古诗词

秋日早起

杨万里

鸡鸣钟未鸣,不知乡晨否。jī míng zhōng wèi míng,bù zhī xiāng chén fǒu。
起来恐惊众,未敢启户牖。qǐ lái kǒng jīng zhòng,wèi gǎn qǐ hù yǒu。
残灯吐芒角,上下两银帚。cán dēng tǔ máng jiǎo,shàng xià liǎng yín zhǒu。
定眼试谛观,散作飞电走。dìng yǎn shì dì guān,sàn zuò fēi diàn zǒu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

拟花蕊亚枝红诗

杨万里

花密非无蕊,缤纷乱眼中。huā mì fēi wú ruǐ,bīn fēn luàn yǎn zhōng。
千枝相亚闹,一色总成红。qiān zhī xiāng yà nào,yī sè zǒng chéng hóng。
赴晓桃如积,争晴杏欲烘。fù xiǎo táo rú jī,zhēng qíng xìng yù hōng。
金须迷不见,玉颊醉来同。jīn xū mí bù jiàn,yù jiá zuì lái tóng。
顿觉江山丽,都将锦绣笼。dùn jué jiāng shān lì,dōu jiāng jǐn xiù lóng。
春光谁画得,分付少陵翁。chūn guāng shuí huà dé,fēn fù shǎo líng wēng。

拟上舍寒江动碧虚诗

杨万里

江远澄无底,秋深分外寒。jiāng yuǎn chéng wú dǐ,qiū shēn fēn wài hán。
太虚元碧净,倒影动清湍。tài xū yuán bì jìng,dào yǐng dòng qīng tuān。
浪雪翻空碎,天蓝落镜看。làng xuě fān kōng suì,tiān lán luò jìng kàn。
光摇芦叶冷,声战蓼花乾。guāng yáo lú yè lěng,shēng zhàn liǎo huā qián。
画手雕心苦,诗脾觅句难。huà shǒu diāo xīn kǔ,shī pí mì jù nán。
人间那有许,我欲把渔竿。rén jiān nà yǒu xǔ,wǒ yù bǎ yú gān。

拟玉水记方流诗

杨万里

观水那无术,曾于往记求。guān shuǐ nà wú shù,céng yú wǎng jì qiú。
是间还韫玉,其外必方流。shì jiān hái yùn yù,qí wài bì fāng liú。
缜栗渊潜久,英华气上浮。zhěn lì yuān qián jiǔ,yīng huá qì shàng fú。
清波皆中矩,宝祲直横秋。qīng bō jiē zhōng jǔ,bǎo jìn zhí héng qiū。
金海芒相贯,璿源折以幽。jīn hǎi máng xiāng guàn,xuán yuán zhé yǐ yōu。
端如君子德,不病暗中投。duān rú jūn zi dé,bù bìng àn zhōng tóu。

拟归院柳边迷诗

杨万里

玉殿朝初退,金门马不嘶。yù diàn cháo chū tuì,jīn mén mǎ bù sī。
院深归有处,柳暗迹都迷。yuàn shēn guī yǒu chù,liǔ àn jì dōu mí。
紫陌春无际,青丝舞正齐。zǐ mò chūn wú jì,qīng sī wǔ zhèng qí。
风烟忘近远,楼阁问高低。fēng yān wàng jìn yuǎn,lóu gé wèn gāo dī。
残雪莺声外,斜阳凤掖西。cán xuě yīng shēng wài,xié yáng fèng yē xī。
少陵花底路,物物献诗题。shǎo líng huā dǐ lù,wù wù xiàn shī tí。

拟汲古得修绠诗

杨万里

学子研终古,难将短浅求。xué zi yán zhōng gǔ,nán jiāng duǎn qiǎn qiú。
汲深欣得得,操绠要修修。jí shēn xīn dé dé,cāo gěng yào xiū xiū。
远酌源千载,长缫思万周。yuǎn zhuó yuán qiān zài,zhǎng sāo sī wàn zhōu。
初如泉眼隔,忽若井花浮。chū rú quán yǎn gé,hū ruò jǐng huā fú。
意到言前达,词于笔下流。yì dào yán qián dá,cí yú bǐ xià liú。
昌黎感秋句,圣处极冥搜。chāng lí gǎn qiū jù,shèng chù jí míng sōu。

拟吉州解试秋风楚竹冷诗

杨万里

客子征行日,偏逢楚水秋。kè zi zhēng xíng rì,piān féng chǔ shuǐ qiū。
一风来瑟瑟,万竹冷修修。yī fēng lái sè sè,wàn zhú lěng xiū xiū。
吹作清霜骨,声酣古渡头。chuī zuò qīng shuāng gǔ,shēng hān gǔ dù tóu。
斑林寒欲裂,碧节爽还幽。bān lín hán yù liè,bì jié shuǎng hái yōu。
不复披襟快,长怀落帽愁。bù fù pī jīn kuài,zhǎng huái luò mào chóu。
少陵诗思苦,送别更冥搜。shǎo líng shī sī kǔ,sòng bié gèng míng sōu。

鹅儿黄似酒

杨万里

野水浮天碧,鹅儿弄日黄。yě shuǐ fú tiān bì,é ér nòng rì huáng。
傍人殊秀色,似酒更风光。bàng rén shū xiù sè,shì jiǔ gèng fēng guāng。
破壳双翎嫩,眠沙百草香。pò ké shuāng líng nèn,mián shā bǎi cǎo xiāng。
却将金郁鬯,试比菊衣裳。què jiāng jīn yù chàng,shì bǐ jú yī shang。
未博山阴墨,先娱锦里觞。wèi bó shān yīn mò,xiān yú jǐn lǐ shāng。
沧波兼凤沼,莫遣后鹙鸧。cāng bō jiān fèng zhǎo,mò qiǎn hòu qiū cāng。

晚立普明寺门时已过立春去除夕三日尔将归有叹

杨万里

萧萧淅淅荻花风,惨惨澹澹云物容。xiāo xiāo xī xī dí huā fēng,cǎn cǎn dàn dàn yún wù róng。
欲雪不雪关得侬,得归未归一莞中。yù xuě bù xuě guān dé nóng,dé guī wèi guī yī guǎn zhōng。
年华纵留春已换,半生作客今何恨。nián huá zòng liú chūn yǐ huàn,bàn shēng zuò kè jīn hé hèn。
夜来飞霰打僧窗,便恐雪真数尺强。yè lái fēi xiàn dǎ sēng chuāng,biàn kǒng xuě zhēn shù chǐ qiáng。
催科不拙亦安出,吾民沥髓不濡骨。cuī kē bù zhuō yì ān chū,wú mín lì suǐ bù rú gǔ。
边头犀渠未晏眠,天不雨粟地流钱。biān tóu xī qú wèi yàn mián,tiān bù yǔ sù dì liú qián。

除夕前一日归舟夜泊曲涡市宿治平寺

杨万里

江宽风紧折绵寒,滩多岸少上水船。jiāng kuān fēng jǐn zhé mián hán,tān duō àn shǎo shàng shuǐ chuán。
市何曾远船不近,意已先到灯明边。shì hé céng yuǎn chuán bù jìn,yì yǐ xiān dào dēng míng biān。
夜投古寺冲泥入,湿薪烧作虫声泣。yè tóu gǔ sì chōng ní rù,shī xīn shāo zuò chóng shēng qì。
冷窗冻笔更成眠,也胜疏篷仰见天。lěng chuāng dòng bǐ gèng chéng mián,yě shèng shū péng yǎng jiàn tiān。
市人歌呼作时节,诗人两膝高于颊。shì rén gē hū zuò shí jié,shī rén liǎng xī gāo yú jiá。
还家儿女问何如,明日此怀犹忍说。hái jiā ér nǚ wèn hé rú,míng rì cǐ huái yóu rěn shuō。

癸未上元后永州夜饮赵敦礼竹亭闻蛙醉吟

杨万里

茅亭夜集俯万竹,初月未光让高烛。máo tíng yè jí fǔ wàn zhú,chū yuè wèi guāng ràng gāo zhú。
主人酒令来无穷,恍然堕我醉乡中。zhǔ rén jiǔ lìng lái wú qióng,huǎng rán duò wǒ zuì xiāng zhōng。
草间蛙声忽三两,似笑吾人悭酒量。cǎo jiān wā shēng hū sān liǎng,shì xiào wú rén qiān jiǔ liàng。
只作蛙听故自佳,何须更作鼓吹想。zhǐ zuò wā tīng gù zì jiā,hé xū gèng zuò gǔ chuī xiǎng。
尚忆同登万石亭,倚栏垂手望寒青。shàng yì tóng dēng wàn shí tíng,yǐ lán chuí shǒu wàng hán qīng。
只今真到寒青里,吾人不饮竹不喜。zhǐ jīn zhēn dào hán qīng lǐ,wú rén bù yǐn zhú bù xǐ。

迓新守值雨

杨万里

春雨不大又不晴,只与行人禁送迎。chūn yǔ bù dà yòu bù qíng,zhǐ yǔ xíng rén jìn sòng yíng。
小溪绿涨竟何曾,官路黄泥滑不胜。xiǎo xī lǜ zhǎng jìng hé céng,guān lù huáng ní huá bù shèng。
今年送迎乃尔苦,去年送迎正如许。jīn nián sòng yíng nǎi ěr kǔ,qù nián sòng yíng zhèng rú xǔ。
风严火灭未五更,暗行十里鸡三鸣。fēng yán huǒ miè wèi wǔ gèng,àn xíng shí lǐ jī sān míng。
行路最难仍最恶,平生历尽今更觉。xíng lù zuì nán réng zuì è,píng shēng lì jǐn jīn gèng jué。
前人失脚后人笑,后人失脚那可料。qián rén shī jiǎo hòu rén xiào,hòu rén shī jiǎo nà kě liào。

负丞零陵更尽而代者未至家君携老幼先归追送出城正值泥雨万感骤集

杨万里

吾父先归吾未可,吾母已行犹顾我。wú fù xiān guī wú wèi kě,wú mǔ yǐ xíng yóu gù wǒ。
儿女喜归未解悲,我愁安得似儿痴。ér nǚ xǐ guī wèi jiě bēi,wǒ chóu ān dé shì ér chī。
墙头人看不须羡,居者那知行者叹。qiáng tóu rén kàn bù xū xiàn,jū zhě nà zhī xíng zhě tàn。
昨日幸晴今又雨,天公管得行人苦。zuó rì xìng qíng jīn yòu yǔ,tiān gōng guǎn dé xíng rén kǔ。
吾母病肺生怯寒,晚风鸣屋正无端。wú mǔ bìng fèi shēng qiè hán,wǎn fēng míng wū zhèng wú duān。
人家养子要作官,吾亲此行谁使然。rén jiā yǎng zi yào zuò guān,wú qīn cǐ xíng shuí shǐ rán。

送别吕令圣与

杨万里

一门三相千子孙,后有公家前诸袁。yī mén sān xiāng qiān zi sūn,hòu yǒu gōng jiā qián zhū yuán。
有治国谱无县谱,种爱在堂铭在门。yǒu zhì guó pǔ wú xiàn pǔ,zhǒng ài zài táng míng zài mén。
谁能不徼鬻爵恩,民乃不识田亩钱。shuí néng bù jiǎo yù jué ēn,mín nǎi bù shí tián mǔ qián。
姓名堕在诸公口,去去云霄稳著鞭。xìng míng duò zài zhū gōng kǒu,qù qù yún xiāo wěn zhù biān。
三年为寮无间然,公行何得搀吾先。sān nián wèi liáo wú jiān rán,gōng xíng hé dé chān wú xiān。
取别当愁今更喜,定知同醉西湖莲。qǔ bié dāng chóu jīn gèng xǐ,dìng zhī tóng zuì xī hú lián。

题唐德明秀才玉立斋

杨万里

坡云无竹令人俗,我云俗人正累竹。pō yún wú zhú lìng rén sú,wǒ yún sú rén zhèng lèi zhú。
玉立斋前一万竿,能与主人相对寒。yù lì zhāi qián yī wàn gān,néng yǔ zhǔ rén xiāng duì hán。
看竹哦诗笔生力,山童怪予遽忘食。kàn zhú ó shī bǐ shēng lì,shān tóng guài yǔ jù wàng shí。
不但不可一日无,斯须无此看何如。bù dàn bù kě yī rì wú,sī xū wú cǐ kàn hé rú。
诗成欲写且复歇,恐竹嫌诗未清绝。shī chéng yù xiě qiě fù xiē,kǒng zhú xián shī wèi qīng jué。
丁宁一竿不可除,竹亦何曾减风月。dīng níng yī gān bù kě chú,zhú yì hé céng jiǎn fēng yuè。

谢唐德明惠笋

杨万里

高人爱笋如爱玉,忍口不餐要添竹。gāo rén ài sǔn rú ài yù,rěn kǒu bù cān yào tiān zhú。
云何又遣十辈来,昏花两眼为渠开。yún hé yòu qiǎn shí bèi lái,hūn huā liǎng yǎn wèi qú kāi。
贩夫束缚向市卖,外强中乾美安在。fàn fū shù fù xiàng shì mài,wài qiáng zhōng qián měi ān zài。
锦纹犹带落花泥,不论烧煮两皆奇。jǐn wén yóu dài luò huā ní,bù lùn shāo zhǔ liǎng jiē qí。
猪肝累人真可怍,以笋累公端不恶。zhū gān lèi rén zhēn kě zuò,yǐ sǔn lèi gōng duān bù è。