古诗词

秋日早起

杨万里

鸡鸣钟未鸣,不知乡晨否。jī míng zhōng wèi míng,bù zhī xiāng chén fǒu。
起来恐惊众,未敢启户牖。qǐ lái kǒng jīng zhòng,wèi gǎn qǐ hù yǒu。
残灯吐芒角,上下两银帚。cán dēng tǔ máng jiǎo,shàng xià liǎng yín zhǒu。
定眼试谛观,散作飞电走。dìng yǎn shì dì guān,sàn zuò fēi diàn zǒu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

贺澹庵先生胡侍郎新居落成二首

杨万里

清庙欹斜一笑扶,归来四壁亦元无。qīng miào yī xié yī xiào fú,guī lái sì bì yì yuán wú。
可怜拙计输馀子,住破僧房始结庐。kě lián zhuō jì shū yú zi,zhù pò sēng fáng shǐ jié lú。
三径非遥人自远,万间不恶我何须。sān jìng fēi yáo rén zì yuǎn,wàn jiān bù è wǒ hé xū。
冥搜善颂终难好,贺厦真成燕不如。míng sōu shàn sòng zhōng nán hǎo,hè shà zhēn chéng yàn bù rú。

贺澹庵先生胡侍郎新居落成二首

杨万里

眼高不肯住清都,梦绕江南水竹居。yǎn gāo bù kěn zhù qīng dōu,mèng rào jiāng nán shuǐ zhú jū。
却入青原更青处,饱看黄本硬黄书。què rù qīng yuán gèng qīng chù,bǎo kàn huáng běn yìng huáng shū。
剪裁风月聊堪醉,拆洗乾坤正要渠。jiǎn cái fēng yuè liáo kān zuì,chāi xǐ qián kūn zhèng yào qú。
赐宅不应公得免,未知北第似林庐。cì zhái bù yīng gōng dé miǎn,wèi zhī běi dì shì lín lú。

和昌英主簿叔求潘墨

杨万里

颇怯冥搜恼藏神,却思瘗砚学元宾。pǒ qiè míng sōu nǎo cáng shén,què sī yì yàn xué yuán bīn。
墨家何以得公重,诗债又来欺我贫。mò jiā hé yǐ dé gōng zhòng,shī zhài yòu lái qī wǒ pín。
镜面松身纷楚楚,金华笏样本陈陈。jìng miàn sōng shēn fēn chǔ chǔ,jīn huá hù yàng běn chén chén。
懒边此宝端无用,送似草玄扬子云。lǎn biān cǐ bǎo duān wú yòng,sòng shì cǎo xuán yáng zi yún。

和昌英叔夏至喜雨

杨万里

清酣暑雨不缘求,犹似梅黄麦欲秋。qīng hān shǔ yǔ bù yuán qiú,yóu shì méi huáng mài yù qiū。
去岁如今禾半死,吾曹遍祷汗交流。qù suì rú jīn hé bàn sǐ,wú cáo biàn dǎo hàn jiāo liú。
此生未用愠三已,一饱便应哦四休。cǐ shēng wèi yòng yùn sān yǐ,yī bǎo biàn yīng ó sì xiū。
花外绿畦深没鹤,来看莫惜下邳侯。huā wài lǜ qí shēn méi hè,lái kàn mò xī xià pī hóu。

中秋雨过月出

杨万里

欲遣清风扫乱云,先将一雨净游尘。yù qiǎn qīng fēng sǎo luàn yún,xiān jiāng yī yǔ jìng yóu chén。
今年大作中秋事,月色何孤我辈人。jīn nián dà zuò zhōng qiū shì,yuè sè hé gū wǒ bèi rén。
照却八方还剩在,看来千古许清新。zhào què bā fāng hái shèng zài,kàn lái qiān gǔ xǔ qīng xīn。
不眠不惜明朝补,报答孤光醉是真。bù mián bù xī míng cháo bǔ,bào dá gū guāng zuì shì zhēn。

和周子中韵

杨万里

清愁政尔喜逢兄,一笑那知客帝城。qīng chóu zhèng ěr xǐ féng xiōng,yī xiào nà zhī kè dì chéng。
海气不曾晴色好,梨花半落嫩寒生。hǎi qì bù céng qíng sè hǎo,lí huā bàn luò nèn hán shēng。
刑书夜诵端何苦,诗句春来想不平。xíng shū yè sòng duān hé kǔ,shī jù chūn lái xiǎng bù píng。
我亦有怀无处说,对床只欲为渠倾。wǒ yì yǒu huái wú chù shuō,duì chuáng zhǐ yù wèi qú qīng。

和文黼主簿叔惠诗之韵

杨万里

薄宦江湖苦异途,十年骨肉隔音书。báo huàn jiāng hú kǔ yì tú,shí nián gǔ ròu gé yīn shū。
此行政尔见公面,又迫归欤巾我车。cǐ xíng zhèng ěr jiàn gōng miàn,yòu pò guī yú jīn wǒ chē。
安得从容林下去,相从漫浪物之初。ān dé cóng róng lín xià qù,xiāng cóng màn làng wù zhī chū。
念公不是渔竿客,合结丝絇立玉除。niàn gōng bù shì yú gān kè,hé jié sī qú lì yù chú。

送曾秀才归永丰

杨万里

白白茅柴强作春,青青灯火夜相亲。bái bái máo chái qiáng zuò chūn,qīng qīng dēng huǒ yè xiāng qīn。
超然似子真翘楚,旧矣逢人诵过秦。chāo rán shì zi zhēn qiào chǔ,jiù yǐ féng rén sòng guò qín。
觅举不应专嗜古,能文安得却嫌贫。mì jǔ bù yīng zhuān shì gǔ,néng wén ān dé què xián pín。
射科速化谁无术,误向南溪更问津。shè kē sù huà shuí wú shù,wù xiàng nán xī gèng wèn jīn。

和曾克俊惠诗

杨万里

眼底春光正入年,社前燕子已言旋。yǎn dǐ chūn guāng zhèng rù nián,shè qián yàn zi yǐ yán xuán。
雨多厌听鸠夫妇,病起全疏酒圣贤。yǔ duō yàn tīng jiū fū fù,bìng qǐ quán shū jiǔ shèng xián。
旧喜作诗今已懒,君能得句我先传。jiù xǐ zuò shī jīn yǐ lǎn,jūn néng dé jù wǒ xiān chuán。
略无好语偿嘉惠,只么从权只么权。lüè wú hǎo yǔ cháng jiā huì,zhǐ me cóng quán zhǐ me quán。

和胡侍郎见简

杨万里

花边雪里撚霜髭,怪底诗来妙一时。huā biān xuě lǐ niǎn shuāng zī,guài dǐ shī lái miào yī shí。
聊复小吟开后悟,便应大用到前疑。liáo fù xiǎo yín kāi hòu wù,biàn yīng dà yòng dào qián yí。
先生此曲难先和,著句如棋且著持。xiān shēng cǐ qū nán xiān hé,zhù jù rú qí qiě zhù chí。
每望南云尺有咫,其人甚远只嗟咨。měi wàng nán yún chǐ yǒu zhǐ,qí rén shén yuǎn zhǐ jiē zī。

和贺升卿云庵升卿尝上书北阙既归去岁寄此诗今乃和以报之

杨万里

贺子胸中自有山,结庵山底更云间。hè zi xiōng zhōng zì yǒu shān,jié ān shān dǐ gèng yún jiān。
遗才只道今无许,此士如何尚著闲。yí cái zhǐ dào jīn wú xǔ,cǐ shì rú hé shàng zhù xián。
未应万言直杯水,向来九虎守天关。wèi yīng wàn yán zhí bēi shuǐ,xiàng lái jiǔ hǔ shǒu tiān guān。
莫嫌久不还诗债,诗债从来隔岁还。mò xián jiǔ bù hái shī zhài,shī zhài cóng lái gé suì hái。

送昌英叔知县之官麻阳

杨万里

政坐诗无半点尘,天令著句锦江春。zhèng zuò shī wú bàn diǎn chén,tiān lìng zhù jù jǐn jiāng chūn。
远民蒙惠即真学,漫仕缘亲非为身。yuǎn mín méng huì jí zhēn xué,màn shì yuán qīn fēi wèi shēn。
许日相从今恨少,先生此别我谁邻。xǔ rì xiāng cóng jīn hèn shǎo,xiān shēng cǐ bié wǒ shuí lín。
不应更作徒劳叹,廊庙方寻密县人。bù yīng gèng zuò tú láo tàn,láng miào fāng xún mì xiàn rén。

送文黼叔主簿之官松溪

杨万里

乃翁只解日争晖,不解尘中脱叔兮。nǎi wēng zhǐ jiě rì zhēng huī,bù jiě chén zhōng tuō shū xī。
杨簿故应过习簿,建溪好处说松溪。yáng bù gù yīng guò xí bù,jiàn xī hǎo chù shuō sōng xī。
此行诗句何须觅,满路春光总是题。cǐ xíng shī jù hé xū mì,mǎn lù chūn guāng zǒng shì tí。
飞上金銮稳安脚,竹林分付一莺啼。fēi shàng jīn luán wěn ān jiǎo,zhú lín fēn fù yī yīng tí。

送周仲觉访来又别

杨万里

酒边诗里久尘埃,见子令人病眼开。jiǔ biān shī lǐ jiǔ chén āi,jiàn zi lìng rén bìng yǎn kāi。
无夕不谈谈不睡,看薪成火火成灰。wú xī bù tán tán bù shuì,kàn xīn chéng huǒ huǒ chéng huī。
小留差胜匆匆别,欲去何如莫莫来。xiǎo liú chà shèng cōng cōng bié,yù qù hé rú mò mò lái。
渠政功名我岩壑,老身谁子共归哉。qú zhèng gōng míng wǒ yán hè,lǎo shēn shuí zi gòng guī zāi。

和王元驹

杨万里

向来淮海说三秦,脚踏苏门最绝尘。xiàng lái huái hǎi shuō sān qín,jiǎo tà sū mén zuì jué chén。
莫道江山歇英气,如今文物有斯人。mò dào jiāng shān xiē yīng qì,rú jīn wén wù yǒu sī rén。
黄埃九陌谁知子,青竹千年独问津。huáng āi jiǔ mò shuí zhī zi,qīng zhú qiān nián dú wèn jīn。
未得相看已相识,只惭空叹蜀庄珍。wèi dé xiāng kàn yǐ xiāng shí,zhǐ cán kōng tàn shǔ zhuāng zhēn。