古诗词

跋丘宗卿侍郎见赠使北诗一轴

杨万里

太行界天二千里,清晨跳入寒窗底。tài xíng jiè tiān èr qiān lǐ,qīng chén tiào rù hán chuāng dǐ。
黄河动地万壑雷,却与太行相趁来。huáng hé dòng dì wàn hè léi,què yǔ tài xíng xiāng chèn lái。
青崖颠狂白波怒,老夫惊倒立不住。qīng yá diān kuáng bái bō nù,lǎo fū jīng dào lì bù zhù。
乃是丘迟出塞归,赠我大轴出塞诗。nǎi shì qiū chí chū sāi guī,zèng wǒ dà zhóu chū sāi shī。
手持汉节娖秋月,弓挂天山鸣积雪。shǒu chí hàn jié chuò qiū yuè,gōng guà tiān shān míng jī xuě。
过故东京到北京,泪滴禾黍枯不生。guò gù dōng jīng dào běi jīng,lèi dī hé shǔ kū bù shēng。
誓取胡头为饮器,尽与遗民解魋髻。shì qǔ hú tóu wèi yǐn qì,jǐn yǔ yí mín jiě tuí jì。
诗中哀怨诉阿谁,河水呜咽山风悲。shī zhōng āi yuàn sù ā shuí,hé shuǐ wū yàn shān fēng bēi。
中原万象听驱使,总随诗句归行李。zhōng yuán wàn xiàng tīng qū shǐ,zǒng suí shī jù guī xíng lǐ。
君不见晋人王右军,龙跳虎卧笔有神。jūn bù jiàn jìn rén wáng yòu jūn,lóng tiào hǔ wò bǐ yǒu shén。
何曾哦得一句子,自哦自写传世人。hé céng ó dé yī jù zi,zì ó zì xiě chuán shì rén。
君不见唐人杜子美,万草千花句何绮。jūn bù jiàn táng rén dù zi měi,wàn cǎo qiān huā jù hé qǐ。
祗以诗传字不传,却羡别人云落纸。zhī yǐ shī chuán zì bù chuán,què xiàn bié rén yún luò zhǐ。
莫道丘迟一轴诗,此诗此字绝世奇。mò dào qiū chí yī zhóu shī,cǐ shī cǐ zì jué shì qí。
再三莫遣鬼神知,鬼神知了偷却伊。zài sān mò qiǎn guǐ shén zhī,guǐ shén zhī le tōu què yī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

芗林五十咏芗林

杨万里

堂上清如水,芗林对两疏。táng shàng qīng rú shuǐ,xiāng lín duì liǎng shū。
只今诗社里,画作企疏图。zhǐ jīn shī shè lǐ,huà zuò qǐ shū tú。

芗林五十咏芗林

杨万里

自昔花如雪,而今叶入云。zì xī huā rú xuě,ér jīn yè rù yún。
先生已仙去,谁与共天醇。xiān shēng yǐ xiān qù,shuí yǔ gòng tiān chún。

芗林五十咏芗林

杨万里

禁火晓未暖,踏青昏恰归。jìn huǒ xiǎo wèi nuǎn,tà qīng hūn qià guī。
何堪一原雪,将冷入春衣。hé kān yī yuán xuě,jiāng lěng rù chūn yī。

芗林五十咏芗林

杨万里

艳翠春销骨,妖红醉入肌。yàn cuì chūn xiāo gǔ,yāo hóng zuì rù jī。
花仙别无诀,一味服燕支。huā xiān bié wú jué,yī wèi fú yàn zhī。

芗林五十咏芗林

杨万里

冷笑元无味,孤高别有心。lěng xiào yuán wú wèi,gū gāo bié yǒu xīn。
谁将桃李眼,雪里解相寻。shuí jiāng táo lǐ yǎn,xuě lǐ jiě xiāng xún。

芗林五十咏芗林

杨万里

西风破幽馥,东篱散清好。xī fēng pò yōu fù,dōng lí sàn qīng hǎo。
渊明不可作,邂逅芗林老。yuān míng bù kě zuò,xiè hòu xiāng lín lǎo。

芗林五十咏芗林

杨万里

道白非真白,言红不苦红。dào bái fēi zhēn bái,yán hóng bù kǔ hóng。
请君红白外,别眼看天工。qǐng jūn hóng bái wài,bié yǎn kàn tiān gōng。

芗林五十咏芗林

杨万里

日出花药丽,风生芝术香。rì chū huā yào lì,fēng shēng zhī shù xiāng。
枕中兼肘后,别有不传方。zhěn zhōng jiān zhǒu hòu,bié yǒu bù chuán fāng。

芗林五十咏芗林

杨万里

谁言玉井春,不作双井味。shuí yán yù jǐng chūn,bù zuò shuāng jǐng wèi。
会有眠云客,领略两相似。huì yǒu mián yún kè,lǐng lüè liǎng xiāng shì。

芗林五十咏芗林

杨万里

岸植木菡萏,池栽水拒霜。àn zhí mù hàn dàn,chí zāi shuǐ jù shuāng。
那知一家种,同艳不同香。nà zhī yī jiā zhǒng,tóng yàn bù tóng xiāng。

芗林五十咏芗林

杨万里

阴作官街绿,花催举子黄。yīn zuò guān jiē lǜ,huā cuī jǔ zi huáng。
公家有三树,犹带凤池香。gōng jiā yǒu sān shù,yóu dài fèng chí xiāng。

芗林五十咏芗林

杨万里

避世无功酒,临流元亮诗。bì shì wú gōng jiǔ,lín liú yuán liàng shī。
鹤鸣入天听,叶下报秋悲。hè míng rù tiān tīng,yè xià bào qiū bēi。

芗林五十咏芗林

杨万里

泠泠无弦筝,汹汹自鸣鼓。líng líng wú xián zhēng,xiōng xiōng zì míng gǔ。
最是醉梦中,唤作松风雨。zuì shì zuì mèng zhōng,huàn zuò sōng fēng yǔ。

芗林五十咏芗林

杨万里

玉树参差出,天花顷刻开。yù shù cān chà chū,tiān huā qǐng kè kāi。
先生倚栏处,指点是瑶台。xiān shēng yǐ lán chù,zhǐ diǎn shì yáo tái。

芗林五十咏芗林

杨万里

坡垄端何似,波涛起复低。pō lǒng duān hé shì,bō tāo qǐ fù dī。
醉眠桂花雪,不觉月华西。zuì mián guì huā xuě,bù jué yuè huá xī。