古诗词

和吴伯承提宫孟冬风雨

杨万里

旧雨新更寒,昼歇夜复陨。jiù yǔ xīn gèng hán,zhòu xiē yè fù yǔn。
我行十日泥,屦迹故未泯。wǒ xíng shí rì ní,jù jì gù wèi mǐn。
吟声正酸苦,已似琴促轸。yín shēng zhèng suān kǔ,yǐ shì qín cù zhěn。
更遭雪作祟,不由弦不紧。gèng zāo xuě zuò suì,bù yóu xián bù jǐn。
与公无诗债,何得便见窘。yǔ gōng wú shī zhài,hé dé biàn jiàn jiǒng。
半生领盛名,一面辱倾囷。bàn shēng lǐng shèng míng,yī miàn rǔ qīng qūn。
眼底过浮云,谁见柳下悯。yǎn dǐ guò fú yún,shuí jiàn liǔ xià mǐn。
觅句许奇险,有底恼肝肾。mì jù xǔ qí xiǎn,yǒu dǐ nǎo gān shèn。
开怀爱我多,落笔为渠尽。kāi huái ài wǒ duō,luò bǐ wèi qú jǐn。
独怜禾头湿,可欢不可哂。dú lián hé tóu shī,kě huān bù kě shěn。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

过水车铺二首

杨万里

轿里看书得昼眠,梦中惊浪撼渔船。jiào lǐ kàn shū dé zhòu mián,mèng zhōng jīng làng hàn yú chuán。
觉来书卷风吹乱,忘却前篇与后篇。jué lái shū juǎn fēng chuī luàn,wàng què qián piān yǔ hòu piān。

自彭田铺至汤田道旁梅花十馀里

杨万里

一行谁栽十里梅,下临溪水恰齐开。yī xíng shuí zāi shí lǐ méi,xià lín xī shuǐ qià qí kāi。
此行便是无官事,只为梅花也合来。cǐ xíng biàn shì wú guān shì,zhǐ wèi méi huā yě hé lái。

观汤田铺溪边汤泉

杨万里

下泓堪浴上堪煎,阴火熬成未必然。xià hóng kān yù shàng kān jiān,yīn huǒ áo chéng wèi bì rán。
海底日升波自沸,偶分一眼作汤泉。hǎi dǐ rì shēng bō zì fèi,ǒu fēn yī yǎn zuò tāng quán。

雨中梅花

杨万里

霜晴三日不胜佳,忽作阴霖送岁华。shuāng qíng sān rì bù shèng jiā,hū zuò yīn lín sòng suì huá。
客里清愁自无奈,却教和雨看梅花。kè lǐ qīng chóu zì wú nài,què jiào hé yǔ kàn méi huā。

葵叶

杨万里

箬笠端能直几钱,骑奴不拟雨连天。ruò lì duān néng zhí jǐ qián,qí nú bù nǐ yǔ lián tiān。
盖头旋折山葵叶,擘破青青伞半边。gài tóu xuán zhé shān kuí yè,bāi pò qīng qīng sǎn bàn biān。

道旁草木二首

杨万里

山无人迹草长青,异彩奇香不识名。shān wú rén jì cǎo zhǎng qīng,yì cǎi qí xiāng bù shí míng。
只是苔花兼藓叶,也无半点俗尘生。zhǐ shì tái huā jiān xiǎn yè,yě wú bàn diǎn sú chén shēng。

道旁草木二首

杨万里

古树何年涧底生,只今已与岭般平。gǔ shù hé nián jiàn dǐ shēng,zhǐ jīn yǐ yǔ lǐng bān píng。
千梢万叶无重数,一一分明报雨声。qiān shāo wàn yè wú zhòng shù,yī yī fēn míng bào yǔ shēng。

揭阳道中二首

杨万里

厌穿山径石嵚?,喜见川原路坦夷。yàn chuān shān jìng shí qīn,xǐ jiàn chuān yuán lù tǎn yí。
更着两行团树子,引人行远不教知。gèng zhe liǎng xíng tuán shù zi,yǐn rén xíng yuǎn bù jiào zhī。

揭阳道中二首

杨万里

地平如掌树成行,野有邮亭浦有梁。dì píng rú zhǎng shù chéng xíng,yě yǒu yóu tíng pǔ yǒu liáng。
旧日潮州底处所,如今风物冠南方。jiù rì cháo zhōu dǐ chù suǒ,rú jīn fēng wù guān nán fāng。

宿潮州海阳馆独夜不寐二首

杨万里

醉来还睡睡还醒,长是三更梦便惊。zuì lái hái shuì shuì hái xǐng,zhǎng shì sān gèng mèng biàn jīng。
细数更声有何益,不然作么到天明。xì shù gèng shēng yǒu hé yì,bù rán zuò me dào tiān míng。

宿潮州海阳馆独夜不寐二首

杨万里

腊前蚊子已能歌,挥去还来奈尔何。là qián wén zi yǐ néng gē,huī qù hái lái nài ěr hé。
一只搅人终夕睡,此声元自不须多。yī zhǐ jiǎo rén zhōng xī shuì,cǐ shēng yuán zì bù xū duō。

题韩亭韩木二首

杨万里

老大韩家十八郎,犹将云锦制衣裳。lǎo dà hán jiā shí bā láng,yóu jiāng yún jǐn zhì yī shang。
至今南斗无精彩,只放文星一点光。zhì jīn nán dòu wú jīng cǎi,zhǐ fàng wén xīng yī diǎn guāng。

题韩亭韩木二首

杨万里

笑为先生一问天,身前身后两般看。xiào wèi xiān shēng yī wèn tiān,shēn qián shēn hòu liǎng bān kàn。
亭前树子关何事,也得天公赐姓韩。tíng qián shù zi guān hé shì,yě dé tiān gōng cì xìng hán。

登南州奇观前临大江浮桥江心起三石台皆有亭子二首

杨万里

梅边楼阁海边山,银竹初收霁日寒。méi biān lóu gé hǎi biān shān,yín zhú chū shōu jì rì hán。
看著南州奇观了,人间山水不须看。kàn zhù nán zhōu qí guān le,rén jiān shān shuǐ bù xū kàn。

登南州奇观前临大江浮桥江心起三石台皆有亭子二首

杨万里

玉壶冰底卧青龙,海外三山堕眼中。yù hú bīng dǐ wò qīng lóng,hǎi wài sān shān duò yǎn zhōng。
奇观揭名浑未在,只消题作小垂虹。qí guān jiē míng hún wèi zài,zhǐ xiāo tí zuò xiǎo chuí hóng。