古诗词

华镗秀才著六经解以长句书其后

杨万里

河图三画已剩却,尧典万言犹欠著。hé tú sān huà yǐ shèng què,yáo diǎn wàn yán yóu qiàn zhù。
向来潜圣天何言,六经非渠一手作。xiàng lái qián shèng tiān hé yán,liù jīng fēi qú yī shǒu zuò。
杏花坛下拨不开,天公更遣麒麟催。xìng huā tán xià bō bù kāi,tiān gōng gèng qiǎn qí lín cuī。
乾坤造化登青竹,洙泗光芒付绿苔。qián kūn zào huà dēng qīng zhú,zhū sì guāng máng fù lǜ tái。
堂上书生真苦相,蠹简嚼穿浑不放。táng shàng shū shēng zhēn kǔ xiāng,dù jiǎn jué chuān hún bù fàng。
屋上架屋更屋上,后千万年作何样。wū shàng jià wū gèng wū shàng,hòu qiān wàn nián zuò hé yàng。
华元夜登子反床,华镗晨趋孔子堂。huá yuán yè dēng zi fǎn chuáng,huá tāng chén qū kǒng zi táng。
当时浪说析骸骨,今日覃思雕肺肠。dāng shí làng shuō xī hái gǔ,jīn rì tán sī diāo fèi cháng。
华君将身博冻馁,毛颖可怜彼何罪。huá jūn jiāng shēn bó dòng něi,máo yǐng kě lián bǐ hé zuì。
君不见老农驱牛耕垄头,稻云割尽牛亦休。jūn bù jiàn lǎo nóng qū niú gēng lǒng tóu,dào yún gē jǐn niú yì xiū。
毛颖为君秃尽发,问君何时放渠歇。máo yǐng wèi jūn tū jǐn fā,wèn jūn hé shí fàng qú xiē。
短檠青灯明复灭。duǎn qíng qīng dēng míng fù miè。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

芗林五十咏芗林

杨万里

往往游西崦,时时憩午阴。wǎng wǎng yóu xī yān,shí shí qì wǔ yīn。
凤来人不见,飞入碧枝深。fèng lái rén bù jiàn,fēi rù bì zhī shēn。

芗林五十咏芗林

杨万里

茂苑犹香名,南阳已荒草。mào yuàn yóu xiāng míng,nán yáng yǐ huāng cǎo。
更兼芗林中,三洲是三岛。gèng jiān xiāng lín zhōng,sān zhōu shì sān dǎo。

芗林五十咏芗林

杨万里

阁皂风烟外,江西小有天。gé zào fēng yān wài,jiāng xī xiǎo yǒu tiān。
兹山本无主,掇入笔床前。zī shān běn wú zhǔ,duō rù bǐ chuáng qián。

芗林五十咏芗林

杨万里

已讶松生市,更将湖入城。yǐ yà sōng shēng shì,gèng jiāng hú rù chéng。
如何造物者,百巧供先生。rú hé zào wù zhě,bǎi qiǎo gōng xiān shēng。

芗林五十咏芗林

杨万里

芦菔鼠尾大,蔓菁兔耳长。lú fú shǔ wěi dà,màn jīng tù ěr zhǎng。
先生不忍摘,野客却同尝。xiān shēng bù rěn zhāi,yě kè què tóng cháng。

芗林五十咏芗林

杨万里

独酌圣贤酒,新尝子母瓜。dú zhuó shèng xián jiǔ,xīn cháng zi mǔ guā。
丁宁林下友,莫道故侯家。dīng níng lín xià yǒu,mò dào gù hóu jiā。

芗林五十咏芗林

杨万里

极目斜阳树,乘风落月梁。jí mù xié yáng shù,chéng fēng luò yuè liáng。
更和山与水,并作一秋光。gèng hé shān yǔ shuǐ,bìng zuò yī qiū guāng。

戏咏陈氏女剪彩花二绝句拒霜

杨万里

染露金风里,宜霜玉水滨。rǎn lù jīn fēng lǐ,yí shuāng yù shuǐ bīn。
莫嫌开最晚,元自不争春。mò xián kāi zuì wǎn,yuán zì bù zhēng chūn。

戏咏陈氏女剪彩花二绝句拒霜

杨万里

味苦谁能爱,香寒只自珍。wèi kǔ shuí néng ài,xiāng hán zhǐ zì zhēn。
长将潭底水,普供世间人。zhǎng jiāng tán dǐ shuǐ,pǔ gōng shì jiān rén。

偶成

杨万里

珍禽饮盆池,将扇扑窗户。zhēn qín yǐn pén chí,jiāng shàn pū chuāng hù。
一声惊得飞,再声惊不去。yī shēng jīng dé fēi,zài shēng jīng bù qù。

问月二首

杨万里

月色幸自好,元无半点云。yuè sè xìng zì hǎo,yuán wú bàn diǎn yún。
移床来一看,云月两昏昏。yí chuáng lái yī kàn,yún yuè liǎng hūn hūn。

问月二首

杨万里

月入云中去,呼他不出来。yuè rù yún zhōng qù,hū tā bù chū lái。
明宵教老子,何面更相陪。míng xiāo jiào lǎo zi,hé miàn gèng xiāng péi。

将睡四首

杨万里

老夫岂不眠,只是眠未得。lǎo fū qǐ bù mián,zhǐ shì mián wèi dé。
若到睡思来,华胥是谁国。ruò dào shuì sī lái,huá xū shì shuí guó。

将睡四首

杨万里

一更打二点,夜夜此时睡。yī gèng dǎ èr diǎn,yè yè cǐ shí shuì。
今夜当此时,不睡缘底事。jīn yè dāng cǐ shí,bù shuì yuán dǐ shì。

将睡四首

杨万里

已被诗为祟,更添茶作魔。yǐ bèi shī wèi suì,gèng tiān chá zuò mó。
端能去二者,一武到无何。duān néng qù èr zhě,yī wǔ dào wú hé。