古诗词

题湖北唐宪桂林义学

杨万里

梅花五岭八桂林,青罗带绕碧玉簪。méi huā wǔ lǐng bā guì lín,qīng luó dài rào bì yù zān。
祥刑使者两唐裔,亲领诸生到洙泗。xiáng xíng shǐ zhě liǎng táng yì,qīn lǐng zhū shēng dào zhū sì。
七星岩畔筑斋房,独秀峰尖作笔床。qī xīng yán pàn zhù zhāi fáng,dú xiù fēng jiān zuò bǐ chuáng。
买书堆上天中央,海表学子来奔忙。mǎi shū duī shàng tiān zhōng yāng,hǎi biǎo xué zi lái bēn máng。
中州淑气无间断,南斗文星方炳焕。zhōng zhōu shū qì wú jiān duàn,nán dòu wén xīng fāng bǐng huàn。
君不见日南姜相曲江张,万古清风裂云汉。jūn bù jiàn rì nán jiāng xiāng qū jiāng zhāng,wàn gǔ qīng fēng liè yún hàn。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

题清江胡民瞻忍堂

杨万里

俗物茫茫奈我何,儿女昵昵不用呵。sú wù máng máng nài wǒ hé,ér nǚ nì nì bù yòng hē。
先生笑问有酒么,醉来得句自长哦。xiān shēng xiào wèn yǒu jiǔ me,zuì lái dé jù zì zhǎng ó。
家风孝友春风软,床无黄金且青简。jiā fēng xiào yǒu chūn fēng ruǎn,chuáng wú huáng jīn qiě qīng jiǎn。
君不见多愁多恼张公艺,枉却御前百馀字。jūn bù jiàn duō chóu duō nǎo zhāng gōng yì,wǎng què yù qián bǎi yú zì。

都下和同舍客李元老承信赠诗之韵

杨万里

论交何必星霜久,白头得似倾盖友。lùn jiāo hé bì xīng shuāng jiǔ,bái tóu dé shì qīng gài yǒu。
长安市上李将军,挽弓旧不论石斗。zhǎng ān shì shàng lǐ jiāng jūn,wǎn gōng jiù bù lùn shí dòu。
只今有子似渠长,清夜读书雪边牖。zhǐ jīn yǒu zi shì qú zhǎng,qīng yè dú shū xuě biān yǒu。
云端烽烟半点无,怪来将军不好武。yún duān fēng yān bàn diǎn wú,guài lái jiāng jūn bù hǎo wǔ。
遗我骊珠三百颗,字字镌镵未曾苟。yí wǒ lí zhū sān bǎi kē,zì zì juān chán wèi céng gǒu。
得得且看钱塘潮,莫莫言攀渭城柳。dé dé qiě kàn qián táng cháo,mò mò yán pān wèi chéng liǔ。
朝家金印斗样大,情知不上书生肘。cháo jiā jīn yìn dòu yàng dà,qíng zhī bù shàng shū shēng zhǒu。
儒冠多误侬饱谙,毛锥焉用君知否。rú guān duō wù nóng bǎo ān,máo zhuī yān yòng jūn zhī fǒu。
便应早请终军缨,径须系取单于首。biàn yīng zǎo qǐng zhōng jūn yīng,jìng xū xì qǔ dān yú shǒu。
居延蒲类水如天,吹作春风一杯酒。jū yán pú lèi shuǐ rú tiān,chuī zuò chūn fēng yī bēi jiǔ。
归来冠剑上凌烟,剩作功名落人口。guī lái guān jiàn shàng líng yān,shèng zuò gōng míng luò rén kǒu。
如何收敛许光芒,也趁槐花黄里走。rú hé shōu liǎn xǔ guāng máng,yě chèn huái huā huáng lǐ zǒu。
献璞虽真不救胫,绝弦何如只停手。xiàn pú suī zhēn bù jiù jìng,jué xián hé rú zhǐ tíng shǒu。
人生匹似风中花,荣瘁升沉岂非偶。rén shēng pǐ shì fēng zhōng huā,róng cuì shēng chén qǐ fēi ǒu。
与君早赋归去来,名垂万古知何有。yǔ jūn zǎo fù guī qù lái,míng chuí wàn gǔ zhī hé yǒu。
不如耳热歌呜呜,醉帽欹倾衣不纽。bù rú ěr rè gē wū wū,zuì mào yī qīng yī bù niǔ。
诗流唱和秋虫鸣,僧房问答狮子吼。shī liú chàng hé qiū chóng míng,sēng fáng wèn dá shī zi hǒu。
尽令俗客不妨来,白眼相看勿分剖。jǐn lìng sú kè bù fáng lái,bái yǎn xiāng kàn wù fēn pōu。

三辰砚屏歌

杨万里

天小紫,日淡红,月光正与日相通。tiān xiǎo zǐ,rì dàn hóng,yuè guāng zhèng yǔ rì xiāng tōng。
一星雪白大于黍,走近月旁无半武。yī xīng xuě bái dà yú shǔ,zǒu jìn yuè páng wú bàn wǔ。
吾闻三辰不并明,如何日中见月星。wú wén sān chén bù bìng míng,rú hé rì zhōng jiàn yuè xīng。
霜后梨花定非瑞,春秋获麟不应贵。shuāng hòu lí huā dìng fēi ruì,chūn qiū huò lín bù yīng guì。
君不见八月十五夜向晨,东方亭亭升火轮,西有玉李伴金盆。jūn bù jiàn bā yuè shí wǔ yè xiàng chén,dōng fāng tíng tíng shēng huǒ lún,xī yǒu yù lǐ bàn jīn pén。
是时三辰正如许,君不着眼君莫论。shì shí sān chén zhèng rú xǔ,jūn bù zhe yǎn jūn mò lùn。
吾家大阮嗜文字,看书到晓那能睡。wú jiā dà ruǎn shì wén zì,kàn shū dào xiǎo nà néng shuì。
三辰并光射窗几,影落砚屏不容洗。sān chén bìng guāng shè chuāng jǐ,yǐng luò yàn píng bù róng xǐ。
就中月轮景特奇,桂树可数叶与枝。jiù zhōng yuè lún jǐng tè qí,guì shù kě shù yè yǔ zhī。
炯如秋水涵荇藻,天巧此岂人能为。jiǒng rú qiū shuǐ hán xìng zǎo,tiān qiǎo cǐ qǐ rén néng wèi。
怀璧未为罪,借书未为痴。huái bì wèi wèi zuì,jiè shū wèi wèi chī。
公当十袭古锦帕,如何传玩十手把,不防夜半有力者。gōng dāng shí xí gǔ jǐn pà,rú hé chuán wán shí shǒu bǎ,bù fáng yè bàn yǒu lì zhě。

胡英彦得欧阳公二帖盖训其子仲纯叔弼之语其一公自书之其一东坡书之英彦刻石以遗朋友吾叔父春卿得一本有诗谢英彦和焉万里用其韵以简英彦

杨万里

圣处眇安在,谈者一何易。shèng chù miǎo ān zài,tán zhě yī hé yì。
注瓦矜细巧,岑鼎丧良贵。zhù wǎ jīn xì qiǎo,cén dǐng sàng liáng guì。
群儿有新舌,六学无故意。qún ér yǒu xīn shé,liù xué wú gù yì。
向来孟韩息,不有欧苏继。xiàng lái mèng hán xī,bù yǒu ōu sū jì。
庸知后死者,未渠乡愿弃。yōng zhī hòu sǐ zhě,wèi qú xiāng yuàn qì。
同时鸱鸦噪,并起爪觜利。tóng shí chī yā zào,bìng qǐ zhǎo zī lì。
两公察膏肓,与世作姜桂。liǎng gōng chá gāo huāng,yǔ shì zuò jiāng guì。
挟山初作难,破竹忽乘势。xié shān chū zuò nán,pò zhú hū chéng shì。
双明日配月,再立仁与义。shuāng míng rì pèi yuè,zài lì rén yǔ yì。
我有香一瓣,恨不生并世。wǒ yǒu xiāng yī bàn,hèn bù shēng bìng shì。
厥今圣域里,澹叟真守器。jué jīn shèng yù lǐ,dàn sǒu zhēn shǒu qì。
怪来兰玉秀,渠以清白遗。guài lái lán yù xiù,qú yǐ qīng bái yí。
当家有学林,满腹惟典记。dāng jiā yǒu xué lín,mǎn fù wéi diǎn jì。
人间市井言,眼底寇雠视。rén jiān shì jǐng yán,yǎn dǐ kòu chóu shì。
独于两公帖,费此半生喜。dú yú liǎng gōng tiē,fèi cǐ bàn shēng xǐ。
麝煤叩山骨,卧听丁丁美。shè méi kòu shān gǔ,wò tīng dīng dīng měi。
令我竹林老,亦复拜嘉惠。lìng wǒ zhú lín lǎo,yì fù bài jiā huì。
敢云赓绝唱,颇欲与兹事。gǎn yún gēng jué chàng,pǒ yù yǔ zī shì。
朝来窗几爽,尽室问何瑞。cháo lái chuāng jǐ shuǎng,jǐn shì wèn hé ruì。
宝帖更新诗,小子汝其志。bǎo tiē gèng xīn shī,xiǎo zi rǔ qí zhì。

寄题张钦夫春风楼

杨万里

乐斋先生子张子,独立春风望洙泗。lè zhāi xiān shēng zi zhāng zi,dú lì chūn fēng wàng zhū sì。
四海无人万古空,咏歌一声满天地。sì hǎi wú rén wàn gǔ kōng,yǒng gē yī shēng mǎn tiān dì。
不应东阁胜东山,浮云于渠了不关。bù yīng dōng gé shèng dōng shān,fú yún yú qú le bù guān。
只馀平生医国手,未忍旁观缩袖间。zhǐ yú píng shēng yī guó shǒu,wèi rěn páng guān suō xiù jiān。
楼中古书积至斗,楼外春江绿如酒。lóu zhōng gǔ shū jī zhì dòu,lóu wài chūn jiāng lǜ rú jiǔ。
权门得似圣门寒,万波横流独回首。quán mén dé shì shèng mén hán,wàn bō héng liú dú huí shǒu。
向来沂上瑟声希,由求相顾只心知。xiàng lái yí shàng sè shēng xī,yóu qiú xiāng gù zhǐ xīn zhī。
至今留取一转语,不知何咏亦何归。zhì jīn liú qǔ yī zhuǎn yǔ,bù zhī hé yǒng yì hé guī。

四印室长句效刘信夫作呈信夫

杨万里

广文眼力自超然,作室题诗字字研。guǎng wén yǎn lì zì chāo rán,zuò shì tí shī zì zì yán。
愤世嫉邪聊尔耳,未必崔君真鹤言。fèn shì jí xié liáo ěr ěr,wèi bì cuī jūn zhēn hè yán。
涪州别驾亦浪语,渠家四印何曾铸。fú zhōu bié jià yì làng yǔ,qú jiā sì yìn hé céng zhù。
漫向世人言养生,涪州却回宜州去。màn xiàng shì rén yán yǎng shēng,fú zhōu què huí yí zhōu qù。
广文平生不解愁,只将诗句敌清秋。guǎng wén píng shēng bù jiě chóu,zhǐ jiāng shī jù dí qīng qiū。
白浪如山风打头,江南江北一虚舟。bái làng rú shān fēng dǎ tóu,jiāng nán jiāng běi yī xū zhōu。
坐上无毡惟有客,青灯枉草强边策。zuò shàng wú zhān wéi yǒu kè,qīng dēng wǎng cǎo qiáng biān cè。
万言万当不如默,误人又指庭前柏。wàn yán wàn dāng bù rú mò,wù rén yòu zhǐ tíng qián bǎi。

和九叔知县昨游长句

杨万里

诗穷不但两鬓霜,白发缘愁千丈长。shī qióng bù dàn liǎng bìn shuāng,bái fā yuán chóu qiān zhàng zhǎng。
一年强半走道路,归来又见橘柚黄。yī nián qiáng bàn zǒu dào lù,guī lái yòu jiàn jú yòu huáng。
不如南邻更此里,醉折梅花照溪水。bù rú nán lín gèng cǐ lǐ,zuì zhé méi huā zhào xī shuǐ。
扶藜时蹑大阮踪,觅句深参少陵髓。fú lí shí niè dà ruǎn zōng,mì jù shēn cān shǎo líng suǐ。
昨游过眼不可留,今朝欲再亦何由。zuó yóu guò yǎn bù kě liú,jīn cháo yù zài yì hé yóu。
新诗已落万人口,不应更着锦囊收。xīn shī yǐ luò wàn rén kǒu,bù yīng gèng zhe jǐn náng shōu。

寄题邹公桥

杨万里

吾侪一事办不曾,邹公一桥了此生。wú chái yī shì bàn bù céng,zōu gōng yī qiáo le cǐ shēng。
省斋先生三大字,此桥便有千载意。shěng zhāi xiān shēng sān dà zì,cǐ qiáo biàn yǒu qiān zài yì。
今年天亦与护持,桃花春水不多肥。jīn nián tiān yì yǔ hù chí,táo huā chūn shuǐ bù duō féi。
济川题柱吾无梦,梦借新桥作钓矶。jì chuān tí zhù wú wú mèng,mèng jiè xīn qiáo zuò diào jī。

题萧端虚和乐堂

杨万里

玉笥风回峡山雨,两公对床方软语。yù sì fēng huí xiá shān yǔ,liǎng gōng duì chuáng fāng ruǎn yǔ。
少公一生吟样臞,长公半醉少公扶。shǎo gōng yī shēng yín yàng qú,zhǎng gōng bàn zuì shǎo gōng fú。
白头兄弟不多有,面如橘红不关酒。bái tóu xiōng dì bù duō yǒu,miàn rú jú hóng bù guān jiǔ。
紫荆花开连理枝,孝友未要时人知。zǐ jīng huā kāi lián lǐ zhī,xiào yǒu wèi yào shí rén zhī。

戊子正月六日雷雨感叹示寿仁子

杨万里

今晨忽雷雨,天地又发春。jīn chén hū léi yǔ,tiān dì yòu fā chūn。
草木閟红绿,生意察已欣。cǎo mù bì hóng lǜ,shēng yì chá yǐ xīn。
蛰虫且徐动,馀寒未全仁。zhé chóng qiě xú dòng,yú hán wèi quán rén。
先生起裹头,三叹一再颦。xiān shēng qǐ guǒ tóu,sān tàn yī zài pín。
春风吹万物,不吹先生贫。chūn fēng chuī wàn wù,bù chuī xiān shēng pín。
靖怨一束书,只博两裤尘。jìng yuàn yī shù shū,zhǐ bó liǎng kù chén。
自倚文字工,竟取造物嗔。zì yǐ wén zì gōng,jìng qǔ zào wù chēn。
小儿在傍笑,笑我浪苦辛。xiǎo ér zài bàng xiào,xiào wǒ làng kǔ xīn。
去年作客子,椒柏羡主人。qù nián zuò kè zi,jiāo bǎi xiàn zhǔ rén。
在家不差胜,更用愁此身。zài jiā bù chà shèng,gèng yòng chóu cǐ shēn。
先生亦一莞,我不如儿真。xiān shēng yì yī guǎn,wǒ bù rú ér zhēn。
为我满眼酤,不问醨与醇。wèi wǒ mǎn yǎn gū,bù wèn lí yǔ chún。
杖头日百钱,无钱借诸邻。zhàng tóu rì bǎi qián,wú qián jiè zhū lín。
不然衣可典,及此花柳新。bù rán yī kě diǎn,jí cǐ huā liǔ xīn。

人日诘朝从昌英叔出谒

杨万里

四序各自佳,要不如春时。sì xù gè zì jiā,yào bù rú chūn shí。
何必花与柳,始爱春物熙。hé bì huā yǔ liǔ,shǐ ài chūn wù xī。
今晨驾言出,从公南山西。jīn chén jià yán chū,cóng gōng nán shān xī。
泥软屦自惬,风嫩面不知。ní ruǎn jù zì qiè,fēng nèn miàn bù zhī。
寒草动暖芽,晴山馀雨姿。hán cǎo dòng nuǎn yá,qíng shān yú yǔ zī。
水日亦相媚,蹙纹生碎晖。shuǐ rì yì xiāng mèi,cù wén shēng suì huī。
鸟声岂为我,我听偶自怡。niǎo shēng qǐ wèi wǒ,wǒ tīng ǒu zì yí。
出门初惮烦,载涂乃忘归。chū mén chū dàn fán,zài tú nǎi wàng guī。
但令我意适,岂校出处为。dàn lìng wǒ yì shì,qǐ xiào chū chù wèi。
路人见我揖,属我有所思。lù rén jiàn wǒ yī,shǔ wǒ yǒu suǒ sī。
我不见其面,信口聊应之。wǒ bù jiàn qí miàn,xìn kǒu liáo yīng zhī。
徐悟恐忤物,欲谢已莫追。xú wù kǒng wǔ wù,yù xiè yǐ mò zhuī。
我率或似傲,彼愠独得辞。wǒ lǜ huò shì ào,bǐ yùn dú dé cí。

暮宿半涂

杨万里

朝日在我东,夕日在我西。cháo rì zài wǒ dōng,xī rì zài wǒ xī。
我行日亦行,日归我未归。wǒ xíng rì yì xíng,rì guī wǒ wèi guī。
势须就人宿,远近或难期。shì xū jiù rén sù,yuǎn jìn huò nán qī。
平生太疏放,似黠亦似痴。píng shēng tài shū fàng,shì xiá yì shì chī。
如何今日行,不以衾枕随。rú hé jīn rì xíng,bù yǐ qīn zhěn suí。
幸逢春小暄,倒睡莫解衣。xìng féng chūn xiǎo xuān,dào shuì mò jiě yī。
借令今夕寒,我醉亦不知。jiè lìng jīn xī hán,wǒ zuì yì bù zhī。

次日醉归

杨万里

日晚颇欲归,主人苦见留。rì wǎn pǒ yù guī,zhǔ rén kǔ jiàn liú。
我非不能饮,老病怯觥筹。wǒ fēi bù néng yǐn,lǎo bìng qiè gōng chóu。
人意不可违,欲去且复休。rén yì bù kě wéi,yù qù qiě fù xiū。
我醉彼自止,醉亦何足愁。wǒ zuì bǐ zì zhǐ,zuì yì hé zú chóu。
归路意昏昏,落日在岭陬。guī lù yì hūn hūn,luò rì zài lǐng zōu。
竹里有人家,欲憩聊一投。zhú lǐ yǒu rén jiā,yù qì liáo yī tóu。
有叟喜我至,呼我为君侯。yǒu sǒu xǐ wǒ zhì,hū wǒ wèi jūn hóu。
告以我非是,俯笑仍掉头。gào yǐ wǒ fēi shì,fǔ xiào réng diào tóu。
机心久已尽,犹有不下鸥。jī xīn jiǔ yǐ jǐn,yóu yǒu bù xià ōu。
田父亦外我,我老谁与游。tián fù yì wài wǒ,wǒ lǎo shuí yǔ yóu。

上元夜里俗粉米为茧丝书吉语置其中以占一岁之福祸谓之茧卜因戏作长句

杨万里

去年上元客三衢,冲雨看灯强作娱。qù nián shàng yuán kè sān qú,chōng yǔ kàn dēng qiáng zuò yú。
今年上元家里住,村落无灯惟有雨。jīn nián shàng yuán jiā lǐ zhù,cūn luò wú dēng wéi yǒu yǔ。
隔溪丛祠稍箫鼓,不知还有游人否。gé xī cóng cí shāo xiāo gǔ,bù zhī hái yǒu yóu rén fǒu。
儿女炊玉作茧丝,中藏吉语默有祈。ér nǚ chuī yù zuò jiǎn sī,zhōng cáng jí yǔ mò yǒu qí。
小儿祝身取官早,小女只求蚕事好。xiǎo ér zhù shēn qǔ guān zǎo,xiǎo nǚ zhǐ qiú cán shì hǎo。
先生平生笑儿痴,逢场亦复作儿嬉。xiān shēng píng shēng xiào ér chī,féng chǎng yì fù zuò ér xī。
不愿著脚金华殿,不愿增巢上林苑。bù yuàn zhù jiǎo jīn huá diàn,bù yuàn zēng cháo shàng lín yuàn。
只哦少陵七字诗,但得长年饱吃饭。zhǐ ó shǎo líng qī zì shī,dàn dé zhǎng nián bǎo chī fàn。
心知茧卜未必然,醉中得卜喜欲癫。xīn zhī jiǎn bo wèi bì rán,zuì zhōng dé bo xǐ yù diān。

送萧仲和往长沙见张钦夫

杨万里

萧家伯氏难为兄,萧家仲氏难为弟。xiāo jiā bó shì nán wèi xiōng,xiāo jiā zhòng shì nán wèi dì。
御史子孙今有谁,眼中乃见此二士。yù shǐ zi sūn jīn yǒu shuí,yǎn zhōng nǎi jiàn cǐ èr shì。
阿兄采兰寿梅堂,阿弟束书参蜀张。ā xiōng cǎi lán shòu méi táng,ā dì shù shū cān shǔ zhāng。
圣门九钥天为守,玉匙密付蜀张手。shèng mén jiǔ yào tiān wèi shǒu,yù shi mì fù shǔ zhāng shǒu。
子到长沙渠问侬,为言真成一老翁。zi dào zhǎng shā qú wèn nóng,wèi yán zhēn chéng yī lǎo wēng。
功名妄念雪销了,只爱吟诗恼鱼鸟。gōng míng wàng niàn xuě xiāo le,zhǐ ài yín shī nǎo yú niǎo。
子归好在中秋前,看子新年胜故年。zi guī hǎo zài zhōng qiū qián,kàn zi xīn nián shèng gù nián。