古诗词

送蔡定夫提举正字使广东

杨万里

国朝以来妙人物,近世独数乾道年。guó cháo yǐ lái miào rén wù,jìn shì dú shù qián dào nián。
后皇乃武再开辟,欲倾东海洗乾坤。hòu huáng nǎi wǔ zài kāi pì,yù qīng dōng hǎi xǐ qián kūn。
九渊探珠岩采璞,天地为纲罝群贤。jiǔ yuān tàn zhū yán cǎi pú,tiān dì wèi gāng jū qún xián。
玉堂金铉贮稷契,蓬山璧水俱崔班。yù táng jīn xuàn zhù jì qì,péng shān bì shuǐ jù cuī bān。
追还庆历元祐初,突过贞观开元前。zhuī hái qìng lì yuán yòu chū,tū guò zhēn guān kāi yuán qián。
麟台正字蔡夫子,乃祖元是四谏官。lín tái zhèng zì cài fū zi,nǎi zǔ yuán shì sì jiàn guān。
风流文采已碧梧,忠义慷慨仍青毡。fēng liú wén cǎi yǐ bì wú,zhōng yì kāng kǎi réng qīng zhān。
折槛旧痕故无恙,后皇是日动龙颜。zhé kǎn jiù hén gù wú yàng,hòu huáng shì rì dòng lóng yán。
严霜烈日照鹓鹭,一身似叶飘淮堧。yán shuāng liè rì zhào yuān lù,yī shēn shì yè piāo huái ruán。
柴门僵卧三腊雪,鱼釜仅续一线烟。chái mén jiāng wò sān là xuě,yú fǔ jǐn xù yī xiàn yān。
后皇九重念五岭,生愁雨露南方乾。hòu huáng jiǔ zhòng niàn wǔ lǐng,shēng chóu yǔ lù nán fāng qián。
诏谓正字当居中,肯为朕行绥百蛮。zhào wèi zhèng zì dāng jū zhōng,kěn wèi zhèn xíng suí bǎi mán。
梅花迎笑锦囊古,南斗退避文星寒。méi huā yíng xiào jǐn náng gǔ,nán dòu tuì bì wén xīng hán。
动摇山岳细事耳,约束海若收波澜。dòng yáo shān yuè xì shì ěr,yuē shù hǎi ruò shōu bō lán。
坐令百姓万里外,堕在二陕三辅间。zuò lìng bǎi xìng wàn lǐ wài,duò zài èr shǎn sān fǔ jiān。
槟榔红时芝泥紫,归来径著侍臣冠。bīn láng hóng shí zhī ní zǐ,guī lái jìng zhù shì chén guān。
我家江西更西处,白鹭洲对青原山。wǒ jiā jiāng xī gèng xī chù,bái lù zhōu duì qīng yuán shān。
公归肯访老翁否,酤酒满眼未必然,青刍白饭聊随缘。gōng guī kěn fǎng lǎo wēng fǒu,gū jiǔ mǎn yǎn wèi bì rán,qīng chú bái fàn liáo suí yuán。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

梅花

杨万里

花早春何力,香寒晓尽吹。huā zǎo chūn hé lì,xiāng hán xiǎo jǐn chuī。
月摇横水影,雪带入瓶枝。yuè yáo héng shuǐ yǐng,xuě dài rù píng zhī。

梅残

杨万里

雪已都消去,梅能小住无。xuě yǐ dōu xiāo qù,méi néng xiǎo zhù wú。
雀争飞落片,蜂猎未蔫须。què zhēng fēi luò piàn,fēng liè wèi niān xū。

寒夜不寐

杨万里

雪入迎春鬓,茶醒学古胸。xuě rù yíng chūn bìn,chá xǐng xué gǔ xiōng。
梦回霜满屋,吟到月斜钟。mèng huí shuāng mǎn wū,yín dào yuè xié zhōng。

二月十四日梅花二首

杨万里

雨打知无那,春暄绝不禁。yǔ dǎ zhī wú nà,chūn xuān jué bù jìn。
小风千点雪,落日一须金。xiǎo fēng qiān diǎn xuě,luò rì yī xū jīn。

二月十四日梅花二首

杨万里

树劲春犹瘦,花寒暮更明。shù jìn chūn yóu shòu,huā hán mù gèng míng。
平生岂无句,此外不须清。píng shēng qǐ wú jù,cǐ wài bù xū qīng。

水仙花四首其三

杨万里

韵绝香仍绝,花清月未清。yùn jué xiāng réng jué,huā qīng yuè wèi qīng。
天仙不行地,且借水为名。tiān xiān bù xíng dì,qiě jiè shuǐ wèi míng。

水仙花四首其三

杨万里

开处谁为伴,萧然不可亲。kāi chù shuí wèi bàn,xiāo rán bù kě qīn。
雪宫孤弄影,水殿四无人。xuě gōng gū nòng yǐng,shuǐ diàn sì wú rén。

水仙花四首其三

杨万里

江妃虚却蕊珠宫,银汉仙人谪此中。jiāng fēi xū què ruǐ zhū gōng,yín hàn xiān rén zhé cǐ zhōng。
偶趁月明波上戏,一身冰雪舞春风。ǒu chèn yuè míng bō shàng xì,yī shēn bīng xuě wǔ chūn fēng。

水仙花四首其三

杨万里

额间拂杀御袍黄,衣上偷将月姊香。é jiān fú shā yù páo huáng,yī shàng tōu jiāng yuè zǐ xiāng。
待倩春风作媒却,西湖嫁与水仙王。dài qiàn chūn fēng zuò méi què,xī hú jià yǔ shuǐ xiān wáng。

荷桥暮坐三首其三

杨万里

水到荷花蒂,风生菰叶梢。shuǐ dào hé huā dì,fēng shēng gū yè shāo。
鸥凫晚声散,天水夕光交。ōu fú wǎn shēng sàn,tiān shuǐ xī guāng jiāo。

暮坐中庭

杨万里

蚊子因凉减,蝉声入暮多。wén zi yīn liáng jiǎn,chán shēng rù mù duō。
有愁无处著,不饮欲如何。yǒu chóu wú chù zhù,bù yǐn yù rú hé。

晓登水亭

杨万里

露气仍荷气,秋风更晓风。lù qì réng hé qì,qiū fēng gèng xiǎo fēng。
身兼水亭子,双堕玉壶中。shēn jiān shuǐ tíng zi,shuāng duò yù hú zhōng。

近峡

杨万里

望峡初愁远,当前忽不知。wàng xiá chū chóu yuǎn,dāng qián hū bù zhī。
如何船进处,却在棹停时。rú hé chuán jìn chù,què zài zhào tíng shí。

回望峡山二首

杨万里

英州挽不来,峡山推不去。yīng zhōu wǎn bù lái,xiá shān tuī bù qù。
行了一日船,依旧朝来处。xíng le yī rì chuán,yī jiù cháo lái chù。

回望峡山二首

杨万里

浪喜出峡来,峡亦何曾出。làng xǐ chū xiá lái,xiá yì hé céng chū。
两岸只无山,依旧江刻屈。liǎng àn zhǐ wú shān,yī jiù jiāng kè qū。