古诗词

跋尤延之左司所藏光尧御书歌

杨万里

鸾台长史老野僧,月前病鹤霜后蝇。luán tái zhǎng shǐ lǎo yě sēng,yuè qián bìng hè shuāng hòu yíng。
文书海里衮不了,黑花乱发双眼睛。wén shū hǎi lǐ gǔn bù le,hēi huā luàn fā shuāng yǎn jīng。
故人同舍尤太史,敲门未揖心先喜。gù rén tóng shě yóu tài shǐ,qiāo mén wèi yī xīn xiān xǐ。
袖中倾下十斛珠,五色光芒射窗几。xiù zhōng qīng xià shí hú zhū,wǔ sè guāng máng shè chuāng jǐ。
自言天风来帝旁,拾得复古殿中云一张。zì yán tiān fēng lái dì páng,shí dé fù gǔ diàn zhōng yún yī zhāng。
向来太上坐朝罢,胜日光风花柳暇。xiàng lái tài shàng zuò cháo bà,shèng rì guāng fēng huā liǔ xiá。
浣花仄理冰雪容,宣城鸡距针芒锋。huàn huā zè lǐ bīng xuě róng,xuān chéng jī jù zhēn máng fēng。
天颜有喜聊小试,西京书目供游戏。tiān yán yǒu xǐ liáo xiǎo shì,xī jīng shū mù gōng yóu xì。
韩彭卫霍欣挂名,舒向卿云感书字。hán péng wèi huò xīn guà míng,shū xiàng qīng yún gǎn shū zì。
汉廷多少失意人,九京寸恨不作尘。hàn tíng duō shǎo shī yì rén,jiǔ jīng cùn hèn bù zuò chén。
一朝翻入圣笔底,昭回之光唤渠起。yī cháo fān rù shèng bǐ dǐ,zhāo huí zhī guāng huàn qú qǐ。
小臣滥巾缝掖行,手抄孝经不彻章。xiǎo chén làn jīn fèng yē xíng,shǒu chāo xiào jīng bù chè zhāng。
何曾下笔写史汉,再拜恭览汗透裳。hé céng xià bǐ xiě shǐ hàn,zài bài gōng lǎn hàn tòu shang。
太史结庐伴鸥鹭,锡山山下荆溪渡。tài shǐ jié lú bàn ōu lù,xī shān shān xià jīng xī dù。
红光紫气上烛天,个是深藏宝书处。hóng guāng zǐ qì shàng zhú tiān,gè shì shēn cáng bǎo shū chù。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴洞庭波涨

杨万里

彭泽收积雨,庐山放嫩晴。péng zé shōu jī yǔ,lú shān fàng nèn qíng。
多情是瀑布,只作雨中声。duō qíng shì pù bù,zhǐ zuò yǔ zhōng shēng。

题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴洞庭波涨

杨万里

万里长江白,半规斜日黄。wàn lǐ zhǎng jiāng bái,bàn guī xié rì huáng。
焦山浑欲到,宛在水中央。jiāo shān hún yù dào,wǎn zài shuǐ zhōng yāng。

题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴洞庭波涨

杨万里

水气清空外,人家秋色中。shuǐ qì qīng kōng wài,rén jiā qiū sè zhōng。
细看千万落,户户水精宫。xì kàn qiān wàn luò,hù hù shuǐ jīng gōng。

题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴洞庭波涨

杨万里

海涌银为郭,江横玉系腰。hǎi yǒng yín wèi guō,jiāng héng yù xì yāo。
吴侬只言黠,到老也看潮。wú nóng zhǐ yán xiá,dào lǎo yě kàn cháo。

题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴洞庭波涨

杨万里

四月曾湖上,荷钱劣可穿。sì yuè céng hú shàng,hé qián liè kě chuān。
归来开短纸,十里已红莲。guī lái kāi duǎn zhǐ,shí lǐ yǐ hóng lián。

题文发叔所藏潘子真水墨江湖八境小轴洞庭波涨

杨万里

小潘诗家子,解作无声诗。xiǎo pān shī jiā zi,jiě zuò wú shēng shī。
八境俱妙绝,冷泉天下奇。bā jìng jù miào jué,lěng quán tiān xià qí。

春日六绝句

杨万里

春醉非关酒,郊行不问涂。chūn zuì fēi guān jiǔ,jiāo xíng bù wèn tú。
青天何处了,白鸟入空无。qīng tiān hé chù le,bái niǎo rù kōng wú。

春日六绝句

杨万里

雾气因山见,波痕到岸消。wù qì yīn shān jiàn,bō hén dào àn xiāo。
诗人元自懒,物色故相撩。shī rén yuán zì lǎn,wù sè gù xiāng liāo。

春日六绝句

杨万里

江水夜韶乐,海棠春贵妃。jiāng shuǐ yè sháo lè,hǎi táng chūn guì fēi。
殷勤向春道,莫遣一花飞。yīn qín xiàng chūn dào,mò qiǎn yī huā fēi。

春日六绝句

杨万里

日落碧簪外,人行红雨中。rì luò bì zān wài,rén xíng hóng yǔ zhōng。
幽人诗酒里,又是一春风。yōu rén shī jiǔ lǐ,yòu shì yī chūn fēng。

春日六绝句

杨万里

春色有情意,桃花生暮寒。chūn sè yǒu qíng yì,táo huā shēng mù hán。
只应催客子,不遣立江干。zhǐ yīng cuī kè zi,bù qiǎn lì jiāng gàn。

题陈叔虎绣梅花扇

杨万里

指下生寒影,针端即化工。zhǐ xià shēng hán yǐng,zhēn duān jí huà gōng。
冰痕将雪点,不受烛光融。bīng hén jiāng xuě diǎn,bù shòu zhú guāng róng。

题刘景明百牛图扇面

杨万里

吉语闻田父,新年胜故年。jí yǔ wén tián fù,xīn nián shèng gù nián。
借侬百觳觫,雨里破荒田。jiè nóng bǎi hú sù,yǔ lǐ pò huāng tián。

题刘景明百马图扇面

杨万里

雾鬣如无笔,霜蹄不带埃。wù liè rú wú bǐ,shuāng tí bù dài āi。
直言明眼著,若个是龙媒。zhí yán míng yǎn zhù,ruò gè shì lóng méi。

七月十四日雨后毗陵郡圃荷桥上纳凉

杨万里

荷叶迎风听,荷花过雨看。hé yè yíng fēng tīng,hé huā guò yǔ kàn。
移床桥上坐,堕我镜中寒。yí chuáng qiáo shàng zuò,duò wǒ jìng zhōng hán。