古诗词

题曹仲本出示谯国公迎请太后图自肃天仗以下皆纪画也

杨万里

德寿宫前春昼长,宫中花开宫外香。dé shòu gōng qián chūn zhòu zhǎng,gōng zhōng huā kāi gōng wài xiāng。
太皇颐神玉霄上,都人久不瞻清光。tài huáng yí shén yù xiāo shàng,dōu rén jiǔ bù zhān qīng guāng。
今晨忽见肃天仗,翠华黄屋从天降。jīn chén hū jiàn sù tiān zhàng,cuì huá huáng wū cóng tiān jiàng。
一声清跸万人看,天街冰销楼雪残。yī shēng qīng bì wàn rén kàn,tiān jiē bīng xiāo lóu xuě cán。
北来又有一红伞,八鸾三騑金毂端。běi lái yòu yǒu yī hóng sǎn,bā luán sān fēi jīn gǔ duān。
辇中似是瑶池母,凤舄霞裳剪云雾。niǎn zhōng shì shì yáo chí mǔ,fèng xì xiá shang jiǎn yún wù。
太皇望见天开颜,万国春风百花舞。tài huáng wàng jiàn tiān kāi yán,wàn guó chūn fēng bǎi huā wǔ。
乃是慈宁太母回鸾图,母子如初千古无。nǎi shì cí níng tài mǔ huí luán tú,mǔ zi rú chū qiān gǔ wú。
朔云边雪旗脚湿,御柳宫梅寒影疏。shuò yún biān xuě qí jiǎo shī,yù liǔ gōng méi hán yǐng shū。
向来慈宁隔沙漠,倩雁传书雁难托。xiàng lái cí níng gé shā mò,qiàn yàn chuán shū yàn nán tuō。
迎还騩驭彼何人,魏武子孙曹将军。yíng hái guī yù bǐ hé rén,wèi wǔ zi sūn cáo jiāng jūn。
将军元是一缝掖,忽攘两臂挽五石。jiāng jūn yuán shì yī fèng yē,hū rǎng liǎng bì wǎn wǔ shí。
长揖单于如小儿,奉归慈辇如折枝。zhǎng yī dān yú rú xiǎo ér,fèng guī cí niǎn rú zhé zhī。
功盖天下只戏剧,笑随赤松蜡双屐,飘然南山之南北山北。gōng gài tiān xià zhǐ xì jù,xiào suí chì sōng là shuāng jī,piāo rán nán shān zhī nán běi shān běi。
君不见岳飞功成不抽身,却道秦家丞相嗔。jūn bù jiàn yuè fēi gōng chéng bù chōu shēn,què dào qín jiā chéng xiāng chēn。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

东园幽步见东山四首

杨万里

为爱东园日日来,未曾动脚眼先开。wèi ài dōng yuán rì rì lái,wèi céng dòng jiǎo yǎn xiān kāi。
南溪顷刻都行遍,更到东山顶上回。nán xī qǐng kè dōu xíng biàn,gèng dào dōng shān dǐng shàng huí。

东园幽步见东山四首

杨万里

天赐东园食实封,东山加赐在园东。tiān cì dōng yuán shí shí fēng,dōng shān jiā cì zài yuán dōng。
东山山色浑无定,阴处青苍晒处红。dōng shān shān sè hún wú dìng,yīn chù qīng cāng shài chù hóng。

为牡丹去草

杨万里

手种名花梦亦随,一年年望好花枝。shǒu zhǒng míng huā mèng yì suí,yī nián nián wàng hǎo huā zhī。
为花去草优饶处,两袖青苔十指泥。wèi huā qù cǎo yōu ráo chù,liǎng xiù qīng tái shí zhǐ ní。

雨后步东园

杨万里

晴缫金线不胜垂,寒勒青针未放齐。qíng sāo jīn xiàn bù shèng chuí,hán lēi qīng zhēn wèi fàng qí。
拄杖能言忽相报,三三径里已无泥。zhǔ zhàng néng yán hū xiāng bào,sān sān jìng lǐ yǐ wú ní。

赵村

杨万里

杏花千树洛阳春,白傅年年爱赵村。xìng huā qiān shù luò yáng chūn,bái fù nián nián ài zhào cūn。
月蕊晴葩风露格,老夫移得在东园。yuè ruǐ qíng pā fēng lù gé,lǎo fū yí dé zài dōng yuán。

有叹

杨万里

饱喜饥嗔笑杀侬,凤皇未可笑狙公。bǎo xǐ jī chēn xiào shā nóng,fèng huáng wèi kě xiào jū gōng。
尽逃暮四朝三外,犹在桐花竹实中。jǐn táo mù sì cháo sān wài,yóu zài tóng huā zhú shí zhōng。

枕上闻子规二首

杨万里

半世征行怕子规,一闻一叹一沾衣。bàn shì zhēng xíng pà zi guī,yī wén yī tàn yī zhān yī。
如今听著浑如梦,我自高眠汝自啼。rú jīn tīng zhù hún rú mèng,wǒ zì gāo mián rǔ zì tí。

枕上闻子规二首

杨万里

去年借宅寄生儿,今岁群儿又学伊。qù nián jiè zhái jì shēng ér,jīn suì qún ér yòu xué yī。
羞面见它莺与燕,向人强道不如归。xiū miàn jiàn tā yīng yǔ yàn,xiàng rén qiáng dào bù rú guī。

清晓行散

杨万里

清晓东园政好嬉,忽然伫立小迟迟。qīng xiǎo dōng yuán zhèng hǎo xī,hū rán zhù lì xiǎo chí chí。
为逢咫尺青松上,无数群莺政乱啼。wèi féng zhǐ chǐ qīng sōng shàng,wú shù qún yīng zhèng luàn tí。

尝桃

杨万里

金桃两饤照银杯,一是栽来一买来。jīn táo liǎng dìng zhào yín bēi,yī shì zāi lái yī mǎi lái。
香味比尝无两样,人情毕竟爱亲栽。xiāng wèi bǐ cháng wú liǎng yàng,rén qíng bì jìng ài qīn zāi。

菊夏摘则秋茂朝凉试手

杨万里

种菊君须莫惜它,摘教秃秃不留些。zhǒng jú jūn xū mò xī tā,zhāi jiào tū tū bù liú xiē。
此花贱相君知么,从此千千万万花。cǐ huā jiàn xiāng jūn zhī me,cóng cǐ qiān qiān wàn wàn huā。

云际院小池荷花才落一叶急承之

杨万里

欲落荷花先自愁,如何落后免沉浮。yù luò hé huā xiān zì chóu,rú hé luò hòu miǎn chén fú。
谁将碧玉圆盘子,和蕊和花一一收。shuí jiāng bì yù yuán pán zi,hé ruǐ hé huā yī yī shōu。

六月初四日往云际院田间雨足喜而赋之二首

杨万里

高下田畴水斗鸣,泥深路滑不堪行。gāo xià tián chóu shuǐ dòu míng,ní shēn lù huá bù kān xíng。
请君听取行人语,只个愁声是喜声。qǐng jūn tīng qǔ xíng rén yǔ,zhǐ gè chóu shēng shì xǐ shēng。

六月初四日往云际院田间雨足喜而赋之二首

杨万里

去年今日政迎神,祷雨朝朝祷得晴。qù nián jīn rì zhèng yíng shén,dǎo yǔ cháo cháo dǎo dé qíng。
今岁神祠免煎炒,更饶箫鼓赛秋成。jīn suì shén cí miǎn jiān chǎo,gèng ráo xiāo gǔ sài qiū chéng。

诚斋步月

杨万里

先生散发步庭中,孤月行天露满空。xiān shēng sàn fā bù tíng zhōng,gū yuè xíng tiān lù mǎn kōng。
已入广寒宫里去,如何别觅广寒宫。yǐ rù guǎng hán gōng lǐ qù,rú hé bié mì guǎng hán gōng。