古诗词

石门洞

林景熙

临溪双石如层城,中有洞天门不扃。lín xī shuāng shí rú céng chéng,zhōng yǒu dòng tiān mén bù jiōng。
杖藜穿莎入微径,古藤络树春冥冥。zhàng lí chuān shā rù wēi jìng,gǔ téng luò shù chūn míng míng。
渴猿引子下饮涧,山瓢我亦分清泠。kě yuán yǐn zi xià yǐn jiàn,shān piáo wǒ yì fēn qīng líng。
一重一掩翳复朗,朱门金榜开殊庭。yī zhòng yī yǎn yì fù lǎng,zhū mén jīn bǎng kāi shū tíng。
众峰环拱受约束,何年神造驱五丁。zhòng fēng huán gǒng shòu yuē shù,hé nián shén zào qū wǔ dīng。
缥缈楼台钟磬寂,薜荔纷披窗户青。piāo miǎo lóu tái zhōng qìng jì,bì lì fēn pī chuāng hù qīng。
黄冠羽服者谁子,琼台坐阅南华经。huáng guān yǔ fú zhě shuí zi,qióng tái zuò yuè nán huá jīng。
客来揖坐松下石,呼茶味瀹枸杞灵。kè lái yī zuò sōng xià shí,hū chá wèi yuè gǒu qǐ líng。
笑遣青衣导予步,峰回路转银河倾。xiào qiǎn qīng yī dǎo yǔ bù,fēng huí lù zhuǎn yín hé qīng。
初看绝壁走云雾,倏听万壑驱风霆。chū kàn jué bì zǒu yún wù,shū tīng wàn hè qū fēng tíng。
不知何代擘青峡,明珠万斛皆龙腥。bù zhī hé dài bāi qīng xiá,míng zhū wàn hú jiē lóng xīng。
欲唤琴高借仙鲤,蒙蒙山雨吹孤亭。yù huàn qín gāo jiè xiān lǐ,méng méng shān yǔ chuī gū tíng。
林景熙

林景熙

林景熙(1242~1310),字德暘,一作德阳,号霁山。温州平阳(今属浙江)人。南宋末期爱国诗人。咸淳七年(公元1271年),由上舍生释褐成进士,历任泉州教授,礼部架阁,进阶从政郎。宋亡后不仕,隐居于平阳县城白石巷。林景熙等曾冒死捡拾帝骨葬于兰亭附近。他教授生徒,从事著作,漫游江浙,是雄踞宋元之际诗坛、创作成绩卓著、最富代表性的作家,也是温州历史上成就最高的诗人。卒葬家乡青芝山。著作编为《霁山集》。 林景熙的作品>>

猜您喜欢

练川道中次胡汲古韵

林景熙

客中还又客,回首忆并州。kè zhōng hái yòu kè,huí shǒu yì bìng zhōu。
一枕江湖梦,五更风雨舟。yī zhěn jiāng hú mèng,wǔ gèng fēng yǔ zhōu。
水寒荷叶老,虫响豆花秋。shuǐ hán hé yè lǎo,chóng xiǎng dòu huā qiū。
几度看云坐,吾生亦觉浮。jǐ dù kàn yún zuò,wú shēng yì jué fú。

钓台

林景熙

曾来天上宿,梦不离寒矶。céng lái tiān shàng sù,mèng bù lí hán jī。
宇宙双台迥,烟波一客归。yǔ zhòu shuāng tái jiǒng,yān bō yī kè guī。
姓增江郡重,墓隔越山微。xìng zēng jiāng jùn zhòng,mù gé yuè shān wēi。
千古登临意,凄凉带夕晖。qiān gǔ dēng lín yì,qī liáng dài xī huī。

宿七里滩

林景熙

寥落空江上,买鱼开酒尊。liáo luò kōng jiāng shàng,mǎi yú kāi jiǔ zūn。
乱山含雪意,孤艇寄枫根。luàn shān hán xuě yì,gū tǐng jì fēng gēn。
滩近不成梦,鸿飞欲断魂。tān jìn bù chéng mèng,hóng fēi yù duàn hún。
偶呼黄帽语,一犬吠前村。ǒu hū huáng mào yǔ,yī quǎn fèi qián cūn。

鹿城晚眺

林景熙

古城仙鹿远,百感赴斜曛。gǔ chéng xiān lù yuǎn,bǎi gǎn fù xié xūn。
海气千年聚,山形九斗分。hǎi qì qiān nián jù,shān xíng jiǔ dòu fēn。
神鸦饥啄藓,宰木蠹藏云。shén yā jī zhuó xiǎn,zǎi mù dù cáng yún。
何处鸣钲发,春屯又易军。hé chù míng zhēng fā,chūn tún yòu yì jūn。

初夏

林景熙

春归不知处,溪楝日初长。chūn guī bù zhī chù,xī liàn rì chū zhǎng。
旧箧题诗扇,疏帘读易香。jiù qiè tí shī shàn,shū lián dú yì xiāng。
田蛙占水旱,海燕语兴亡。tián wā zhàn shuǐ hàn,hǎi yàn yǔ xīng wáng。
复恐闲愁起,听泉过石梁。fù kǒng xián chóu qǐ,tīng quán guò shí liáng。

过北雁荡山下

林景熙

驿路入芙蓉,秋高见早鸿。yì lù rù fú róng,qiū gāo jiàn zǎo hóng。
荡云飞作雨,海日射成虹。dàng yún fēi zuò yǔ,hǎi rì shè chéng hóng。
一水通龙穴,诸峰尽佛宫。yī shuǐ tōng lóng xué,zhū fēng jǐn fú gōng。
如何灵运屐,不到此山中。rú hé líng yùn jī,bù dào cǐ shān zhōng。

禹穴

林景熙

古迹微茫久,云深锁薜萝。gǔ jì wēi máng jiǔ,yún shēn suǒ bì luó。
洞前青壁坼,世外素书多。dòng qián qīng bì chè,shì wài sù shū duō。
猿狎垂山木,龙灵起井波。yuán xiá chuí shān mù,lóng líng qǐ jǐng bō。
相传通海眼,鱼网得金科。xiāng chuán tōng hǎi yǎn,yú wǎng dé jīn kē。

禹庙

林景熙

万国曾朝会,群山尚郁盘。wàn guó céng cháo huì,qún shān shàng yù pán。
严祠镇玄璧,故代守黄冠。yán cí zhèn xuán bì,gù dài shǒu huáng guān。
窆入云根古,梁归雨气寒。biǎn rù yún gēn gǔ,liáng guī yǔ qì hán。
年年送春事,来拂藓碑看。nián nián sòng chūn shì,lái fú xiǎn bēi kàn。

荷钱

林景熙

盈盈新叠碧,难借柳条穿。yíng yíng xīn dié bì,nán jiè liǔ tiáo chuān。
铸景菰蒲外,买邻鸥鹭边。zhù jǐng gū pú wài,mǎi lín ōu lù biān。
炎官初掌柄,水国不书年。yán guān chū zhǎng bǐng,shuǐ guó bù shū nián。
渐长薰风价,折筒供酒船。jiàn zhǎng xūn fēng jià,zhé tǒng gōng jiǔ chuán。

过陶岭有钱王井又三里有钱王石庵

林景熙

沙井泉初试,石庵苔已荒。shā jǐng quán chū shì,shí ān tái yǐ huāng。
不知更宋代,犹自说钱王。bù zhī gèng sòng dài,yóu zì shuō qián wáng。
古冢木根怪,春山云气香。gǔ zhǒng mù gēn guài,chūn shān yún qì xiāng。
诗成无纸笔,驻马语残阳。shī chéng wú zhǐ bǐ,zhù mǎ yǔ cán yáng。

久雨

林景熙

闭门荒草合,宿雨掩春华。bì mén huāng cǎo hé,sù yǔ yǎn chūn huá。
西海无回日,东风几落花。xī hǎi wú huí rì,dōng fēng jǐ luò huā。
雾冥猿自啸,荡冷雁犹家。wù míng yuán zì xiào,dàng lěng yàn yóu jiā。
谁是补天手,空怀鍊石娲。shuí shì bǔ tiān shǒu,kōng huái liàn shí wā。

访武伯山居

林景熙

照书双眼碧,天欲寿斯文。zhào shū shuāng yǎn bì,tiān yù shòu sī wén。
白发前朝士,青山半屋云。bái fā qián cháo shì,qīng shān bàn wū yún。
迟花春后见,远瀑夜深闻。chí huā chūn hòu jiàn,yuǎn pù yè shēn wén。
回看重华梦,荒田自鹿麇。huí kàn zhòng huá mèng,huāng tián zì lù jūn。

客意

林景熙

独夜愁如此,殊乡老柰何。dú yè chóu rú cǐ,shū xiāng lǎo nài hé。
故人经乱少,归梦入秋多。gù rén jīng luàn shǎo,guī mèng rù qiū duō。
衣敝邻砧动,书沈海雁过。yī bì lín zhēn dòng,shū shěn hǎi yàn guò。
灯前空拂剑,酒薄不成歌。dēng qián kōng fú jiàn,jiǔ báo bù chéng gē。

渔笛

林景熙

楚竹声何远,苍茫想钓舟。chǔ zhú shēng hé yuǎn,cāng máng xiǎng diào zhōu。
横当半篷月,吹破一江秋。héng dāng bàn péng yuè,chuī pò yī jiāng qiū。
落叶纷前浦,惊鸿过别洲。luò yè fēn qián pǔ,jīng hóng guò bié zhōu。
曲终枕蓑卧,无梦到凉州。qū zhōng zhěn suō wò,wú mèng dào liáng zhōu。

雨土

林景熙

丰凶不可问,疑入瘴乡春。fēng xiōng bù kě wèn,yí rù zhàng xiāng chūn。
高汉枯无润,刚风吹作尘。gāo hàn kū wú rùn,gāng fēng chuī zuò chén。
园林霜后色,樵牧雾中身。yuán lín shuāng hòu sè,qiáo mù wù zhōng shēn。
四望荒荒白,谁为洗日人。sì wàng huāng huāng bái,shuí wèi xǐ rì rén。
2391234567»