古诗词

有宋死孝毛子仁哀辞

杨万里

灏穹眷宋,方郅隆些。hào qióng juàn sòng,fāng zhì lóng xiē。
笃生仁皇,实睿聪些。dǔ shēng rén huáng,shí ruì cōng xiē。
二尧两舜,复时雍些。èr yáo liǎng shùn,fù shí yōng xiē。
杜韩富范,再夔龙些。dù hán fù fàn,zài kuí lóng xiē。
巍荡奋熙,起丕功些。wēi dàng fèn xī,qǐ pī gōng xiē。
欧阳伯仲,轲与雄些。ōu yáng bó zhòng,kē yǔ xióng xiē。
云昭汉回,炳文风些。yún zhāo hàn huí,bǐng wén fēng xiē。
麟在灵囿,凤在桐些。lín zài líng yòu,fèng zài tóng xiē。
金芝专车,朱草丛些。jīn zhī zhuān chē,zhū cǎo cóng xiē。
悬藜结绿,牣紫宫些。xuán lí jié lǜ,rèn zǐ gōng xiē。
灵蛇照乘,玉府充些。líng shé zhào chéng,yù fǔ chōng xiē。
大江之西,文江东些。dà jiāng zhī xī,wén jiāng dōng xiē。
毛伯苗裔,河岳钟些。máo bó miáo yì,hé yuè zhōng xiē。
三辰五纬,韫心胸些。sān chén wǔ wěi,yùn xīn xiōng xiē。
如汉贾生,与终童些。rú hàn jiǎ shēng,yǔ zhōng tóng xiē。
年未弱冠,收科崇些。nián wèi ruò guān,shōu kē chóng xiē。
连收制科,天动容些。lián shōu zhì kē,tiān dòng róng xiē。
玉映汉台,惊群公些。yù yìng hàn tái,jīng qún gōng xiē。
弃官如泥,子职恭些。qì guān rú ní,zi zhí gōng xiē。
死孝倚庐,神明通些。sǐ xiào yǐ lú,shén míng tōng xiē。
文行有炜,垂无穷些。wén xíng yǒu wěi,chuí wú qióng xiē。
与宋一经,相始终些。yǔ sòng yī jīng,xiāng shǐ zhōng xiē。
冻黎百年,养万钟些。dòng lí bǎi nián,yǎng wàn zhōng xiē。
草腐菌朽,花霣空些。cǎo fǔ jūn xiǔ,huā yǔn kōng xiē。
有宋孝子,蔚岱嵩些。yǒu sòng xiào zi,wèi dài sōng xiē。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

读汉书二首

杨万里

乃祖宽仍豁,曾孙察作明。nǎi zǔ kuān réng huō,céng sūn chá zuò míng。
不将囊底智,分减及元成。bù jiāng náng dǐ zhì,fēn jiǎn jí yuán chéng。

舟中夜坐

杨万里

与月隔一簟,去天争半篷。yǔ yuè gé yī diàn,qù tiān zhēng bàn péng。
若无篷与簟,身在大虚中。ruò wú péng yǔ diàn,shēn zài dà xū zhōng。

自嘲白须三首

杨万里

强惜数茎须,惟愁白却渠。qiáng xī shù jīng xū,wéi chóu bái què qú。
朝来都白尽,愁惜两何如。cháo lái dōu bái jǐn,chóu xī liǎng hé rú。

自嘲白须三首

杨万里

客传涅须法,老子付一笑。kè chuán niè xū fǎ,lǎo zi fù yī xiào。
借令白再玄,能令年再少。jiè lìng bái zài xuán,néng lìng nián zài shǎo。

自嘲白须三首

杨万里

涅髭只诳客,那可诳妻儿。niè zī zhǐ kuáng kè,nà kě kuáng qī ér。
诳得妻儿著,还能诳面皮。kuáng dé qī ér zhù,hái néng kuáng miàn pí。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

忆我南溪北,千岩万壑亭。yì wǒ nán xī běi,qiān yán wàn hè tíng。
妒渠紫阳叟,诧杀一峰青。dù qú zǐ yáng sǒu,chà shā yī fēng qīng。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

学子可怜生,远来参老子。xué zi kě lián shēng,yuǎn lái cān lǎo zi。
仁智若为谈,指似秋山水。rén zhì ruò wèi tán,zhǐ shì qiū shān shuǐ。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

梦里长逢孟,羹中亦见颜。mèng lǐ zhǎng féng mèng,gēng zhōng yì jiàn yán。
痴儿入吾室,真作采薇看。chī ér rù wú shì,zhēn zuò cǎi wēi kàn。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

一老说谈话,诸君未要眠。yī lǎo shuō tán huà,zhū jūn wèi yào mián。
开窗放山月,把酒奏溪泉。kāi chuāng fàng shān yuè,bǎ jiǔ zòu xī quán。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

乱石堆成玉,双峰便是门。luàn shí duī chéng yù,shuāng fēng biàn shì mén。
莫将尘底脚,踏涴坞中云。mò jiāng chén dǐ jiǎo,tà wò wù zhōng yún。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

观棋不作秋,观斫不作石。guān qí bù zuò qiū,guān zhuó bù zuò shí。
要知丽泽功,祇个是消息。yào zhī lì zé gōng,qí gè shì xiāo xī。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

鍊玉云粘杵,朝真露湿衣。liàn yù yún zhān chǔ,cháo zhēn lù shī yī。
一声半夜鹤,月里羽人归。yī shēng bàn yè hè,yuè lǐ yǔ rén guī。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

大隐翠屏孤,何许最正面。dà yǐn cuì píng gū,hé xǔ zuì zhèng miàn。
日落未落时,亭上来相见。rì luò wèi luò shí,tíng shàng lái xiāng jiàn。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

谁将点漆金,铸作孤竹笛。shuí jiāng diǎn qī jīn,zhù zuò gū zhú dí。
林外吹一声,震落千峰石。lín wài chuī yī shēng,zhèn luò qiān fēng shí。

寄题朱元晦武夷精舍十二咏精舍

杨万里

月夜乘醉来,垂竿曲溪曲。yuè yè chéng zuì lái,chuí gān qū xī qū。
水清无寸鳞,钓得半轮玉。shuǐ qīng wú cùn lín,diào dé bàn lún yù。