古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

再和袁起岩韵

杨万里

一岁驩声沸此宵,游人丽服正飘飘。yī suì huān shēng fèi cǐ xiāo,yóu rén lì fú zhèng piāo piāo。
病夫未暇砖引玉,恶语翻成李报瑶。bìng fū wèi xiá zhuān yǐn yù,è yǔ fān chéng lǐ bào yáo。
天遣素娥提雪月,江涵公子更风标。tiān qiǎn sù é tí xuě yuè,jiāng hán gōng zi gèng fēng biāo。
君家道是关门卧,却有新诗来见撩。jūn jiā dào shì guān mén wò,què yǒu xīn shī lái jiàn liāo。

雪中登姑苏台

杨万里

我亦闲来散病身,游人不用避车尘。wǒ yì xián lái sàn bìng shēn,yóu rén bù yòng bì chē chén。
插天四塔云中出,隔水诸峰雪后新。chā tiān sì tǎ yún zhōng chū,gé shuǐ zhū fēng xuě hòu xīn。
道是远瞻三百里,如何不见六千人。dào shì yuǎn zhān sān bǎi lǐ,rú hé bù jiàn liù qiān rén。
吴亡越霸今安在,台下年年花草春。wú wáng yuè bà jīn ān zài,tái xià nián nián huā cǎo chūn。

姑苏馆上元前一夕陪使客观灯之集

杨万里

节物催人又一年,银花莲炬照金尊。jié wù cuī rén yòu yī nián,yín huā lián jù zhào jīn zūn。
麝䭔官样陪公宴,粉茧乡风忆故园。shè duī guān yàng péi gōng yàn,fěn jiǎn xiāng fēng yì gù yuán。
何似儿孙谈草草,不妨灯火半昏昏。hé shì ér sūn tán cǎo cǎo,bù fáng dēng huǒ bàn hūn hūn。
人生行止谁能料,今夕苏州看上元。rén shēng xíng zhǐ shuí néng liào,jīn xī sū zhōu kàn shàng yuán。

雪后陪使客游惠山寄怀尤延之

杨万里

已到苏州未到常,惠山孤秀蔚苍苍。yǐ dào sū zhōu wèi dào cháng,huì shān gū xiù wèi cāng cāng。
一峰飞下如奔马,万木深围古道场。yī fēng fēi xià rú bēn mǎ,wàn mù shēn wéi gǔ dào chǎng。
锡骨中空都是乳,玉泉致远久偏香。xī gǔ zhōng kōng dōu shì rǔ,yù quán zhì yuǎn jiǔ piān xiāng。
眠云跂石梁溪叟,恨杀风烟隔草堂。mián yún qí shí liáng xī sǒu,hèn shā fēng yān gé cǎo táng。

惠泉分茶示正孚长老

杨万里

寒泓不到十馀年,老眼重看意惘然。hán hóng bù dào shí yú nián,lǎo yǎn zhòng kàn yì wǎng rán。
漱裂苍崖玉龙口,堕成清镜雪花天。shù liè cāng yá yù lóng kǒu,duò chéng qīng jìng xuě huā tiān。
须烦佛界三昧手,拈出茶经第二泉。xū fán fú jiè sān mèi shǒu,niān chū chá jīng dì èr quán。
珍重赞公惊久别,且谈诗句未谈禅。zhēn zhòng zàn gōng jīng jiǔ bié,qiě tán shī jù wèi tán chán。

舟中即事

杨万里

阿翁阿囝自相随,赏遍江淮春盛时。ā wēng ā jiǎn zì xiāng suí,shǎng biàn jiāng huái chūn shèng shí。
熊白同尝腊前酒,雌黄自改晓间诗。xióng bái tóng cháng là qián jiǔ,cí huáng zì gǎi xiǎo jiān shī。
醉来忽笑天地窄,老去那能儿女悲。zuì lái hū xiào tiān dì zhǎi,lǎo qù nà néng ér nǚ bēi。
身后升沉各何有,到头谁黠复谁痴。shēn hòu shēng chén gè hé yǒu,dào tóu shuí xiá fù shuí chī。

次韵寄题马少张致政亦乐园

杨万里

亦乐园将独乐园,两园谁窄复谁宽。yì lè yuán jiāng dú lè yuán,liǎng yuán shuí zhǎi fù shuí kuān。
似闻闾里溪深处,下有蛟龙水底蟠。shì wén lǘ lǐ xī shēn chù,xià yǒu jiāo lóng shuǐ dǐ pán。
黄帽已捐苍玉佩,朱颜不借紫金丹。huáng mào yǐ juān cāng yù pèi,zhū yán bù jiè zǐ jīn dān。
刺桐花发梅花落,安得乘风去一观。cì tóng huā fā méi huā luò,ān dé chéng fēng qù yī guān。

晓出洪泽霜晴风顺

杨万里

又从洪泽溯清淮,积雨连宵晓顿开。yòu cóng hóng zé sù qīng huái,jī yǔ lián xiāo xiǎo dùn kāi。
霜冻水涯如雪厚,波摇日影入船来。shuāng dòng shuǐ yá rú xuě hòu,bō yáo rì yǐng rù chuán lái。
辛勤送客了未了,珍重顺风催复催。xīn qín sòng kè le wèi le,zhēn zhòng shùn fēng cuī fù cuī。
明早都梁各分手,顺风便借一帆回。míng zǎo dōu liáng gè fēn shǒu,shùn fēng biàn jiè yī fān huí。

题龟山塔前一首唐律后一首进退格

杨万里

龟山独出压淮流,宝塔仍居最上头。guī shān dú chū yā huái liú,bǎo tǎ réng jū zuì shàng tóu。
银笔书空天作纸,玉龙拔地海成湫。yín bǐ shū kōng tiān zuò zhǐ,yù lóng bá dì hǎi chéng jiǎo。
向来一厄遭群犬,挽以六丁兼万牛。xiàng lái yī è zāo qún quǎn,wǎn yǐ liù dīng jiān wàn niú。
逆血腥膻化为碧,空馀风雨鬼啾啾。nì xuè xīng shān huà wèi bì,kōng yú fēng yǔ guǐ jiū jiū。

题龟山塔前一首唐律后一首进退格

杨万里

旧岁新年来往频,孤标数面便多情。jiù suì xīn nián lái wǎng pín,gū biāo shù miàn biàn duō qíng。
独将白发三千丈,上到瑶台十二层。dú jiāng bái fā sān qiān zhàng,shàng dào yáo tái shí èr céng。
万里海风吹不动,半轮淮月为谁明。wàn lǐ hǎi fēng chuī bù dòng,bàn lún huái yuè wèi shuí míng。
东坡旧迹无寻处,试问龛中锦帽僧。dōng pō jiù jì wú xún chù,shì wèn kān zhōng jǐn mào sēng。

过磨盘得风挂帆

杨万里

两岸黄旗小队兵,新晴归路马蹄轻。liǎng àn huáng qí xiǎo duì bīng,xīn qíng guī lù mǎ tí qīng。
全番长笛横腰鼓,一曲春风出塞声。quán fān zhǎng dí héng yāo gǔ,yī qū chūn fēng chū sāi shēng。
鹊噪鸦啼俱喜色,船轻风顺更兼程。què zào yā tí jù xǐ sè,chuán qīng fēng shùn gèng jiān chéng。
却思两日淮河浪,心悸魂惊尚未平。què sī liǎng rì huái hé làng,xīn jì hún jīng shàng wèi píng。

望楚州新城

杨万里

已近山阳望渐宽,湖光百里见千村。yǐ jìn shān yáng wàng jiàn kuān,hú guāng bǎi lǐ jiàn qiān cūn。
人家四面皆临水,柳树双垂便是门。rén jiā sì miàn jiē lín shuǐ,liǔ shù shuāng chuí biàn shì mén。
全盛向来元孔道,杂耕今是一雄藩。quán shèng xiàng lái yuán kǒng dào,zá gēng jīn shì yī xióng fān。
金汤再葺真长策,此外犹须子细论。jīn tāng zài qì zhēn zhǎng cè,cǐ wài yóu xū zi xì lùn。

送薛子约下第归永嘉

杨万里

河东鸑鷟志青天,冀北麒麟受玉鞭。hé dōng yuè zhuó zhì qīng tiān,jì běi qí lín shòu yù biān。
二十年前元脱颖,五千人里又遗贤。èr shí nián qián yuán tuō yǐng,wǔ qiān rén lǐ yòu yí xián。
请君更草凌云赋,老我重看斫桂仙。qǐng jūn gèng cǎo líng yún fù,lǎo wǒ zhòng kàn zhuó guì xiān。
趁取春风双鬓绿,收科谁后复谁先。chèn qǔ chūn fēng shuāng bìn lǜ,shōu kē shuí hòu fù shuí xiān。

和张功父桤木巴榄花韵

杨万里

南湖窠木已交加,种榄栽桤更北涯。nán hú kē mù yǐ jiāo jiā,zhǒng lǎn zāi qī gèng běi yá。
生眼错呼为夜合,新莺知不是桃花。shēng yǎn cuò hū wèi yè hé,xīn yīng zhī bù shì táo huā。
绿阴四合藏云屋,翠浪全机织素纱。lǜ yīn sì hé cáng yún wū,cuì làng quán jī zhī sù shā。
桂隐主人臞见骨,不餐酥酪却餐茶。guì yǐn zhǔ rén qú jiàn gǔ,bù cān sū lào què cān chá。

和祝汝玉作举子语之句

杨万里

玉奴何必减花奴,省识春风作画图。yù nú hé bì jiǎn huā nú,shěng shí chūn fēng zuò huà tú。
临水隔花看走马,翻身射雁落雕弧。lín shuǐ gé huā kàn zǒu mǎ,fān shēn shè yàn luò diāo hú。
词场君擅倾城色,诗社侬凋觅句须。cí chǎng jūn shàn qīng chéng sè,shī shè nóng diāo mì jù xū。
摩垒致师仰馀勇,政惭连叔答肩吾。mó lěi zhì shī yǎng yú yǒng,zhèng cán lián shū dá jiān wú。