古诗词

秋日早起

杨万里

鸡鸣钟未鸣,不知乡晨否。jī míng zhōng wèi míng,bù zhī xiāng chén fǒu。
起来恐惊众,未敢启户牖。qǐ lái kǒng jīng zhòng,wèi gǎn qǐ hù yǒu。
残灯吐芒角,上下两银帚。cán dēng tǔ máng jiǎo,shàng xià liǎng yín zhǒu。
定眼试谛观,散作飞电走。dìng yǎn shì dì guān,sàn zuò fēi diàn zǒu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

四月十三日度鄱阳湖

杨万里

泊舟番君湖,风雨至夜半。pō zhōu fān jūn hú,fēng yǔ zhì yè bàn。
求济敢自必,苟安固所愿。qiú jì gǎn zì bì,gǒu ān gù suǒ yuàn。
孤愁知无益,暂忍复永叹。gū chóu zhī wú yì,zàn rěn fù yǒng tàn。
夜久忽自睡,倦极不知旦。yè jiǔ hū zì shuì,juàn jí bù zhī dàn。
舟人呼我起,顺风不容缓。zhōu rén hū wǒ qǐ,shùn fēng bù róng huǎn。
半篙已湖心,一叶恰镜面。bàn gāo yǐ hú xīn,yī yè qià jìng miàn。
仰见云衣开,侧视帆腹满。yǎng jiàn yún yī kāi,cè shì fān fù mǎn。
天如琉璃钟,下覆水晶碗。tiān rú liú lí zhōng,xià fù shuǐ jīng wǎn。
波光金汁泻,日影银柱贯。bō guāng jīn zhī xiè,rì yǐng yín zhù guàn。
康山杯中蛭,庐阜帆前幔。kāng shān bēi zhōng zhì,lú fù fān qián màn。
豁然地无蒂,渺若海不岸。huō rán dì wú dì,miǎo ruò hǎi bù àn。
是身若虚空,御气游汗漫。shì shēn ruò xū kōng,yù qì yóu hàn màn。
初忧触危涛,不意拾奇观。chū yōu chù wēi tāo,bù yì shí qí guān。
近岁六暄凉,此水三往返。jìn suì liù xuān liáng,cǐ shuǐ sān wǎng fǎn。
未涉每不宁,既济辄复玩。wèi shè měi bù níng,jì jì zhé fù wán。
游倦当自归,非为猿鹤怨。yóu juàn dāng zì guī,fēi wèi yuán hè yuàn。

豫章光华馆苦雨

杨万里

阻水水不退,苦雨雨不收。zǔ shuǐ shuǐ bù tuì,kǔ yǔ yǔ bù shōu。
天不遣人行,我岂愿此留。tiān bù qiǎn rén xíng,wǒ qǐ yuàn cǐ liú。
客间亦何娱,胜践或销忧。kè jiān yì hé yú,shèng jiàn huò xiāo yōu。
西山天下奇,东湖尘外幽。xī shān tiān xià qí,dōng hú chén wài yōu。
驾言欲一往,雨湿且复休。jià yán yù yī wǎng,yǔ shī qiě fù xiū。
怀哉滕王阁,咫尺城南陬。huái zāi téng wáng gé,zhǐ chǐ chéng nán zōu。
举武便可至,登临亦无由。jǔ wǔ biàn kě zhì,dēng lín yì wú yóu。
平陆幻成海,高屋瞬失楼。píng lù huàn chéng hǎi,gāo wū shùn shī lóu。
南浦水正长,何时放归舟。nán pǔ shuǐ zhèng zhǎng,hé shí fàng guī zhōu。

中秋月长句

杨万里

西山走下丹砂丸,东山飞上黄金盘。xī shān zǒu xià dān shā wán,dōng shān fēi shàng huáng jīn pán。
径从碧海升青天,半湿尚带波涛痕。jìng cóng bì hǎi shēng qīng tiān,bàn shī shàng dài bō tāo hén。
初辉淡淡寒不动,月华犹轻桂华重。chū huī dàn dàn hán bù dòng,yuè huá yóu qīng guì huá zhòng。
黄罗团扇暗花纹,蹙金突起双龙凤。huáng luó tuán shàn àn huā wén,cù jīn tū qǐ shuāng lóng fèng。
须臾正面天中央,银钲退尽向来黄。xū yú zhèng miàn tiān zhōng yāng,yín zhēng tuì jǐn xiàng lái huáng。
乾坤镕入冰壶里,万象都无只有光。qián kūn róng rù bīng hú lǐ,wàn xiàng dōu wú zhǐ yǒu guāng。
平生爱月爱今夕,古人与我同此癖。píng shēng ài yuè ài jīn xī,gǔ rén yǔ wǒ tóng cǐ pǐ。
去年中秋天漆黑,今年中秋月雪白。qù nián zhōng qiū tiān qī hēi,jīn nián zhōng qiū yuè xuě bái。
先生旧不论升斗,近来畏病不饮酒。xiān shēng jiù bù lùn shēng dòu,jìn lái wèi bìng bù yǐn jiǔ。
月下醒眼搔白首,明年月似今宵否。yuè xià xǐng yǎn sāo bái shǒu,míng nián yuè shì jīn xiāo fǒu。

子上弟折赠木犀数枝走笔谢之

杨万里

我家殊未有秋色,君家先得秋消息。wǒ jiā shū wèi yǒu qiū sè,jūn jiā xiān dé qiū xiāo xī。
西风夜入小池塘,木犀漏泄月中香。xī fēng yè rù xiǎo chí táng,mù xī lòu xiè yuè zhōng xiāng。
一粒粟中香万斛,君看一梢几金粟。yī lì sù zhōng xiāng wàn hú,jūn kàn yī shāo jǐ jīn sù。
门前双桂更作门,路人知是幽人屋。mén qián shuāng guì gèng zuò mén,lù rén zhī shì yōu rén wū。
数枝寄我开愁眉,欲状黄香无好诗。shù zhī jì wǒ kāi chóu méi,yù zhuàng huáng xiāng wú hǎo shī。
君到广寒折一枝,香无两般君自知。jūn dào guǎng hán zhé yī zhī,xiāng wú liǎng bān jūn zì zhī。

西斋旧无竹予归自毗陵斋前忽有竹满庭盖墙外之竹迸逸而生此也喜而赋之

杨万里

平生取友孤竹君,馆之山崦与卜邻。píng shēng qǔ yǒu gū zhú jūn,guǎn zhī shān yān yǔ bo lín。
风衿月佩霜雪身,只谈风节不论文。fēng jīn yuè pèi shuāng xuě shēn,zhǐ tán fēng jié bù lùn wén。
我开西斋对清润,每嫌隔窗不相近。wǒ kāi xī zhāi duì qīng rùn,měi xián gé chuāng bù xiāng jìn。
别来桃李一再花,我长在外君在家。bié lái táo lǐ yī zài huā,wǒ zhǎng zài wài jūn zài jiā。
归来西斋挂窗处,此君忽在窗前住。guī lái xī zhāi guà chuāng chù,cǐ jūn hū zài chuāng qián zhù。
绕墙检校无来路,此君来路从何许。rào qiáng jiǎn xiào wú lái lù,cǐ jūn lái lù cóng hé xǔ。
向来先生初出去,遣猿看墙鹤看户。xiàng lái xiān shēng chū chū qù,qiǎn yuán kàn qiáng hè kàn hù。
如何鹤睡眼未开,此君一夜过墙来。rú hé hè shuì yǎn wèi kāi,cǐ jūn yī yè guò qiáng lái。
明朝稚子满庭砌,豹文玉骨龙苗裔。míng cháo zhì zi mǎn tíng qì,bào wén yù gǔ lóng miáo yì。
春风吹堕锦衣裳,仰看青士冠剑长。chūn fēng chuī duò jǐn yī shang,yǎng kàn qīng shì guān jiàn zhǎng。
先生岂惜窗前地,与君同醒复同醉。xiān shēng qǐ xī chuāng qián dì,yǔ jūn tóng xǐng fù tóng zuì。

寄题保静庵

杨万里

洙泗九渊閟玄珠,没人下取龙怒须。zhū sì jiǔ yuān bì xuán zhū,méi rén xià qǔ lóng nù xū。
迂叟勃兴章甫徒,刺手一探珠炯如。yū sǒu bó xīng zhāng fǔ tú,cì shǒu yī tàn zhū jiǒng rú。
正心保躬四颗馀,一颗光照千乘车。zhèng xīn bǎo gōng sì kē yú,yī kē guāng zhào qiān chéng chē。
艮斋竖起麈拂子,保静居士一笑喜。gěn zhāi shù qǐ zhǔ fú zi,bǎo jìng jū shì yī xiào xǐ。
试著此珠狂波底,波自拍天珠在水。shì zhù cǐ zhū kuáng bō dǐ,bō zì pāi tiān zhū zài shuǐ。
江南江北起秋风,庵前庵后吹霜松。jiāng nán jiāng běi qǐ qiū fēng,ān qián ān hòu chuī shuāng sōng。
居士焚香于其中,手挥五弦送归鸿。jū shì fén xiāng yú qí zhōng,shǒu huī wǔ xián sòng guī hóng。

戏题常州草虫枕屏

杨万里

黄蜂作歌紫蝶舞,蜻蜓蚱蜢如风雨。huáng fēng zuò gē zǐ dié wǔ,qīng tíng zhà měng rú fēng yǔ。
先生昼眠纸帐温,无那此辈喧梦魂。xiān shēng zhòu mián zhǐ zhàng wēn,wú nà cǐ bèi xuān mèng hún。
眼中了了华胥国,蜂催蝶唤到不得。yǎn zhōng le le huá xū guó,fēng cuī dié huàn dào bù dé。
觉来忽见四摺屏,野花红白野草青。jué lái hū jiàn sì zhé píng,yě huā hóng bái yě cǎo qīng。
勾引飞虫作许声,何缘先生睡不惊。gōu yǐn fēi chóng zuò xǔ shēng,hé yuán xiān shēng shuì bù jīng。

寄题李与贤似剡庵

杨万里

四明狂客一茅屋,敕赐剡川才一曲。sì míng kuáng kè yī máo wū,chì cì shàn chuān cái yī qū。
安福诗人李与贤,大书似剡山扉前。ān fú shī rén lǐ yǔ xián,dà shū shì shàn shān fēi qián。
我曾著脚勾践国,奉诏昭陵省松柏。wǒ céng zhù jiǎo gōu jiàn guó,fèng zhào zhāo líng shěng sōng bǎi。
是时八月欲半头,镜湖不是人间秋。shì shí bā yuè yù bàn tóu,jìng hú bù shì rén jiān qiū。
稽山影落水精阙,荷花露滴波中月。jī shān yǐng luò shuǐ jīng quē,hé huā lù dī bō zhōng yuè。
季真茅屋荒苍苔,古木哀猿啼禹穴。jì zhēn máo wū huāng cāng tái,gǔ mù āi yuán tí yǔ xué。
今君结屋阿那边,疋似剡川若个言。jīn jūn jié wū ā nà biān,pǐ shì shàn chuān ruò gè yán。
我到剡川君未到,似和不似然不然。wǒ dào shàn chuān jūn wèi dào,shì hé bù shì rán bù rán。
君不见兴公旧草天台赋,元不曾识天台路。jūn bù jiàn xīng gōng jiù cǎo tiān tái fù,yuán bù céng shí tiān tái lù。
一俯仰间已再升,何用瘦藤与芒屦。yī fǔ yǎng jiān yǐ zài shēng,hé yòng shòu téng yǔ máng jù。

试蜀中梁杲桐烟墨书玉板纸

杨万里

木犀煮泉漱寒齿,残滴更将添砚水。mù xī zhǔ quán shù hán chǐ,cán dī gèng jiāng tiān yàn shuǐ。
子规乡里桐花烟,浣花溪头琼叶纸。zi guī xiāng lǐ tóng huā yān,huàn huā xī tóu qióng yè zhǐ。
先生老去怯苦吟,琢无肝肺呕无心。xiān shēng lǎo qù qiè kǔ yín,zuó wú gān fèi ǒu wú xīn。
芙蓉在左木犀右,漫与七言真藉手。fú róng zài zuǒ mù xī yòu,màn yǔ qī yán zhēn jí shǒu。
秋光一点入骨清,有笔如椽描不就,先生不瘦教谁瘦。qiū guāng yī diǎn rù gǔ qīng,yǒu bǐ rú chuán miáo bù jiù,xiān shēng bù shòu jiào shuí shòu。

蕙花初开五言

杨万里

幽人非爱山,出山将何之。yōu rén fēi ài shān,chū shān jiāng hé zhī。
山居种兰蕙,岁寒久当知。shān jū zhǒng lán huì,suì hán jiǔ dāng zhī。
初艺止百亩,馀地惜奚为。chū yì zhǐ bǎi mǔ,yú dì xī xī wèi。
先生无广居,千岩一茅茨。xiān shēng wú guǎng jū,qiān yán yī máo cí。
四面祇艺蕙,中间才置锥。sì miàn qí yì huì,zhōng jiān cái zhì zhuī。
锐绿纷宿丛,修紫擢幼枝。ruì lǜ fēn sù cóng,xiū zǐ zhuó yòu zhī。
孤干八九花,一花破初蕤。gū gàn bā jiǔ huā,yī huā pò chū ruí。
西风澹无味,微度成香吹。xī fēng dàn wú wèi,wēi dù chéng xiāng chuī。
灯梦得幽馥,月写传静姿。dēng mèng dé yōu fù,yuè xiě chuán jìng zī。
我欲掇芳英,和露充晨炊。wǒ yù duō fāng yīng,hé lù chōng chén chuī。
眷然恻不忍,环玩自忘饥。juàn rán cè bù rěn,huán wán zì wàng jī。
岂无众花草,不愿秋不迟。qǐ wú zhòng huā cǎo,bù yuàn qiū bù chí。
种时乱不择,岁晚悔可追。zhǒng shí luàn bù zé,suì wǎn huǐ kě zhuī。

寄题邵武张汉杰运干万卷楼

杨万里

书生都将命乞书,愿身化作蠹书鱼。shū shēng dōu jiāng mìng qǐ shū,yuàn shēn huà zuò dù shū yú。
蠹鱼生得针来大,日啖银钩三万个。dù yú shēng dé zhēn lái dà,rì dàn yín gōu sān wàn gè。
书生一腹无十围,经炊史酌不曾饥。shū shēng yī fù wú shí wéi,jīng chuī shǐ zhuó bù céng jī。
君家一编本黄石,积书至今与山齐。jūn jiā yī biān běn huáng shí,jī shū zhì jīn yǔ shān qí。
玉川搜肠才一半,邺侯插架端无羡。yù chuān sōu cháng cái yī bàn,yè hóu chā jià duān wú xiàn。
如何万卷楼上人,却去黄鹤楼前作宾赞。rú hé wàn juǎn lóu shàng rén,què qù huáng hè lóu qián zuò bīn zàn。

寄题萧邦怀步芳园

杨万里

群莺乱飞春昼长,极目千里春草香。qún yīng luàn fēi chūn zhòu zhǎng,jí mù qiān lǐ chūn cǎo xiāng。
幽人自煮蟹眼汤,茶瓯影里见山光。yōu rén zì zhǔ xiè yǎn tāng,chá ōu yǐng lǐ jiàn shān guāng。
欣然药囿聊步屧,戏随蜜蜂与蝴蝶。xīn rán yào yòu liáo bù xiè,xì suí mì fēng yǔ hú dié。
杨花糁径白于雪,桃花夹径红于襭。yáng huā sǎn jìng bái yú xuě,táo huā jiā jìng hóng yú xié。

题孙舜俞府判瑞石图

杨万里

鸡冠山青龟浦碧,松桂捎云三万尺。jī guān shān qīng guī pǔ bì,sōng guì shāo yún sān wàn chǐ。
何年星霣化为石,风吹未凝冰玉色。hé nián xīng yǔn huà wèi shí,fēng chuī wèi níng bīng yù sè。
仙人擘开光烛天,山下人家夜不眠。xiān rén bāi kāi guāng zhú tiān,shān xià rén jiā yè bù mián。
松花桂子落如雪,飞入石中坚似铁。sōng huā guì zi luò rú xuě,fēi rù shí zhōng jiān shì tiě。
石中种树人不知,石中生树人始奇。shí zhōng zhǒng shù rén bù zhī,shí zhōng shēng shù rén shǐ qí。
君不见只今瑞图满四海,骚人诗卷牛腰大。jūn bù jiàn zhǐ jīn ruì tú mǎn sì hǎi,sāo rén shī juǎn niú yāo dà。

纪罗杨二子游南岭石人峰

杨万里

二子同游石人峰,深行翠筱黄茅中。èr zi tóng yóu shí rén fēng,shēn xíng cuì xiǎo huáng máo zhōng。
初嫌微径无人踪,行到半岭径亦穷。chū xián wēi jìng wú rén zōng,xíng dào bàn lǐng jìng yì qióng。
来时犹自闻鸡犬,且行且语不觉远。lái shí yóu zì wén jī quǎn,qiě xíng qiě yǔ bù jué yuǎn。
上头无梯下无岸,前头难攀后难返。shàng tóu wú tī xià wú àn,qián tóu nán pān hòu nán fǎn。
黄茅翠筱深复深,忽有笛声出暗林。huáng máo cuì xiǎo shēn fù shēn,hū yǒu dí shēng chū àn lín。
草根一把牛骨骼,血点溅地惊人心。cǎo gēn yī bǎ niú gǔ gé,xuè diǎn jiàn dì jīng rén xīn。
二子相看面无色,疾趋山后空王宅。èr zi xiāng kàn miàn wú sè,jí qū shān hòu kōng wáng zhái。
野僧闻此叫绝天,拊破禅床椎倒壁。yě sēng wén cǐ jiào jué tiān,fǔ pò chán chuáng chuí dào bì。
荒山岂有吹笛声,乃是卧虎鼻息鸣。huāng shān qǐ yǒu chuī dí shēng,nǎi shì wò hǔ bí xī míng。
二子归来向侬说,犹道兹游最清绝。èr zi guī lái xiàng nóng shuō,yóu dào zī yóu zuì qīng jué。
兹游清绝岂不佳,二子性命如泥沙。zī yóu qīng jué qǐ bù jiā,èr zi xìng mìng rú ní shā。

题黄辰告愚斋

杨万里

圣门如天不可梯,诸子欲以智取之。shèng mén rú tiān bù kě tī,zhū zi yù yǐ zhì qǔ zhī。
杏坛独立无个事,只有回愚也大奇。xìng tán dú lì wú gè shì,zhǐ yǒu huí yú yě dà qí。
吾党少年子黄子,问津陋巷参颜氏。wú dǎng shǎo nián zi huáng zi,wèn jīn lòu xiàng cān yán shì。
只今此事冷如浆,来年八月槐花黄。zhǐ jīn cǐ shì lěng rú jiāng,lái nián bā yuè huái huā huáng。