古诗词

燕台春

陆求可

城阙九重,山河千里,烟花分外便妍。chéng quē jiǔ zhòng,shān hé qiān lǐ,yān huā fēn wài biàn yán。
舞榭妆楼,何人闲过春天。wǔ xiè zhuāng lóu,hé rén xián guò chūn tiān。
斗鸡走马争先。dòu jī zǒu mǎ zhēng xiān。
看玉河桥畔,鸣珂穿柳,刺梅园里,弄管调弦。kàn yù hé qiáo pàn,míng kē chuān liǔ,cì méi yuán lǐ,nòng guǎn diào xián。
京华旅食,紫陌红尘,春衣典尽,酒舍因缘。jīng huá lǚ shí,zǐ mò hóng chén,chūn yī diǎn jǐn,jiǔ shě yīn yuán。
新丰羽骑,官家校猎城边。xīn fēng yǔ qí,guān jiā xiào liè chéng biān。
灯火归来,绕鞍鸡兔,满臂乌鸢。dēng huǒ guī lái,rào ān jī tù,mǎn bì wū yuān。
谩高眠。mán gāo mián。
试听邻家笛,张宴留连。shì tīng lín jiā dí,zhāng yàn liú lián。

陆求可

陆求可,字咸一,江苏山阳人。顺治乙未进士,官福建参议。 陆求可的作品>>

猜您喜欢

祝英台近

陆求可

拂金徽,开素匣,白鹄窥帘窦。fú jīn huī,kāi sù xiá,bái gǔ kuī lián dòu。
解愠南风,习习飘朱袖。jiě yùn nán fēng,xí xí piāo zhū xiù。
何须涧响松涛,冰清盈抱,将陈曲、楚明光奏。hé xū jiàn xiǎng sōng tāo,bīng qīng yíng bào,jiāng chén qū chǔ míng guāng zòu。
闺中秀。guī zhōng xiù。
试问流水高山,正声又依旧。shì wèn liú shuǐ gāo shān,zhèng shēng yòu yī jiù。
罗袂红裙,应有钟期构。luó mèi hóng qún,yīng yǒu zhōng qī gòu。
不劳司马求凰,文君今日,早先把、隐情轻逗。bù láo sī mǎ qiú huáng,wén jūn jīn rì,zǎo xiān bǎ yǐn qíng qīng dòu。

连理枝

陆求可

煮就惊雷荚。zhǔ jiù jīng léi jiá。
郎在应先啜。láng zài yīng xiān chuài。
才听松风,旋看蟹眼,擎来不迭。cái tīng sōng fēng,xuán kàn xiè yǎn,qíng lái bù dié。
试喁喁小语问多情,恐柔荑怕热。shì yóng yóng xiǎo yǔ wèn duō qíng,kǒng róu tí pà rè。
红袖兰香泄。hóng xiù lán xiāng xiè。
一笑春生睫。yī xiào chūn shēng jié。
石枕抛书,方床阁扇,开颜相接。shí zhěn pāo shū,fāng chuáng gé shàn,kāi yán xiāng jiē。
更纤纤十指玉生光,共瓷瓯无别。gèng xiān xiān shí zhǐ yù shēng guāng,gòng cí ōu wú bié。

一丛花

陆求可

呼鬟花下扫莓苔。hū huán huā xià sǎo méi tái。
玉几更安排。yù jǐ gèng ān pái。
秦筝弹出宫商调,正林际、好月初来。qín zhēng dàn chū gōng shāng diào,zhèng lín jì hǎo yuè chū lái。
柱促分明,弦多宛转,风露落闲阶。zhù cù fēn míng,xián duō wǎn zhuǎn,fēng lù luò xián jiē。
遥看北斗挂城隈。yáo kàn běi dòu guà chéng wēi。
击缶共徘徊。jī fǒu gòng pái huái。
曲成虚忆青蛾敛,更调急玉指堪哀。qū chéng xū yì qīng é liǎn,gèng diào jí yù zhǐ kān āi。
娇入曼声,怨凝繁手,传得美人怀。jiāo rù màn shēng,yuàn níng fán shǒu,chuán dé měi rén huái。

鹊桥仙

陆求可

桃腮匀粉,柳眉增黛,还恐宫妆草草。táo sāi yún fěn,liǔ méi zēng dài,hái kǒng gōng zhuāng cǎo cǎo。
龙盘金镜玉台前,须拭却、流尘一照。lóng pán jīn jìng yù tái qián,xū shì què liú chén yī zhào。
空明似水,团圞非月,纵有姮娥难到。kōng míng shì shuǐ,tuán luán fēi yuè,zòng yǒu héng é nán dào。
如何对面见倾城,便向我、争妍夺俏。rú hé duì miàn jiàn qīng chéng,biàn xiàng wǒ zhēng yán duó qiào。

行香子

陆求可

高髻云鬟。gāo jì yún huán。
一笑嫣然。yī xiào yān rán。
紫霞觞、捧到人前。zǐ xiá shāng pěng dào rén qián。
香沾凿落,红映朱颜。xiāng zhān záo luò,hóng yìng zhū yán。
看酒如液,人似玉,手如绵。kàn jiǔ rú yè,rén shì yù,shǒu rú mián。
乐圣称贤。lè shèng chēng xián。
一吸千川。yī xī qiān chuān。
道檀郎、饮酒神仙。dào tán láng yǐn jiǔ shén xiān。
对花相劝,未醉先怜。duì huā xiāng quàn,wèi zuì xiān lián。
怕玉山倒,金谷散,井中眠。pà yù shān dào,jīn gǔ sàn,jǐng zhōng mián。

玉连环

陆求可

轻翻红袖珠帘放。qīng fān hóng xiù zhū lián fàng。
银钩荡漾。yín gōu dàng yàng。
彩丝移到绣床前,还点检、新花样。cǎi sī yí dào xiù chuáng qián,hái diǎn jiǎn xīn huā yàng。
绣个鸳鸯相向。xiù gè yuān yāng xiāng xiàng。
绸缪万状。chóu móu wàn zhuàng。
宵深回唤侍儿来,重与剔、银灯亮。xiāo shēn huí huàn shì ér lái,zhòng yǔ tī yín dēng liàng。

贺新郎

陆求可

红袖珍珠络。hóng xiù zhēn zhū luò。
抱檀槽、归舟江树,碧天寥廓。bào tán cáo guī zhōu jiāng shù,bì tiān liáo kuò。
新曲翻从玉连琐,越显风流绰约。xīn qū fān cóng yù lián suǒ,yuè xiǎn fēng liú chuò yuē。
小池上、蕤宾轻跃。xiǎo chí shàng ruí bīn qīng yuè。
耳畔霓裳声断续,恐江州司马青衫薄。ěr pàn ní shang shēng duàn xù,kǒng jiāng zhōu sī mǎ qīng shān báo。
那禁得,泪珠落。nà jìn dé,lèi zhū luò。
凤凰飞上鹍鸡索。fèng huáng fēi shàng kūn jī suǒ。
笑兴奴、空能拢捻,曹纲运拨。xiào xīng nú kōng néng lǒng niǎn,cáo gāng yùn bō。
圆腹龙香四弦里,铁骑刀枪间作。yuán fù lóng xiāng sì xián lǐ,tiě qí dāo qiāng jiān zuò。
看春笋、纤纤如削。kàn chūn sǔn xiān xiān rú xuē。
又风揭罗裙乍起,倚歌促酒依红幕。yòu fēng jiē luó qún zhà qǐ,yǐ gē cù jiǔ yī hóng mù。
似远嫁,归沙漠。shì yuǎn jià,guī shā mò。

凤楼春

陆求可

金屋好丰标。jīn wū hǎo fēng biāo。
两袖红绡。liǎng xiù hóng xiāo。
扇轻摇。shàn qīng yáo。
微风拂拂动眉梢。wēi fēng fú fú dòng méi shāo。
蝴蝶几对风骚。hú dié jǐ duì fēng sāo。
最爱扑他愁不着,向花下空招。zuì ài pū tā chóu bù zhe,xiàng huā xià kōng zhāo。
翠云翘。cuì yún qiào。
无限妖娆。wú xiàn yāo ráo。
回鬟遮面,秋波偷注,知音自解相挑。huí huán zhē miàn,qiū bō tōu zhù,zhī yīn zì jiě xiāng tiāo。
愿向深闺,并持纨素坐良宵。yuàn xiàng shēn guī,bìng chí wán sù zuò liáng xiāo。
仁风频扇,骨冷魂销。rén fēng pín shàn,gǔ lěng hún xiāo。

月宫春

陆求可

朱唇轻绽小樱桃。zhū chún qīng zhàn xiǎo yīng táo。
胡床夜夜娇。hú chuáng yè yè jiāo。
紫云一曲透重霄。zǐ yún yī qū tòu zhòng xiāo。
凤凰来几遭。fèng huáng lái jǐ zāo。
裂石穿云烟竹碎,梅花杨柳未曾凋。liè shí chuān yún yān zhú suì,méi huā yáng liǔ wèi céng diāo。
才把昭华放下,馀香应未消。cái bǎ zhāo huá fàng xià,yú xiāng yīng wèi xiāo。

河满子

陆求可

珠箔风多放下,白檀灰里烧香。zhū bó fēng duō fàng xià,bái tán huī lǐ shāo xiāng。
玉手纤纤亲检点,郁金迷迭都梁。yù shǒu xiān xiān qīn jiǎn diǎn,yù jīn mí dié dōu liáng。
春满床头睡鸭,浓薰被底鸳鸯。chūn mǎn chuáng tóu shuì yā,nóng xūn bèi dǐ yuān yāng。
馥郁真成腻骨,氤氲岂但沾裳。fù yù zhēn chéng nì gǔ,yīn yūn qǐ dàn zhān shang。
不向中庭频伴月,直教勾引萧郎。bù xiàng zhōng tíng pín bàn yuè,zhí jiào gōu yǐn xiāo láng。
那识闻歌吐气,喉间兰蕙芬芳。nà shí wén gē tǔ qì,hóu jiān lán huì fēn fāng。

巫山一段云

陆求可

皓齿全看白,朱唇一点轻。hào chǐ quán kàn bái,zhū chún yī diǎn qīng。
逢人常自笑盈盈。féng rén cháng zì xiào yíng yíng。
那得不关情。nà dé bù guān qíng。
秋水随眸转,桃花满颊生。qiū shuǐ suí móu zhuǎn,táo huā mǎn jiá shēng。
回鬟百媚怕倾城。huí huán bǎi mèi pà qīng chéng。
掩袖不闻声。yǎn xiù bù wén shēng。

长相思

陆求可

对花悲。duì huā bēi。
对花啼。duì huā tí。
湿尽春衫花落时。shī jǐn chūn shān huā luò shí。
猜他心恨谁。cāi tā xīn hèn shuí。
怕郎知。pà láng zhī。
怕郎疑。pà láng yí。
强作欢颜起立迟。qiáng zuò huān yán qǐ lì chí。
横流浸口脂。héng liú jìn kǒu zhī。

春光好

陆求可

妆初罢,鸟关关。zhuāng chū bà,niǎo guān guān。
倚阑干。yǐ lán gàn。
怪杀无端蜂蝶,扇驱还。guài shā wú duān fēng dié,shàn qū hái。
一架蔷薇娇艳,金莲移向花间。yī jià qiáng wēi jiāo yàn,jīn lián yí xiàng huā jiān。
折得小枝香在手,插云鬟。zhé dé xiǎo zhī xiāng zài shǒu,chā yún huán。

满庭芳

陆求可

髻挽巫云,裙拖湘水,祁祁陌上如荼。jì wǎn wū yún,qún tuō xiāng shuǐ,qí qí mò shàng rú tú。
照天珠翠,春色满平芜。zhào tiān zhū cuì,chūn sè mǎn píng wú。
争喜穿花过柳,倚纨扇、扑蝶相呼。zhēng xǐ chuān huā guò liǔ,yǐ wán shàn pū dié xiāng hū。
东皋望,行人失路,耕者亦忘锄。dōng gāo wàng,xíng rén shī lù,gēng zhě yì wàng chú。
踌躇。chóu chú。
见多少,采兰赠芍,搔首城隅。jiàn duō shǎo,cǎi lán zèng sháo,sāo shǒu chéng yú。
漫花艳惊郎,魂断罗敷。màn huā yàn jīng láng,hún duàn luó fū。
结束大堤去也,待果满、犹未回车。jié shù dà dī qù yě,dài guǒ mǎn yóu wèi huí chē。
撩人处,欲寻高手,仕女画成图。liāo rén chù,yù xún gāo shǒu,shì nǚ huà chéng tú。

锦堂春

陆求可

生长若耶溪畔,往来西子湖头。shēng zhǎng ruò yé xī pàn,wǎng lái xī zi hú tóu。
轻衫窄袖风波里,惯棹采莲舟。qīng shān zhǎi xiù fēng bō lǐ,guàn zhào cǎi lián zhōu。
妆束何劳珠翠,逢人尽逞风流。zhuāng shù hé láo zhū cuì,féng rén jǐn chěng fēng liú。
荷花深处深藏着,妆作害娇羞。hé huā shēn chù shēn cáng zhe,zhuāng zuò hài jiāo xiū。