古诗词

秋日早起

杨万里

鸡鸣钟未鸣,不知乡晨否。jī míng zhōng wèi míng,bù zhī xiāng chén fǒu。
起来恐惊众,未敢启户牖。qǐ lái kǒng jīng zhòng,wèi gǎn qǐ hù yǒu。
残灯吐芒角,上下两银帚。cán dēng tǔ máng jiǎo,shàng xià liǎng yín zhǒu。
定眼试谛观,散作飞电走。dìng yǎn shì dì guān,sàn zuò fēi diàn zǒu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

二月十三日谒西庙早起

杨万里

起来洗面更焚香,粥罢东窗未肯光。qǐ lái xǐ miàn gèng fén xiāng,zhōu bà dōng chuāng wèi kěn guāng。
古语旧传春夜短,漏声新觉五更长。gǔ yǔ jiù chuán chūn yè duǎn,lòu shēng xīn jué wǔ gèng zhǎng。
近来事事都无味,老去波波有底忙。jìn lái shì shì dōu wú wèi,lǎo qù bō bō yǒu dǐ máng。
还忆山居桃李晓,酴醾为枕睡为乡。hái yì shān jū táo lǐ xiǎo,tú mí wèi zhěn shuì wèi xiāng。

寄题萧国贤佚我堂

杨万里

软红尘里几时休,重碧杯中且拍浮。ruǎn hóng chén lǐ jǐ shí xiū,zhòng bì bēi zhōng qiě pāi fú。
坐看痴儿夸绝足,可怜到老不回头。zuò kàn chī ér kuā jué zú,kě lián dào lǎo bù huí tóu。
幅巾藜杖聊三径,明月清风自一丘。fú jīn lí zhàng liáo sān jìng,míng yuè qīng fēng zì yī qiū。
我亦年来厌奔走,梦骑野鹤访沙鸥。wǒ yì nián lái yàn bēn zǒu,mèng qí yě hè fǎng shā ōu。

初食笋蕨

杨万里

庖凤烹龙世浪传,猩唇熊掌我无缘。páo fèng pēng lóng shì làng chuán,xīng chún xióng zhǎng wǒ wú yuán。
只逢笋蕨杯盘日,便是山林富贵天。zhǐ féng sǔn jué bēi pán rì,biàn shì shān lín fù guì tiān。
稚子玉肤新脱锦,小儿紫臂未开拳。zhì zi yù fū xīn tuō jǐn,xiǎo ér zǐ bì wèi kāi quán。
只嫌岭外无珍馔,一味春蔬不直钱。zhǐ xián lǐng wài wú zhēn zhuàn,yī wèi chūn shū bù zhí qián。

上巳前一日欲雨复晴

杨万里

去年上巳政南来,明日初三忽又催。qù nián shàng sì zhèng nán lái,míng rì chū sān hū yòu cuī。
雨压云头浑欲落,风翻日脚急吹开。yǔ yā yún tóu hún yù luò,fēng fān rì jiǎo jí chuī kāi。
莫因岭外无花卉,便对春光废酒杯。mò yīn lǐng wài wú huā huì,biàn duì chūn guāng fèi jiǔ bēi。
只拣茂林修竹处,兰亭禊事足追回。zhǐ jiǎn mào lín xiū zhú chù,lán tíng xì shì zú zhuī huí。

春晴怀故园海棠二首

杨万里

故园今日海棠开,梦入江西锦绣堆。gù yuán jīn rì hǎi táng kāi,mèng rù jiāng xī jǐn xiù duī。
万物皆春人独老,一年过社燕方回。wàn wù jiē chūn rén dú lǎo,yī nián guò shè yàn fāng huí。
似青如白天浓淡,欲堕还飞絮往来。shì qīng rú bái tiān nóng dàn,yù duò hái fēi xù wǎng lái。
无那风光餐不得,遣诗招入翠琼杯。wú nà fēng guāng cān bù dé,qiǎn shī zhāo rù cuì qióng bēi。

春晴怀故园海棠二首

杨万里

竹边台榭水边亭,不要人随只独行。zhú biān tái xiè shuǐ biān tíng,bù yào rén suí zhǐ dú xíng。
乍暖柳条无气力,淡晴花影不分明。zhà nuǎn liǔ tiáo wú qì lì,dàn qíng huā yǐng bù fēn míng。
一番过雨来幽径,无数新禽有喜声。yī fān guò yǔ lái yōu jìng,wú shù xīn qín yǒu xǐ shēng。
只欠翠纱红映肉,两年寒食负先生。zhǐ qiàn cuì shā hóng yìng ròu,liǎng nián hán shí fù xiān shēng。

明发青塘芦包

杨万里

青塘无店亦无人,只有青蛙紫蚓声。qīng táng wú diàn yì wú rén,zhǐ yǒu qīng wā zǐ yǐn shēng。
芦荻叶深蒲叶浅,荔支花暗楝花明。lú dí yè shēn pú yè qiǎn,lì zhī huā àn liàn huā míng。
船行两岸山都动,水入诸村海旋成。chuán xíng liǎng àn shān dōu dòng,shuǐ rù zhū cūn hǎi xuán chéng。
回望越台烟雨外,万峰尽处五羊城。huí wàng yuè tái yān yǔ wài,wàn fēng jǐn chù wǔ yáng chéng。

过胥口江水大涨舟楫不进

杨万里

北江西水两相逢,胥口波涛特地雄。běi jiāng xī shuǐ liǎng xiāng féng,xū kǒu bō tāo tè dì xióng。
万事向侬冰与炭,一生行役雨和风。wàn shì xiàng nóng bīng yǔ tàn,yī shēng xíng yì yǔ hé fēng。
急流欲上人声闹,近岸还移牵路穷。jí liú yù shàng rén shēng nào,jìn àn hái yí qiān lù qióng。
河伯喜欢侬苦恼,并将恩怨恼天公。hé bó xǐ huān nóng kǔ nǎo,bìng jiāng ēn yuàn nǎo tiān gōng。

蜑户

杨万里

天公分付水生涯,从小教它踏浪花。tiān gōng fēn fù shuǐ shēng yá,cóng xiǎo jiào tā tà làng huā。
煮蟹当粮那识米,缉蕉为布不须纱。zhǔ xiè dāng liáng nà shí mǐ,jī jiāo wèi bù bù xū shā。
夜来春涨吞沙觜,急遣儿童斸荻芽。yè lái chūn zhǎng tūn shā zī,jí qiǎn ér tóng zhǔ dí yá。
自笑平生老行路,银山堆里正浮家。zì xiào píng shēng lǎo xíng lù,yín shān duī lǐ zhèng fú jiā。

回望黄巢矶之险心悸久之

杨万里

夜云到晓不教收,初日微明又却休。yè yún dào xiǎo bù jiào shōu,chū rì wēi míng yòu què xiū。
雨为岸花新洗面,水撩江草只摇头。yǔ wèi àn huā xīn xǐ miàn,shuǐ liāo jiāng cǎo zhǐ yáo tóu。
千篙百棹力都竭,十里九矶船正愁。qiān gāo bǎi zhào lì dōu jié,shí lǐ jiǔ jī chuán zhèng chóu。
若到峡中应更险,却思峡外是安流。ruò dào xiá zhōng yīng gèng xiǎn,què sī xiá wài shì ān liú。

真阳峡

杨万里

清远虽佳未足观,真阳佳绝冠南蛮。qīng yuǎn suī jiā wèi zú guān,zhēn yáng jiā jué guān nán mán。
一泉岭背悬崖出,乱洒江边怪石间。yī quán lǐng bèi xuán yá chū,luàn sǎ jiāng biān guài shí jiān。
夹岸对排双玉笋,此峰外面万青山。jiā àn duì pái shuāng yù sǔn,cǐ fēng wài miàn wàn qīng shān。
险艰去处多奇观,自古何人爱险艰。xiǎn jiān qù chù duō qí guān,zì gǔ hé rén ài xiǎn jiān。

荔枝堂昼憩

杨万里

荔子阴中风绝凉,菖蒲节后日偏长。lì zi yīn zhōng fēng jué liáng,chāng pú jié hòu rì piān zhǎng。
落残数柄荷花蕊,浸得一瓶泉水香。luò cán shù bǐng hé huā ruǐ,jìn dé yī píng quán shuǐ xiāng。
多病早衰非破砚,欲行复倦且胡床。duō bìng zǎo shuāi fēi pò yàn,yù xíng fù juàn qiě hú chuáng。
曲江近北差迟暑,不道江山胜五羊。qū jiāng jìn běi chà chí shǔ,bù dào jiāng shān shèng wǔ yáng。

风雨

杨万里

残风剩雨故欺人,垂箔关窗护病身。cán fēng shèng yǔ gù qī rén,chuí bó guān chuāng hù bìng shēn。
自拾荷花揩面汗,新将笋箨制头巾。zì shí hé huā kāi miàn hàn,xīn jiāng sǔn tuò zhì tóu jīn。
梅天笔墨都生醭,棐几文书懒拂尘。méi tiān bǐ mò dōu shēng bú,fěi jǐ wén shū lǎn fú chén。
帽子一峰青可掇,隔墙不敢略开门。mào zi yī fēng qīng kě duō,gé qiáng bù gǎn lüè kāi mén。

寄贺建康留守范参政端明二首

杨万里

寄衣不是未教归,不合威名满四夷。jì yī bù shì wèi jiào guī,bù hé wēi míng mǎn sì yí。
天与中兴开日月,帝分万乘半旌旗。tiān yǔ zhōng xīng kāi rì yuè,dì fēn wàn chéng bàn jīng qí。
春生锦绣山河早,秋到江淮草木迟。chūn shēng jǐn xiù shān hé zǎo,qiū dào jiāng huái cǎo mù chí。
卧护北门期月尔,却专堂印凤凰池。wò hù běi mén qī yuè ěr,què zhuān táng yìn fèng huáng chí。

寄贺建康留守范参政端明二首

杨万里

一生狂杀老犹狂,只炷先生一瓣香。yī shēng kuáng shā lǎo yóu kuáng,zhǐ zhù xiān shēng yī bàn xiāng。
不为渠侬在廊庙,无端将相更文章。bù wèi qú nóng zài láng miào,wú duān jiāng xiāng gèng wén zhāng。
江南海北三千里,玉唾银钩十万行。jiāng nán hǎi běi sān qiān lǐ,yù tuò yín gōu shí wàn xíng。
早整乾坤早岩壑,石湖风月剩分张。zǎo zhěng qián kūn zǎo yán hè,shí hú fēng yuè shèng fēn zhāng。