古诗词

都下和同舍客李元老承信赠诗之韵

杨万里

论交何必星霜久,白头得似倾盖友。lùn jiāo hé bì xīng shuāng jiǔ,bái tóu dé shì qīng gài yǒu。
长安市上李将军,挽弓旧不论石斗。zhǎng ān shì shàng lǐ jiāng jūn,wǎn gōng jiù bù lùn shí dòu。
只今有子似渠长,清夜读书雪边牖。zhǐ jīn yǒu zi shì qú zhǎng,qīng yè dú shū xuě biān yǒu。
云端烽烟半点无,怪来将军不好武。yún duān fēng yān bàn diǎn wú,guài lái jiāng jūn bù hǎo wǔ。
遗我骊珠三百颗,字字镌镵未曾苟。yí wǒ lí zhū sān bǎi kē,zì zì juān chán wèi céng gǒu。
得得且看钱塘潮,莫莫言攀渭城柳。dé dé qiě kàn qián táng cháo,mò mò yán pān wèi chéng liǔ。
朝家金印斗样大,情知不上书生肘。cháo jiā jīn yìn dòu yàng dà,qíng zhī bù shàng shū shēng zhǒu。
儒冠多误侬饱谙,毛锥焉用君知否。rú guān duō wù nóng bǎo ān,máo zhuī yān yòng jūn zhī fǒu。
便应早请终军缨,径须系取单于首。biàn yīng zǎo qǐng zhōng jūn yīng,jìng xū xì qǔ dān yú shǒu。
居延蒲类水如天,吹作春风一杯酒。jū yán pú lèi shuǐ rú tiān,chuī zuò chūn fēng yī bēi jiǔ。
归来冠剑上凌烟,剩作功名落人口。guī lái guān jiàn shàng líng yān,shèng zuò gōng míng luò rén kǒu。
如何收敛许光芒,也趁槐花黄里走。rú hé shōu liǎn xǔ guāng máng,yě chèn huái huā huáng lǐ zǒu。
献璞虽真不救胫,绝弦何如只停手。xiàn pú suī zhēn bù jiù jìng,jué xián hé rú zhǐ tíng shǒu。
人生匹似风中花,荣瘁升沉岂非偶。rén shēng pǐ shì fēng zhōng huā,róng cuì shēng chén qǐ fēi ǒu。
与君早赋归去来,名垂万古知何有。yǔ jūn zǎo fù guī qù lái,míng chuí wàn gǔ zhī hé yǒu。
不如耳热歌呜呜,醉帽欹倾衣不纽。bù rú ěr rè gē wū wū,zuì mào yī qīng yī bù niǔ。
诗流唱和秋虫鸣,僧房问答狮子吼。shī liú chàng hé qiū chóng míng,sēng fáng wèn dá shī zi hǒu。
尽令俗客不妨来,白眼相看勿分剖。jǐn lìng sú kè bù fáng lái,bái yǎn xiāng kàn wù fēn pōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

病中感秋

杨万里

病中一刻抵三秋,况见西风再树头。bìng zhōng yī kè dǐ sān qiū,kuàng jiàn xī fēng zài shù tóu。
老去能禁几回病,秋来不为别人愁。lǎo qù néng jìn jǐ huí bìng,qiū lái bù wèi bié rén chóu。
书帷梦觉疑僧榻,竹户凉侵似客舟。shū wéi mèng jué yí sēng tà,zhú hù liáng qīn shì kè zhōu。
寿外康宁方是福,不然徒寿不须休。shòu wài kāng níng fāng shì fú,bù rán tú shòu bù xū xiū。

病中喜雨呈李吉州

杨万里

两日炎晖烈未收,连宵甘澍沛如流。liǎng rì yán huī liè wèi shōu,lián xiāo gān shù pèi rú liú。
大田今日非昨日,多稼新秋赛旧秋。dà tián jīn rì fēi zuó rì,duō jià xīn qiū sài jiù qiū。
凉气隔帘深亦透,香烟穿袖散难留。liáng qì gé lián shēn yì tòu,xiāng yān chuān xiù sàn nán liú。
史君小试为霖手,便作江西第一州。shǐ jūn xiǎo shì wèi lín shǒu,biàn zuò jiāng xī dì yī zhōu。

除夕送次公子入京受县

杨万里

过眼光阴又岁穷,相看父子一尊同。guò yǎn guāng yīn yòu suì qióng,xiāng kàn fù zi yī zūn tóng。
春回雨点溪声里,人醉梅花烛影中。chūn huí yǔ diǎn xī shēng lǐ,rén zuì méi huā zhú yǐng zhōng。
汝趁暄和朝北阙,我扶衰病见东风。rǔ chèn xuān hé cháo běi quē,wǒ fú shuāi bìng jiàn dōng fēng。
弟兄努力思报国,放我沧浪作钓翁。dì xiōng nǔ lì sī bào guó,fàng wǒ cāng làng zuò diào wēng。

病中感春

杨万里

老去春来已薄情,体中病后更竛竮。lǎo qù chūn lái yǐ báo qíng,tǐ zhōng bìng hòu gèng líng pīng。
海棠红酽飞成雪,杨柳金浓染作青。hǎi táng hóng yàn fēi chéng xuě,yáng liǔ jīn nóng rǎn zuò qīng。
到得当家饶景物,不如旧日借园亭。dào dé dāng jiā ráo jǐng wù,bù rú jiù rì jiè yuán tíng。
一杯欲把还休去,遮莫莺花笑独醒。yī bēi yù bǎ hái xiū qù,zhē mò yīng huā xiào dú xǐng。

雨中问讯金沙

杨万里

金沙道是殿群芳,不道荼?输一场。jīn shā dào shì diàn qún fāng,bù dào tú shū yī chǎng。
十里红妆踏青出,一张锦被晒晴香。shí lǐ hóng zhuāng tà qīng chū,yī zhāng jǐn bèi shài qíng xiāng。
只须旧荫已无暑,更走新条如许长。zhǐ xū jiù yīn yǐ wú shǔ,gèng zǒu xīn tiáo rú xǔ zhǎng。
若恨昨朝来草草,夜来风雨更禁当。ruò hèn zuó cháo lái cǎo cǎo,yè lái fēng yǔ gèng jìn dāng。

李原之主簿投赠长篇谢以唐律

杨万里

宝气亭前双太阿,龙光再吐射银河。bǎo qì tíng qián shuāng tài ā,lóng guāng zài tǔ shè yín hé。
伯兮西啸巴山月,仲氏南嬉楚水波。bó xī xī xiào bā shān yuè,zhòng shì nán xī chǔ shuǐ bō。
赠以四愁真绝唱,不如一诣听长哦。zèng yǐ sì chóu zhēn jué chàng,bù rú yī yì tīng zhǎng ó。
簿书何至烦勾校,归校芸香蠹简讹。bù shū hé zhì fán gōu xiào,guī xiào yún xiāng dù jiǎn é。

董主簿正道壁间作水墨老梅一枝宿鹊缩脰合半眼栖焉

杨万里

斜枝饱风雪,疏花淡冰玉。xié zhī bǎo fēng xuě,shū huā dàn bīng yù。
一鹊忍清寒,居然伴幽独。yī què rěn qīng hán,jū rán bàn yōu dú。

宿长林

杨万里

雾月撩人白,风灯恼客青。wù yuè liāo rén bái,fēng dēng nǎo kè qīng。
倦多资美睡,酒薄免迟醒。juàn duō zī měi shuì,jiǔ báo miǎn chí xǐng。

至日前思亲

杨万里

节近亲庭远,天寒日暮时。jié jìn qīn tíng yuǎn,tiān hán rì mù shí。
未风窗已报,欲雪脚先知。wèi fēng chuāng yǐ bào,yù xuě jiǎo xiān zhī。

绝句

杨万里

枫老颜方少,山晴气反昏。fēng lǎo yán fāng shǎo,shān qíng qì fǎn hūn。
旧贫今更甚,已冷幸犹暄。jiù pín jīn gèng shén,yǐ lěng xìng yóu xuān。

新寒

杨万里

寒力欺谁得,知侬典却衣。hán lì qī shuí dé,zhī nóng diǎn què yī。
暮禽差慰眼,不作一行归。mù qín chà wèi yǎn,bù zuò yī xíng guī。

和周仲容春日二绝句

杨万里

春半花全退,诗人尚道迟。chūn bàn huā quán tuì,shī rén shàng dào chí。
惟应读书苦,声调作吾伊。wéi yīng dú shū kǔ,shēng diào zuò wú yī。

和周仲容春日二绝句

杨万里

端忧更贫病,不分又花时。duān yōu gèng pín bìng,bù fēn yòu huā shí。
只说春何好,犹堪入小诗。zhǐ shuō chūn hé hǎo,yóu kān rù xiǎo shī。

题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴洞庭波涨

杨万里

湖水吞天去,湖风送浪还。hú shuǐ tūn tiān qù,hú fēng sòng làng hái。
银山何处是,青底是君山。yín shān hé chù shì,qīng dǐ shì jūn shān。

题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴洞庭波涨

杨万里

花外庾楼月,莺边吴宫柳。huā wài yǔ lóu yuè,yīng biān wú gōng liǔ。
我欲问废兴,春风独无口。wǒ yù wèn fèi xīng,chūn fēng dú wú kǒu。