古诗词

夜闻蜑户叩船作长江礧欣然乐之殊觉有起予之兴因念涪上所作招渔父词非是更作此诗反之示舍弟端孺

唐庚

当年无奈气狂何,醉檄涪翁弃短蓑。dāng nián wú nài qì kuáng hé,zuì xí fú wēng qì duǎn suō。
晚落炎州磨岁月,欲从诸蜑丐烟波。wǎn luò yán zhōu mó suì yuè,yù cóng zhū dàn gài yān bō。
与君共作长江礧,况我能为南海歌。yǔ jūn gòng zuò zhǎng jiāng léi,kuàng wǒ néng wèi nán hǎi gē。
身世即今良可见,不应老子尚婆娑。shēn shì jí jīn liáng kě jiàn,bù yīng lǎo zi shàng pó suō。

唐庚

唐庚,1070年~1120年在世,北宋诗人。字子西,人称鲁国先生。眉州丹棱(今属四川眉山市丹棱县)唐河乡人。哲宗绍圣(一○九四)进士(清光绪《丹棱县志》卷六),徽宗大观中为宗子博士。经宰相张商英推荐,授提举京畿常平。商英罢相,庚亦被贬,谪居惠州。后遇赦北归,复官承议郎,提举上清太平宫。后于返蜀道中病逝。 唐庚的作品>>

猜您喜欢

送客之五羊二首

唐庚

建国今陈迹,游人合赋诗。jiàn guó jīn chén jì,yóu rén hé fù shī。
废台樛女后,遗井鲍姑时。fèi tái jiū nǚ hòu,yí jǐng bào gū shí。
客去通星汉,僧来自月支。kè qù tōng xīng hàn,sēng lái zì yuè zhī。
凭君黄木口,为致海祠碑。píng jūn huáng mù kǒu,wèi zhì hǎi cí bēi。

送故人赴循州司理

唐庚

溪入尉佗宫,撑舟阁复通。xī rù wèi tuó gōng,chēng zhōu gé fù tōng。
梅花吴驿外,萍实楚谣东。méi huā wú yì wài,píng shí chǔ yáo dōng。
方策他时执,圜扉到日空。fāng cè tā shí zhí,huán fēi dào rì kōng。
天涯一杯酒,叙别意无穷。tiān yá yī bēi jiǔ,xù bié yì wú qióng。

送舍弟干事广州

唐庚

欲罢愧决策,拟行愁索居。yù bà kuì jué cè,nǐ xíng chóu suǒ jū。
人心旱魃后,旅色飓风馀。rén xīn hàn bá hòu,lǚ sè jù fēng yú。
击柝秋江夜,开帆晓雾初。jī tuò qiū jiāng yè,kāi fān xiǎo wù chū。
他乡仗神理,沥胆奠扶胥。tā xiāng zhàng shén lǐ,lì dǎn diàn fú xū。

春日谪居书事

唐庚

四十缁成素,清明绿胜红。sì shí zī chéng sù,qīng míng lǜ shèng hóng。
形容千虑后,门馆一贫中。xíng róng qiān lǜ hòu,mén guǎn yī pín zhōng。
白日时时别,青芜处处同。bái rì shí shí bié,qīng wú chù chù tóng。
此生唇舌里,啼鸟暮春风。cǐ shēng chún shé lǐ,tí niǎo mù chūn fēng。

游广州悟性寺寺有赵王台盖尉佗时所筑有井甘甚号达摩井云

唐庚

崎岖走上方,浩荡取秋光。qí qū zǒu shàng fāng,hào dàng qǔ qiū guāng。
台上经樛女,江天入夜郎。tái shàng jīng jiū nǚ,jiāng tiān rù yè láng。
华夷凭槛远,兴废引杯长。huá yí píng kǎn yuǎn,xīng fèi yǐn bēi zhǎng。
泉脉来何处,中含定慧香。quán mài lái hé chù,zhōng hán dìng huì xiāng。

杂诗

唐庚

屏迹舍人巷,灌园居士桥。píng jì shě rén xiàng,guàn yuán jū shì qiáo。
花开不旋踵,草薙复齐腰。huā kāi bù xuán zhǒng,cǎo tì fù qí yāo。
蛤哭明朝雨,鸡鸣闇夜朝。há kū míng cháo yǔ,jī míng àn yè cháo。
未能全独乐,邻里去招邀。wèi néng quán dú lè,lín lǐ qù zhāo yāo。

杂诗

唐庚

已绝经年笔,仍关尽日门。yǐ jué jīng nián bǐ,réng guān jǐn rì mén。
身谋嗟翠羽,人事叹榕根。shēn móu jiē cuì yǔ,rén shì tàn róng gēn。
蔬食风掀市,楼居水破村。shū shí fēng xiān shì,lóu jū shuǐ pò cūn。
岭南霜自薄,何得鬓边繁。lǐng nán shuāng zì báo,hé dé bìn biān fán。

杂诗

唐庚

便归良不恶,未去亦随缘。biàn guī liáng bù è,wèi qù yì suí yuán。
户口知无瘴,讴歌觉有年。hù kǒu zhī wú zhàng,ōu gē jué yǒu nián。
藤笺得句后,桂酒抱愁边。téng jiān dé jù hòu,guì jiǔ bào chóu biān。
经术吾衰矣,犹堪学力田。jīng shù wú shuāi yǐ,yóu kān xué lì tián。

杂诗

唐庚

不死良难学,全生或可几。bù sǐ liáng nán xué,quán shēng huò kě jǐ。
茶随东客到,药附广船归。chá suí dōng kè dào,yào fù guǎng chuán guī。
棋倦收成败,书慵卷是非。qí juàn shōu chéng bài,shū yōng juǎn shì fēi。
关心无杂虑,魂梦入精微。guān xīn wú zá lǜ,hún mèng rù jīng wēi。

杂诗

唐庚

兀坐且如此,出门安所之。wù zuò qiě rú cǐ,chū mén ān suǒ zhī。
手香柑熟后,发脱草枯时。shǒu xiāng gān shú hòu,fā tuō cǎo kū shí。
精力看书觉,情怀举盏知。jīng lì kàn shū jué,qíng huái jǔ zhǎn zhī。
炎州无过雁,二子在天涯。yán zhōu wú guò yàn,èr zi zài tiān yá。

杂诗

唐庚

饱食为茶地,深耕觅酒材。bǎo shí wèi chá dì,shēn gēng mì jiǔ cái。
翻泥逢暗笋,汲井得飞梅。fān ní féng àn sǔn,jí jǐng dé fēi méi。
湖尽船头转,山穷屐齿回。hú jǐn chuán tóu zhuǎn,shān qióng jī chǐ huí。
田间良自苦,清兴亦悠哉。tián jiān liáng zì kǔ,qīng xīng yì yōu zāi。

杂诗

唐庚

壮岁日千里,晚途天一方。zhuàng suì rì qiān lǐ,wǎn tú tiān yī fāng。
花缦聊傲世,白袷亦随乡。huā màn liáo ào shì,bái jiá yì suí xiāng。
团扇侵时令,方书遣昼长。tuán shàn qīn shí lìng,fāng shū qiǎn zhòu zhǎng。
此间吾所乐,便拟卜林塘。cǐ jiān wú suǒ lè,biàn nǐ bo lín táng。

杂诗

唐庚

白日消诸妄,青山对屡空。bái rì xiāo zhū wàng,qīng shān duì lǚ kōng。
著书防恶客,学圃问邻翁。zhù shū fáng è kè,xué pǔ wèn lín wēng。
织贝流肌滑,仁频入颊红。zhī bèi liú jī huá,rén pín rù jiá hóng。
丹砂落吾手,秋至任飘蓬。dān shā luò wú shǒu,qiū zhì rèn piāo péng。

杂诗

唐庚

多事定何补,寡言聊自温。duō shì dìng hé bǔ,guǎ yán liáo zì wēn。
蟹黄嗔止酒,车白劝加餐。xiè huáng chēn zhǐ jiǔ,chē bái quàn jiā cān。
濯足楼船岸,高歌抱朴村。zhuó zú lóu chuán àn,gāo gē bào pǔ cūn。
愧无魑可御,只益负君恩。kuì wú chī kě yù,zhǐ yì fù jūn ēn。

杂诗

唐庚

闹窄良难入,闲宽足见容。nào zhǎi liáng nán rù,xián kuān zú jiàn róng。
竹根收白叠,木杪得黄封。zhú gēn shōu bái dié,mù miǎo dé huáng fēng。
问学兼儒释,交游半士农。wèn xué jiān rú shì,jiāo yóu bàn shì nóng。
行歌村落晚,落日满携筇。xíng gē cūn luò wǎn,luò rì mǎn xié qióng。
2501234567»