古诗词

纪罗杨二子游南岭石人峰

杨万里

二子同游石人峰,深行翠筱黄茅中。èr zi tóng yóu shí rén fēng,shēn xíng cuì xiǎo huáng máo zhōng。
初嫌微径无人踪,行到半岭径亦穷。chū xián wēi jìng wú rén zōng,xíng dào bàn lǐng jìng yì qióng。
来时犹自闻鸡犬,且行且语不觉远。lái shí yóu zì wén jī quǎn,qiě xíng qiě yǔ bù jué yuǎn。
上头无梯下无岸,前头难攀后难返。shàng tóu wú tī xià wú àn,qián tóu nán pān hòu nán fǎn。
黄茅翠筱深复深,忽有笛声出暗林。huáng máo cuì xiǎo shēn fù shēn,hū yǒu dí shēng chū àn lín。
草根一把牛骨骼,血点溅地惊人心。cǎo gēn yī bǎ niú gǔ gé,xuè diǎn jiàn dì jīng rén xīn。
二子相看面无色,疾趋山后空王宅。èr zi xiāng kàn miàn wú sè,jí qū shān hòu kōng wáng zhái。
野僧闻此叫绝天,拊破禅床椎倒壁。yě sēng wén cǐ jiào jué tiān,fǔ pò chán chuáng chuí dào bì。
荒山岂有吹笛声,乃是卧虎鼻息鸣。huāng shān qǐ yǒu chuī dí shēng,nǎi shì wò hǔ bí xī míng。
二子归来向侬说,犹道兹游最清绝。èr zi guī lái xiàng nóng shuō,yóu dào zī yóu zuì qīng jué。
兹游清绝岂不佳,二子性命如泥沙。zī yóu qīng jué qǐ bù jiā,èr zi xìng mìng rú ní shā。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

和仲良催看黄才叔秀才南园牡丹

杨万里

愁雨留花花已阑,作晴犹喜两朝寒。chóu yǔ liú huā huā yǐ lán,zuò qíng yóu xǐ liǎng cháo hán。
山城春事无多子,可缓黄园探牡丹。shān chéng chūn shì wú duō zi,kě huǎn huáng yuán tàn mǔ dān。

张仲良久约出郊以诗督之二首

杨万里

百花亭下花如海,子厚宅前溪似油。bǎi huā tíng xià huā rú hǎi,zi hòu zhái qián xī shì yóu。
幕下风流法曹掾,坐窗犹未作遨头。mù xià fēng liú fǎ cáo yuàn,zuò chuāng yóu wèi zuò áo tóu。

张仲良久约出郊以诗督之二首

杨万里

只道今春不肯晴,已晴谁遣不郊行。zhǐ dào jīn chūn bù kěn qíng,yǐ qíng shuí qiǎn bù jiāo xíng。
忍违花底提壶语,不虑屋头鸠妇鸣。rěn wéi huā dǐ tí hú yǔ,bù lǜ wū tóu jiū fù míng。

和仲良分送柚花沉三首

杨万里

薰然真腊水沉片,烝以洞庭春雪花。xūn rán zhēn là shuǐ chén piàn,zhēng yǐ dòng tíng chūn xuě huā。
只得掾曹作南董,国香未向俗人夸。zhǐ dé yuàn cáo zuò nán dǒng,guó xiāng wèi xiàng sú rén kuā。

和仲良分送柚花沉三首

杨万里

锯沉百叠糁琼英,一日三薰更九烝。jù chén bǎi dié sǎn qióng yīng,yī rì sān xūn gèng jiǔ zhēng。
却悔香成太清绝,龙涎生妒木犀憎。què huǐ xiāng chéng tài qīng jué,lóng xián shēng dù mù xī zēng。

和仲良分送柚花沉三首

杨万里

鹤骨龙筋金玉相,诗人十袭几年藏。hè gǔ lóng jīn jīn yù xiāng,shī rén shí xí jǐ nián cáng。
已惊好手夺天巧,更遣馀芬恼楚狂。yǐ jīng hǎo shǒu duó tiān qiǎo,gèng qiǎn yú fēn nǎo chǔ kuáng。

又和梅雨

杨万里

管得天公雨更晴,何关客子病心情。guǎn dé tiān gōng yǔ gèng qíng,hé guān kè zi bìng xīn qíng。
得归此意良不恶,且住微躯也自轻。dé guī cǐ yì liáng bù è,qiě zhù wēi qū yě zì qīng。

再病书怀呈仲良四首

杨万里

病身谁伴亦谁怜,赢得昏昏几觉眠。bìng shēn shuí bàn yì shuí lián,yíng dé hūn hūn jǐ jué mián。
睡起不知身是病,踞床看尽水沉烟。shuì qǐ bù zhī shēn shì bìng,jù chuáng kàn jǐn shuǐ chén yān。

再病书怀呈仲良四首

杨万里

病中嫌雨又嫌晴,自是情怀未苦平。bìng zhōng xián yǔ yòu xián qíng,zì shì qíng huái wèi kǔ píng。
两日雨多端不恶,市声洗尽只檐声。liǎng rì yǔ duō duān bù è,shì shēng xǐ jǐn zhǐ yán shēng。

再病书怀呈仲良四首

杨万里

功名销尽向来心,诗酒从今也不禁。gōng míng xiāo jǐn xiàng lái xīn,shī jiǔ cóng jīn yě bù jìn。
夜雨遣人归思动,不知湘水几篙深。yè yǔ qiǎn rén guī sī dòng,bù zhī xiāng shuǐ jǐ gāo shēn。

再病书怀呈仲良四首

杨万里

方外诗豪张仲良,义风今日更谁双。fāng wài shī háo zhāng zhòng liáng,yì fēng jīn rì gèng shuí shuāng。
绝怜病客无半眼,粥饭随宜到小窗。jué lián bìng kè wú bàn yǎn,zhōu fàn suí yí dào xiǎo chuāng。

和唐德明问病二首

杨万里

罢却微官且客居,庭闱不近信全疏。bà què wēi guān qiě kè jū,tíng wéi bù jìn xìn quán shū。
更无竹下子唐子,谁与过逢说异书。gèng wú zhú xià zi táng zi,shuí yǔ guò féng shuō yì shū。

和唐德明问病二首

杨万里

俟命循天更不疑,朵颐那可换灵龟。qí mìng xún tiān gèng bù yí,duǒ yí nà kě huàn líng guī。
逍遥岂在榆枋外,问著扶摇总不知。xiāo yáo qǐ zài yú fāng wài,wèn zhù fú yáo zǒng bù zhī。

题所寓唐德明书斋

杨万里

凫鹜行中脱病身,竹林深处得幽人。fú wù xíng zhōng tuō bìng shēn,zhú lín shēn chù dé yōu rén。
只言官满浑无事,也被诗愁搅一春。zhǐ yán guān mǎn hún wú shì,yě bèi shī chóu jiǎo yī chūn。

白含笑

杨万里

薰风晓破碧莲莟,花意犹低白玉颜。xūn fēng xiǎo pò bì lián hàn,huā yì yóu dī bái yù yán。
一粲不曾容易发,清香何自遍人间。yī càn bù céng róng yì fā,qīng xiāng hé zì biàn rén jiān。