古诗词

赠玉婿时可

杨万里

忠襄先生有贤甥,卢溪先生有贤孙。zhōng xiāng xiān shēng yǒu xián shēng,lú xī xiān shēng yǒu xián sūn。
只今二十能缀文,超然下笔如有神。zhǐ jīn èr shí néng zhuì wén,chāo rán xià bǐ rú yǒu shén。
忠襄大节争日月,卢溪清风敌霜雪。zhōng xiāng dà jié zhēng rì yuè,lú xī qīng fēng dí shuāng xuě。
两家不是无家法,何须外人问衣钵。liǎng jiā bù shì wú jiā fǎ,hé xū wài rén wèn yī bō。
老夫卧病南溪旁,芙蓉红尽菊半黄。lǎo fū wò bìng nán xī páng,fú róng hóng jǐn jú bàn huáng。
子来问讯维摩诘,分似家风一瓣香。zi lái wèn xùn wéi mó jí,fēn shì jiā fēng yī bàn xiāng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

谢潭帅余处恭左相遣骑惠书送酒三首

杨万里

小烦上相领元戎,潭府千年一日雄。xiǎo fán shàng xiāng lǐng yuán róng,tán fǔ qiān nián yī rì xióng。
镜样洞庭那得浪,身为天柱不须峰。jìng yàng dòng tíng nà dé làng,shēn wèi tiān zhù bù xū fēng。
子房富贵云相似,中立安危国与同。zi fáng fù guì yún xiāng shì,zhōng lì ān wēi guó yǔ tóng。
帝恐我公招不出,那时虚左到今冬。dì kǒng wǒ gōng zhāo bù chū,nà shí xū zuǒ dào jīn dōng。

谢潭帅余处恭左相遣骑惠书送酒三首

杨万里

鹊语灯花两太谩,三朝五夜强相驩。què yǔ dēng huā liǎng tài mán,sān cháo wǔ yè qiáng xiāng huān。
打门军将还惊枕,破屋山人起著冠。dǎ mén jūn jiāng hái jīng zhěn,pò wū shān rén qǐ zhù guān。
知己书从天上落,焚香手把月中看。zhī jǐ shū cóng tiān shàng luò,fén xiāng shǒu bǎ yuè zhōng kàn。
少陵泛爱虚名句,羡杀寒儒眼不寒。shǎo líng fàn ài xū míng jù,xiàn shā hán rú yǎn bù hán。

谢潭帅余处恭左相遣骑惠书送酒三首

杨万里

相思命驾竟成休,投老寒盟岂自由。xiāng sī mìng jià jìng chéng xiū,tóu lǎo hán méng qǐ zì yóu。
雪后风涛难访戴,山间生死总依刘。xuě hòu fēng tāo nán fǎng dài,shān jiān shēng sǐ zǒng yī liú。
烦公赤手回青昊,容我清溪弄白鸥。fán gōng chì shǒu huí qīng hào,róng wǒ qīng xī nòng bái ōu。
稚子尚堪驱使在,门阑桃李未应秋。zhì zi shàng kān qū shǐ zài,mén lán táo lǐ wèi yīng qiū。

和曾无疑赠诗语及欧阳公事

杨万里

乌帽红尘愧子陵,绿蓑青笠晚寻盟。wū mào hóng chén kuì zi líng,lǜ suō qīng lì wǎn xún méng。
三千里外还家后,七十二回看月生。sān qiān lǐ wài hái jiā hòu,qī shí èr huí kàn yuè shēng。
与子两人长对酌,笑渠万古浪垂名。yǔ zi liǎng rén zhǎng duì zhuó,xiào qú wàn gǔ làng chuí míng。
醉翁若是真个醉,皂白何须镜样明。zuì wēng ruò shì zhēn gè zuì,zào bái hé xū jìng yàng míng。

同王见可刘子年循南溪度西桥登天柱冈望东山二首

杨万里

亲交久别忽相从,饭罢相将拄瘦筇。qīn jiāo jiǔ bié hū xiāng cóng,fàn bà xiāng jiāng zhǔ shòu qióng。
深涧小桥聊驻步,胡床羽扇对西风。shēn jiàn xiǎo qiáo liáo zhù bù,hú chuáng yǔ shàn duì xī fēng。
水声流入肝脾里,日影轻遮云气中。shuǐ shēng liú rù gān pí lǐ,rì yǐng qīng zhē yún qì zhōng。
玉润即看朝玉阙,山居独自卧山翁。yù rùn jí kàn cháo yù quē,shān jū dú zì wò shān wēng。

同王见可刘子年循南溪度西桥登天柱冈望东山二首

杨万里

偶因闲步散顽麻,倦唤胡床小歇些。ǒu yīn xián bù sàn wán má,juàn huàn hú chuáng xiǎo xiē xiē。
飞上山头人似鹤,回看溪畔路如蛇。fēi shàng shān tóu rén shì hè,huí kàn xī pàn lù rú shé。
云烟极目知何处,松竹为门是我家。yún yān jí mù zhī hé chù,sōng zhú wèi mén shì wǒ jiā。
下得山来饥更渴,也无麦饭也无茶。xià dé shān lái jī gèng kě,yě wú mài fàn yě wú chá。

题族弟道卿贫乐斋

杨万里

雪茹冰餐入骨香,帽欹驴瘦尽诗狂。xuě rú bīng cān rù gǔ xiāng,mào yī lǘ shòu jǐn shī kuáng。
人传幼妇皆称绝,鬼笑家兄不姓方。rén chuán yòu fù jiē chēng jué,guǐ xiào jiā xiōng bù xìng fāng。
细雨寒灯初梦短,断丝枯木一声长。xì yǔ hán dēng chū mèng duǎn,duàn sī kū mù yī shēng zhǎng。
上天已办河东赋,岂有长贫执戟郎。shàng tiān yǐ bàn hé dōng fù,qǐ yǒu zhǎng pín zhí jǐ láng。

和虞军使易简字知能所寄唐律二首

杨万里

四海九州虞雍公,擎天一柱雪山峰。sì hǎi jiǔ zhōu yú yōng gōng,qíng tiān yī zhù xuě shān fēng。
厥孙俊逸诗无敌,下笔纵横剑有锋。jué sūn jùn yì shī wú dí,xià bǐ zòng héng jiàn yǒu fēng。
旧日门生今白发,故人书札照苍松。jiù rì mén shēng jīn bái fā,gù rén shū zhá zhào cāng sōng。
掉头读得纱巾落,如对青云阮仲容。diào tóu dú dé shā jīn luò,rú duì qīng yún ruǎn zhòng róng。

和虞军使易简字知能所寄唐律二首

杨万里

柴桑卧病一茅庐,或棹孤舟或命车。chái sāng wò bìng yī máo lú,huò zhào gū zhōu huò mìng chē。
道丧今朝逢祖谢,诗工独步过应徐。dào sàng jīn cháo féng zǔ xiè,shī gōng dú bù guò yīng xú。
万山不隔相思字,数月之间两得书。wàn shān bù gé xiāng sī zì,shù yuè zhī jiān liǎng dé shū。
廊庙方将访乔木,碧梧翠竹看新除。láng miào fāng jiāng fǎng qiáo mù,bì wú cuì zhú kàn xīn chú。

除夕留子上伯玉子西小酌

杨万里

诸弟山行归意忙,老夫雪卧病身僵。zhū dì shān xíng guī yì máng,lǎo fū xuě wò bìng shēn jiāng。
维风及雨岁云暮,不醉无归夜未央。wéi fēng jí yǔ suì yún mù,bù zuì wú guī yè wèi yāng。
五盏更搀三盏么,四更偏觉五更长。wǔ zhǎn gèng chān sān zhǎn me,sì gèng piān jué wǔ gèng zhǎng。
也知柏酒明朝近,且为梅花尽此觞。yě zhī bǎi jiǔ míng cháo jìn,qiě wèi méi huā jǐn cǐ shāng。

圣恩增秩进职致仕感恩述怀

杨万里

雨露丝纶下玉宸,问天乞得个闲身。yǔ lù sī lún xià yù chén,wèn tiān qǐ dé gè xián shēn。
一生无恨长多感,三请归休恰四春。yī shēng wú hèn zhǎng duō gǎn,sān qǐng guī xiū qià sì chūn。
手板抽还大丞相,安车悬示后来人。shǒu bǎn chōu hái dà chéng xiāng,ān chē xuán shì hòu lái rén。
从今万八百场醉,忽自称冤五柳巾。cóng jīn wàn bā bǎi chǎng zuì,hū zì chēng yuān wǔ liǔ jīn。

春尽有感

杨万里

等春不到怨春迟,又是红稀绿满枝。děng chūn bù dào yuàn chūn chí,yòu shì hóng xī lǜ mǎn zhī。
雨后晚花犹好在,槛前残醉欲醒时。yǔ hòu wǎn huā yóu hǎo zài,kǎn qián cán zuì yù xǐng shí。
百年人事皆如许,千载诗声亦浪垂。bǎi nián rén shì jiē rú xǔ,qiān zài shī shēng yì làng chuí。
金印不争争钓石,更饶争得鬓边丝。jīn yìn bù zhēng zhēng diào shí,gèng ráo zhēng dé bìn biān sī。

书黄庐陵伯庸诗卷

杨万里

句法何曾问外人,单传山谷当家春。jù fǎ hé céng wèn wài rén,dān chuán shān gǔ dāng jiā chūn。
截来云锦花无样,倒写珠胎海亦贫。jié lái yún jǐn huā wú yàng,dào xiě zhū tāi hǎi yì pín。
汗竹香中翻墨汁,扶桑梢上挂头巾。hàn zhú xiāng zhōng fān mò zhī,fú sāng shāo shàng guà tóu jīn。
诗名官职看双美,向道儒冠不误身。shī míng guān zhí kàn shuāng měi,xiàng dào rú guān bù wù shēn。

赋益公平园牡丹白花青缘

杨万里

东皇封作万花王,更赐珍华出尚方。dōng huáng fēng zuò wàn huā wáng,gèng cì zhēn huá chū shàng fāng。
白玉杯将青玉缘,碧罗领衬素罗裳。bái yù bēi jiāng qīng yù yuán,bì luó lǐng chèn sù luó shang。
古来洛口元无种,今去天心别得香。gǔ lái luò kǒu yuán wú zhǒng,jīn qù tiān xīn bié dé xiāng。
涂改欧家记文著,此花未出说姚黄。tú gǎi ōu jiā jì wén zhù,cǐ huā wèi chū shuō yáo huáng。

和益公见谢红都胜芍药之句

杨万里

江西春好不关渠,只说平园绝世无。jiāng xī chūn hǎo bù guān qú,zhǐ shuō píng yuán jué shì wú。
牡丹百种移洛苑,海棠千树赛成都。mǔ dān bǎi zhǒng yí luò yuàn,hǎi táng qiān shù sài chéng dōu。
坐令浮花并浪蕊,谁敢涂铅更抹朱。zuò lìng fú huā bìng làng ruǐ,shuí gǎn tú qiān gèng mǒ zhū。
不应一朵翻阶艳,博得龙宫八十珠。bù yīng yī duǒ fān jiē yàn,bó dé lóng gōng bā shí zhū。