古诗词

夜热不寐晓起步溪上

杨万里

夜气积到晓,微凉方满川。yè qì jī dào xiǎo,wēi liáng fāng mǎn chuān。
老夫乘早起,落月正娟然。lǎo fū chéng zǎo qǐ,luò yuè zhèng juān rán。
拄杖丫疲檐,行人憩痛肩。zhǔ zhàng yā pí yán,xíng rén qì tòng jiān。
劳生谁独免,客路最堪怜。láo shēng shuí dú miǎn,kè lù zuì kān lián。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

罗仲宪送蔊菜谢以长句

杨万里

学琴自有谱,相鹤自有经。xué qín zì yǒu pǔ,xiāng hè zì yǒu jīng。
蔬经我翻尽,不见蔊菜名。shū jīng wǒ fān jǐn,bù jiàn hǎn cài míng。
金华诗里初相识,玉友尊前每相忆。jīn huá shī lǐ chū xiāng shí,yù yǒu zūn qián měi xiāng yì。
坐令芥孙姜子芽,一见风流俱避席。zuò lìng jiè sūn jiāng zi yá,yī jiàn fēng liú jù bì xí。
取士取名多失真,向来许靖亦误人。qǔ shì qǔ míng duō shī zhēn,xiàng lái xǔ jìng yì wù rén。
君不见郑花不得半山句,却参鲁直称门生。jūn bù jiàn zhèng huā bù dé bàn shān jù,què cān lǔ zhí chēng mén shēng。

古路

杨万里

我生倦行路,此行欣不辞。wǒ shēng juàn xíng lù,cǐ xíng xīn bù cí。
我岂与人异,厌闲乐驱驰。wǒ qǐ yǔ rén yì,yàn xián lè qū chí。
王事当有行,忘身那自知。wáng shì dāng yǒu xíng,wàng shēn nà zì zhī。
闽盗入吾部,梅川作潢池。mǐn dào rù wú bù,méi chuān zuò huáng chí。
白羽飞赤囊,碧油走红旗。bái yǔ fēi chì náng,bì yóu zǒu hóng qí。
履霜戒不早,蔓草要勿滋。lǚ shuāng jiè bù zǎo,màn cǎo yào wù zī。
士皆冲冠怒,人挟报国私。shì jiē chōng guān nù,rén xié bào guó sī。
我行梅始花,我归柳应丝。wǒ xíng méi shǐ huā,wǒ guī liǔ yīng sī。
会当挥蝥弧,一笑封鲸鲵。huì dāng huī máo hú,yī xiào fēng jīng ní。
休愁荦确路,即赋竞病诗。xiū chóu luò què lù,jí fù jìng bìng shī。

过乌沙望大塘石峰

杨万里

城中长恨不见山,出城见山如等闲。chéng zhōng zhǎng hèn bù jiàn shān,chū chéng jiàn shān rú děng xián。
曹溪过了过岑岭,不惟山粗石仍犷。cáo xī guò le guò cén lǐng,bù wéi shān cū shí réng guǎng。
山如可师癞满顶,石如陈三瘿联颈。shān rú kě shī lài mǎn dǐng,shí rú chén sān yǐng lián jǐng。
一路令人眼不开,眼开令人闷不醒。yī lù lìng rén yǎn bù kāi,yǎn kāi lìng rén mèn bù xǐng。
乌沙未到一溪横,水清见底心已清。wū shā wèi dào yī xī héng,shuǐ qīng jiàn dǐ xīn yǐ qīng。
大塘六峰争出迎,水精笔架琉璃屏。dà táng liù fēng zhēng chū yíng,shuǐ jīng bǐ jià liú lí píng。
两峰玉笋初出土,三峰冰盘饤角黍。liǎng fēng yù sǔn chū chū tǔ,sān fēng bīng pán dìng jiǎo shǔ。
一峰新琢金博山,雾作沈烟云作缕。yī fēng xīn zuó jīn bó shān,wù zuò shěn yān yún zuò lǚ。
忽然前冈平截断,万丈青尖馀寸许。hū rán qián gāng píng jié duàn,wàn zhàng qīng jiān yú cùn xǔ。
山神解怜客子愁,平地跳出苍琳璆。shān shén jiě lián kè zi chóu,píng dì tiào chū cāng lín qiú。
更借天公修月斧,神工一夜忙雕锼。gèng jiè tiān gōng xiū yuè fǔ,shén gōng yī yè máng diāo sōu。
近看定何者,远看真可画。jìn kàn dìng hé zhě,yuǎn kàn zhēn kě huà。
山神自贺应自诧,古来此地无车马。shān shén zì hè yīng zì chà,gǔ lái cǐ dì wú chē mǎ。

竹鱼

杨万里

银鱼色如银,竹鱼色如竹。yín yú sè rú yín,zhú yú sè rú zhú。
渭川千亩秀可掬,都将染成一身绿。wèi chuān qiān mǔ xiù kě jū,dōu jiāng rǎn chéng yī shēn lǜ。
鱼生竹溪中,家在竹根菱荇丛。yú shēng zhú xī zhōng,jiā zài zhú gēn líng xìng cóng。
昼餐竹叶与竹米,夜饮竹露吹竹风。zhòu cān zhú yè yǔ zhú mǐ,yè yǐn zhú lù chuī zhú fēng。
前身王子猷,今身赤鲩公。qián shēn wáng zi yóu,jīn shēn chì huàn gōng。
只知爱竹判却命,化作此君苍雪容。zhǐ zhī ài zhú pàn què mìng,huà zuò cǐ jūn cāng xuě róng。
渔翁夜傍竹溪宿,鱼惊钓丝冰底缩。yú wēng yè bàng zhú xī sù,yú jīng diào sī bīng dǐ suō。
朝来钓得水苍玉,先生笑扪藜苋腹。cháo lái diào dé shuǐ cāng yù,xiān shēng xiào mén lí xiàn fù。

蕈子

杨万里

空山一雨山溜急,漂流桂子松花汁。kōng shān yī yǔ shān liū jí,piāo liú guì zi sōng huā zhī。
土膏松暖都渗入,蒸出蕈花团戢戢。tǔ gāo sōng nuǎn dōu shèn rù,zhēng chū xùn huā tuán jí jí。
戴穿落叶忽起立,拨开落叶百数十。dài chuān luò yè hū qǐ lì,bō kāi luò yè bǎi shù shí。
蜡面黄紫光欲湿,酥茎娇脆手轻拾。là miàn huáng zǐ guāng yù shī,sū jīng jiāo cuì shǒu qīng shí。
响如鹅掌味如蜜,滑似莼丝无点涩。xiǎng rú é zhǎng wèi rú mì,huá shì chún sī wú diǎn sè。
伞不如笠钉胜笠,香留齿牙麝莫及。sǎn bù rú lì dīng shèng lì,xiāng liú chǐ yá shè mò jí。
菘羔楮鸡避席揖,餐玉茹芝当却粒。sōng gāo chǔ jī bì xí yī,cān yù rú zhī dāng què lì。
作羹不可疏一日,作腊仍堪贮盈笈。zuò gēng bù kě shū yī rì,zuò là réng kān zhù yíng jí。

食鹧鸪

杨万里

江南厌听鹧鸪曲,岭南初尝鹧鸪肉。jiāng nán yàn tīng zhè gū qū,lǐng nán chū cháng zhè gū ròu。
年年细雨落花春,钩辀格磔恼杀人。nián nián xì yǔ luò huā chūn,gōu zhōu gé zhé nǎo shā rén。
竹鸡泥滑报行客,鹧鸪更道行不得。zhú jī ní huá bào xíng kè,zhè gū gèng dào xíng bù dé。
方兄百辈买一只,可惜羽衣锦狼藉。fāng xiōng bǎi bèi mǎi yī zhǐ,kě xī yǔ yī jǐn láng jí。

入陂子径

杨万里

下一岭,上一岭,上如登天下如井,人言个是陂子径。xià yī lǐng,shàng yī lǐng,shàng rú dēng tiān xià rú jǐng,rén yán gè shì bēi zi jìng。
猿藤径里无居民,陂子径里无行人。yuán téng jìng lǐ wú jū mín,bēi zi jìng lǐ wú xíng rén。
冷风萧萧日杲杲,露湿半青半黄草。lěng fēng xiāo xiāo rì gǎo gǎo,lù shī bàn qīng bàn huáng cǎo。
前日猿藤犹有猿,今此一鸟亦不喧。qián rì yuán téng yóu yǒu yuán,jīn cǐ yī niǎo yì bù xuān。
树无红果草无蕊,纵有猿鸟将何餐。shù wú hóng guǒ cǎo wú ruǐ,zòng yǒu yuán niǎo jiāng hé cān。
两山如壁岸如削,一径缘空劣容脚。liǎng shān rú bì àn rú xuē,yī jìng yuán kōng liè róng jiǎo。
溪声千仞撼林壑,崖石欲崩人欲落。xī shēng qiān rèn hàn lín hè,yá shí yù bēng rén yù luò。
来日长峰径更长,陂子径荒未是荒。lái rì zhǎng fēng jìng gèng zhǎng,bēi zi jìng huāng wèi shì huāng。
蒋家三径未入手,岭南三径先断肠。jiǎng jiā sān jìng wèi rù shǒu,lǐng nán sān jìng xiān duàn cháng。

题兴宁县东文岭瀑泉在夜明场驿之东

杨万里

笋舆路转崖欹倾,只闻满山泉水呜。sǔn yú lù zhuǎn yá yī qīng,zhǐ wén mǎn shān quán shuǐ wū。
卷书急看已半失,眼不停注耳细听。juǎn shū jí kàn yǐ bàn shī,yǎn bù tíng zhù ěr xì tīng。
石如铁色黑,壁立镜面平。shí rú tiě sè hēi,bì lì jìng miàn píng。
水从镜面一飞下,蕲笛织簟风漪生。shuǐ cóng jìng miàn yī fēi xià,qí dí zhī diàn fēng yī shēng。
石知水力倦,半壁钟作天一泓。shí zhī shuǐ lì juàn,bàn bì zhōng zuò tiān yī hóng。
水行到此欲小憩,后水忽至前水惊。shuǐ xíng dào cǐ yù xiǎo qì,hòu shuǐ hū zhì qián shuǐ jīng。
分清裂白两派出,跳珠跃雪双龙争。fēn qīng liè bái liǎng pài chū,tiào zhū yuè xuě shuāng lóng zhēng。
不知落处深几许,千丈井底碎玉声。bù zhī luò chù shēn jǐ xǔ,qiān zhàng jǐng dǐ suì yù shēng。
安得好事者,泉上作小亭。ān dé hǎo shì zhě,quán shàng zuò xiǎo tíng。
酿泉为酒不用曲,春风吹作蒲萄绿。niàng quán wèi jiǔ bù yòng qū,chūn fēng chuī zuò pú táo lǜ。
醉写泉声入柘木,何处更寻响泉曲。zuì xiě quán shēng rù zhè mù,hé chù gèng xún xiǎng quán qū。

过单竹洋径

杨万里

两山何许来,此焉忽相寻。liǎng shān hé xǔ lái,cǐ yān hū xiāng xún。
摩肩不少让,争道各载骎。mó jiān bù shǎo ràng,zhēng dào gè zài qīn。
乔木与修竹,相招为茂林。qiáo mù yǔ xiū zhú,xiāng zhāo wèi mào lín。
无风生翠寒,未夕起素阴。wú fēng shēng cuì hán,wèi xī qǐ sù yīn。
天垂木末近,日到谷底深。tiān chuí mù mò jìn,rì dào gǔ dǐ shēn。
空山时自响,已动客子心。kōng shān shí zì xiǎng,yǐ dòng kè zi xīn。
行至幽绝处,更闻啼怪禽。xíng zhì yōu jué chù,gèng wén tí guài qín。

题瘦牛岭

杨万里

牛头定何向,牛尾定何指。niú tóu dìng hé xiàng,niú wěi dìng hé zhǐ。
我不炙汝心,我不穿汝鼻。wǒ bù zhì rǔ xīn,wǒ bù chuān rǔ bí。
如何不许见全牛,雾隐云藏若相避。rú hé bù xǔ jiàn quán niú,wù yǐn yún cáng ruò xiāng bì。
行行上牛背,上下三十里。xíng xíng shàng niú bèi,shàng xià sān shí lǐ。
一雨生新泥,寸步不自致。yī yǔ shēng xīn ní,cùn bù bù zì zhì。
胡不去作牵牛星,渴饮银河天上水。hú bù qù zuò qiān niú xīng,kě yǐn yín hé tiān shàng shuǐ。
胡不去作帝藉牛,天田春风牵黛耜。hú bù qù zuò dì jí niú,tiān tián chūn fēng qiān dài sì。
却来蛮村天尽头,塞路长遣行人愁。què lái mán cūn tiān jǐn tóu,sāi lù zhǎng qiǎn xíng rén chóu。
夕阳芳草只依旧,瘦牛何苦年年瘦。xī yáng fāng cǎo zhǐ yī jiù,shòu niú hé kǔ nián nián shòu。

过金沙洋望小海

杨万里

海雾初开明海日,近树远山青历历。hǎi wù chū kāi míng hǎi rì,jìn shù yuǎn shān qīng lì lì。
忽然咫尺黑如漆,白昼如何成暝色。hū rán zhǐ chǐ hēi rú qī,bái zhòu rú hé chéng míng sè。
不知一风何许来,雾开还合合还开。bù zhī yī fēng hé xǔ lái,wù kāi hái hé hé hái kāi。
晦明百变一弹指,特地遣人惊复喜。huì míng bǎi biàn yī dàn zhǐ,tè dì qiǎn rén jīng fù xǐ。
海神无处逞神通,放出一斑夸客子。hǎi shén wú chù chěng shén tōng,fàng chū yī bān kuā kè zi。
须臾满眼贾胡船,万顷一碧波黏天。xū yú mǎn yǎn jiǎ hú chuán,wàn qǐng yī bì bō nián tiān。
恰似钱塘江上望,只无两点海门山。qià shì qián táng jiāng shàng wàng,zhǐ wú liǎng diǎn hǎi mén shān。
我行但作游山看,减却客愁九分半。wǒ xíng dàn zuò yóu shān kàn,jiǎn què kè chóu jiǔ fēn bàn。

海岸沙行

杨万里

海滨半程沙上路,海风吹起成烟雾。hǎi bīn bàn chéng shā shàng lù,hǎi fēng chuī qǐ chéng yān wù。
行人合眼不敢觑,一行一步愁一步。xíng rén hé yǎn bù gǎn qù,yī xíng yī bù chóu yī bù。
步步沙痕没芒屦,不是不行行不去。bù bù shā hén méi máng jù,bù shì bù xíng xíng bù qù。
若为行到无沙处,宁逢石头啮足拇。ruò wèi xíng dào wú shā chù,níng féng shí tóu niè zú mǔ。
宁踏黄泥溅袍裤,海滨沙路莫再度。níng tà huáng ní jiàn páo kù,hǎi bīn shā lù mò zài dù。

正月三日宿范氏庄四首

杨万里

开岁又涉三,我征良未休。kāi suì yòu shè sān,wǒ zhēng liáng wèi xiū。
沙行地一平,百里纵遐眸。shā xíng dì yī píng,bǎi lǐ zòng xiá móu。
景穆物自欣,碛迥情反愁。jǐng mù wù zì xīn,qì jiǒng qíng fǎn chóu。
中田缅云庄,聊复税我辀。zhōng tián miǎn yún zhuāng,liáo fù shuì wǒ zhōu。
追程有底急,行急能至不。zhuī chéng yǒu dǐ jí,xíng jí néng zhì bù。
三峰从何来,骏奔若鸣驺。sān fēng cóng hé lái,jùn bēn ruò míng zōu。
当户不忍去,裴回为人留。dāng hù bù rěn qù,péi huí wèi rén liú。
对之成四友,呼酒与献酬。duì zhī chéng sì yǒu,hū jiǔ yǔ xiàn chóu。
我醉山自醒,相忘却相求。wǒ zuì shān zì xǐng,xiāng wàng què xiāng qiú。

正月三日宿范氏庄四首

杨万里

野践得幽咏,不吐聊自味。yě jiàn dé yōu yǒng,bù tǔ liáo zì wèi。
健步忽传呼,云有远书至。jiàn bù hū chuán hū,yún yǒu yuǎn shū zhì。
开缄祗暄凉,此外无一事。kāi jiān zhī xuān liáng,cǐ wài wú yī shì。
奇怀坐消泯,追省宁复记。qí huái zuò xiāo mǐn,zhuī shěng níng fù jì。
方驩遽成闷,俗物真败意。fāng huān jù chéng mèn,sú wù zhēn bài yì。
山鹊下虚庭,对语含喜气。shān què xià xū tíng,duì yǔ hán xǐ qì。
一笑起振衣,吾心本无滞。yī xiào qǐ zhèn yī,wú xīn běn wú zhì。

正月三日宿范氏庄四首

杨万里

酒名忘忧物,未尽酒所长。jiǔ míng wàng yōu wù,wèi jǐn jiǔ suǒ zhǎng。
醉后忘我身,安得忧可忘。zuì hòu wàng wǒ shēn,ān dé yōu kě wàng。
我饮初不多,不可无一觞。wǒ yǐn chū bù duō,bù kě wú yī shāng。
平生难为酒,甘醴断不尝。píng shēng nán wèi jiǔ,gān lǐ duàn bù cháng。
要与水争色,仍复菊敌香。yào yǔ shuǐ zhēng sè,réng fù jú dí xiāng。
气盎春午花,味凛秋旭霜。qì àng chūn wǔ huā,wèi lǐn qiū xù shuāng。
三杯合自然,一滴诣醉乡。sān bēi hé zì rán,yī dī yì zuì xiāng。
朅来困行役,名酒安可常。qiè lái kùn xíng yì,míng jiǔ ān kě cháng。
甘淡俱不择,芳冽那得将。gān dàn jù bù zé,fāng liè nà dé jiāng。
酒味何必佳,一醉径投床。jiǔ wèi hé bì jiā,yī zuì jìng tóu chuáng。
但令有可饮,不醉亦何妨。dàn lìng yǒu kě yǐn,bù zuì yì hé fáng。