古诗词

菩萨鬘集李长吉诗

冒广生

花台欲暮春辞去。huā tái yù mù chūn cí qù。
秃襟小袖调鹦鹉。tū jīn xiǎo xiù diào yīng wǔ。
嘹嘹湿姑声。liáo liáo shī gū shēng。
歌回蜡板鸣。gē huí là bǎn míng。
梦中相聚笑。mèng zhōng xiāng jù xiào。
拂镜羞温峤。fú jìng xiū wēn jiào。
无物结同心。wú wù jié tóng xīn。
庞眉入苦吟。páng méi rù kǔ yín。

冒广生

清末近现代初江苏如皋人,蒙古裔,字鹤亭,一字钝颐,号疚斋、瓯隐。光绪二十年(西元一八九四年)举人。应礼部试、经济特科试皆报罢。后诰授资政大夫。清末任刑部郎中、农工商部郎中。入民国,历任财政部顾问、农商部全国经济调查会会长,江、浙等地海关监督,抗日战争前任教于中山大学、太炎文学院。后任国史馆纂修。建国后,受为聘上海市文物管理委员会特约顾问。工诗文词曲。诗风格俊爽,词才情横溢。著有《冒鹤亭词典论文集》、《疚斋词论》、《小三吾亭文集》、《小三吾亭诗集》、《小三吾亭词集》、《疚斋杂剧》、《疚斋散曲》。编有《永嘉诗人祠堂丛刻》、《永嘉高僧碑传集》、《二黄先生集》、《如皋冒氏丝书》等书。 冒广生的作品>>

猜您喜欢

高阳台·小江先生有骑省之戚,屡欲为词唁之,会以病树盦卧病图属题,漫赋是解

冒广生

秋晕镫孤,霜欺衾薄,别离生死空床。qiū yūn dèng gū,shuāng qī qīn báo,bié lí shēng sǐ kōng chuáng。
病树盦中,恹恹病过重阳。bìng shù ān zhōng,yān yān bìng guò zhòng yáng。
十年前事思量起,有个人、鬓影扶将。shí nián qián shì sī liàng qǐ,yǒu gè rén bìn yǐng fú jiāng。
为殷勤、量取刀圭,检点囊方。wèi yīn qín liàng qǔ dāo guī,jiǎn diǎn náng fāng。
凄凉禅榻维摩老,祗潘丝今日,换了苍苍。qī liáng chán tà wéi mó lǎo,zhī pān sī jīn rì,huàn le cāng cāng。
落叶哀蝉,助人陌上神伤。luò yè āi chán,zhù rén mò shàng shén shāng。
婆娑生意都销尽,尽抛他、雨砌风墙,待添株、残日萧萧,临水垂杨。pó suō shēng yì dōu xiāo jǐn,jǐn pāo tā yǔ qì fēng qiáng,dài tiān zhū cán rì xiāo xiāo,lín shuǐ chuí yáng。

百字令为孝耕题松筠读书图

冒广生

西山晴翠,尚依然无恙,似从前否。xī shān qíng cuì,shàng yī rán wú yàng,shì cóng qián fǒu。
肠断承平天宝日,蓦地渔阳鼙鼓。cháng duàn chéng píng tiān bǎo rì,mò dì yú yáng pí gǔ。
北极朝廷,东来风雨,醉也天何苦。běi jí cháo tíng,dōng lái fēng yǔ,zuì yě tiān hé kǔ。
雕阑玉砌,一时灰烬楼橹。diāo lán yù qì,yī shí huī jìn lóu lǔ。
何况老屋三间,路人谁恤,词客英灵聚。hé kuàng lǎo wū sān jiān,lù rén shuí xù,cí kè yīng líng jù。
剩得龙眠图画在,依约暮云春树。shèng dé lóng mián tú huà zài,yī yuē mù yún chūn shù。
丹凤城南,铜铺石井,是我经行处。dān fèng chéng nán,tóng pù shí jǐng,shì wǒ jīng xíng chù。
如今寂寞,野棠开落无数。rú jīn jì mò,yě táng kāi luò wú shù。

霜叶飞用梦窗韵,送古微督学粤东

冒广生

黯然情绪。àn rán qíng xù。
西风里,垂杨攀尽千树。xī fēng lǐ,chuí yáng pān jǐn qiān shù。
俊游几日共长安,一别翩如雨。jùn yóu jǐ rì gòng zhǎng ān,yī bié piān rú yǔ。
待化作、南飞翠羽。dài huà zuò nán fēi cuì yǔ。
登高重吊佗城古。dēng gāo zhòng diào tuó chéng gǔ。
怕少日题诗,败壁满尘沙,难认旧时缣素。pà shǎo rì tí shī,bài bì mǎn chén shā,nán rèn jiù shí jiān sù。
相对眼底黄花,尊前绛蜡,临分江管还赋。xiāng duì yǎn dǐ huáng huā,zūn qián jiàng là,lín fēn jiāng guǎn hái fù。
鬓丝禅榻袅茶烟,静听风铃语。bìn sī chán tà niǎo chá yān,jìng tīng fēng líng yǔ。
便绾就、离愁万缕。biàn wǎn jiù lí chóu wàn lǚ。
来朝难挽斑骓去。lái cháo nán wǎn bān zhuī qù。
盼得将、梅枝寄,已是冬残,故人何处。pàn dé jiāng méi zhī jì,yǐ shì dōng cán,gù rén hé chù。

贺新郎·用实甫韵贺其纳姬人

冒广生

未觉长安冷。wèi jué zhǎng ān lěng。
道新来春回绮席,香生罗衬。dào xīn lái chūn huí qǐ xí,xiāng shēng luó chèn。
何逊风情浑未老,合把温柔管领。hé xùn fēng qíng hún wèi lǎo,hé bǎ wēn róu guǎn lǐng。
有幽怨三生同证。yǒu yōu yuàn sān shēng tóng zhèng。
妾是崔徽重入世,问檀郎莫便张三影。qiè shì cuī huī zhòng rù shì,wèn tán láng mò biàn zhāng sān yǐng。
私语罢,倚钗鬓。sī yǔ bà,yǐ chāi bìn。
衔泥辛苦香巢稳。xián ní xīn kǔ xiāng cháo wěn。
数当时同行姊妹,粉零脂剩。shù dāng shí tóng xíng zǐ mèi,fěn líng zhī shèng。
飞上枝头身变凤,多少随鸦堪哂。fēi shàng zhī tóu shēn biàn fèng,duō shǎo suí yā kān shěn。
看眉黛琴心相映。kàn méi dài qín xīn xiāng yìng。
夫婿洛阳声价贵,烂羊头再博封侯甚。fū xù luò yáng shēng jià guì,làn yáng tóu zài bó fēng hóu shén。
情一往,为郎赠。qíng yī wǎng,wèi láng zèng。

满江红·邯郸道中作

冒广生

如此天涯,才换得、呕心词赋。rú cǐ tiān yá,cái huàn dé ǒu xīn cí fù。
吊不尽、宾鸿客燕,人间今古。diào bù jǐn bīn hóng kè yàn,rén jiān jīn gǔ。
国士由来青眼贵,才人容易朱颜误。guó shì yóu lái qīng yǎn guì,cái rén róng yì zhū yán wù。
把酒杯、和泪一齐浇,赵州土。bǎ jiǔ bēi hé lèi yī qí jiāo,zhào zhōu tǔ。
旧题碣,欹荒墓。jiù tí jié,yī huāng mù。
新种柳,垂官路。xīn zhǒng liǔ,chuí guān lù。
对病兰不笑,幽花空妒。duì bìng lán bù xiào,yōu huā kōng dù。
挟瑟高堂浑不见,调筝素手知何处。xié sè gāo táng hún bù jiàn,diào zhēng sù shǒu zhī hé chù。
听邯郸、城上月如银,四更鼓。tīng hán dān chéng shàng yuè rú yín,sì gèng gǔ。

河传·沙河道中见梦湘壬辰题壁词,感和此解

冒广生

愁省丝鬓,落关山,马上征衫影单。chóu shěng sī bìn,luò guān shān,mǎ shàng zhēng shān yǐng dān。
遥天照人眉月弯。yáo tiān zhào rén méi yuè wān。
长安琼楼回首寒。zhǎng ān qióng lóu huí shǒu hán。
二十二年弹指耳。èr shí èr nián dàn zhǐ ěr。
浑不似。hún bù shì。
天宝承平事。tiān bǎo chéng píng shì。
草萋萋。cǎo qī qī。
柳依依。liǔ yī yī。
长堤銮舆从此归。zhǎng dī luán yú cóng cǐ guī。

八声甘州·题钱仲仙湖山感旧图

冒广生

问春魂彀得几回销。wèn chūn hún gòu dé jǐ huí xiāo。
垂杨一千条。chuí yáng yī qiān tiáo。
忆年时俊赏,桃根桃叶,打桨相招。yì nián shí jùn shǎng,táo gēn táo yè,dǎ jiǎng xiāng zhāo。
载得一船明月,行过段家桥。zài dé yī chuán míng yuè,xíng guò duàn jiā qiáo。
依约红楼上,有个吹箫。yī yuē hóng lóu shàng,yǒu gè chuī xiāo。
不忍当窗理镜,怕湖心照见,丝鬓青凋。bù rěn dāng chuāng lǐ jìng,pà hú xīn zhào jiàn,sī bìn qīng diāo。
自杨枝去后,谁唱雨潇潇。zì yáng zhī qù hòu,shuí chàng yǔ xiāo xiāo。
镇黄昏严城凄角,拥鹅衾回梦浙江潮。zhèn huáng hūn yán chéng qī jiǎo,yōng é qīn huí mèng zhè jiāng cháo。
无肠断三杯两盏,浊酒今宵。wú cháng duàn sān bēi liǎng zhǎn,zhuó jiǔ jīn xiāo。

菩萨蛮·水竹居图,为伯寅题

冒广生

平生天放耽幽独。píng shēng tiān fàng dān yōu dú。
二分水共三分竹。èr fēn shuǐ gòng sān fēn zhú。
更种万芙蕖。gèng zhǒng wàn fú qú。
高槐绕屋蔬。gāo huái rào wū shū。
自随牛马走。zì suí niú mǎ zǒu。
此意蹉跎久。cǐ yì cuō tuó jiǔ。
问讯画中人。wèn xùn huà zhōng rén。
流莺傥结邻。liú yīng tǎng jié lín。

蝶恋花·题桐阴士女画扇

冒广生

当初那识愁滋味。dāng chū nà shí chóu zī wèi。
下九初三,只道长嬉戏。xià jiǔ chū sān,zhǐ dào zhǎng xī xì。
啼煞邻鸡浑不理。tí shā lín jī hún bù lǐ。
日高犹拥鹅衾睡。rì gāo yóu yōng é qīn shuì。
于今渐觉秋深矣。yú jīn jiàn jué qiū shēn yǐ。
缺月疏桐,独夜人无寐。quē yuè shū tóng,dú yè rén wú mèi。
湿尽固姑袍上泪。shī jǐn gù gū páo shàng lèi。
眼前没个商量地。yǎn qián méi gè shāng liàng dì。

清平乐·为慧波题画

冒广生

一帘红雨。yī lián hóng yǔ。
恼乱春无主。nǎo luàn chūn wú zhǔ。
燕子飞来还又去。yàn zi fēi lái hái yòu qù。
商略将春留住。shāng lüè jiāng chūn liú zhù。
怜他绝代容颜。lián tā jué dài róng yán。
因何堕落人间。yīn hé duò luò rén jiān。
问讯看花年少,几人看到花残。wèn xùn kàn huā nián shǎo,jǐ rén kàn dào huā cán。

清平乐·为慧波题画

冒广生

晓钟声里。xiǎo zhōng shēng lǐ。
报道春归矣。bào dào chūn guī yǐ。
生怕玉钗魂堕地。shēng pà yù chāi hún duò dì。
把酒将他呼起。bǎ jiǔ jiāng tā hū qǐ。
人生有酒当歌。rén shēng yǒu jiǔ dāng gē。
不歌奈少年何。bù gē nài shǎo nián hé。
看弈扪碑读画,又将一日销磨。kàn yì mén bēi dú huà,yòu jiāng yī rì xiāo mó。

酷相思·邱芬若夫人画册,同瓯碧作

冒广生

想像红闺人倦绣。xiǎng xiàng hóng guī rén juàn xiù。
携翠管,消清昼。xié cuì guǎn,xiāo qīng zhòu。
问韵事鸥波能敌否。wèn yùn shì ōu bō néng dí fǒu。
郎是个丹青手。láng shì gè dān qīng shǒu。
妾是个丹青手。qiè shì gè dān qīng shǒu。
暗粉陈脂抛撇后。àn fěn chén zhī pāo piē hòu。
和水墨,商量又。hé shuǐ mò,shāng liàng yòu。
更词赋一家真少有。gèng cí fù yī jiā zhēn shǎo yǒu。
大姑也才论斗。dà gū yě cái lùn dòu。
小姑也才论斗。xiǎo gū yě cái lùn dòu。

金缕曲

冒广生

往事流波卷。wǎng shì liú bō juǎn。
怅怀中都梁香散,白头韩掾。chàng huái zhōng dōu liáng xiāng sàn,bái tóu hán yuàn。
剩得弯弯眉子月,曾照梨花庭院。shèng dé wān wān méi zi yuè,céng zhào lí huā tíng yuàn。
也曾照桃花人面。yě céng zhào táo huā rén miàn。
蓦地仙裙留不住,被春风剪断同心缠。mò dì xiān qún liú bù zhù,bèi chūn fēng jiǎn duàn tóng xīn chán。
雁桥畔,落红满。yàn qiáo pàn,luò hóng mǎn。
经行卧起思量遍。jīng xíng wò qǐ sī liàng biàn。
更思量凤头钗小,鸦头袜浅。gèng sī liàng fèng tóu chāi xiǎo,yā tóu wà qiǎn。
消息东墙浑咫尺,三日那曾不见。xiāo xī dōng qiáng hún zhǐ chǐ,sān rì nà céng bù jiàn。
谁料得流年偷换。shuí liào dé liú nián tōu huàn。
俯仰坠欢成隔世,小重山未抵春人远。fǔ yǎng zhuì huān chéng gé shì,xiǎo zhòng shān wèi dǐ chūn rén yuǎn。
离梦醒,镇凄断。lí mèng xǐng,zhèn qī duàn。

江城子

冒广生

画檐蛛网镇殷勤。huà yán zhū wǎng zhèn yīn qín。
怕伤春。pà shāng chūn。
越伤春。yuè shāng chūn。
一夜东风,吹送落花魂。yī yè dōng fēng,chuī sòng luò huā hún。
欲奏瑶琴双手涩,才几日,又生尘。yù zòu yáo qín shuāng shǒu sè,cái jǐ rì,yòu shēng chén。
天涯芳草绿成茵。tiān yá fāng cǎo lǜ chéng yīn。
盻行云。xì xíng yún。
断行云。duàn xíng yún。
老去登临,惟有泪沾巾。lǎo qù dēng lín,wéi yǒu lèi zhān jīn。
楼外山光如此瘦,何况是,倚楼人。lóu wài shān guāng rú cǐ shòu,hé kuàng shì,yǐ lóu rén。

后庭宴

冒广生

山意催寒,云容做暝。shān yì cuī hán,yún róng zuò míng。
荒凉一幅江天景。huāng liáng yī fú jiāng tiān jǐng。
蘋洲渔唱寂无人,凭谁唤取眠鸥醒。píng zhōu yú chàng jì wú rén,píng shuí huàn qǔ mián ōu xǐng。
可怜露重风多,落尽梧桐疏影。kě lián lù zhòng fēng duō,luò jǐn wú tóng shū yǐng。
定应今夜,冷到鸬鹚顶。dìng yīng jīn yè,lěng dào lú cí dǐng。
待不赋悲秋,奈秋来信紧。dài bù fù bēi qiū,nài qiū lái xìn jǐn。
1031234567