古诗词

雨后晓起看山

杨万里

晨起出蓬户,换却隔水峰。chén qǐ chū péng hù,huàn què gé shuǐ fēng。
细看只旧山,色与昨不同。xì kàn zhǐ jiù shān,sè yǔ zuó bù tóng。
虽经夜来雨,末必有许功。suī jīng yè lái yǔ,mò bì yǒu xǔ gōng。
云师挈众巉,置在蓝水中。yún shī qiè zhòng chán,zhì zài lán shuǐ zhōng。
沙土俱绿净,草树添青葱。shā tǔ jù lǜ jìng,cǎo shù tiān qīng cōng。
不然近秋衰,那得还春容。bù rán jìn qiū shuāi,nà dé hái chūn róng。
此意殊不浅,要将调诗翁。cǐ yì shū bù qiǎn,yào jiāng diào shī wēng。
判断索一语,可惜语不工。pàn duàn suǒ yī yǔ,kě xī yǔ bù gōng。
正使语工著,不如山色浓。zhèng shǐ yǔ gōng zhù,bù rú shān sè nóng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

夜过五牧

杨万里

船头更鼓打两声,如何未到常州城。chuán tóu gèng gǔ dǎ liǎng shēng,rú hé wèi dào cháng zhōu chéng。
道旁火炬如昼明,道上牵夫如蚁行。dào páng huǒ jù rú zhòu míng,dào shàng qiān fū rú yǐ xíng。
今宵到得荆溪馆,我欲眠时夜还短。jīn xiāo dào dé jīng xī guǎn,wǒ yù mián shí yè hái duǎn。
明朝拥被窥船窗,百尺柳条垂两岸。míng cháo yōng bèi kuī chuán chuāng,bǎi chǐ liǔ tiáo chuí liǎng àn。

明发荆溪馆下

杨万里

常州太守曾独弄,回首向来真一梦。cháng zhōu tài shǒu céng dú nòng,huí shǒu xiàng lái zhēn yī mèng。
五月炎天十月寒,东亭迎客西亭送。wǔ yuè yán tiān shí yuè hán,dōng tíng yíng kè xī tíng sòng。
自从别却翟家园,岂谓三经金斗门。zì cóng bié què dí jiā yuán,qǐ wèi sān jīng jīn dòu mén。
莫教物色有欠处,剩与新诗三五句。mò jiào wù sè yǒu qiàn chù,shèng yǔ xīn shī sān wǔ jù。
犹有归涂更一来,是时百花开未开。yóu yǒu guī tú gèng yī lái,shì shí bǎi huā kāi wèi kāi。

过奔牛闸

杨万里

春雨未多河未涨,闸官惜水如金样。chūn yǔ wèi duō hé wèi zhǎng,zhá guān xī shuǐ rú jīn yàng。
聚船久住下河湾,等待船齐不教放。jù chuán jiǔ zhù xià hé wān,děng dài chuán qí bù jiào fàng。
忽然三板两板开,惊雷一声飞雪堆。hū rán sān bǎn liǎng bǎn kāi,jīng léi yī shēng fēi xuě duī。
众船遏水水不去,船底怒涛跳出来。zhòng chuán è shuǐ shuǐ bù qù,chuán dǐ nù tāo tiào chū lái。
下河半篙水欲满,上河两平势差缓。xià hé bàn gāo shuǐ yù mǎn,shàng hé liǎng píng shì chà huǎn。
一行二十四楼船,相随过闸如鱼贯。yī xíng èr shí sì lóu chuán,xiāng suí guò zhá rú yú guàn。

渎头阻风

杨万里

天寒春浅蛰未开,船头一声出地雷。tiān hán chūn qiǎn zhé wèi kāi,chuán tóu yī shēng chū dì léi。
老夫惊倒卷帘看,白浪飞从东海来。lǎo fū jīng dào juǎn lián kàn,bái làng fēi cóng dōng hǎi lái。
东海复东几万里,扶桑顷刻到长淮。dōng hǎi fù dōng jǐ wàn lǐ,fú sāng qǐng kè dào zhǎng huái。
琉璃地上玉山起,玉山自走非人推。liú lí dì shàng yù shān qǐ,yù shān zì zǒu fēi rén tuī。
似闻海若怒川后,雨师风伯同抽差。shì wén hǎi ruò nù chuān hòu,yǔ shī fēng bó tóng chōu chà。
夜提横水明光甲,大呼一战龟山颓。yè tí héng shuǐ míng guāng jiǎ,dà hū yī zhàn guī shān tuí。
老夫送客理归棹,适逢奇观亦壮哉。lǎo fū sòng kè lǐ guī zhào,shì féng qí guān yì zhuàng zāi。
岂不怀归船不进,系缆古柳依云堆。qǐ bù huái guī chuán bù jìn,xì lǎn gǔ liǔ yī yún duī。
须臾惊定却成喜,分付客愁金缕杯。xū yú jīng dìng què chéng xǐ,fēn fù kè chóu jīn lǚ bēi。

至洪泽

杨万里

今宵合过山阳驿,泊船问来是洪泽。jīn xiāo hé guò shān yáng yì,pō chuán wèn lái shì hóng zé。
都梁到此只一程,却费一宵兼两日。dōu liáng dào cǐ zhǐ yī chéng,què fèi yī xiāo jiān liǎng rì。
政缘夜来到渎头,打头风起浪不休。zhèng yuán yè lái dào dú tóu,dǎ tóu fēng qǐ làng bù xiū。
舟人相贺已入港,不怕淮河更风浪。zhōu rén xiāng hè yǐ rù gǎng,bù pà huái hé gèng fēng làng。
老夫摇手且低声,惊心犹恐淮神听。lǎo fū yáo shǒu qiě dī shēng,jīng xīn yóu kǒng huái shén tīng。
急呼津吏催开闸,津吏叉手不敢答。jí hū jīn lì cuī kāi zhá,jīn lì chā shǒu bù gǎn dá。
早潮已落水入淮,晚潮未来闸不开。zǎo cháo yǐ luò shuǐ rù huái,wǎn cháo wèi lái zhá bù kāi。
细问晚潮何时来,更待玉虫缀金钗。xì wèn wǎn cháo hé shí lái,gèng dài yù chóng zhuì jīn chāi。

瓜州遇风

杨万里

金钲三声船欲发,天地苍茫忽开阖。jīn zhēng sān shēng chuán yù fā,tiān dì cāng máng hū kāi hé。
恶风吹倒多景楼,怒涛打碎金山塔。è fēng chuī dào duō jǐng lóu,nù tāo dǎ suì jīn shān tǎ。
涛头抛船入半空,船从空中落水中。tāo tóu pāo chuán rù bàn kōng,chuán cóng kōng zhōng luò shuǐ zhōng。
势如崩山同日二十九,声如推堕万石之簴千石钟。shì rú bēng shān tóng rì èr shí jiǔ,shēng rú tuī duò wàn shí zhī jù qiān shí zhōng。
岸人惊呼船欲没,舟人绝叫船复出。àn rén jīng hū chuán yù méi,zhōu rén jué jiào chuán fù chū。
平生所闻杨子江,无风已自波相撞。píng shēng suǒ wén yáng zi jiāng,wú fēng yǐ zì bō xiāng zhuàng。
莫教风动一波起,三日奔腾收不止。mò jiào fēng dòng yī bō qǐ,sān rì bēn téng shōu bù zhǐ。
君不见逆酋投鞭欲断流,稿街自送月氏头。jūn bù jiàn nì qiú tóu biān yù duàn liú,gǎo jiē zì sòng yuè shì tóu。

再赋石翁石婆

杨万里

石翁谁怒犹睅目,石婆多愁鬓先秃。shí wēng shuí nù yóu hàn mù,shí pó duō chóu bìn xiān tū。
荒山野水四无人,二老对立今几春。huāng shān yě shuǐ sì wú rén,èr lǎo duì lì jīn jǐ chūn。
珠襦玉匣化为土,金雁银凫亦飞去。zhū rú yù xiá huà wèi tǔ,jīn yàn yín fú yì fēi qù。
知是六朝何帝陵,摩娑碧藓俱无语。zhī shì liù cháo hé dì líng,mó suō bì xiǎn jù wú yǔ。

走笔谢张功父送似酴醾

杨万里

西湖野僧夸藏冰,半年化作真水精。xī hú yě sēng kuā cáng bīng,bàn nián huà zuò zhēn shuǐ jīng。
南湖诗人笑渠拙,不如侬家解乾雪。nán hú shī rén xiào qú zhuō,bù rú nóng jiā jiě qián xuě。
藏冰窨子山之幽,镵透九地山鬼愁。cáng bīng xūn zi shān zhī yōu,chán tòu jiǔ dì shān guǐ chóu。
侬家藏雪有妙手,分明晒在翡翠楼。nóng jiā cáng xuě yǒu miào shǒu,fēn míng shài zài fěi cuì lóu。
向来巽二拉滕六,玉妃夜投玉川屋。xiàng lái xùn èr lā téng liù,yù fēi yè tóu yù chuān wū。
剪水作花吹朔风,揉云为粉散寒空。jiǎn shuǐ zuò huā chuī shuò fēng,róu yún wèi fěn sàn hán kōng。
醉挥两袖拂银汉,梢头万斛冷不融。zuì huī liǎng xiù fú yín hàn,shāo tóu wàn hú lěng bù róng。
琼田挈月拾翠羽,砌成重楼天半许。qióng tián qiè yuè shí cuì yǔ,qì chéng zhòng lóu tiān bàn xǔ。
盘作青蛟吐绿雾,乱飘六出薰沉炷。pán zuò qīng jiāo tǔ lǜ wù,luàn piāo liù chū xūn chén zhù。
人间雪脆那可藏,天上雪落何曾香。rén jiān xuě cuì nà kě cáng,tiān shàng xuě luò hé céng xiāng。
三月尽头四月首,南湖香雪今谁有,分似诚斋老诗叟。sān yuè jǐn tóu sì yuè shǒu,nán hú xiāng xuě jīn shuí yǒu,fēn shì chéng zhāi lǎo shī sǒu。
碎挼玉花泛春酒,一饮一石更五斗。suì ruá yù huā fàn chūn jiǔ,yī yǐn yī shí gèng wǔ dòu。

跋吴箕秀才诗卷

杨万里

君家子华翰林老,解吟芳草夕阳愁。jūn jiā zi huá hàn lín lǎo,jiě yín fāng cǎo xī yáng chóu。
开红落翠天为泣,覆手作春翻手秋。kāi hóng luò cuì tiān wèi qì,fù shǒu zuò chūn fān shǒu qiū。
晚唐异味今谁嗜,耳孙下笔参差是。wǎn táng yì wèi jīn shuí shì,ěr sūn xià bǐ cān chà shì。
一径芙蓉十万枝,唤作春风二月时。yī jìng fú róng shí wàn zhī,huàn zuò chūn fēng èr yuè shí。
旁人笑渠眼花恐落井,渠方掉头得句呼不醒。páng rén xiào qú yǎn huā kǒng luò jǐng,qú fāng diào tóu dé jù hū bù xǐng。
老夫向来守荆溪,郡有诗人元不知。lǎo fū xiàng lái shǒu jīng xī,jùn yǒu shī rén yuán bù zhī。
赠我连城杂照乘,一夜空斋横白蜺。zèng wǒ lián chéng zá zhào chéng,yī yè kōng zhāi héng bái ní。

记丘宗卿语绍兴府学前景

杨万里

镜湖泮宫转街曲,才隔清溪便无俗。jìng hú pàn gōng zhuǎn jiē qū,cái gé qīng xī biàn wú sú。
竹桥斜度透竹门,墙根一竿半竿竹。zhú qiáo xié dù tòu zhú mén,qiáng gēn yī gān bàn gān zhú。
恰思是间宜看梅,忽然一枝横出来。qià sī shì jiān yí kàn méi,hū rán yī zhī héng chū lái。
霜馀皴裂臂来大,只着寒花三两个。shuāng yú cūn liè bì lái dà,zhǐ zhe hán huā sān liǎng gè。

题浏阳县柳仲明致政云居山书院

杨万里

云居山高三万尺,下插浏江上撞日。yún jū shān gāo sān wàn chǐ,xià chā liú jiāng shàng zhuàng rì。
柳下和风百世师,有孙避地来筑室。liǔ xià hé fēng bǎi shì shī,yǒu sūn bì dì lái zhù shì。
奕叶隐居三百年,栽桃种杏今满川。yì yè yǐn jū sān bǎi nián,zāi táo zhǒng xìng jīn mǎn chuān。
当家相传一破砚,此外文字九千卷。dāng jiā xiāng chuán yī pò yàn,cǐ wài wén zì jiǔ qiān juǎn。
旄头毕方书散亡,维仲明父再耿光。máo tóu bì fāng shū sàn wáng,wéi zhòng míng fù zài gěng guāng。
木叶衣裳野蕨肠,牙签玉轴还堆床。mù yè yī shang yě jué cháng,yá qiān yù zhóu hái duī chuáng。
更于山下起高阁,竹户松窗照林壑。gèng yú shān xià qǐ gāo gé,zhú hù sōng chuāng zhào lín hè。
阁上诸郎夜诵声,太一真人降云鹤。gé shàng zhū láng yè sòng shēng,tài yī zhēn rén jiàng yún hè。
向来有子中文科,泮宫弹琴咏菁莪。xiàng lái yǒu zi zhōng wén kē,pàn gōng dàn qín yǒng jīng é。
柳氏门闾人刮目,仲明依旧一渔蓑。liǔ shì mén lǘ rén guā mù,zhòng míng yī jiù yī yú suō。

寄吴宜之

杨万里

罨画溪头老诗伯,夜榜仙槎郁林石。yǎn huà xī tóu lǎo shī bó,yè bǎng xiān chá yù lín shí。
要令南斗避文星,却归北辰捧天极。yào lìng nán dòu bì wén xīng,què guī běi chén pěng tiān jí。
顷逢桂江双鲤鱼,殷勤两寄尺素书。qǐng féng guì jiāng shuāng lǐ yú,yīn qín liǎng jì chǐ sù shū。
山长水远到不到,未必韦郎迹也疏。shān zhǎng shuǐ yuǎn dào bù dào,wèi bì wéi láng jì yě shū。
书中只有相思字,更及融州一寒士。shū zhōng zhǐ yǒu xiāng sī zì,gèng jí róng zhōu yī hán shì。
泮水曾参冷似冰,等待春风放桃李。pàn shuǐ céng cān lěng shì bīng,děng dài chūn fēng fàng táo lǐ。

和沈子寿还朝天集之韵

杨万里

愁城不著狂诗客,径超天外华胥国。chóu chéng bù zhù kuáng shī kè,jìng chāo tiān wài huá xū guó。
苦海惟愁热恼人,别有月中水精域。kǔ hǎi wéi chóu rè nǎo rén,bié yǒu yuè zhōng shuǐ jīng yù。
浣花一老已九京,何人再筑五言城。huàn huā yī lǎo yǐ jiǔ jīng,hé rén zài zhù wǔ yán chéng。
竹斋衣钵传锦里,咄咄云烟飞落纸。zhú zhāi yī bō chuán jǐn lǐ,duō duō yún yān fēi luò zhǐ。
胸中磊磈有馀地,语下飘萧无俗气。xiōng zhōng lěi wěi yǒu yú dì,yǔ xià piāo xiāo wú sú qì。
诗坛笔阵制中权,势如常山看率然。shī tán bǐ zhèn zhì zhōng quán,shì rú cháng shān kàn lǜ rán。
观者堵墙颜色沮,惊闻柘弹金盘句。guān zhě dǔ qiáng yán sè jǔ,jīng wén zhè dàn jīn pán jù。
老夫性癖耽此趣,被渠夜半赤手取。lǎo fū xìng pǐ dān cǐ qù,bèi qú yè bàn chì shǒu qǔ。
重阳过了元不知,犹有黄花三两枝。zhòng yáng guò le yuán bù zhī,yóu yǒu huáng huā sān liǎng zhī。

跋眉山程仁万言书草

杨万里

峨眉山下三苏乡,至今草木文章香。é méi shān xià sān sū xiāng,zhì jīn cǎo mù wén zhāng xiāng。
近时英妙有程郎,数寸管底翻锦江。jìn shí yīng miào yǒu chéng láng,shù cùn guǎn dǐ fān jǐn jiāng。
向来曾草三千牍,流涕太息仍痛哭。xiàng lái céng cǎo sān qiān dú,liú tì tài xī réng tòng kū。
九虎当关北斗深,十年买桂炊白玉。jiǔ hǔ dāng guān běi dòu shēn,shí nián mǎi guì chuī bái yù。
荆溪溪上相识初,君犹少年我壮夫。jīng xī xī shàng xiāng shí chū,jūn yóu shǎo nián wǒ zhuàng fū。
帝城再见各白须,袖中一纸梁溪书。dì chéng zài jiàn gè bái xū,xiù zhōng yī zhǐ liáng xī shū。
剡藤方策一万字,犹带权书衡论味。shàn téng fāng cè yī wàn zì,yóu dài quán shū héng lùn wèi。
君不见古来富贵扫无痕,只有文章照天地。jūn bù jiàn gǔ lái fù guì sǎo wú hén,zhǐ yǒu wén zhāng zhào tiān dì。

题巩仲至修辞斋

杨万里

人道庄周梦蝴蝶,我言蝴蝶梦庄周。rén dào zhuāng zhōu mèng hú dié,wǒ yán hú dié mèng zhuāng zhōu。
庄周解飞蝶解语,说向蝴蝶应点头。zhuāng zhōu jiě fēi dié jiě yǔ,shuō xiàng hú dié yīng diǎn tóu。
修辞斋中子巩子,年少诗狂狂到底。xiū cí zhāi zhōng zi gǒng zi,nián shǎo shī kuáng kuáng dào dǐ。
蹇驴破帽冲达官,白眼清谈对馀子。jiǎn lǘ pò mào chōng dá guān,bái yǎn qīng tán duì yú zi。
东莱一翁印斯人,世人皆憎翁不嗔。dōng lái yī wēng yìn sī rén,shì rén jiē zēng wēng bù chēn。
为渠落笔三大字,政自不妨诗入神。wèi qú luò bǐ sān dà zì,zhèng zì bù fáng shī rù shén。