng yún cǎn cǎn yàn shēng lái。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

无处登临百尺楼,若为销散仲宣忧。wú chù dēng lín bǎi chǐ lóu,ruò wèi xiāo sàn zhòng xuān yōu。
拒霜寒菊常烟雨,愁满江城冷澹秋。jù shuāng hán jú cháng yān yǔ,chóu mǎn jiāng chéng lěng dàn qiū。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

悄悄登山临水兴,纷纷泛菊佩萸人。qiāo qiāo dēng shān lín shuǐ xīng,fēn fēn fàn jú pèi yú rén。
不须吹落簪花帽,但愿常存漉酒巾。bù xū chuī luò zān huā mào,dàn yuàn cháng cún lù jiǔ jīn。

九日依唐生韵五绝句

刘摰

长松老桂风霜足,细草幽花雨露沾。zhǎng sōng lǎo guì fēng shuāng zú,xì cǎo yōu huā yǔ lù zhān。
天寒日下音书少,雁自高飞鱼自潜。tiān hán rì xià yīn shū shǎo,yàn zì gāo fēi yú zì qián。