古诗词

跋尤延之左司所藏光尧御书歌

杨万里

鸾台长史老野僧,月前病鹤霜后蝇。luán tái zhǎng shǐ lǎo yě sēng,yuè qián bìng hè shuāng hòu yíng。
文书海里衮不了,黑花乱发双眼睛。wén shū hǎi lǐ gǔn bù le,hēi huā luàn fā shuāng yǎn jīng。
故人同舍尤太史,敲门未揖心先喜。gù rén tóng shě yóu tài shǐ,qiāo mén wèi yī xīn xiān xǐ。
袖中倾下十斛珠,五色光芒射窗几。xiù zhōng qīng xià shí hú zhū,wǔ sè guāng máng shè chuāng jǐ。
自言天风来帝旁,拾得复古殿中云一张。zì yán tiān fēng lái dì páng,shí dé fù gǔ diàn zhōng yún yī zhāng。
向来太上坐朝罢,胜日光风花柳暇。xiàng lái tài shàng zuò cháo bà,shèng rì guāng fēng huā liǔ xiá。
浣花仄理冰雪容,宣城鸡距针芒锋。huàn huā zè lǐ bīng xuě róng,xuān chéng jī jù zhēn máng fēng。
天颜有喜聊小试,西京书目供游戏。tiān yán yǒu xǐ liáo xiǎo shì,xī jīng shū mù gōng yóu xì。
韩彭卫霍欣挂名,舒向卿云感书字。hán péng wèi huò xīn guà míng,shū xiàng qīng yún gǎn shū zì。
汉廷多少失意人,九京寸恨不作尘。hàn tíng duō shǎo shī yì rén,jiǔ jīng cùn hèn bù zuò chén。
一朝翻入圣笔底,昭回之光唤渠起。yī cháo fān rù shèng bǐ dǐ,zhāo huí zhī guāng huàn qú qǐ。
小臣滥巾缝掖行,手抄孝经不彻章。xiǎo chén làn jīn fèng yē xíng,shǒu chāo xiào jīng bù chè zhāng。
何曾下笔写史汉,再拜恭览汗透裳。hé céng xià bǐ xiě shǐ hàn,zài bài gōng lǎn hàn tòu shang。
太史结庐伴鸥鹭,锡山山下荆溪渡。tài shǐ jié lú bàn ōu lù,xī shān shān xià jīng xī dù。
红光紫气上烛天,个是深藏宝书处。hóng guāng zǐ qì shàng zhú tiān,gè shì shēn cáng bǎo shū chù。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

秋雨叹十解

杨万里

不是檐声不放眠,只将愁思压衰年。bù shì yán shēng bù fàng mián,zhǐ jiāng chóu sī yā shuāi nián。
道他滴沥浑无赖,不到侯门舞袖边。dào tā dī lì hún wú lài,bù dào hóu mén wǔ xiù biān。

寄题刘直卿冰壶二首

杨万里

外看积翠玉千峰,中有清池月半弓。wài kàn jī cuì yù qiān fēng,zhōng yǒu qīng chí yuè bàn gōng。
更拓长堤三十里,剩栽杨柳与芙蓉。gèng tuò zhǎng dī sān shí lǐ,shèng zāi yáng liǔ yǔ fú róng。

寄题刘直卿冰壶二首

杨万里

壶里清冰冰里人,个边无地可留尘。hú lǐ qīng bīng bīng lǐ rén,gè biān wú dì kě liú chén。
何时去弄池中月,照我星星白发新。hé shí qù nòng chí zhōng yuè,zhào wǒ xīng xīng bái fā xīn。

寄题王国华环秀楼二首

杨万里

近山远岫不知重,暖翠晴岚只满空。jìn shān yuǎn xiù bù zhī zhòng,nuǎn cuì qíng lán zhǐ mǎn kōng。
珍重主人将好手,尽驱秀色入楼中。zhēn zhòng zhǔ rén jiāng hǎo shǒu,jǐn qū xiù sè rù lóu zhōng。

寄题王国华环秀楼二首

杨万里

平地看山山绝低,上楼山色逐层奇。píng dì kàn shān shān jué dī,shàng lóu shān sè zhú céng qí。
不知山与楼争长,为复楼随山却移。bù zhī shān yǔ lóu zhēng zhǎng,wèi fù lóu suí shān què yí。

晚步

杨万里

半疋轻烟束翠山,一梳寒月印青天。bàn pǐ qīng yān shù cuì shān,yī shū hán yuè yìn qīng tiān。
生憎野烧无端甚,直上高林杳霭边。shēng zēng yě shāo wú duān shén,zhí shàng gāo lín yǎo ǎi biān。

寄题萧民望扶疏堂二首

杨万里

不栽繁杏试晴红,不种垂杨拂暖茸。bù zāi fán xìng shì qíng hóng,bù zhǒng chuí yáng fú nuǎn rōng。
堂下生涯无一物,月中修竹雪中松。táng xià shēng yá wú yī wù,yuè zhōng xiū zhú xuě zhōng sōng。

寄题萧民望扶疏堂二首

杨万里

株松个竹已奇奇,那更扶疏荫碧漪。zhū sōng gè zhú yǐ qí qí,nà gèng fú shū yīn bì yī。
唤醒渊明千载梦,政缘泸水一篇诗。huàn xǐng yuān míng qiān zài mèng,zhèng yuán lú shuǐ yī piān shī。

寄题朱景元直节轩二首

杨万里

见说幽居似渭川,一川修竹雪霜寒。jiàn shuō yōu jū shì wèi chuān,yī chuān xiū zhú xuě shuāng hán。
如何剪得苍苍玉,乞与诚斋作钓竿。rú hé jiǎn dé cāng cāng yù,qǐ yǔ chéng zhāi zuò diào gān。

寄题朱景元直节轩二首

杨万里

月到梢头十倍明,风来叶底百分清。yuè dào shāo tóu shí bèi míng,fēng lái yè dǐ bǎi fēn qīng。
尽言直节无人会,岁晚君看太瘦生。jǐn yán zhí jié wú rén huì,suì wǎn jūn kàn tài shòu shēng。

探梅

杨万里

山间幽步不胜奇,政是深寒浅暮时。shān jiān yōu bù bù shèng qí,zhèng shì shēn hán qiǎn mù shí。
一树梅花开一朵,恼人偏在最高枝。yī shù méi huā kāi yī duǒ,nǎo rén piān zài zuì gāo zhī。

霜夜

杨万里

月影全无只有星,如何夜色照人清。yuè yǐng quán wú zhǐ yǒu xīng,rú hé yè sè zhào rén qīng。
素娥未必饶青女,不道霜明胜月明。sù é wèi bì ráo qīng nǚ,bù dào shuāng míng shèng yuè míng。

月下梅花

杨万里

天恐梅花不耐寒,遣将孤月问平安。tiān kǒng méi huā bù nài hán,qiǎn jiāng gū yuè wèn píng ān。
未须一夜都开尽,留取前前后后看。wèi xū yī yè dōu kāi jǐn,liú qǔ qián qián hòu hòu kàn。

访周仲觉夜宿南岭月色粲然晓起路湿闻有夜雨

杨万里

夜晴那得晓来泥,才见金钲浴绀池。yè qíng nà dé xiǎo lái ní,cái jiàn jīn zhēng yù gàn chí。
一阵五更松上雨,元来睡著不曾知。yī zhèn wǔ gèng sōng shàng yǔ,yuán lái shuì zhù bù céng zhī。

过西坑

杨万里

乾风无那湿云何,吹不能开只助他。qián fēng wú nà shī yún hé,chuī bù néng kāi zhǐ zhù tā。
野水落溪生蟹眼,一番过了一番多。yě shuǐ luò xī shēng xiè yǎn,yī fān guò le yī fān duō。