古诗词

太守赵山父命刘秀才写予老丑索赞

杨万里

香山有个狂客,恣游三十六峰。xiāng shān yǒu gè kuáng kè,zì yóu sān shí liù fēng。
不是河南贤尹,谁赠明月清风。bù shì hé nán xián yǐn,shuí zèng míng yuè qīng fēng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

盱眙军东山飞步亭和太守霍和卿韵

杨万里

杏花岩左斸东岩,驱使淮山指顾间。xìng huā yán zuǒ zhǔ dōng yán,qū shǐ huái shān zhǐ gù jiān。
招信上流总奔赴,僧伽孤塔政弯环。zhāo xìn shàng liú zǒng bēn fù,sēng gā gū tǎ zhèng wān huán。
今来古往空陈迹,远草斜阳祇惨颜。jīn lái gǔ wǎng kōng chén jì,yuǎn cǎo xié yáng qí cǎn yán。
走马看山真懡㦬,忙中拾得片时闲。zǒu mǎ kàn shān zhēn mǒ luǒ,máng zhōng shí dé piàn shí xián。

题盱眙军东南第一山(其一)

杨万里

第一山头第一亭,闻名未到负平生。dì yī shān tóu dì yī tíng,wén míng wèi dào fù píng shēng。
不因王事略小出,那得高人同此行。bù yīn wáng shì lüè xiǎo chū,nà dé gāo rén tóng cǐ xíng。
万里中原青未了,半篙淮水碧无情。wàn lǐ zhōng yuán qīng wèi le,bàn gāo huái shuǐ bì wú qíng。
登临不觉风烟暮,肠断渔灯隔岸明。dēng lín bù jué fēng yān mù,cháng duàn yú dēng gé àn míng。

题盱眙军东南第一山(其二)

杨万里

建隆家业大于天,庆历春风一万年。jiàn lóng jiā yè dà yú tiān,qìng lì chūn fēng yī wàn nián。
廊庙谋谟出童蔡,笑谈京洛博幽燕。láng miào móu mó chū tóng cài,xiào tán jīng luò bó yōu yàn。
白沟旧在鸿沟外,易水今移淮水前。bái gōu jiù zài hóng gōu wài,yì shuǐ jīn yí huái shuǐ qián。
川后年来世情了,一波分护两涯船。chuān hòu nián lái shì qíng le,yī bō fēn hù liǎng yá chuán。

嘲淮风进退格

杨万里

絮帽貂裘莫出船,北窗最紧且深关。xù mào diāo qiú mò chū chuán,běi chuāng zuì jǐn qiě shēn guān。
颠风无赖知何故,做雪不成空自寒。diān fēng wú lài zhī hé gù,zuò xuě bù chéng kōng zì hán。
不去扫清天北雾,只来卷起浪头山。bù qù sǎo qīng tiān běi wù,zhǐ lái juǎn qǐ làng tóu shān。
便能吹倒僧伽塔,未直先生一笑看。biàn néng chuī dào sēng gā tǎ,wèi zhí xiān shēng yī xiào kàn。

嘲淮浪

杨万里

碧琉璃地展青罗,横作一波仍万波。bì liú lí dì zhǎn qīng luó,héng zuò yī bō réng wàn bō。
突起银山倚空立,碎成雪阵掠人过。tū qǐ yín shān yǐ kōng lì,suì chéng xuě zhèn lüè rén guò。
争先打岸终谁胜,淘尽浮沙奈汝何。zhēng xiān dǎ àn zhōng shuí shèng,táo jǐn fú shā nài rǔ hé。
借与楼船泄馀怒,摇来兀去尽从佗。jiè yǔ lóu chuán xiè yú nù,yáo lái wù qù jǐn cóng tuó。

与长孺共读东坡诗前用唐律后用进退格

杨万里

急性平生不少徐,读书不喜喜观书。jí xìng píng shēng bù shǎo xú,dú shū bù xǐ xǐ guān shū。
十行俱下未心醒,两目顿昏还月馀。shí xíng jù xià wèi xīn xǐng,liǎng mù dùn hūn hái yuè yú。
偶与儿曹翻故纸,共看诗句煮春蔬。ǒu yǔ ér cáo fān gù zhǐ,gòng kàn shī jù zhǔ chūn shū。
问来却是东坡集,久别相逢味胜初。wèn lái què shì dōng pō jí,jiǔ bié xiāng féng wèi shèng chū。

与长孺共读东坡诗前用唐律后用进退格

杨万里

枉看平生多少书,分明便是蠹书鱼。wǎng kàn píng shēng duō shǎo shū,fēn míng biàn shì dù shū yú。
万签过眼还休去,一字经心恰似无。wàn qiān guò yǎn hái xiū qù,yī zì jīng xīn qià shì wú。
急读何如徐读妙,共看更胜独看渠。jí dú hé rú xú dú miào,gòng kàn gèng shèng dú kàn qú。
曲生冷笑仍相劝,惜取残零觅句须。qū shēng lěng xiào réng xiāng quàn,xī qǔ cán líng mì jù xū。

舟中不寐

杨万里

醉去昏然卧绿窗,醒来一枕好凄凉。zuì qù hūn rán wò lǜ chuāng,xǐng lái yī zhěn hǎo qī liáng。
意中为许无佳况,梦里分明到故乡。yì zhōng wèi xǔ wú jiā kuàng,mèng lǐ fēn míng dào gù xiāng。
淮水打船千浪雪,燕鸿叫月满天霜。huái shuǐ dǎ chuán qiān làng xuě,yàn hóng jiào yuè mǎn tiān shuāng。
山城更点元无准,偏到鸡鸣分外长。shān chéng gèng diǎn yuán wú zhǔn,piān dào jī míng fēn wài zhǎng。

淮河舟中晓起看雪二首

杨万里

三日颠风刮地来,不成一雪肯空回。sān rì diān fēng guā dì lái,bù chéng yī xuě kěn kōng huí。
何曾半点漏春信,只怪千花连夜开。hé céng bàn diǎn lòu chūn xìn,zhǐ guài qiān huā lián yè kāi。
顷刻装严银世界,中间遍满玉楼台。qǐng kè zhuāng yán yín shì jiè,zhōng jiān biàn mǎn yù lóu tái。
琼船撑入玻瓈国,琪树瑶林不用栽。qióng chuán chēng rù bō lí guó,qí shù yáo lín bù yòng zāi。

淮河舟中晓起看雪二首

杨万里

梅花脑子撒成云,明月珠胎屑作尘。méi huā nǎo zi sā chéng yún,míng yuè zhū tāi xiè zuò chén。
爱水舞来飞就影,怯风斜去却回身。ài shuǐ wǔ lái fēi jiù yǐng,qiè fēng xié qù què huí shēn。
真成一腊逢三白,并把三冬博一春。zhēn chéng yī là féng sān bái,bìng bǎ sān dōng bó yī chūn。
开放船窗尽渠入,天差滕六访诗人。kāi fàng chuán chuāng jǐn qú rù,tiān chà téng liù fǎng shī rén。

归舟大雪中入运河过万家湖

杨万里

雪漫水面淡模糊,酿出羔儿酒一壶。xuě màn shuǐ miàn dàn mó hú,niàng chū gāo ér jiǔ yī hú。
已被膻腴翳醽醁,更添牛乳点春酥。yǐ bèi shān yú yì líng lù,gèng tiān niú rǔ diǎn chūn sū。
销金帐下有此否,药玉船中不用酤。xiāo jīn zhàng xià yǒu cǐ fǒu,yào yù chuán zhōng bù yòng gū。
忽见琼缸清彻底,蒲萄一色万家湖。hū jiàn qióng gāng qīng chè dǐ,pú táo yī sè wàn jiā hú。

晚寒炽炭

杨万里

老子平生不附炎,雪间炉炭晚间添。lǎo zi píng shēng bù fù yán,xuě jiān lú tàn wǎn jiān tiān。
红光乱拆银花碎,翠燄双抽柳叶尖。hóng guāng luàn chāi yín huā suì,cuì yàn shuāng chōu liǔ yè jiān。
爱惜麒麟牢禁手,驱除盐絮密垂帘。ài xī qí lín láo jìn shǒu,qū chú yán xù mì chuí lián。
急分一炬牵船底,岸上霜风正似镰。jí fēn yī jù qiān chuán dǐ,àn shàng shuāng fēng zhèng shì lián。

过淮阴县题韩信庙前用唐律后用进退格

杨万里

来时月黑过淮阴,归路天花舞故城。lái shí yuè hēi guò huái yīn,guī lù tiān huā wǔ gù chéng。
一剑光寒千古泪,三家市出万人英。yī jiàn guāng hán qiān gǔ lèi,sān jiā shì chū wàn rén yīng。
少年跨下安无忤,老父圯边愕不平。shǎo nián kuà xià ān wú wǔ,lǎo fù yí biān è bù píng。
人物若非观岁暮,淮阴何必减宣成。rén wù ruò fēi guān suì mù,huái yīn hé bì jiǎn xuān chéng。

过淮阴县题韩信庙前用唐律后用进退格

杨万里

鸿沟只道万夫雄,云梦何销武士功。hóng gōu zhǐ dào wàn fū xióng,yún mèng hé xiāo wǔ shì gōng。
九死不分天下鼎,一生还负室前钟。jiǔ sǐ bù fēn tiān xià dǐng,yī shēng hái fù shì qián zhōng。
古来犬毙愁无盖,此后禽空悔作弓。gǔ lái quǎn bì chóu wú gài,cǐ hòu qín kōng huǐ zuò gōng。
兵火荒馀非旧庙,三间破屋两株松。bīng huǒ huāng yú fēi jiù miào,sān jiān pò wū liǎng zhū sōng。

夜过高邮

杨万里

水鸟舟人两不栖,波声风响总堪悲。shuǐ niǎo zhōu rén liǎng bù qī,bō shēng fēng xiǎng zǒng kān bēi。
觉来枕上三更后,梦到江南一霎时。jué lái zhěn shàng sān gèng hòu,mèng dào jiāng nán yī shà shí。
邵伯问来还渐近,高邮过了不曾知。shào bó wèn lái hái jiàn jìn,gāo yóu guò le bù céng zhī。
满天星月银河湿,明早新晴也大奇。mǎn tiān xīng yuè yín hé shī,míng zǎo xīn qíng yě dà qí。