古诗词

赠旴江谢正之

杨万里

旴江天上银河冰,麻姑人间白玉京。xū jiāng tiān shàng yín hé bīng,má gū rén jiān bái yù jīng。
不生金珠不生玉,只生命代千人英。bù shēng jīn zhū bù shēng yù,zhǐ shēng mìng dài qiān rén yīng。
前有泰伯后子固,后无来者前无古。qián yǒu tài bó hòu zi gù,hòu wú lái zhě qián wú gǔ。
九州四海何同年,浓墨大字荐惠连。jiǔ zhōu sì hǎi hé tóng nián,nóng mò dà zì jiàn huì lián。
君家春草池塘句,只今又见君著语。jūn jiā chūn cǎo chí táng jù,zhǐ jīn yòu jiàn jūn zhù yǔ。
袖中绣出诗一编,清新不减春草篇。xiù zhōng xiù chū shī yī biān,qīng xīn bù jiǎn chūn cǎo piān。
愿君努力古人事,再光麻姑与旴水。yuàn jūn nǔ lì gǔ rén shì,zài guāng má gū yǔ xū shuǐ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

遥松烟未销,近竹露犹滴。yáo sōng yān wèi xiāo,jìn zhú lù yóu dī。
石峰矜孤锐,喜以江自隔。shí fēng jīn gū ruì,xǐ yǐ jiāng zì gé。
清潭涵曦紫,碧岫过云白。qīng tán hán xī zǐ,bì xiù guò yún bái。
回瞻宿处堤,路转不可觅。huí zhān sù chù dī,lù zhuǎn bù kě mì。

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

地迥人绝影,山僻虎留迹。dì jiǒng rén jué yǐng,shān pì hǔ liú jì。
下有无底潭,上有欲落石。xià yǒu wú dǐ tán,shàng yǒu yù luò shí。
是间一径横,夹以万松直。shì jiān yī jìng héng,jiā yǐ wàn sōng zhí。
树从何时有,陈公所手植。shù cóng hé shí yǒu,chén gōng suǒ shǒu zhí。
陈公今焉在,径松自寒碧。chén gōng jīn yān zài,jìng sōng zì hán bì。

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

昨宵望石峰,相去无一尺。zuó xiāo wàng shí fēng,xiāng qù wú yī chǐ。
今日行终朝,祇绕石峰侧。jīn rì xíng zhōng cháo,qí rào shí fēng cè。
石峰何曾远,江路自不直。shí fēng hé céng yuǎn,jiāng lù zì bù zhí。
仰瞻碧孱颜,清峻如立壁。yǎng zhān bì càn yán,qīng jùn rú lì bì。
反覆得细看,何必更登陟。fǎn fù dé xì kàn,hé bì gèng dēng zhì。

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

后顾江已远,前睨山若塞。hòu gù jiāng yǐ yuǎn,qián nì shān ruò sāi。
棹进岸自回,天水未有极。zhào jìn àn zì huí,tiān shuǐ wèi yǒu jí。
帘欣入绝巘,舟愕触潜石。lián xīn rù jué yǎn,zhōu è chù qián shí。
东暾澹未熹,北吹寒更寂。dōng tūn dàn wèi xī,běi chuī hán gèng jì。
岸草不知愁,向人弄晴碧。àn cǎo bù zhī chóu,xiàng rén nòng qíng bì。

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

澄潭涌暗晕,不风自成花。chéng tán yǒng àn yūn,bù fēng zì chéng huā。
回流如倦客,出门复还家。huí liú rú juàn kè,chū mén fù hái jiā。
江晴已数日,新涨没旧沙。jiāng qíng yǐ shù rì,xīn zhǎng méi jiù shā。
知是前溪雨,湿云尚横斜。zhī shì qián xī yǔ,shī yún shàng héng xié。

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

山转江亦转,江行山亦行。shān zhuǎn jiāng yì zhuǎn,jiāng xíng shān yì xíng。
风鬟照玉镜,素练萦青屏。fēng huán zhào yù jìng,sù liàn yíng qīng píng。
我本山水客,澹无轩冕情。wǒ běn shān shuǐ kè,dàn wú xuān miǎn qíng。
尘中悔一来,事外怀孤征。chén zhōng huǐ yī lái,shì wài huái gū zhēng。
忽乘沧浪舟,仰高俯深清。hū chéng cāng làng zhōu,yǎng gāo fǔ shēn qīng。
餐翠腹可饱,饮渌身顿轻。cān cuì fù kě bǎo,yǐn lù shēn dùn qīng。
鹧鸪不相识,还作故园声。zhè gū bù xiāng shí,hái zuò gù yuán shēng。

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

危峰莹无土,平地岌孤石。wēi fēng yíng wú tǔ,píng dì jí gū shí。
如何半岩间,亦有小树碧。rú hé bàn yán jiān,yì yǒu xiǎo shù bì。
走空根苦辛,倚险干寒瘠。zǒu kōng gēn kǔ xīn,yǐ xiǎn gàn hán jí。
芳兰间丛生,紫蕤濯幽色。fāng lán jiān cóng shēng,zǐ ruí zhuó yōu sè。
近香许世闻,远秀绝人摘。jìn xiāng xǔ shì wén,yuǎn xiù jué rén zhāi。
而我云外身,方兹喟行役。ér wǒ yún wài shēn,fāng zī kuì xíng yì。

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

城中安得山,无山安得诗。chéng zhōng ān dé shān,wú shān ān dé shī。
我入五羊城,遂与山水辞。wǒ rù wǔ yáng chéng,suì yǔ shān shuǐ cí。
有镜不敢览,尘面我自知。yǒu jìng bù gǎn lǎn,chén miàn wǒ zì zhī。
解维来归亭,山水奔相随。jiě wéi lái guī tíng,shān shuǐ bēn xiāng suí。
水光动我巾,山色染我衣。shuǐ guāng dòng wǒ jīn,shān sè rǎn wǒ yī。
舟行将一月,恨速不恨迟。zhōu xíng jiāng yī yuè,hèn sù bù hèn chí。
山云来未已,江月皎无滓。shān yún lái wèi yǐ,jiāng yuè jiǎo wú zǐ。
开怀放之入,出语颇似之。kāi huái fàng zhī rù,chū yǔ pǒ shì zhī。

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

我从灵洲来,惟见芳草渡。wǒ cóng líng zhōu lái,wéi jiàn fāng cǎo dù。
蒹葭随水远,旷野无立树。jiān jiā suí shuǐ yuǎn,kuàng yě wú lì shù。
挂席上真阳,好山忽无数。guà xí shàng zhēn yáng,hǎo shān hū wú shù。
好山如隐士,避世不自露。hǎo shān rú yǐn shì,bì shì bù zì lù。
不应官道傍,乃有见山处。bù yīng guān dào bàng,nǎi yǒu jiàn shān chù。
借识卫叔玠,未睹乐彦辅。jiè shí wèi shū jiè,wèi dǔ lè yàn fǔ。
石峰难再得,舟过更回顾。shí fēng nán zài dé,zhōu guò gèng huí gù。

明发陈公径过摩舍那滩石峰下十首

杨万里

南中山绝佳,所恨人烟稀。nán zhōng shān jué jiā,suǒ hèn rén yān xī。
略无好事人,结茅临深溪。lüè wú hǎo shì rén,jié máo lín shēn xī。
峰顶可月亭,岸石即钓矶。fēng dǐng kě yuè tíng,àn shí jí diào jī。
空令烟中猿,挂崖弄涟漪。kōng lìng yān zhōng yuán,guà yá nòng lián yī。
山多人自少,人远山益奇。shān duō rén zì shǎo,rén yuǎn shān yì qí。
我舟行不留,过眼山如驰。wǒ zhōu xíng bù liú,guò yǎn shān rú chí。
过眼意已足,久留亦何为。guò yǎn yì yǐ zú,jiǔ liú yì hé wèi。

明发白沙滩闻布谷有感

杨万里

提壶劝我饮,杜鹃劝我归。tí hú quàn wǒ yǐn,dù juān quàn wǒ guī。
不如布谷子,劝我勤耘耔。bù rú bù gǔ zi,quàn wǒ qín yún zǐ。
我少贫且贱,不但无置锥。wǒ shǎo pín qiě jiàn,bù dàn wú zhì zhuī。
笔耒垦纸田,黑水导墨池。bǐ lěi kěn zhǐ tián,hēi shuǐ dǎo mò chí。
借令字堪煮,识字亦几希。jiè lìng zì kān zhǔ,shí zì yì jǐ xī。
啼饥如不闻,饥惯自不啼。tí jī rú bù wén,jī guàn zì bù tí。
骏奔三十年,辛勤竟何为。jùn bēn sān shí nián,xīn qín jìng hé wèi。
发从道涂白,面为风雪黧。fā cóng dào tú bái,miàn wèi fēng xuě lí。
夜来白沙滩,老命轻如丝。yè lái bái shā tān,lǎo mìng qīng rú sī。
洪涛舞一叶,呼天叫神祇。hóng tāo wǔ yī yè,hū tiān jiào shén qí。
生全乃偶然,人力初何施。shēng quán nǎi ǒu rán,rén lì chū hé shī。
晓闻布谷声,如在故山时。xiǎo wén bù gǔ shēng,rú zài gù shān shí。
坐令万感集,初悟半世非。zuò lìng wàn gǎn jí,chū wù bàn shì fēi。
一险靡不悔,数悔庸何追。yī xiǎn mí bù huǐ,shù huǐ yōng hé zhuī。
有田不归耕,布谷真吾师。yǒu tián bù guī gēng,bù gǔ zhēn wú shī。

送彭元忠县丞北归

杨万里

君从循州来,却向饶州去。jūn cóng xún zhōu lái,què xiàng ráo zhōu qù。
拍天海浪拂日峰,琼尺裁成锦机句。pāi tiān hǎi làng fú rì fēng,qióng chǐ cái chéng jǐn jī jù。
学诗初学陈后山,霜皮脱尽山骨寒。xué shī chū xué chén hòu shān,shuāng pí tuō jǐn shān gǔ hán。
近来别具一只眼,要踏唐人最上关。jìn lái bié jù yī zhǐ yǎn,yào tà táng rén zuì shàng guān。
三春弱柳三秋月,半溪清冰半峰雪。sān chūn ruò liǔ sān qiū yuè,bàn xī qīng bīng bàn fēng xuě。
只今六月无此物,君能唤渠来入笔。zhǐ jīn liù yuè wú cǐ wù,jūn néng huàn qú lái rù bǐ。
恰则新莺百啭声,忽有寒蛩终夜鸣。qià zé xīn yīng bǎi zhuàn shēng,hū yǒu hán qióng zhōng yè míng。
潇湘故人江汉客,为君一夜头尽白。xiāo xiāng gù rén jiāng hàn kè,wèi jūn yī yè tóu jǐn bái。
我欠天公诗债多,霜髭撚尽未偿它。wǒ qiàn tiān gōng shī zhài duō,shuāng zī niǎn jǐn wèi cháng tā。
君怀玉盘金叵罗,合骑天驷超天河。jūn huái yù pán jīn pǒ luó,hé qí tiān sì chāo tiān hé。
如何也铸一大错,自古诗人多命薄。rú hé yě zhù yī dà cuò,zì gǔ shī rén duō mìng báo。
黄茅起烟如黄沙,瘴母照永曼陀花。huáng máo qǐ yān rú huáng shā,zhàng mǔ zhào yǒng màn tuó huā。
广东之游乐复乐,劝君不如早还家。guǎng dōng zhī yóu lè fù lè,quàn jūn bù rú zǎo hái jiā。

题望韶亭

杨万里

新隆寺后看韶石,三三两两略依稀。xīn lóng sì hòu kàn sháo shí,sān sān liǎng liǎng lüè yī xī。
金坑津头看韶石,十十五五不整齐。jīn kēng jīn tóu kàn sháo shí,shí shí wǔ wǔ bù zhěng qí。
一来望韶亭上看,九韶八音堆一案。yī lái wàng sháo tíng shàng kàn,jiǔ sháo bā yīn duī yī àn。
金钟大镛浮水涯,玉瑟瑶琴倚天半。jīn zhōng dà yōng fú shuǐ yá,yù sè yáo qín yǐ tiān bàn。
尧时文物也粗疏,礼乐犹带鸿荒馀。yáo shí wén wù yě cū shū,lǐ lè yóu dài hóng huāng yú。
茅茨殿上槌土鼓,苇籥声外无笙竽。máo cí diàn shàng chuí tǔ gǔ,wěi yuè shēng wài wú shēng yú。
黄能郎君走川岳,领取后夔搜礼乐。huáng néng láng jūn zǒu chuān yuè,lǐng qǔ hòu kuí sōu lǐ lè。
峄山桐树半夜鸣,泗水石头清昼跃。yì shān tóng shù bàn yè míng,sì shuǐ shí tóu qīng zhòu yuè。
山祇川后争献珍,姚家制作初一新。shān qí chuān hòu zhēng xiàn zhēn,yáo jiā zhì zuò chū yī xīn。
帝思南岳来时巡,宫琛庙宝皆骏奔。dì sī nán yuè lái shí xún,gōng chēn miào bǎo jiē jùn bēn。
曲江清澈碧琼软,海山孤尖翠屏展。qū jiāng qīng chè bì qióng ruǎn,hǎi shān gū jiān cuì píng zhǎn。
天颜有喜后夔知,一奏云韶供亚饭。tiān yán yǒu xǐ hòu kuí zhī,yī zòu yún sháo gōng yà fàn。
帝登九疑忘却归,不知斑尽湘笛枝。dì dēng jiǔ yí wàng què guī,bù zhī bān jǐn xiāng dí zhī。
后夔一胫跛莫随,坐委众乐江之湄。hòu kuí yī jìng bǒ mò suí,zuò wěi zhòng lè jiāng zhī méi。
仪凤舞兽扫无迹,独留一狻守其侧。yí fèng wǔ shòu sǎo wú jì,dú liú yī suān shǒu qí cè。
至今唤作狮子石,雨淋日炙烂不得。zhì jīn huàn zuò shī zi shí,yǔ lín rì zhì làn bù dé。
洞庭张乐已莓苔,犍为获磬亦尘埃。dòng tíng zhāng lè yǐ méi tái,jiān wèi huò qìng yì chén āi。
不如九韶故无恙,戛击尚可冬起雷。bù rú jiǔ sháo gù wú yàng,jiá jī shàng kě dōng qǐ léi。
何时九秋霜月里,来听湘妃瑟声美。hé shí jiǔ qiū shuāng yuè lǐ,lái tīng xiāng fēi sè shēng měi。
曲终道是不见人,江上数峰是谁子。qū zhōng dào shì bù jiàn rén,jiāng shàng shù fēng shì shuí zi。

寄题临武知县李子西公廨君子亭

杨万里

王家唤竹作此君,周家唤莲作君子。wáng jiā huàn zhú zuò cǐ jūn,zhōu jiā huàn lián zuò jūn zi。
泥中怀玉避俗尘,水上开花超大地。ní zhōng huái yù bì sú chén,shuǐ shàng kāi huā chāo dà dì。
红裳翠盖在眼中,欲往从之隔秋水。hóng shang cuì gài zài yǎn zhōng,yù wǎng cóng zhī gé qiū shuǐ。
牡丹贵人非吾徒,篱菊隐士堪邻居。mǔ dān guì rén fēi wú tú,lí jú yǐn shì kān lín jū。
李侯岸巾对芙蕖,不寄新诗来起予。lǐ hóu àn jīn duì fú qú,bù jì xīn shī lái qǐ yǔ。

谢木韫之舍人分送讲筵赐茶

杨万里

吴绫缝囊染菊水,蛮砂涂印题进字。wú líng fèng náng rǎn jú shuǐ,mán shā tú yìn tí jìn zì。
淳熙锡贡新水芽,天珍误落黄茅地。chún xī xī gòng xīn shuǐ yá,tiān zhēn wù luò huáng máo dì。
故人鸾渚紫微郎,金华讲彻花草香。gù rén luán zhǔ zǐ wēi láng,jīn huá jiǎng chè huā cǎo xiāng。
宣赐龙焙第一纲,殿上走趋明月珰。xuān cì lóng bèi dì yī gāng,diàn shàng zǒu qū míng yuè dāng。
御前啜罢三危露,满袖香烟怀璧去。yù qián chuài bà sān wēi lù,mǎn xiù xiāng yān huái bì qù。
归来拈出两蜿蜒,雷电晦冥惊破柱。guī lái niān chū liǎng wān yán,léi diàn huì míng jīng pò zhù。
北苑龙芽内样新,铜围银范铸琼尘。běi yuàn lóng yá nèi yàng xīn,tóng wéi yín fàn zhù qióng chén。
九天宝月霏五云,玉龙双舞黄金鳞。jiǔ tiān bǎo yuè fēi wǔ yún,yù lóng shuāng wǔ huáng jīn lín。
老夫平生爱煮茗,十年烧穿折脚鼎。lǎo fū píng shēng ài zhǔ míng,shí nián shāo chuān zhé jiǎo dǐng。
下山汲井得甘冷,上山摘芽得苦硬。xià shān jí jǐng dé gān lěng,shàng shān zhāi yá dé kǔ yìng。
何曾梦到龙游窠,何曾梦吃龙芽茶。hé céng mèng dào lóng yóu kē,hé céng mèng chī lóng yá chá。
故人分送玉川子,春风来自玉皇家。gù rén fēn sòng yù chuān zi,chūn fēng lái zì yù huáng jiā。
锻圭椎璧调冰水,烹龙庖凤搜肝髓。duàn guī chuí bì diào bīng shuǐ,pēng lóng páo fèng sōu gān suǐ。
石花紫笋可衙官,赤印白泥牛走尔。shí huā zǐ sǔn kě yá guān,chì yìn bái ní niú zǒu ěr。
故人气味茶样清,故人风骨茶样明。gù rén qì wèi chá yàng qīng,gù rén fēng gǔ chá yàng míng。
开缄不但似见面,叩之咳唾金石声。kāi jiān bù dàn shì jiàn miàn,kòu zhī ké tuò jīn shí shēng。
曲生劝人堕巾帻,睡魔遣我抛书册。qū shēng quàn rén duò jīn zé,shuì mó qiǎn wǒ pāo shū cè。
老夫七碗病未能,一啜犹堪坐秋夕。lǎo fū qī wǎn bìng wèi néng,yī chuài yóu kān zuò qiū xī。