古诗词

送清江王守赴召

杨万里

世言富贵易得家世难,有贤父兄子弟未渠贤。shì yán fù guì yì dé jiā shì nán,yǒu xián fù xiōng zi dì wèi qú xián。
君不见祖孙父子兄与弟,根兰树玉枝亦桂。jūn bù jiàn zǔ sūn fù zi xiōng yǔ dì,gēn lán shù yù zhī yì guì。
魏晋以来谁子家,只数江淮一王氏。wèi jìn yǐ lái shuí zi jiā,zhǐ shù jiāng huái yī wáng shì。
世言淮水若绝渠不昌,不知淮水有绝渠更长。shì yán huái shuǐ ruò jué qú bù chāng,bù zhī huái shuǐ yǒu jué qú gèng zhǎng。
请看南朝到吾宋,中间人物无阙空。qǐng kàn nán cháo dào wú sòng,zhōng jiān rén wù wú quē kōng。
有曾有旦继茂弘,即今紫枢继子明。yǒu céng yǒu dàn jì mào hóng,jí jīn zǐ shū jì zi míng。
昔才一人今三人,后者玉振前金声。xī cái yī rén jīn sān rén,hòu zhě yù zhèn qián jīn shēng。
阿枢更有金玉阿兄子,两有刚方兼岂弟。ā shū gèng yǒu jīn yù ā xiōng zi,liǎng yǒu gāng fāng jiān qǐ dì。
清江五马来自东,三年一日一春风。qīng jiāng wǔ mǎ lái zì dōng,sān nián yī rì yī chūn fēng。
又闻一节唤归去,父老拦街遮不住。yòu wén yī jié huàn guī qù,fù lǎo lán jiē zhē bù zhù。
唤它父老且细听,朝家也要好公卿。huàn tā fù lǎo qiě xì tīng,cháo jiā yě yào hǎo gōng qīng。
父老莫与朝家争,打鼓发船催速行。fù lǎo mò yǔ cháo jiā zhēng,dǎ gǔ fā chuán cuī sù xíng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

池冰二首

杨万里

怕寒不敢上高台,上得高台急急回。pà hán bù gǎn shàng gāo tái,shàng dé gāo tái jí jí huí。
日欲消冰风不允,天犹未夕月先来。rì yù xiāo bīng fēng bù yǔn,tiān yóu wèi xī yuè xiān lái。

酒蛤蜊

杨万里

饮者怜渠有典刑,见渠借箸眼偏青。yǐn zhě lián qú yǒu diǎn xíng,jiàn qú jiè zhù yǎn piān qīng。
平生闭口不论事,晚岁搜肠求独醒。píng shēng bì kǒu bù lùn shì,wǎn suì sōu cháng qiú dú xǐng。

蒲桃乾

杨万里

凉州博酒不胜痴,银汉乘槎领得归。liáng zhōu bó jiǔ bù shèng chī,yín hàn chéng chá lǐng dé guī。
玉骨瘦来无一把,向来马乳太轻肥。yù gǔ shòu lái wú yī bǎ,xiàng lái mǎ rǔ tài qīng féi。

新晴晓步

杨万里

冬来暮暮雨丝丝,竹径梅坡迹顿稀。dōng lái mù mù yǔ sī sī,zhú jìng méi pō jì dùn xī。
作意新晴聊一出,行逢湿路却成归。zuò yì xīn qíng liáo yī chū,xíng féng shī lù què chéng guī。

探梅

杨万里

春傍梅梢瘦处回,小花未忍折将来。chūn bàng méi shāo shòu chù huí,xiǎo huā wèi rěn zhé jiāng lái。
却缘久住成幽事,剩看南枝一度开。què yuán jiǔ zhù chéng yōu shì,shèng kàn nán zhī yī dù kāi。

昼倦

杨万里

爱日曛人欲睡昏,自匀嫩火炷炉薰。ài rì xūn rén yù shuì hūn,zì yún nèn huǒ zhù lú xūn。
蜘蛛已去惟存网,犹罥窗间一只蚊。zhī zhū yǐ qù wéi cún wǎng,yóu juàn chuāng jiān yī zhǐ wén。

戏题水墨山水屏

杨万里

棹郎大似半边蝇,摘蕙为船折草撑。zhào láng dà shì bàn biān yíng,zhāi huì wèi chuán zhé cǎo chēng。
今夜不知何处泊,浪头正与岭头平。jīn yè bù zhī hé chù pō,làng tóu zhèng yǔ lǐng tóu píng。

晓坐

杨万里

拂晓文书已罢休,却披诗卷散闲愁。fú xiǎo wén shū yǐ bà xiū,què pī shī juǎn sàn xián chóu。
只惊两眼生光彩,日到东窗半角头。zhǐ jīng liǎng yǎn shēng guāng cǎi,rì dào dōng chuāng bàn jiǎo tóu。

冻蝇

杨万里

隔窗偶见负暄蝇,双脚挼挲弄晓晴。gé chuāng ǒu jiàn fù xuān yíng,shuāng jiǎo ruá sā nòng xiǎo qíng。
日影欲移先会得,忽然飞落别窗声。rì yǐng yù yí xiān huì dé,hū rán fēi luò bié chuāng shēng。

壕上书事

杨万里

十里长壕展碧漪,波痕只去不曾归。shí lǐ zhǎng háo zhǎn bì yī,bō hén zhǐ qù bù céng guī。
鹭鸶已饱浑无干,独立朝阳理雪衣。lù sī yǐ bǎo hún wú gàn,dú lì cháo yáng lǐ xuě yī。

杨万里

天欲吹霜不作难,连宵也费许多寒。tiān yù chuī shuāng bù zuò nán,lián xiāo yě fèi xǔ duō hán。
新装琼甲为蔬甲,仍化朱栏作玉栏。xīn zhuāng qióng jiǎ wèi shū jiǎ,réng huà zhū lán zuò yù lán。

冬至前三日

杨万里

故山千里几时回,又见初阳动琯灰。gù shān qiān lǐ jǐ shí huí,yòu jiàn chū yáng dòng guǎn huī。
酒不逢人还易醉,诗如得句偶然来。jiǔ bù féng rén hái yì zuì,shī rú dé jù ǒu rán lái。

杨万里

稚子相看只笑渠,老夫亦复小卢胡。zhì zi xiāng kàn zhǐ xiào qú,lǎo fū yì fù xiǎo lú hú。
一鸦飞立钩栏角,子细看来还有须。yī yā fēi lì gōu lán jiǎo,zi xì kàn lái hái yǒu xū。

冬至日归自天庆观二首

杨万里

逗晓清寒未苦严,轻霜随分点茅檐。dòu xiǎo qīng hán wèi kǔ yán,qīng shuāng suí fēn diǎn máo yán。
雾中失却溪边寺,不见浮屠只见尖。wù zhōng shī què xī biān sì,bù jiàn fú tú zhǐ jiàn jiān。

冬至日归自天庆观二首

杨万里

节里人家笑语饶,日高犹自烛光交。jié lǐ rén jiā xiào yǔ ráo,rì gāo yóu zì zhú guāng jiāo。
霜林遮眼八九叶,露竹出墙三四梢。shuāng lín zhē yǎn bā jiǔ yè,lù zhú chū qiáng sān sì shāo。