古诗词

纪罗杨二子游南岭石人峰

杨万里

二子同游石人峰,深行翠筱黄茅中。èr zi tóng yóu shí rén fēng,shēn xíng cuì xiǎo huáng máo zhōng。
初嫌微径无人踪,行到半岭径亦穷。chū xián wēi jìng wú rén zōng,xíng dào bàn lǐng jìng yì qióng。
来时犹自闻鸡犬,且行且语不觉远。lái shí yóu zì wén jī quǎn,qiě xíng qiě yǔ bù jué yuǎn。
上头无梯下无岸,前头难攀后难返。shàng tóu wú tī xià wú àn,qián tóu nán pān hòu nán fǎn。
黄茅翠筱深复深,忽有笛声出暗林。huáng máo cuì xiǎo shēn fù shēn,hū yǒu dí shēng chū àn lín。
草根一把牛骨骼,血点溅地惊人心。cǎo gēn yī bǎ niú gǔ gé,xuè diǎn jiàn dì jīng rén xīn。
二子相看面无色,疾趋山后空王宅。èr zi xiāng kàn miàn wú sè,jí qū shān hòu kōng wáng zhái。
野僧闻此叫绝天,拊破禅床椎倒壁。yě sēng wén cǐ jiào jué tiān,fǔ pò chán chuáng chuí dào bì。
荒山岂有吹笛声,乃是卧虎鼻息鸣。huāng shān qǐ yǒu chuī dí shēng,nǎi shì wò hǔ bí xī míng。
二子归来向侬说,犹道兹游最清绝。èr zi guī lái xiàng nóng shuō,yóu dào zī yóu zuì qīng jué。
兹游清绝岂不佳,二子性命如泥沙。zī yóu qīng jué qǐ bù jiā,èr zi xìng mìng rú ní shā。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

三月晦日闲步西园

杨万里

岭南春去尽从伊,元自无花可得飞。lǐng nán chūn qù jǐn cóng yī,yuán zì wú huā kě dé fēi。
只有草花偏称意,强留蝴蝶不教归。zhǐ yǒu cǎo huā piān chēng yì,qiáng liú hú dié bù jiào guī。

闰三月二日发船广州来归亭下之官宪台

杨万里

诗人政坐爱闲游,天遣南游天尽头。shī rén zhèng zuò ài xián yóu,tiān qiǎn nán yóu tiān jǐn tóu。
到得广州天尽处,方教回首向韶州。dào dé guǎng zhōu tiān jǐn chù,fāng jiào huí shǒu xiàng sháo zhōu。

晓过石门回望净慧塔

杨万里

昨晚匆匆解画船,石门未到已黄昏。zuó wǎn cōng cōng jiě huà chuán,shí mén wèi dào yǐ huáng hūn。
殷勤净慧烟中塔,送我今朝过石门。yīn qín jìng huì yān zhōng tǎ,sòng wǒ jīn cháo guò shí mén。

岸沙

杨万里

水嫌岸窄要冲开,细荡沙痕似剪裁。shuǐ xián àn zhǎi yào chōng kāi,xì dàng shā hén shì jiǎn cái。
荡去荡来元不觉,忽然一片岸沙摧。dàng qù dàng lái yuán bù jué,hū rán yī piàn àn shā cuī。

晓发黄巢矶芭蕉林中

杨万里

清远山前烟雨蒙,黄巢矶畔水连空。qīng yuǎn shān qián yān yǔ méng,huáng cháo jī pàn shuǐ lián kōng。
旋芟芦荻炊朝饭,更斫芭蕉补漏篷。xuán shān lú dí chuī cháo fàn,gèng zhuó bā jiāo bǔ lòu péng。

水落二首

杨万里

桑椹垂红似荔支,荻芽如臂与人齐。sāng shèn chuí hóng shì lì zhī,dí yá rú bì yǔ rén qí。
夜来水落知深浅,看取芭蕉五尺泥。yè lái shuǐ luò zhī shēn qiǎn,kàn qǔ bā jiāo wǔ chǐ ní。

水落二首

杨万里

轻寒瑟瑟入船中,闭却船门下却篷。qīng hán sè sè rù chuán zhōng,bì què chuán mén xià què péng。
要得新晴江水落,不应更恨打头风。yào dé xīn qíng jiāng shuǐ luò,bù yīng gèng hèn dǎ tóu fēng。

夜泊鸦矶

杨万里

峡中尽日没人烟,船泊鸦矶也有村。xiá zhōng jǐn rì méi rén yān,chuán pō yā jī yě yǒu cūn。
已被子规酸骨死,今宵第一莫啼猿。yǐ bèi zi guī suān gǔ sǐ,jīn xiāo dì yī mò tí yuán。

泊光口

杨万里

风平浪静不生纹,水面浑如镜面新。fēng píng làng jìng bù shēng wén,shuǐ miàn hún rú jìng miàn xīn。
忽有暗流江底出,衮翻水面作车轮。hū yǒu àn liú jiāng dǐ chū,gǔn fān shuǐ miàn zuò chē lún。

过虎头矶

杨万里

虎卧中流扼两涯,目光须怒首仍回。hǔ wò zhōng liú è liǎng yá,mù guāng xū nù shǒu réng huí。
真阳峡里君须记,个是瞿塘滟滪堆。zhēn yáng xiá lǐ jūn xū jì,gè shì qú táng yàn yù duī。

阻风钟家村观岸傍物化二首

杨万里

水虫才出绿波来,细看爬沙上石崖。shuǐ chóng cái chū lǜ bō lái,xì kàn pá shā shàng shí yá。
化作蜻蜓忽飞去,几时飞去却飞回。huà zuò qīng tíng hū fēi qù,jǐ shí fēi qù què fēi huí。

阻风钟家村观岸傍物化二首

杨万里

壳如蝉蜕湿仍新,那复浮嬉浪底春。ké rú chán tuì shī réng xīn,nà fù fú xī làng dǐ chūn。
却把今身飞照水,不知石上是前身。què bǎ jīn shēn fēi zhào shuǐ,bù zhī shí shàng shì qián shēn。

题钟家村石崖二首

杨万里

莫爱悬崖万丈高,只工险峭作风涛。mò ài xuán yá wàn zhàng gāo,zhǐ gōng xiǎn qiào zuò fēng tāo。
看来一一生窠眼,解与行人著过篙。kàn lái yī yī shēng kē yǎn,jiě yǔ xíng rén zhù guò gāo。

题钟家村石崖二首

杨万里

水与高崖有底冤,相逢不得镇相喧。shuǐ yǔ gāo yá yǒu dǐ yuān,xiāng féng bù dé zhèn xiāng xuān。
若教渔父头无笠,只著蓑衣便是猿。ruò jiào yú fù tóu wú lì,zhǐ zhù suō yī biàn shì yuán。

岭云

杨万里

好山幸自绿崭崭,须把轻云护浅岚。hǎo shān xìng zì lǜ zhǎn zhǎn,xū bǎ qīng yún hù qiǎn lán。
天女似怜山骨瘦,为缝雾縠作春衫。tiān nǚ shì lián shān gǔ shòu,wèi fèng wù hú zuò chūn shān。