古诗词

洞仙歌·白桃花

许诵珠

铅华洗净,认人间尤物。qiān huá xǐ jìng,rèn rén jiān yóu wù。
底事无言对明月。dǐ shì wú yán duì míng yuè。
恁文君瘦影,倩女柔魂,悲薄命,同向东风呜咽。nèn wén jūn shòu yǐng,qiàn nǚ róu hún,bēi báo mìng,tóng xiàng dōng fēng wū yàn。
江头双姊妹,浅淡梳妆,素手纤纤弄轻艓。jiāng tóu shuāng zǐ mèi,qiǎn dàn shū zhuāng,sù shǒu xiān xiān nòng qīng dié。
水暖鳜鱼肥,斗艳争辉,看一样、冰肌玉骨。shuǐ nuǎn guì yú féi,dòu yàn zhēng huī,kàn yī yàng bīng jī yù gǔ。
漫寄语、重来问津人,早洞口春深,断云残雪。màn jì yǔ zhòng lái wèn jīn rén,zǎo dòng kǒu chūn shēn,duàn yún cán xuě。

许诵珠

许诵珠,字宝娟,自号悟空道人,海宁人。江苏督粮道梿季女,举人归安朱镜仁室。 许诵珠的作品>>

猜您喜欢

如梦令·口占

许诵珠

世事如棋如影。shì shì rú qí rú yǐng。
阅尽繁华心冷。yuè jǐn fán huá xīn lěng。
苦海猛回头,别有蓬莱仙境。kǔ hǎi měng huí tóu,bié yǒu péng lái xiān jìng。
清净。qīng jìng。
清净。qīng jìng。
空外一声山磬。kōng wài yī shēng shān qìng。

惜分飞·寄外

许诵珠

日转花梢妆懒就。rì zhuǎn huā shāo zhuāng lǎn jiù。
黦翠凄红罢绣。yuè cuì qī hóng bà xiù。
闷倚栏杆久。mèn yǐ lán gān jiǔ。
一池波谷因风皱。yī chí bō gǔ yīn fēng zhòu。
去岁扁舟同载酒。qù suì biǎn zhōu tóng zài jiǔ。
寂寞离亭别后。jì mò lí tíng bié hòu。
泪湿罗衫袖。lèi shī luó shān xiù。
镜中人比黄花瘦。jìng zhōng rén bǐ huáng huā shòu。

思佳客寄外

许诵珠

曲曲阑干十二红。qū qū lán gàn shí èr hóng。
潇潇暮雨洒帘栊。xiāo xiāo mù yǔ sǎ lián lóng。
篱边替瘦多情菊,窗外添愁无赖桐。lí biān tì shòu duō qíng jú,chuāng wài tiān chóu wú lài tóng。
罗袖冷,泣西风。luó xiù lěng,qì xī fēng。
相思两字倩征鸿。xiāng sī liǎng zì qiàn zhēng hóng。
玉容不是因花减,目断长安路不通。yù róng bù shì yīn huā jiǎn,mù duàn zhǎng ān lù bù tōng。

菩萨蛮·丸月又圆,家书久杳,倚声成句,简寄宣南

许诵珠

银釭冷飐空闺影。yín gāng lěng zhǎn kōng guī yǐng。
铜壶滴得秋魂醒。tóng hú dī dé qiū hún xǐng。
欲向梦中寻。yù xiàng mèng zhōng xún。
山高水又深。shān gāo shuǐ yòu shēn。
水纹幽恨结。shuǐ wén yōu hèn jié。
山色离愁叠。shān sè lí chóu dié。
闲煞月团圞。xián shā yuè tuán luán。
无人共倚栏。wú rén gòng yǐ lán。
1912