古诗词

胡英彦得欧阳公二帖盖训其子仲纯叔弼之语其一公自书之其一东坡书之英彦刻石以遗朋友吾叔父春卿得一本有诗谢英彦和焉万里用其韵以简英彦

杨万里

圣处眇安在,谈者一何易。shèng chù miǎo ān zài,tán zhě yī hé yì。
注瓦矜细巧,岑鼎丧良贵。zhù wǎ jīn xì qiǎo,cén dǐng sàng liáng guì。
群儿有新舌,六学无故意。qún ér yǒu xīn shé,liù xué wú gù yì。
向来孟韩息,不有欧苏继。xiàng lái mèng hán xī,bù yǒu ōu sū jì。
庸知后死者,未渠乡愿弃。yōng zhī hòu sǐ zhě,wèi qú xiāng yuàn qì。
同时鸱鸦噪,并起爪觜利。tóng shí chī yā zào,bìng qǐ zhǎo zī lì。
两公察膏肓,与世作姜桂。liǎng gōng chá gāo huāng,yǔ shì zuò jiāng guì。
挟山初作难,破竹忽乘势。xié shān chū zuò nán,pò zhú hū chéng shì。
双明日配月,再立仁与义。shuāng míng rì pèi yuè,zài lì rén yǔ yì。
我有香一瓣,恨不生并世。wǒ yǒu xiāng yī bàn,hèn bù shēng bìng shì。
厥今圣域里,澹叟真守器。jué jīn shèng yù lǐ,dàn sǒu zhēn shǒu qì。
怪来兰玉秀,渠以清白遗。guài lái lán yù xiù,qú yǐ qīng bái yí。
当家有学林,满腹惟典记。dāng jiā yǒu xué lín,mǎn fù wéi diǎn jì。
人间市井言,眼底寇雠视。rén jiān shì jǐng yán,yǎn dǐ kòu chóu shì。
独于两公帖,费此半生喜。dú yú liǎng gōng tiē,fèi cǐ bàn shēng xǐ。
麝煤叩山骨,卧听丁丁美。shè méi kòu shān gǔ,wò tīng dīng dīng měi。
令我竹林老,亦复拜嘉惠。lìng wǒ zhú lín lǎo,yì fù bài jiā huì。
敢云赓绝唱,颇欲与兹事。gǎn yún gēng jué chàng,pǒ yù yǔ zī shì。
朝来窗几爽,尽室问何瑞。cháo lái chuāng jǐ shuǎng,jǐn shì wèn hé ruì。
宝帖更新诗,小子汝其志。bǎo tiē gèng xīn shī,xiǎo zi rǔ qí zhì。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

尝诸店酒醉吟二首

杨万里

我饮无定数,一杯复一杯。wǒ yǐn wú dìng shù,yī bēi fù yī bēi。
醉来我自止,不须问樽罍。zuì lái wǒ zì zhǐ,bù xū wèn zūn léi。
白眼望青天,青天为我开。bái yǎn wàng qīng tiān,qīng tiān wèi wǒ kāi。
青天不开时,我醉眠苍苔。qīng tiān bù kāi shí,wǒ zuì mián cāng tái。

江水

杨万里

水色本正白,积深自成绿。shuǐ sè běn zhèng bái,jī shēn zì chéng lǜ。
江妃将底药,软此千里玉。jiāng fēi jiāng dǐ yào,ruǎn cǐ qiān lǐ yù。
诗人酒未醒,快吸一川渌。shī rén jiǔ wèi xǐng,kuài xī yī chuān lù。
无物咽清甘,和露嚼野菊。wú wù yàn qīng gān,hé lù jué yě jú。

舟过柴步寺

杨万里

野寺隔疏樾,远舟见深殿。yě sì gé shū yuè,yuǎn zhōu jiàn shēn diàn。
独径通绝崖,长萦度微线。dú jìng tōng jué yá,zhǎng yíng dù wēi xiàn。
曩游携童弱,攀岸已震眩。nǎng yóu xié tóng ruò,pān àn yǐ zhèn xuàn。
前瞻足未到,下窥意先转。qián zhān zú wèi dào,xià kuī yì xiān zhuǎn。
朝来经云根,尘思起清羡。cháo lái jīng yún gēn,chén sī qǐ qīng xiàn。
野夫三二辈,走过疾于箭。yě fū sān èr bèi,zǒu guò jí yú jiàn。
俯仰二十年,今老怀昔健。fǔ yǎng èr shí nián,jīn lǎo huái xī jiàn。

观水叹二首

杨万里

我方卧舟中,仰读渊明诗。wǒ fāng wò zhōu zhōng,yǎng dú yuān míng shī。
忽闻滩声急,起视惟恐迟。hū wén tān shēng jí,qǐ shì wéi kǒng chí。
八月溅飞雪,清览良独奇。bā yuè jiàn fēi xuě,qīng lǎn liáng dú qí。
好风从天来,翛然吹我衣。hǎo fēng cóng tiān lái,xiāo rán chuī wǒ yī。
凉生固足乐,气变亦可悲。liáng shēng gù zú lè,qì biàn yì kě bēi。
眷然慨此水,念我年少时。juàn rán kǎi cǐ shuǐ,niàn wǒ nián shǎo shí。
迄今四十年,往来九东西。qì jīn sì shí nián,wǎng lái jiǔ dōng xī。
此日顺流下,何日溯流归。cǐ rì shùn liú xià,hé rì sù liú guī。
出处未可必,一笑姑置之。chū chù wèi kě bì,yī xiào gū zhì zhī。

观水叹二首

杨万里

乱石厄江水,要使水无路。luàn shí è jiāng shuǐ,yào shǐ shuǐ wú lù。
不知石愈密,激得水弥怒。bù zhī shí yù mì,jī dé shuǐ mí nù。
回锋打别港,勇往遮不住。huí fēng dǎ bié gǎng,yǒng wǎng zhē bù zhù。
我舟历诸滩,阅尽水态度。wǒ zhōu lì zhū tān,yuè jǐn shuǐ tài dù。
一闻一喜观,屡过屡惊顾。yī wén yī xǐ guān,lǚ guò lǚ jīng gù。
不是见不多,观览不足故。bù shì jiàn bù duō,guān lǎn bù zú gù。
舟人笑我痴,痴黠未易语。zhōu rén xiào wǒ chī,chī xiá wèi yì yǔ。

过严州章村放歌

杨万里

石崖削得瘦到筋,半点也无尘土痕。shí yá xuē dé shòu dào jīn,bàn diǎn yě wú chén tǔ hén。
正如狻猊走得渴,下赴江水一口吞。zhèng rú suān ní zǒu dé kě,xià fù jiāng shuǐ yī kǒu tūn。
严滩过却乌龙觜,两岸秋山夹秋水。yán tān guò què wū lóng zī,liǎng àn qiū shān jiā qiū shuǐ。
舟中小酌亦不遑,眼底生愁失苍翠。zhōu zhōng xiǎo zhuó yì bù huáng,yǎn dǐ shēng chóu shī cāng cuì。
尖峰已自刺太虚,峰头更立玉浮屠。jiān fēng yǐ zì cì tài xū,fēng tóu gèng lì yù fú tú。
好山千只复万只,家里门前一只无。hǎo shān qiān zhǐ fù wàn zhǐ,jiā lǐ mén qián yī zhǐ wú。

夜宿东渚放歌三首

杨万里

前山欺我船兀兀,结约江妃行小谲。qián shān qī wǒ chuán wù wù,jié yuē jiāng fēi xíng xiǎo jué。
乘我船摇忽远逃,见我船定还孤出。chéng wǒ chuán yáo hū yuǎn táo,jiàn wǒ chuán dìng hái gū chū。
老夫敢与山争强,受侮不可更禁当。lǎo fū gǎn yǔ shān zhēng qiáng,shòu wǔ bù kě gèng jìn dāng。
醉立船头看到夕,不知山于何许藏。zuì lì chuán tóu kàn dào xī,bù zhī shān yú hé xǔ cáng。

夜宿东渚放歌三首

杨万里

看山须看山表里,不然看山还误事。kàn shān xū kàn shān biǎo lǐ,bù rán kàn shān hái wù shì。
平时只爱万峰青,落日惟存数尖紫。píng shí zhǐ ài wàn fēng qīng,luò rì wéi cún shù jiān zǐ。
浙江船上多少人,往来看山谁识真。zhè jiāng chuán shàng duō shǎo rén,wǎng lái kàn shān shuí shí zhēn。
丁宁舟人莫浪语,却恐儿辈不肯去。dīng níng zhōu rén mò làng yǔ,què kǒng ér bèi bù kěn qù。

夜宿东渚放歌三首

杨万里

天公要饱诗人眼,生愁秋山太枯淡。tiān gōng yào bǎo shī rén yǎn,shēng chóu qiū shān tài kū dàn。
旋裁蜀锦展吴霞,低低抹在秋山半。xuán cái shǔ jǐn zhǎn wú xiá,dī dī mǒ zài qiū shān bàn。
须臾红锦作翠纱,机头织出暮归鸦。xū yú hóng jǐn zuò cuì shā,jī tóu zhī chū mù guī yā。
暮鸦翠纱忽不见,只见澄江净如练。mù yā cuì shā hū bù jiàn,zhǐ jiàn chéng jiāng jìng rú liàn。

赠法才师

杨万里

才公南华别,不见八年许。cái gōng nán huá bié,bù jiàn bā nián xǔ。
瓣香宗混融,只眼半唐举。bàn xiāng zōng hùn róng,zhǐ yǎn bàn táng jǔ。
聊将笋蕨觜,戏作冠剑语。liáo jiāng sǔn jué zī,xì zuò guān jiàn yǔ。
天还在壶中,云却归何处。tiān hái zài hú zhōng,yún què guī hé chù。

和陆务观见贺归馆之韵

杨万里

君诗如精金,入手知价重。jūn shī rú jīng jīn,rù shǒu zhī jià zhòng。
铸作鼎及鼒,所向一一中。zhù zuò dǐng jí zī,suǒ xiàng yī yī zhōng。
我如驽并骥,夷涂不应共。wǒ rú nú bìng jì,yí tú bù yīng gòng。
难追紫蛇电,徒掣青丝鞚。nán zhuī zǐ shé diàn,tú chè qīng sī kòng。
折胶偶投漆,异榻岂同梦。zhé jiāo ǒu tóu qī,yì tà qǐ tóng mèng。
不知清庙茅,可望明堂栋。bù zhī qīng miào máo,kě wàng míng táng dòng。
平生怜坡老,高眼薄萧统。píng shēng lián pō lǎo,gāo yǎn báo xiāo tǒng。
渠若有猗那,心肯师晋宋。qú ruò yǒu yī nà,xīn kěn shī jìn sòng。
破琴聊再行,新笛正三弄。pò qín liáo zài xíng,xīn dí zhèng sān nòng。
因君发狂言,湖山春已动。yīn jūn fā kuáng yán,hú shān chūn yǐ dòng。

五更过无锡县寄怀范参政尤侍郎

杨万里

苏州欲见石湖老,到得苏州发更了。sū zhōu yù jiàn shí hú lǎo,dào dé sū zhōu fā gèng le。
锡山欲见尤梁溪,过却锡山元不知。xī shān yù jiàn yóu liáng xī,guò què xī shān yuán bù zhī。
起来灵岩在何许,回首惠山亦无处。qǐ lái líng yán zài hé xǔ,huí shǒu huì shān yì wú chù。
人生万事不可期,怏然却向常州去。rén shēng wàn shì bù kě qī,yàng rán què xiàng cháng zhōu qù。

晚过常州

杨万里

常州曾作两年住,一别重来十年许。cháng zhōu céng zuò liǎng nián zhù,yī bié zhòng lái shí nián xǔ。
岸头杨柳记得无,总是行春系船处。àn tóu yáng liǔ jì dé wú,zǒng shì xíng chūn xì chuán chù。
自笑恍如丁令威,老怀成喜亦成悲。zì xiào huǎng rú dīng lìng wēi,lǎo huái chéng xǐ yì chéng bēi。
人民城郭依然是,只有向来须鬓非。rén mín chéng guō yī rán shì,zhǐ yǒu xiàng lái xū bìn fēi。

望多稼亭

杨万里

遥望城头多稼亭,亭边霜桧老更青。yáo wàng chéng tóu duō jià tíng,tíng biān shuāng guì lǎo gèng qīng。
当年老守携稚子,芒鞋葵扇绕城行。dāng nián lǎo shǒu xié zhì zi,máng xié kuí shàn rào chéng xíng。
腊前移梅春插柳,蹋雪冲泥不停手。là qián yí méi chūn chā liǔ,tà xuě chōng ní bù tíng shǒu。
柳未成阴梅稚花,著帽又迎新太守。liǔ wèi chéng yīn méi zhì huā,zhù mào yòu yíng xīn tài shǒu。
后来新守复迎新,到今新旧知几人。hòu lái xīn shǒu fù yíng xīn,dào jīn xīn jiù zhī jǐ rén。
向来手植今在否,寄与此诗聊问春。xiàng lái shǒu zhí jīn zài fǒu,jì yǔ cǐ shī liáo wèn chūn。

初食太原生蒲萄时十二月二日

杨万里

淮南蒲萄八月酸,只可生吃不可乾。huái nán pú táo bā yuè suān,zhǐ kě shēng chī bù kě qián。
淮北蒲萄十月熟,纵可作羓也无肉。huái běi pú táo shí yuè shú,zòng kě zuò bā yě wú ròu。
老夫腊里来都梁,饤坐那得马乳香。lǎo fū là lǐ lái dōu liáng,dìng zuò nà dé mǎ rǔ xiāng。
分明犹带龙须在,径寸玄珠肥十倍。fēn míng yóu dài lóng xū zài,jìng cùn xuán zhū féi shí bèi。
太原青霜熬绛饧,甘露冻作紫水精。tài yuán qīng shuāng áo jiàng táng,gān lù dòng zuò zǐ shuǐ jīng。
隆冬压架无人摘,雪打冰封不曾拆。lóng dōng yā jià wú rén zhāi,xuě dǎ bīng fēng bù céng chāi。
风吹日炙不曾腊,玉盘一朵直万钱。fēng chuī rì zhì bù céng là,yù pán yī duǒ zhí wàn qián。
与渠倾盖真忘年,君不见道逢曲车口流涎。yǔ qú qīng gài zhēn wàng nián,jūn bù jiàn dào féng qū chē kǒu liú xián。