古诗词

谢木韫之舍人分送讲筵赐茶

杨万里

吴绫缝囊染菊水,蛮砂涂印题进字。wú líng fèng náng rǎn jú shuǐ,mán shā tú yìn tí jìn zì。
淳熙锡贡新水芽,天珍误落黄茅地。chún xī xī gòng xīn shuǐ yá,tiān zhēn wù luò huáng máo dì。
故人鸾渚紫微郎,金华讲彻花草香。gù rén luán zhǔ zǐ wēi láng,jīn huá jiǎng chè huā cǎo xiāng。
宣赐龙焙第一纲,殿上走趋明月珰。xuān cì lóng bèi dì yī gāng,diàn shàng zǒu qū míng yuè dāng。
御前啜罢三危露,满袖香烟怀璧去。yù qián chuài bà sān wēi lù,mǎn xiù xiāng yān huái bì qù。
归来拈出两蜿蜒,雷电晦冥惊破柱。guī lái niān chū liǎng wān yán,léi diàn huì míng jīng pò zhù。
北苑龙芽内样新,铜围银范铸琼尘。běi yuàn lóng yá nèi yàng xīn,tóng wéi yín fàn zhù qióng chén。
九天宝月霏五云,玉龙双舞黄金鳞。jiǔ tiān bǎo yuè fēi wǔ yún,yù lóng shuāng wǔ huáng jīn lín。
老夫平生爱煮茗,十年烧穿折脚鼎。lǎo fū píng shēng ài zhǔ míng,shí nián shāo chuān zhé jiǎo dǐng。
下山汲井得甘冷,上山摘芽得苦硬。xià shān jí jǐng dé gān lěng,shàng shān zhāi yá dé kǔ yìng。
何曾梦到龙游窠,何曾梦吃龙芽茶。hé céng mèng dào lóng yóu kē,hé céng mèng chī lóng yá chá。
故人分送玉川子,春风来自玉皇家。gù rén fēn sòng yù chuān zi,chūn fēng lái zì yù huáng jiā。
锻圭椎璧调冰水,烹龙庖凤搜肝髓。duàn guī chuí bì diào bīng shuǐ,pēng lóng páo fèng sōu gān suǐ。
石花紫笋可衙官,赤印白泥牛走尔。shí huā zǐ sǔn kě yá guān,chì yìn bái ní niú zǒu ěr。
故人气味茶样清,故人风骨茶样明。gù rén qì wèi chá yàng qīng,gù rén fēng gǔ chá yàng míng。
开缄不但似见面,叩之咳唾金石声。kāi jiān bù dàn shì jiàn miàn,kòu zhī ké tuò jīn shí shēng。
曲生劝人堕巾帻,睡魔遣我抛书册。qū shēng quàn rén duò jīn zé,shuì mó qiǎn wǒ pāo shū cè。
老夫七碗病未能,一啜犹堪坐秋夕。lǎo fū qī wǎn bìng wèi néng,yī chuài yóu kān zuò qiū xī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

丁酉四月十日之官毗陵舟行阻风宿椆陂江口二首

杨万里

十里江行一日程,出山似被北风嗔。shí lǐ jiāng xíng yī rì chéng,chū shān shì bèi běi fēng chēn。
东窗水影西窗月,并照船中不睡人。dōng chuāng shuǐ yǐng xī chuāng yuè,bìng zhào chuán zhōng bù shuì rén。

玉山道中

杨万里

村北村南水响齐,巷头巷尾树阴低。cūn běi cūn nán shuǐ xiǎng qí,xiàng tóu xiàng wěi shù yīn dī。
青山自负无尘色,尽日殷勤照碧溪。qīng shān zì fù wú chén sè,jǐn rì yīn qín zhào bì xī。

小憩栟楮

杨万里

笋舆放下倦腾腾,睡倚胡床撼不应。sǔn yú fàng xià juàn téng téng,shuì yǐ hú chuáng hàn bù yīng。
榉柳细花吹面落,误挥团扇扑飞蝇。jǔ liǔ xì huā chuī miàn luò,wù huī tuán shàn pū fēi yíng。

宿小沙溪

杨万里

树捧山烟补缺云,风揉花雨作香尘。shù pěng shān yān bǔ quē yún,fēng róu huā yǔ zuò xiāng chén。
绿杨尽道无情著,何苦垂条拂路人。lǜ yáng jǐn dào wú qíng zhù,hé kǔ chuí tiáo fú lù rén。

宿小沙溪

杨万里

诸峰知我厌泥行,卷尽痴云放嫩晴。zhū fēng zhī wǒ yàn ní xíng,juǎn jǐn chī yún fàng nèn qíng。
不分竹梢含宿雨,时将残点滴寒声。bù fēn zhú shāo hán sù yǔ,shí jiāng cán diǎn dī hán shēng。

苕溪登舟

杨万里

深于池沼浅于河,动地风来也不波。shēn yú chí zhǎo qiǎn yú hé,dòng dì fēng lái yě bù bō。
只道东来行役苦,胡床面面是菱荷。zhǐ dào dōng lái xíng yì kǔ,hú chuáng miàn miàn shì líng hé。

入常山界二首

杨万里

老随千骑赴毗陵,骑吏朝来有喜声。lǎo suí qiān qí fù pí líng,qí lì cháo lái yǒu xǐ shēng。
未到常山三十里,此身已在浙中行。wèi dào cháng shān sān shí lǐ,cǐ shēn yǐ zài zhè zhōng xíng。

舟过德清

杨万里

人家两岸柳阴边,出得门来便入船。rén jiā liǎng àn liǔ yīn biān,chū dé mén lái biàn rù chuán。
不是全无最佳处,何窗何户不清妍。bù shì quán wú zuì jiā chù,hé chuāng hé hù bù qīng yán。

过招贤渡四首

杨万里

归舟曾被此滩留,说着招贤梦亦愁。guī zhōu céng bèi cǐ tān liú,shuō zhe zhāo xián mèng yì chóu。
五月雪飞人不信,一来滩下看涛头。wǔ yuè xuě fēi rén bù xìn,yī lái tān xià kàn tāo tóu。

过招贤渡四首

杨万里

一江故作两江分,立杀呼船隔岸人。yī jiāng gù zuò liǎng jiāng fēn,lì shā hū chuán gé àn rén。
柳上青虫宁许劣,垂丝到地却回身。liǔ shàng qīng chóng níng xǔ liè,chuí sī dào dì què huí shēn。

过招贤渡四首

杨万里

倦游客子自无聊,不是江山景不饶。juàn yóu kè zi zì wú liáo,bù shì jiāng shān jǐng bù ráo。
危岸崩沙新改路,断渠横石自成桥。wēi àn bēng shā xīn gǎi lù,duàn qú héng shí zì chéng qiáo。

过招贤渡四首

杨万里

岸上行人莫叹劳,长年三老政呼号。àn shàng xíng rén mò tàn láo,zhǎng nián sān lǎo zhèng hū hào。
也知滩恶船难上,仰踏桅竿卧著篙。yě zhī tān è chuán nán shàng,yǎng tà wéi gān wò zhù gāo。

暮立荷桥

杨万里

欲问红蕖几莟开,忽惊浴罢夕阳催。yù wèn hóng qú jǐ hàn kāi,hū jīng yù bà xī yáng cuī。
也知今夕来差晚,犹胜穷忙不到来。yě zhī jīn xī lái chà wǎn,yóu shèng qióng máng bù dào lái。

舟泊吴江三首

杨万里

独立吴江第四桥,桥南桥北渺银涛。dú lì wú jiāng dì sì qiáo,qiáo nán qiáo běi miǎo yín tāo。
此身真在吴江里,不用并州快剪刀。cǐ shēn zhēn zài wú jiāng lǐ,bù yòng bìng zhōu kuài jiǎn dāo。

舟泊吴江三首

杨万里

江湖便是老生涯,佳处何妨且泊家。jiāng hú biàn shì lǎo shēng yá,jiā chù hé fáng qiě pō jiā。
自汲松江桥下水,垂虹亭上试新茶。zì jí sōng jiāng qiáo xià shuǐ,chuí hóng tíng shàng shì xīn chá。