古诗词

初三日游翟园

杨万里

羽衣晓谒玄元殿,霜封万屋明飞霰。yǔ yī xiǎo yè xuán yuán diàn,shuāng fēng wàn wū míng fēi xiàn。
扶桑跳出丹砂丸,光射半天萦紫电。fú sāng tiào chū dān shā wán,guāng shè bàn tiān yíng zǐ diàn。
归涂微暖春衫知,小风不动旗脚垂。guī tú wēi nuǎn chūn shān zhī,xiǎo fēng bù dòng qí jiǎo chuí。
老夫掉头心独喜,翟园梅花招我嬉。lǎo fū diào tóu xīn dú xǐ,dí yuán méi huā zhāo wǒ xī。
呼儿媻姗且勃窣,才出谯门寒刮骨。hū ér pán shān qiě bó sū,cái chū qiáo mén hán guā gǔ。
东风十里卷黄尘,眼花头眩吹倒人。dōng fēng shí lǐ juǎn huáng chén,yǎn huā tóu xuàn chuī dào rén。
劣到翟园风便止,猿鹤前导花迎门。liè dào dí yuán fēng biàn zhǐ,yuán hè qián dǎo huā yíng mén。
玉林亭子绝幽绝,江梅千树吹香雪。yù lín tíng zi jué yōu jué,jiāng méi qiān shù chuī xiāng xuě。
茂松轩里清更清,松风一鼎煎茶声。mào sōng xuān lǐ qīng gèng qīng,sōng fēng yī dǐng jiān chá shēng。
春光催柳未肯青,池水借日无留冰。chūn guāng cuī liǔ wèi kěn qīng,chí shuǐ jiè rì wú liú bīng。
殷勤犯寒我不枉,分付胜游天岂轻。yīn qín fàn hán wǒ bù wǎng,fēn fù shèng yóu tiān qǐ qīng。
主人看客眼不白,鹦鹉传呼饷肴核。zhǔ rén kàn kè yǎn bù bái,yīng wǔ chuán hū xiǎng yáo hé。
桃花碎片点鲈鲊,紫茸堆盘擘鹑腊。táo huā suì piàn diǎn lú zhǎ,zǐ rōng duī pán bāi chún là。
霜馀橘颗金弹香,雪底笋芽玉版色。shuāng yú jú kē jīn dàn xiāng,xuě dǐ sǔn yá yù bǎn sè。
老夫欲醉金叵罗,稚子先唱骊驹歌。lǎo fū yù zuì jīn pǒ luó,zhì zi xiān chàng lí jū gē。
不羞冷面对风物,奈尔玉笋金柑何。bù xiū lěng miàn duì fēng wù,nài ěr yù sǔn jīn gān hé。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

分宜逆旅逢同郡客子

杨万里

在家儿女亦心轻,行路逢人总弟兄。zài jiā ér nǚ yì xīn qīng,xíng lù féng rén zǒng dì xiōng。
未问后来相忆否,其如临别不胜情。wèi wèn hòu lái xiāng yì fǒu,qí rú lín bié bù shèng qíng。

将至萍乡欲宿为重客据馆乃出西郊

杨万里

哦诗浑忘路高低,忽怪松梢与路齐。ó shī hún wàng lù gāo dī,hū guài sōng shāo yǔ lù qí。
准拟醉眠萍实驿,驿西西去更山西。zhǔn nǐ zuì mián píng shí yì,yì xī xī qù gèng shān xī。

和侯彦周知县招饮

杨万里

乘兴山阴更灞桥,人间此事久寥寥。chéng xīng shān yīn gèng bà qiáo,rén jiān cǐ shì jiǔ liáo liáo。
客心也欲将归去,小为故人留一宵。kè xīn yě yù jiāng guī qù,xiǎo wèi gù rén liú yī xiāo。

又除夕绝句

杨万里

紫陌相逢谁不客,青灯作伴未为孤。zǐ mò xiāng féng shuí bù kè,qīng dēng zuò bàn wèi wèi gū。
何须家里作时节,只问旗亭有酒无。hé xū jiā lǐ zuò shí jié,zhǐ wèn qí tíng yǒu jiǔ wú。

丁亥正月新晴晚步二首

杨万里

嫩水春来别样光,草芽绿甚却成黄。nèn shuǐ chūn lái bié yàng guāng,cǎo yá lǜ shén què chéng huáng。
东风似与行人便,吹尽寒云放夕阳。dōng fēng shì yǔ xíng rén biàn,chuī jǐn hán yún fàng xī yáng。

丁亥正月新晴晚步二首

杨万里

急下柴车踏晚晴,青鞋步步有沙声。jí xià chái chē tà wǎn qíng,qīng xié bù bù yǒu shā shēng。
忽逢野沼无人处,两鸭浮沉最眼明。hū féng yě zhǎo wú rén chù,liǎng yā fú chén zuì yǎn míng。

雾中见灵山依约不真

杨万里

东来两眼不曾寒,四顾千峰掠晓鬟。dōng lái liǎng yǎn bù céng hán,sì gù qiān fēng lüè xiǎo huán。
天欲恼人消几许,只教和雾看灵山。tiān yù nǎo rén xiāo jǐ xǔ,zhǐ jiào hé wù kàn líng shān。

早行鸣山二首

杨万里

淡淡清霜薄薄冰,晓寒端为作新晴。dàn dàn qīng shuāng báo báo bīng,xiǎo hán duān wèi zuò xīn qíng。
殷勤唤醒梅花睡,枝上春禽一两声。yīn qín huàn xǐng méi huā shuì,zhī shàng chūn qín yī liǎng shēng。

早行鸣山二首

杨万里

灵山未见见龟山,且卷诗书子细看。líng shān wèi jiàn jiàn guī shān,qiě juǎn shī shū zi xì kàn。
春日幸从年后暖,春风须带腊前寒。chūn rì xìng cóng nián hòu nuǎn,chūn fēng xū dài là qián hán。

题小沙溪郑氏店江亭

杨万里

隔水千山又万山,大江仍合小溪湾。gé shuǐ qiān shān yòu wàn shān,dà jiāng réng hé xiǎo xī wān。
岸巾独立东风里,眼趁凫雏下急滩。àn jīn dú lì dōng fēng lǐ,yǎn chèn fú chú xià jí tān。

上元日晚过顺溪

杨万里

恰恰元宵雨脚垂,天风为我扫除之。qià qià yuán xiāo yǔ jiǎo chuí,tiān fēng wèi wǒ sǎo chú zhī。
怪来平地寒如许,雪满远峰人未知。guài lái píng dì hán rú xǔ,xuě mǎn yuǎn fēng rén wèi zhī。

题钓台二绝句

杨万里

断崖初未有人踪,只合先生著此中。duàn yá chū wèi yǒu rén zōng,zhǐ hé xiān shēng zhù cǐ zhōng。
汉室也无一抔土,钓台今是几春风。hàn shì yě wú yī póu tǔ,diào tái jīn shì jǐ chūn fēng。

题钓台二绝句

杨万里

同学书生已冕旒,未将换与一羊裘。tóng xué shū shēng yǐ miǎn liú,wèi jiāng huàn yǔ yī yáng qiú。
子云到老不晓事,不信人间有许由。zi yún dào lǎo bù xiǎo shì,bù xìn rén jiān yǒu xǔ yóu。

跋蜀人魏致尧抚干万言书

杨万里

雨里短檠头似雪,客间长铗食无鱼。yǔ lǐ duǎn qíng tóu shì xuě,kè jiān zhǎng jiá shí wú yú。
上书恸哭君何苦,政是时人重子虚。shàng shū tòng kū jūn hé kǔ,zhèng shì shí rén zhòng zi xū。

都下无忧馆小楼春尽旅怀二首

杨万里

病眼逢书不敢开,春泥谢客亦无来。bìng yǎn féng shū bù gǎn kāi,chūn ní xiè kè yì wú lái。
更无短计销长日,且绕栏干一百回。gèng wú duǎn jì xiāo zhǎng rì,qiě rào lán gàn yī bǎi huí。