古诗词

送林谦之司业出为桂路提刑

杨万里

雨眠起宵坐,搔首偶不欣。yǔ mián qǐ xiāo zuò,sāo shǒu ǒu bù xīn。
孤念元无感,怀我同社人。gū niàn yuán wú gǎn,huái wǒ tóng shè rén。
昨日林先生,抱经出成均。zuó rì lín xiān shēng,bào jīng chū chéng jūn。
初闻为渠喜,忽悟谁我亲。chū wén wèi qú xǐ,hū wù shuí wǒ qīn。
缅然记宿昔,夜款水际门。miǎn rán jì sù xī,yè kuǎn shuǐ jì mén。
微月耿秋寂,幽蛩慨凉新。wēi yuè gěng qiū jì,yōu qióng kǎi liáng xīn。
论诗煮豆粥,粥熟天已晨。lùn shī zhǔ dòu zhōu,zhōu shú tiān yǐ chén。
先生补天手,万象焉能春。xiān shēng bǔ tiān shǒu,wàn xiàng yān néng chūn。
若非千载仰,却要今世珍。ruò fēi qiān zài yǎng,què yào jīn shì zhēn。
圣门旧传业,不在先生身。shèng mén jiù chuán yè,bù zài xiān shēng shēn。
雪前何有松,燬中谅非珉。xuě qián hé yǒu sōng,huǐ zhōng liàng fēi mín。
论思尺有咫,决去曾逡巡。lùn sī chǐ yǒu zhǐ,jué qù céng qūn xún。
谁言我无耳,老矣未有闻。shuí yán wǒ wú ěr,lǎo yǐ wèi yǒu wén。
先生又舍我,离别尚足云。xiān shēng yòu shě wǒ,lí bié shàng zú yún。
桂山玉笋立,桂水罗带纹。guì shān yù sǔn lì,guì shuǐ luó dài wén。
得句能寄似,不须持岭云。dé jù néng jì shì,bù xū chí lǐng yún。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

题朱伯勤千峰紫翠楼二首

杨万里

一色千峰翠作围,忽然齐换紫绡衣。yī sè qiān fēng cuì zuò wéi,hū rán qí huàn zǐ xiāo yī。
客来欲识楼中景,只等金鸦浴海时。kè lái yù shí lóu zhōng jǐng,zhǐ děng jīn yā yù hǎi shí。

自遣

杨万里

莫将一病苦忧煎,山尚能游石可眠。mò jiāng yī bìng kǔ yōu jiān,shān shàng néng yóu shí kě mián。
匹似病风兼病脚,老夫犹是地行仙。pǐ shì bìng fēng jiān bìng jiǎo,lǎo fū yóu shì dì xíng xiān。

春尽夜坐三首

杨万里

春光草草病中休,病眼逢春道是秋。chūn guāng cǎo cǎo bìng zhōng xiū,bìng yǎn féng chūn dào shì qiū。
只有青灯怜此老,伴人无睡照人愁。zhǐ yǒu qīng dēng lián cǐ lǎo,bàn rén wú shuì zhào rén chóu。

春尽夜坐三首

杨万里

疾痛呼天天岂知,知而不管亦何为。jí tòng hū tiān tiān qǐ zhī,zhī ér bù guǎn yì hé wèi。
偶拈白傅长庆集,又得驩欣片子时。ǒu niān bái fù zhǎng qìng jí,yòu dé huān xīn piàn zi shí。

春尽夜坐三首

杨万里

病夫说病诉旁人,它自开眉我自颦。bìng fū shuō bìng sù páng rén,tā zì kāi méi wǒ zì pín。
后有病夫看病句,不须告诉亦沾巾。hòu yǒu bìng fū kàn bìng jù,bù xū gào sù yì zhān jīn。

久病小愈雨中端午试笔四首

杨万里

病较欣逢五五辰,宫衣忽忆拜天恩。bìng jiào xīn féng wǔ wǔ chén,gōng yī hū yì bài tiān ēn。
旧时叠雪含风眼,今看空山雨点痕。jiù shí dié xuě hán fēng yǎn,jīn kàn kōng shān yǔ diǎn hén。

久病小愈雨中端午试笔四首

杨万里

爱与陈玄酷作缘,馀波染指黑斓斑。ài yǔ chén xuán kù zuò yuán,yú bō rǎn zhǐ hēi lán bān。
呼童汲水无来底,自掬垂檐一滴悭。hū tóng jí shuǐ wú lái dǐ,zì jū chuí yán yī dī qiān。

久病小愈雨中端午试笔四首

杨万里

春去无花可得攀,石榴不艳却明鲜。chūn qù wú huā kě dé pān,shí liú bù yàn què míng xiān。
昨朝花发今朝落,留得梢头一蒂看。zuó cháo huā fā jīn cháo luò,liú dé shāo tóu yī dì kàn。

久病小愈雨中端午试笔四首

杨万里

月季元来插得成,瓶中花落叶犹青。yuè jì yuán lái chā dé chéng,píng zhōng huā luò yè yóu qīng。
试将插向苍苔砌,小朵忽开双眼明。shì jiāng chā xiàng cāng tái qì,xiǎo duǒ hū kāi shuāng yǎn míng。

落花

杨万里

红紫成泥泥作尘,颠风不管惜花人。hóng zǐ chéng ní ní zuò chén,diān fēng bù guǎn xī huā rén。
落花辞树虽无语,别倩黄鹂告诉春。luò huā cí shù suī wú yǔ,bié qiàn huáng lí gào sù chūn。

端午病中止酒

杨万里

病里无聊费扫除,节中不饮更愁予。bìng lǐ wú liáo fèi sǎo chú,jié zhōng bù yǐn gèng chóu yǔ。
偶然一读香山集,不但无愁病亦无。ǒu rán yī dú xiāng shān jí,bù dàn wú chóu bìng yì wú。

初夏病起晓步东园二首

杨万里

低枝碧李压人头,过雨黄梅满道周。dī zhī bì lǐ yā rén tóu,guò yǔ huáng méi mǎn dào zhōu。
红日漏云初试暑,绿阴酣露已偷秋。hóng rì lòu yún chū shì shǔ,lǜ yīn hān lù yǐ tōu qiū。

初夏病起晓步东园二首

杨万里

病起乌藤强自扶,三三径里晓晴初。bìng qǐ wū téng qiáng zì fú,sān sān jìng lǐ xiǎo qíng chū。
莺声只在花梢近,行去行来不见渠。yīng shēng zhǐ zài huā shāo jìn,xíng qù xíng lái bù jiàn qú。

五月三日早起步东园示幼舆子二首

杨万里

雨香不及露华香,竹液花膏馥葛裳。yǔ xiāng bù jí lù huá xiāng,zhú yè huā gāo fù gé shang。
侬与晓星成二客,更无人共上番凉。nóng yǔ xiǎo xīng chéng èr kè,gèng wú rén gòng shàng fān liáng。

五月三日早起步东园示幼舆子二首

杨万里

筠箕苕帚两无踪,窃果畦丁职不供。yún jī sháo zhǒu liǎng wú zōng,qiè guǒ qí dīng zhí bù gōng。
老子不来才几曰,松花槲叶满亭中。lǎo zi bù lái cái jǐ yuē,sōng huā hú yè mǎn tíng zhōng。