古诗词

谢木韫之舍人分送讲筵赐茶

杨万里

吴绫缝囊染菊水,蛮砂涂印题进字。wú líng fèng náng rǎn jú shuǐ,mán shā tú yìn tí jìn zì。
淳熙锡贡新水芽,天珍误落黄茅地。chún xī xī gòng xīn shuǐ yá,tiān zhēn wù luò huáng máo dì。
故人鸾渚紫微郎,金华讲彻花草香。gù rén luán zhǔ zǐ wēi láng,jīn huá jiǎng chè huā cǎo xiāng。
宣赐龙焙第一纲,殿上走趋明月珰。xuān cì lóng bèi dì yī gāng,diàn shàng zǒu qū míng yuè dāng。
御前啜罢三危露,满袖香烟怀璧去。yù qián chuài bà sān wēi lù,mǎn xiù xiāng yān huái bì qù。
归来拈出两蜿蜒,雷电晦冥惊破柱。guī lái niān chū liǎng wān yán,léi diàn huì míng jīng pò zhù。
北苑龙芽内样新,铜围银范铸琼尘。běi yuàn lóng yá nèi yàng xīn,tóng wéi yín fàn zhù qióng chén。
九天宝月霏五云,玉龙双舞黄金鳞。jiǔ tiān bǎo yuè fēi wǔ yún,yù lóng shuāng wǔ huáng jīn lín。
老夫平生爱煮茗,十年烧穿折脚鼎。lǎo fū píng shēng ài zhǔ míng,shí nián shāo chuān zhé jiǎo dǐng。
下山汲井得甘冷,上山摘芽得苦硬。xià shān jí jǐng dé gān lěng,shàng shān zhāi yá dé kǔ yìng。
何曾梦到龙游窠,何曾梦吃龙芽茶。hé céng mèng dào lóng yóu kē,hé céng mèng chī lóng yá chá。
故人分送玉川子,春风来自玉皇家。gù rén fēn sòng yù chuān zi,chūn fēng lái zì yù huáng jiā。
锻圭椎璧调冰水,烹龙庖凤搜肝髓。duàn guī chuí bì diào bīng shuǐ,pēng lóng páo fèng sōu gān suǐ。
石花紫笋可衙官,赤印白泥牛走尔。shí huā zǐ sǔn kě yá guān,chì yìn bái ní niú zǒu ěr。
故人气味茶样清,故人风骨茶样明。gù rén qì wèi chá yàng qīng,gù rén fēng gǔ chá yàng míng。
开缄不但似见面,叩之咳唾金石声。kāi jiān bù dàn shì jiàn miàn,kòu zhī ké tuò jīn shí shēng。
曲生劝人堕巾帻,睡魔遣我抛书册。qū shēng quàn rén duò jīn zé,shuì mó qiǎn wǒ pāo shū cè。
老夫七碗病未能,一啜犹堪坐秋夕。lǎo fū qī wǎn bìng wèi néng,yī chuài yóu kān zuò qiū xī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

人日出游湖上十首

杨万里

放闸冷泉亭,抽动一天碧。fàng zhá lěng quán tíng,chōu dòng yī tiān bì。
平地跳雪山,晴空下霹雳。píng dì tiào xuě shān,qíng kōng xià pī lì。

人日出游湖上十首

杨万里

去时数点雨,归时数片雪。qù shí shù diǎn yǔ,guī shí shù piàn xuě。
雨雪两不多,山路双清绝。yǔ xuě liǎng bù duō,shān lù shuāng qīng jué。

人日出游湖上十首

杨万里

旧腊缘多雪,新年未有梅。jiù là yuán duō xuě,xīn nián wèi yǒu méi。
殷勤下天竺,隔水两株开。yīn qín xià tiān zhú,gé shuǐ liǎng zhū kāi。

人日出游湖上十首

杨万里

肩舆岂不稳,万象非我有。jiān yú qǐ bù wěn,wàn xiàng fēi wǒ yǒu。
呼童换马来,湖山落吾手。hū tóng huàn mǎ lái,hú shān luò wú shǒu。

人日出游湖上十首

杨万里

树隐重重竹,溪穿曲曲峰。shù yǐn zhòng zhòng zhú,xī chuān qū qū fēng。
林深那有寺,烟远忽闻钟。lín shēn nà yǒu sì,yān yuǎn hū wén zhōng。

人日出游湖上十首

杨万里

城中雪一尺,山中雪一丈。chéng zhōng xuě yī chǐ,shān zhōng xuě yī zhàng。
地上都已消,却在松梢上。dì shàng dōu yǐ xiāo,què zài sōng shāo shàng。

人日出游湖上十首

杨万里

去岁游春屐,苔痕故可寻。qù suì yóu chūn jī,tái hén gù kě xún。
人家随岸远,塔影落湖深。rén jiā suí àn yuǎn,tǎ yǐng luò hú shēn。

人日出游湖上十首

杨万里

客爱清殊绝,僧愁冻不胜。kè ài qīng shū jué,sēng chóu dòng bù shèng。
可怜兜率寺,斋供一湖冰。kě lián dōu lǜ sì,zhāi gōng yī hú bīng。

人日出游湖上十首

杨万里

上竺雪来时,四山都作冻。shàng zhú xuě lái shí,sì shān dōu zuò dòng。
团团玉屏风,围绕浑无缝。tuán tuán yù píng fēng,wéi rào hún wú fèng。

人日出游湖上十首

杨万里

此行殊匆匆,天色不肯借。cǐ xíng shū cōng cōng,tiān sè bù kěn jiè。
更待海棠晴,满意孤山下。gèng dài hǎi táng qíng,mǎn yì gū shān xià。

七月二十三日题李亨之墨梅

杨万里

夏热秋逾甚,寒梅暑亦开。xià rè qiū yú shén,hán méi shǔ yì kāi。
无尘管城子,幻出雪枝来。wú chén guǎn chéng zi,huàn chū xuě zhī lái。

记梦三首

杨万里

云袖危相复,霜钟韵政迟。yún xiù wēi xiāng fù,shuāng zhōng yùn zhèng chí。
忽然数声急,却是住撞时。hū rán shù shēng jí,què shì zhù zhuàng shí。

记梦三首

杨万里

水动花梢动,花摇水影摇。shuǐ dòng huā shāo dòng,huā yáo shuǐ yǐng yáo。
不知各无意,为复两相招。bù zhī gè wú yì,wèi fù liǎng xiāng zhāo。

记梦三首

杨万里

雾外知何寺,钟声只隔山。wù wài zhī hé sì,zhōng shēng zhǐ gé shān。
望来无里许,还在九霄间。wàng lái wú lǐ xǔ,hái zài jiǔ xiāo jiān。

读汉书二首

杨万里

猿臂生何晚,雕虫死较迟。yuán bì shēng hé wǎn,diāo chóng sǐ jiào chí。
晚生妨底事,迟死独堪悲。wǎn shēng fáng dǐ shì,chí sǐ dú kān bēi。