古诗词

秋日早起

杨万里

鸡鸣钟未鸣,不知乡晨否。jī míng zhōng wèi míng,bù zhī xiāng chén fǒu。
起来恐惊众,未敢启户牖。qǐ lái kǒng jīng zhòng,wèi gǎn qǐ hù yǒu。
残灯吐芒角,上下两银帚。cán dēng tǔ máng jiǎo,shàng xià liǎng yín zhǒu。
定眼试谛观,散作飞电走。dìng yǎn shì dì guān,sàn zuò fēi diàn zǒu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

再和云龙歌留陆务观西湖小集且督战云

杨万里

我愿身为云,东野化为龙。wǒ yuàn shēn wèi yún,dōng yě huà wèi lóng。
龙会入渊云入岫,韩子却要长相逢。lóng huì rù yuān yún rù xiù,hán zi què yào zhǎng xiāng féng。
作意相寻偏不值,不知今年是何岁。zuò yì xiāng xún piān bù zhí,bù zhī jīn nián shì hé suì。
剡藤玉板赠一番,廷圭乌丸洒未干。shàn téng yù bǎn zèng yī fān,tíng guī wū wán sǎ wèi gàn。
乃是故人陆浚仪,诗骨点化黄金丹。nǎi shì gù rén lù jùn yí,shī gǔ diǎn huà huáng jīn dān。
谓宜天禄贮刘向,不然亦合云台上。wèi yí tiān lù zhù liú xiàng,bù rán yì hé yún tái shàng。
却令去索催租钱,枉却清风明月三千篇。què lìng qù suǒ cuī zū qián,wǎng què qīng fēng míng yuè sān qiān piān。
夜装明发走不彻,半篙刺碎严滩月。yè zhuāng míng fā zǒu bù chè,bàn gāo cì suì yán tān yuè。
老夫不愿万户侯,但愿与君酒船万斛同拍浮。lǎo fū bù yuàn wàn hù hóu,dàn yuàn yǔ jūn jiǔ chuán wàn hú tóng pāi fú。
老夫不怯故将军,但怯与君笔阵千里相追奔。lǎo fū bù qiè gù jiāng jūn,dàn qiè yǔ jūn bǐ zhèn qiān lǐ xiāng zhuī bēn。
少陵浣花旧时屋,太白青山何处坟。shǎo líng huàn huā jiù shí wū,tài bái qīng shān hé chù fén。
二仙死可埋丘阜,二仙生可著韦布。èr xiān sǐ kě mái qiū fù,èr xiān shēng kě zhù wéi bù。
名挂广寒宫里树,非烟非云亦非雾,长使玉皇掉头诵渠句。míng guà guǎng hán gōng lǐ shù,fēi yān fēi yún yì fēi wù,zhǎng shǐ yù huáng diào tóu sòng qú jù。
诗府谁得玉?开,诗坛谁授黄钺来。shī fǔ shuí dé yù shi kāi,shī tán shuí shòu huáng yuè lái。
留君不住君急回,不道西出阳关无此杯。liú jūn bù zhù jūn jí huí,bù dào xī chū yáng guān wú cǐ bēi。
西山金盆尽渠颓,斯游明日方怀哉。xī shān jīn pén jǐn qú tuí,sī yóu míng rì fāng huái zāi。

醉卧海棠图歌赠陆务观

杨万里

帝城二三月,海堂一万株。dì chéng èr sān yuè,hǎi táng yī wàn zhū。
向来青女拉滕六,戏与一撼即日枯。xiàng lái qīng nǚ lā téng liù,xì yǔ yī hàn jí rì kū。
东皇夜遣司花女,手挼红蓝滴清露。dōng huáng yè qiǎn sī huā nǚ,shǒu ruá hóng lán dī qīng lù。
染成片片净练酥,乱点梢梢酣日树。rǎn chéng piàn piàn jìng liàn sū,luàn diǎn shāo shāo hān rì shù。
蓬莱仙人约老翁,寄笺招唤陆龟蒙。péng lái xiān rén yuē lǎo wēng,jì jiān zhāo huàn lù guī méng。
为花一醉也不惜,就中一事最奇特。wèi huā yī zuì yě bù xī,jiù zhōng yī shì zuì qí tè。
海棠两岸绣帷裳,是间横著双胡床。hǎi táng liǎng àn xiù wéi shang,shì jiān héng zhù shuāng hú chuáng。
龟蒙踞床忽倒卧,乌纱自落非风堕。guī méng jù chuáng hū dào wò,wū shā zì luò fēi fēng duò。
落花满面雪霏霏,起来索笔手如飞。luò huā mǎn miàn xuě fēi fēi,qǐ lái suǒ bǐ shǒu rú fēi。
卧来起来都是韵,是醉是醒君莫问。wò lái qǐ lái dōu shì yùn,shì zuì shì xǐng jūn mò wèn。
好个海棠花下醉卧图,如今画手谁姓吴。hǎo gè hǎi táng huā xià zuì wò tú,rú jīn huà shǒu shuí xìng wú。

上巳日予与沈虞卿尤延之莫仲谦招陆务观沈子寿小集张氏北园赏海棠务观持酒酹花予走笔赋长句

杨万里

东风吹我入锦幄,海堂点注燕支薄。dōng fēng chuī wǒ rù jǐn wò,hǎi táng diǎn zhù yàn zhī báo。
不论宜雨更宜晴,莫愁倾国与倾城。bù lùn yí yǔ gèng yí qíng,mò chóu qīng guó yǔ qīng chéng。
半浓半淡晚明灭,欲开未开最奇绝。bàn nóng bàn dàn wǎn míng miè,yù kāi wèi kāi zuì qí jué。
只销一线日脚红,顷刻千株开绛雪。zhǐ xiāo yī xiàn rì jiǎo hóng,qǐng kè qiān zhū kāi jiàng xuě。
伟哉诗人桑苎翁,持杯酌酒浇艳丛。wěi zāi shī rén sāng zhù wēng,chí bēi zhuó jiǔ jiāo yàn cóng。
坐看玉颊添醉晕,为渠一醉何须问。zuò kàn yù jiá tiān zuì yūn,wèi qú yī zuì hé xū wèn。

上巳日予与沈虞卿尤延之莫仲谦招陆务观沈子寿小集张氏北园赏海棠务观持酒酹花予走笔赋长句

杨万里

太空无壁不可幄,颠风莫动花肌薄。tài kōng wú bì bù kě wò,diān fēng mò dòng huā jī báo。
一春才有一日晴,帝里游人争出城。yī chūn cái yǒu yī rì qíng,dì lǐ yóu rén zhēng chū chéng。
青天如水绿烟灭,晴与海棠成两绝。qīng tiān rú shuǐ lǜ yān miè,qíng yǔ hǎi táng chéng liǎng jué。
坐中宾主诗中仙,开口挥毫俱玉雪。zuò zhōng bīn zhǔ shī zhōng xiān,kāi kǒu huī háo jù yù xuě。
清泉白石欠此翁,若为插脚鹓鹭丛。qīng quán bái shí qiàn cǐ wēng,ruò wèi chā jiǎo yuān lù cóng。
老眼作花花作晕,多惭猿鹤频相问。lǎo yǎn zuò huā huā zuò yūn,duō cán yuán hè pín xiāng wèn。

题徐载叔双桂楼

杨万里

遥怜天上桂华孤,月中何不种两株。yáo lián tiān shàng guì huá gū,yuè zhōng hé bù zhǒng liǎng zhū。
唐人此句真绝唱,后来诗人半语无。táng rén cǐ jù zhēn jué chàng,hòu lái shī rén bàn yǔ wú。
向来何夕秋风起,吹脱广寒双桂子。xiàng lái hé xī qiū fēng qǐ,chuī tuō guǎng hán shuāng guì zi。
落向君家楼阁前,种玉开花今几年。luò xiàng jūn jiā lóu gé qián,zhǒng yù kāi huā jīn jǐ nián。
清宵双影写窗户,却兼月里成三树。qīng xiāo shuāng yǐng xiě chuāng hù,què jiān yuè lǐ chéng sān shù。
年年八月九月时,黄金粟缀青瑶枝。nián nián bā yuè jiǔ yuè shí,huáng jīn sù zhuì qīng yáo zhī。
秋风吹香入月去,风回却带天香归。qiū fēng chuī xiāng rù yuè qù,fēng huí què dài tiān xiāng guī。
容斋仙人为作碑,诚斋老人为作诗。róng zhāi xiān rén wèi zuò bēi,chéng zhāi lǎo rén wèi zuò shī。
金蟆玉兔已传诵,莫问姮娥知不知。jīn má yù tù yǐ chuán sòng,mò wèn héng é zhī bù zhī。

赠都下写真叶德明

杨万里

我昔山林人不识,或疑谪仙或狂客。wǒ xī shān lín rén bù shí,huò yí zhé xiān huò kuáng kè。
仰看青天不看人,醉里那知眼青白。yǎng kàn qīng tiān bù kàn rén,zuì lǐ nà zhī yǎn qīng bái。
一携破砚入长安,素衣成缁绿鬓斑。yī xié pò yàn rù zhǎng ān,sù yī chéng zī lǜ bìn bān。
上林麒麟著野马,沧洲鸥鹭缀孔鸾。shàng lín qí lín zhù yě mǎ,cāng zhōu ōu lù zhuì kǒng luán。
汉宫威仪既不入贵人样,灞桥风雪又不见诗人相。hàn gōng wēi yí jì bù rù guì rén yàng,bà qiáo fēng xuě yòu bù jiàn shī rén xiāng。
不须览镜照清溪,我亦自憎尘俗状。bù xū lǎn jìng zhào qīng xī,wǒ yì zì zēng chén sú zhuàng。
叶君着眼秋月明,叶君下笔秋风生。yè jūn zhe yǎn qiū yuè míng,yè jūn xià bǐ qiū fēng shēng。
市人请画即唾骂,只写龙章凤姿公与卿。shì rén qǐng huà jí tuò mà,zhǐ xiě lóng zhāng fèng zī gōng yǔ qīng。
肯来为予写衰貌,掷笔掉头欣入妙。kěn lái wèi yǔ xiě shuāi mào,zhì bǐ diào tóu xīn rù miào。
相逢可惜迟十年,不见诗翁昔年少。xiāng féng kě xī chí shí nián,bù jiàn shī wēng xī nián shǎo。

初秋玩月

杨万里

月华只是寻常月,如何入秋顿清绝。yuè huá zhǐ shì xún cháng yuè,rú hé rù qiū dùn qīng jué。
泼在中庭满地冰,飞上寒窗一堂雪。pō zài zhōng tíng mǎn dì bīng,fēi shàng hán chuāng yī táng xuě。
今宵无雨风亦无,凉气却如风雨馀。jīn xiāo wú yǔ fēng yì wú,liáng qì què rú fēng yǔ yú。
九州四海几人看,作意独来寻老夫。jiǔ zhōu sì hǎi jǐ rén kàn,zuò yì dú lái xún lǎo fū。
仙人餐霞咽朝日,老夫不愿受此术。xiān rén cān xiá yàn cháo rì,lǎo fū bù yuàn shòu cǐ shù。
不如掇月入杯中,酒浪月波供一吸。bù rú duō yuè rù bēi zhōng,jiǔ làng yuè bō gōng yī xī。
老夫病肺怯清秋,对酒不饮月莫愁。lǎo fū bìng fèi qiè qīng qiū,duì jiǔ bù yǐn yuè mò chóu。
老夫未眠月未落,相伴且到三更头。lǎo fū wèi mián yuè wèi luò,xiāng bàn qiě dào sān gèng tóu。

跋尤延之左司所藏光尧御书歌

杨万里

鸾台长史老野僧,月前病鹤霜后蝇。luán tái zhǎng shǐ lǎo yě sēng,yuè qián bìng hè shuāng hòu yíng。
文书海里衮不了,黑花乱发双眼睛。wén shū hǎi lǐ gǔn bù le,hēi huā luàn fā shuāng yǎn jīng。
故人同舍尤太史,敲门未揖心先喜。gù rén tóng shě yóu tài shǐ,qiāo mén wèi yī xīn xiān xǐ。
袖中倾下十斛珠,五色光芒射窗几。xiù zhōng qīng xià shí hú zhū,wǔ sè guāng máng shè chuāng jǐ。
自言天风来帝旁,拾得复古殿中云一张。zì yán tiān fēng lái dì páng,shí dé fù gǔ diàn zhōng yún yī zhāng。
向来太上坐朝罢,胜日光风花柳暇。xiàng lái tài shàng zuò cháo bà,shèng rì guāng fēng huā liǔ xiá。
浣花仄理冰雪容,宣城鸡距针芒锋。huàn huā zè lǐ bīng xuě róng,xuān chéng jī jù zhēn máng fēng。
天颜有喜聊小试,西京书目供游戏。tiān yán yǒu xǐ liáo xiǎo shì,xī jīng shū mù gōng yóu xì。
韩彭卫霍欣挂名,舒向卿云感书字。hán péng wèi huò xīn guà míng,shū xiàng qīng yún gǎn shū zì。
汉廷多少失意人,九京寸恨不作尘。hàn tíng duō shǎo shī yì rén,jiǔ jīng cùn hèn bù zuò chén。
一朝翻入圣笔底,昭回之光唤渠起。yī cháo fān rù shèng bǐ dǐ,zhāo huí zhī guāng huàn qú qǐ。
小臣滥巾缝掖行,手抄孝经不彻章。xiǎo chén làn jīn fèng yē xíng,shǒu chāo xiào jīng bù chè zhāng。
何曾下笔写史汉,再拜恭览汗透裳。hé céng xià bǐ xiě shǐ hàn,zài bài gōng lǎn hàn tòu shang。
太史结庐伴鸥鹭,锡山山下荆溪渡。tài shǐ jié lú bàn ōu lù,xī shān shān xià jīng xī dù。
红光紫气上烛天,个是深藏宝书处。hóng guāng zǐ qì shàng zhú tiān,gè shì shēn cáng bǎo shū chù。

跋京仲远所藏杨补之红绫上所作著色掀篷梅

杨万里

朔云暗天垂到地,朔风裂山吹脱耳。shuò yún àn tiān chuí dào dì,shuò fēng liè shān chuī tuō ěr。
长江万顷一艇子,一夜雪寒不成睡。zhǎng jiāng wàn qǐng yī tǐng zi,yī yè xuě hán bù chéng shuì。
诗翁晓起鬓髼松,缩颈微掀黄篾篷。shī wēng xiǎo qǐ bìn péng sōng,suō jǐng wēi xiān huáng miè péng。
夜来急雪已晴了,东方一抹轻霞红。yè lái jí xuě yǐ qíng le,dōng fāng yī mǒ qīng xiá hóng。
江梅的皪开独树,篷间截入梅尺许。jiāng méi de lì kāi dú shù,péng jiān jié rù méi chǐ xǔ。
老干新枝紫复青,花雕白玉须黄金。lǎo gàn xīn zhī zǐ fù qīng,huā diāo bái yù xū huáng jīn。
满身满面都是雪,梅雪却与霞争明。mǎn shēn mǎn miàn dōu shì xuě,méi xuě què yǔ xiá zhēng míng。
不知诗翁何处得霜锯,和雪和梅斸将去。bù zhī shī wēng hé chù dé shuāng jù,hé xuě hé méi zhǔ jiāng qù。
恐是并州快剪刀,不然吴刚修月斧。kǒng shì bìng zhōu kuài jiǎn dāo,bù rán wú gāng xiū yuè fǔ。
下无根干上无梢,一眼横陈梅半腰。xià wú gēn gàn shàng wú shāo,yī yǎn héng chén méi bàn yāo。
东省拈出寒萧萧,至今花头雪未销。dōng shěng niān chū hán xiāo xiāo,zhì jīn huā tóu xuě wèi xiāo。

秋雨蚤作有叹

杨万里

细雨澹无质,安得更有声。xì yǔ dàn wú zhì,ān dé gèng yǒu shēng。
如何却作泥,亦能妨晨征。rú hé què zuò ní,yì néng fáng chén zhēng。
宿昔忽过暄,心知非坚晴。sù xī hū guò xuān,xīn zhī fēi jiān qíng。
何须暄晴极,然后寒雨生。hé xū xuān qíng jí,rán hòu hán yǔ shēng。
寒暄使人觉,妙物亦何曾。hán xuān shǐ rén jué,miào wù yì hé céng。
剪剪自神妙,无乃与物矜。jiǎn jiǎn zì shén miào,wú nǎi yǔ wù jīn。
造物本非作,观者或强名。zào wù běn fēi zuò,guān zhě huò qiáng míng。
老夫近稍聋,此事无暇听。lǎo fū jìn shāo lóng,cǐ shì wú xiá tīng。
平生感秋至,此意念已平。píng shēng gǎn qiū zhì,cǐ yì niàn yǐ píng。
独念老病身,颇不耐夙兴。dú niàn lǎo bìng shēn,pǒ bù nài sù xīng。
何时归故园,晏眠闭柴荆。hé shí guī gù yuán,yàn mián bì chái jīng。
鸣鸡亦不留,好梦无吾惊。míng jī yì bù liú,hǎo mèng wú wú jīng。
他年忆此诗,惘如宿酒醒。tā nián yì cǐ shī,wǎng rú sù jiǔ xǐng。
思归已可喜,而况真归耕。sī guī yǐ kě xǐ,ér kuàng zhēn guī gēng。

白纻歌舞四时词春

杨万里

人生春睡要足时,海波可乾山可移。rén shēng chūn shuì yào zú shí,hǎi bō kě qián shān kě yí。
珠宫宴罢晓星出,不是天上无鸣鸡。zhū gōng yàn bà xiǎo xīng chū,bù shì tiān shàng wú míng jī。
昨来坐朝到日落,君王何曾一日乐。zuó lái zuò cháo dào rì luò,jūn wáng hé céng yī rì lè。
上林平乐半苍苔,桃花又去杨花来。shàng lín píng lè bàn cāng tái,táo huā yòu qù yáng huā lái。

杨万里

四月以后五月前,麦风槐雨黄梅天。sì yuè yǐ hòu wǔ yuè qián,mài fēng huái yǔ huáng méi tiān。
君王若道嫌五月,六月炎蒸又何说。jūn wáng ruò dào xián wǔ yuè,liù yuè yán zhēng yòu hé shuō。
水精宫殿冰雪山,芙蕖衣裳菱芡盘。shuǐ jīng gōng diàn bīng xuě shān,fú qú yī shang líng qiàn pán。
老农背脊晒欲裂,君王犹道深宫热。lǎo nóng bèi jí shài yù liè,jūn wáng yóu dào shēn gōng rè。

杨万里

星芒欲灭天风急,月轮犹带银河湿。xīng máng yù miè tiān fēng jí,yuè lún yóu dài yín hé shī。
青女椎冰作冷霜,吹到璇闺飞不入。qīng nǚ chuí bīng zuò lěng shuāng,chuī dào xuán guī fēi bù rù。
苎罗山下浣纱人,万妃无色抵一身。zhù luó shān xià huàn shā rén,wàn fēi wú sè dǐ yī shēn。
娇馀贵极醉玉软,强为君王踏锦絪。jiāo yú guì jí zuì yù ruǎn,qiáng wèi jūn wáng tà jǐn yīn。

杨万里

只愁穷腊雪作恶,不道雪天好行乐。zhǐ chóu qióng là xuě zuò è,bù dào xuě tiān hǎo xíng lè。
玻瓈盏底回青春,蒲萄锦外舞玉尘。bō lí zhǎn dǐ huí qīng chūn,pú táo jǐn wài wǔ yù chén。
阳春一曲小垂手,劝君一杯千万寿。yáng chūn yī qū xiǎo chuí shǒu,quàn jūn yī bēi qiān wàn shòu。
今年斛谷才八钱,明年切莫羡今年。jīn nián hú gǔ cái bā qián,míng nián qiè mò xiàn jīn nián。

丁未元日大庆殿拜表贺正

杨万里

献岁朝未央,新霁快明发。xiàn suì cháo wèi yāng,xīn jì kuài míng fā。
晨曦耿五色,宿霭欻四彻。chén xī gěng wǔ sè,sù ǎi chuā sì chè。
洗清万沟瓦,销尽一月雪。xǐ qīng wàn gōu wǎ,xiāo jǐn yī yuè xuě。
素光从何来,晶荧落寒笏。sù guāng cóng hé lái,jīng yíng luò hán hù。
回瞻背阴处,犹藏半檐白。huí zhān bèi yīn chù,yóu cáng bàn yán bái。
夜来有微霜,雪上辨不得。yè lái yǒu wēi shuāng,xuě shàng biàn bù dé。
时于翠幕顶,拂掠见琼屑。shí yú cuì mù dǐng,fú lüè jiàn qióng xiè。
还将黄金日,正射白银阙。hái jiāng huáng jīn rì,zhèng shè bái yín quē。
忽然卷班出,红绿乱眼襭。hū rán juǎn bān chū,hóng lǜ luàn yǎn xié。
归来饮屠酥,笑向儿女说。guī lái yǐn tú sū,xiào xiàng ér nǚ shuō。