古诗词

春日杂言二首

唐庚

庭前杨柳枝,春来蔚然绿。tíng qián yáng liǔ zhī,chūn lái wèi rán lǜ。
老翁鬓边青,已去不可复。lǎo wēng bìn biān qīng,yǐ qù bù kě fù。
举杯属春风,此理竟如何。jǔ bēi shǔ chūn fēng,cǐ lǐ jìng rú hé。
转首飞杨花,春风自蹉跎。zhuǎn shǒu fēi yáng huā,chūn fēng zì cuō tuó。

唐庚

唐庚,1070年~1120年在世,北宋诗人。字子西,人称鲁国先生。眉州丹棱(今属四川眉山市丹棱县)唐河乡人。哲宗绍圣(一○九四)进士(清光绪《丹棱县志》卷六),徽宗大观中为宗子博士。经宰相张商英推荐,授提举京畿常平。商英罢相,庚亦被贬,谪居惠州。后遇赦北归,复官承议郎,提举上清太平宫。后于返蜀道中病逝。 唐庚的作品>>

猜您喜欢

圆蛤

唐庚

黄犊鸣水中,相顾皆愕然。huáng dú míng shuǐ zhōng,xiāng gù jiē è rán。
探之无所得,有蛙仅如钱。tàn zhī wú suǒ dé,yǒu wā jǐn rú qián。
持问旁舍翁,云此号圆蛤。chí wèn páng shě wēng,yún cǐ hào yuán há。
夏潦涨沟渠,喧呼自酬答。xià lǎo zhǎng gōu qú,xuān hū zì chóu dá。
卒然闻其声,谓当可专车。zú rán wén qí shēng,wèi dāng kě zhuān chē。
既见一拊掌,寸莛量有馀。jì jiàn yī fǔ zhǎng,cùn tíng liàng yǒu yú。
物生元气中,小大各异趣。wù shēng yuán qì zhōng,xiǎo dà gè yì qù。
蛙质黄牛鸣,持此欲谁附。wā zhì huáng niú míng,chí cǐ yù shuí fù。
我居固已陋,尔鸣良亦村。wǒ jū gù yǐ lòu,ěr míng liáng yì cūn。
绵蛮啭黄鹂,我今思故园。mián mán zhuàn huáng lí,wǒ jīn sī gù yuán。

白小

唐庚

二年遵海滨,开眼即浩淼。èr nián zūn hǎi bīn,kāi yǎn jí hào miǎo。
谓当饱长鲸,糊口但白小。wèi dāng bǎo zhǎng jīng,hú kǒu dàn bái xiǎo。
百尾不满釜,烹煮等芹蓼。bǎi wěi bù mǎn fǔ,pēng zhǔ děng qín liǎo。
咀嚼何所得,鳞鬣空纷扰。jǔ jué hé suǒ dé,lín liè kōng fēn rǎo。
向来若鱼戏,海面横孤峤。xiàng lái ruò yú xì,hǎi miàn héng gū jiào。
噞喁喷飞沫,白雨散晴晓。yǎn yóng pēn fēi mò,bái yǔ sàn qíng xiǎo。
终然不省录,从事此微眇。zhōng rán bù shěng lù,cóng shì cǐ wēi miǎo。
短长本相形,南北无定表。duǎn zhǎng běn xiāng xíng,nán běi wú dìng biǎo。
泰山不为多,毫末夫岂少。tài shān bù wèi duō,háo mò fū qǐ shǎo。
词雄两月读,理足三语妙。cí xióng liǎng yuè dú,lǐ zú sān yǔ miào。
人生一沤发,谁作千岁调。rén shēng yī ōu fā,shuí zuò qiān suì diào。
安能蹲会稽,坐待期年钓。ān néng dūn huì jī,zuò dài qī nián diào。

疟疾寄示圣俞

唐庚

体中初微温,末势如汤镬。tǐ zhōng chū wēi wēn,mò shì rú tāng huò。
忽然毛发起,冷撼如振铎。hū rán máo fā qǐ,lěng hàn rú zhèn duó。
良久交战罢,顶背如释缚。liáng jiǔ jiāo zhàn bà,dǐng bèi rú shì fù。
尚觉头涔涔,眉额如镵凿。shàng jué tóu cén cén,méi é rú chán záo。
空日一寒暑,有准如契约。kōng rì yī hán shǔ,yǒu zhǔn rú qì yuē。
伏枕两晦朔,枵然如空橐。fú zhěn liǎng huì shuò,xiāo rán rú kōng tuó。
平生十围腹,病起如饥鹤。píng shēng shí wéi fù,bìng qǐ rú jī hè。
衰发本无几,脱去如秋箨。shuāi fā běn wú jǐ,tuō qù rú qiū tuò。
到今仅能步,出没如尺蠖。dào jīn jǐn néng bù,chū méi rú chǐ huò。
旧闻五岭法,有此万户疟。jiù wén wǔ lǐng fǎ,yǒu cǐ wàn hù nüè。
而我自侨寓,了不蒙阔略。ér wǒ zì qiáo yù,le bù méng kuò lüè。
况子又持养,何至亦例着。kuàng zi yòu chí yǎng,hé zhì yì lì zhe。
此身自空虚,客疾安所托。cǐ shēn zì kōng xū,kè jí ān suǒ tuō。
请作如是观,无病亦无药。qǐng zuò rú shì guān,wú bìng yì wú yào。

示蜑

唐庚

先君捐馆年,六十畸三算。xiān jūn juān guǎn nián,liù shí jī sān suàn。
我今四十三,始得幼子蜑。wǒ jīn sì shí sān,shǐ dé yòu zi dàn。
馀龄继前躅,蜑也才及冠。yú líng jì qián zhú,dàn yě cái jí guān。
况复未可知,孝章积忧叹。kuàng fù wèi kě zhī,xiào zhāng jī yōu tàn。
禄养岂不欲,兹事觉已缓。lù yǎng qǐ bù yù,zī shì jué yǐ huǎn。
但爱眉目秀,体质净如盥。dàn ài méi mù xiù,tǐ zhì jìng rú guàn。
顾瞻既精神,怀抱亦气岸。gù zhān jì jīng shén,huái bào yì qì àn。
今者新剔发,莹若珠未贯。jīn zhě xīn tī fā,yíng ruò zhū wèi guàn。
见之令人清,面拥疲手腕。jiàn zhī lìng rén qīng,miàn yōng pí shǒu wàn。
辄然攫吾须,霜雪落几案。zhé rán jué wú xū,shuāng xuě luò jǐ àn。
岂惟不肯嗔,更付一笑粲。qǐ wéi bù kěn chēn,gèng fù yī xiào càn。
骨肉今远矣,恃汝慰奔窜。gǔ ròu jīn yuǎn yǐ,shì rǔ wèi bēn cuàn。
行当从诸兄,诵书喧里闬。xíng dāng cóng zhū xiōng,sòng shū xuān lǐ hàn。
而我于经术,粗能分句断。ér wǒ yú jīng shù,cū néng fēn jù duàn。
发蒙要师资,心孔为开钻。fā méng yào shī zī,xīn kǒng wèi kāi zuān。
许慎专偏傍,张华休史汉。xǔ shèn zhuān piān bàng,zhāng huá xiū shǐ hàn。
吾家业儒久,舍此无别段。wú jiā yè rú jiǔ,shě cǐ wú bié duàn。
不应缘一噎,便欲废炊爨。bù yīng yuán yī yē,biàn yù fèi chuī cuàn。
及亲三釜足,未用万户酂。jí qīn sān fǔ zú,wèi yòng wàn hù cuó。
人生百年期,我今特未半。rén shēng bǎi nián qī,wǒ jīn tè wèi bàn。

潮阳尉郑太玉梦至泉侧饮之甚甘明日得之东山上作梦泉记令余作诗为赋此篇

唐庚

入道肯著相,出神得佳泉。rù dào kěn zhù xiāng,chū shén dé jiā quán。
起寻定中境,谩意山之巅。qǐ xún dìng zhōng jìng,mán yì shān zhī diān。
四人蹋??,数里闻潺湲。sì rén tà qiào yào,shù lǐ wén chán yuán。
循声到巉绝,满意流甘鲜。xún shēng dào chán jué,mǎn yì liú gān xiān。
虽深石可数,太察鱼难筌。suī shēn shí kě shù,tài chá yú nán quán。
分为缟练去,溅作珠玑圆。fēn wèi gǎo liàn qù,jiàn zuò zhū jī yuán。
一窥宿酲解,三咽沉疴痊。yī kuī sù chéng jiě,sān yàn chén kē quán。
恍惚尚疑梦,欢呼欲成颠。huǎng hū shàng yí mèng,huān hū yù chéng diān。
山间短于井,海饮咸生涎。shān jiān duǎn yú jǐng,hǎi yǐn xián shēng xián。
那知道在迩,几作野遗贤。nà zhī dào zài ěr,jǐ zuò yě yí xián。
事固由人兴,物为知已妍。shì gù yóu rén xīng,wù wèi zhī yǐ yán。
谁陪濠上游,谅携室中天。shuí péi háo shàng yóu,liàng xié shì zhōng tiān。
虽无十丈花,中有一滴禅。suī wú shí zhàng huā,zhōng yǒu yī dī chán。
名酒觉殊胜,宜茶定常煎。míng jiǔ jué shū shèng,yí chá dìng cháng jiān。
兰亭羽觞冷,鱼腹青筒连。lán tíng yǔ shāng lěng,yú fù qīng tǒng lián。
新文来远矣,开卷犹潨然。xīn wén lái yuǎn yǐ,kāi juǎn yóu cóng rán。
径欲抱琴去,临流听未全。jìng yù bào qín qù,lín liú tīng wèi quán。
不但受以耳,庶几神者先。bù dàn shòu yǐ ěr,shù jǐ shén zhě xiān。
写为梦泉操,第入乐府篇。xiě wèi mèng quán cāo,dì rù lè fǔ piān。
将前辄复却,万事付有缘。jiāng qián zhé fù què,wàn shì fù yǒu yuán。

鸣鹊行

唐庚

檐前群鹊鸣相呼,法当有客或远书。yán qián qún què míng xiāng hū,fǎ dāng yǒu kè huò yuǎn shū。
吾今何处得书尺,而况宾客乘轩车。wú jīn hé chù dé shū chǐ,ér kuàng bīn kè chéng xuān chē。
平生眼中抹泥涂,泛爱了不分贤愚。píng shēng yǎn zhōng mǒ ní tú,fàn ài le bù fēn xián yú。
卒为所卖罪满躯,放逐南越烹蟾蜍。zú wèi suǒ mài zuì mǎn qū,fàng zhú nán yuè pēng chán chú。
百口寄食西南隅,三年莫知安稳无。bǎi kǒu jì shí xī nán yú,sān nián mò zhī ān wěn wú。
家书已自不可必,更望故人双鲤鱼。jiā shū yǐ zì bù kě bì,gèng wàng gù rén shuāng lǐ yú。
故人顷来绝能疏,况复万岭千江湖。gù rén qǐng lái jué néng shū,kuàng fù wàn lǐng qiān jiāng hú。
鸡肋曾是安拳馀,至今畏客如於菟。jī lē céng shì ān quán yú,zhì jīn wèi kè rú yú tú。
岂惟避谤谢还往,此日谁肯窥吾庐。qǐ wéi bì bàng xiè hái wǎng,cǐ rì shuí kěn kuī wú lú。
杜门却扫也不恶,何但忘客兼忘吾。dù mén què sǎo yě bù è,hé dàn wàng kè jiān wàng wú。
喧喧鸣鹊汝过矣,曷不往噪权门朱。xuān xuān míng què rǔ guò yǐ,hé bù wǎng zào quán mén zhū。

采药行赠梅蟠

唐庚

顺途行歌醉者谁,先生采药山中归。shùn tú xíng gē zuì zhě shuí,xiān shēng cǎi yào shān zhōng guī。
昨日携篮入山去,今日出山香满路。zuó rì xié lán rù shān qù,jīn rì chū shān xiāng mǎn lù。
先生年来饭黄精,俗眼但白发但青。xiān shēng nián lái fàn huáng jīng,sú yǎn dàn bái fā dàn qīng。
得失乘除适相补,勿取谗人畀豺虎。dé shī chéng chú shì xiāng bǔ,wù qǔ chán rén bì chái hǔ。

钟潭行

唐庚

君不见惠州城之西,永福古寺钟崛奇。jūn bù jiàn huì zhōu chéng zhī xī,yǒng fú gǔ sì zhōng jué qí。
夜辄亡去黎明归,萍莎模糊水淋漓。yè zhé wáng qù lí míng guī,píng shā mó hú shuǐ lín lí。
山僧初惊久恬嬉,一夕径去不返栖,父老嗟惜僧垂洟。shān sēng chū jīng jiǔ tián xī,yī xī jìng qù bù fǎn qī,fù lǎo jiē xī sēng chuí tì。
明年夏旱江水低,此钟居然水中坻。míng nián xià hàn jiāng shuǐ dī,cǐ zhōng jū rán shuǐ zhōng chí。
奔走往视空城陴,挽以巨缆牛百蹄。bēn zǒu wǎng shì kōng chéng pí,wǎn yǐ jù lǎn niú bǎi tí。
牛喘缆绝钟不移,度不可得乃去之。niú chuǎn lǎn jué zhōng bù yí,dù bù kě dé nǎi qù zhī。
江花开落水东驰,到今过者犹俯窥。jiāng huā kāi luò shuǐ dōng chí,dào jīn guò zhě yóu fǔ kuī。
刻舟记剑真自痴,不应此物犹沙泥。kè zhōu jì jiàn zhēn zì chī,bù yīng cǐ wù yóu shā ní。

取水行

唐庚

仆夫取水古龙塘,水中木佛三肘长。pū fū qǔ shuǐ gǔ lóng táng,shuǐ zhōng mù fú sān zhǒu zhǎng。
随波俯仰如簸糠,并流拯之置道傍。suí bō fǔ yǎng rú bǒ kāng,bìng liú zhěng zhī zhì dào bàng。
衲衣著帽僧伽装,里人观者如堵墙。nà yī zhù mào sēng gā zhuāng,lǐ rén guān zhě rú dǔ qiáng。
相与筑室临沧浪,荷盖荃壁辛夷梁。xiāng yǔ zhù shì lín cāng làng,hé gài quán bì xīn yí liáng。
三日屋成小而香,野草江花荐芬芳,烬烟昼清夜灯光。sān rì wū chéng xiǎo ér xiāng,yě cǎo jiāng huā jiàn fēn fāng,jìn yān zhòu qīng yè dēng guāng。
乃知实相无立乡,人人性中普照王。nǎi zhī shí xiāng wú lì xiāng,rén rén xìng zhōng pǔ zhào wáng。

采藤曲效王建体

唐庚

鲁人酒薄邯郸围,西河渡桥南越悲。lǔ rén jiǔ báo hán dān wéi,xī hé dù qiáo nán yuè bēi。
岁调红藤百万计,此古一作无穷时。suì diào hóng téng bǎi wàn jì,cǐ gǔ yī zuò wú qióng shí。
去年采藤藤已乏,今年采藤藤转竭。qù nián cǎi téng téng yǐ fá,jīn nián cǎi téng téng zhuǎn jié。
入山十日脱身归,新藤出土拳如蕨。rù shān shí rì tuō shēn guī,xīn téng chū tǔ quán rú jué。
淇园取竹况有年,越山采藤输不前。qí yuán qǔ zhú kuàng yǒu nián,yuè shān cǎi téng shū bù qián。
今年输藤指黄犊,明年输藤波及屋。jīn nián shū téng zhǐ huáng dú,míng nián shū téng bō jí wū。
吾皇养民如养儿,凿空为此谋者谁。wú huáng yǎng mín rú yǎng ér,záo kōng wèi cǐ móu zhě shuí。

冬雷行

唐庚

百虫蛰处安如家,阿香夜起推雷车。bǎi chóng zhé chù ān rú jiā,ā xiāng yè qǐ tuī léi chē。
一时技痒不忍爬,撼动尺蠖掀龙蛇。yī shí jì yǎng bù rěn pá,hàn dòng chǐ huò xiān lóng shé。
龙蛇尺蠖踞已久,亦欲奋迅舒顽麻。lóng shé chǐ huò jù yǐ jiǔ,yì yù fèn xùn shū wán má。
梦中一震忽惊跃,发破墐户排泥沙。mèng zhōng yī zhèn hū jīng yuè,fā pò jìn hù pái ní shā。
泥沙已出雷遽止,错愕欲去难藏遮。ní shā yǐ chū léi jù zhǐ,cuò è yù qù nán cáng zhē。
虫蛇狼狈莫知数,间有伏龙吁可嗟。chóng shé láng bèi mò zhī shù,jiān yǒu fú lóng xū kě jiē。

赠谭微之

唐庚

去年弦歌程水滨,甑中生尘范史云。qù nián xián gē chéng shuǐ bīn,zèng zhōng shēng chén fàn shǐ yún。
今年讲学鹅城里,关西孔子杨伯起。jīn nián jiǎng xué é chéng lǐ,guān xī kǒng zi yáng bó qǐ。
昔人论士观心期,时人论士看目皮。xī rén lùn shì guān xīn qī,shí rén lùn shì kàn mù pí。
只知黄鹞矜嘴爪,不识驺虞避生草。zhǐ zhī huáng yào jīn zuǐ zhǎo,bù shí zōu yú bì shēng cǎo。

黎城酒

唐庚

黎城酒贵如金汁,解尽寒衣方一吸。lí chéng jiǔ guì rú jīn zhī,jiě jǐn hán yī fāng yī xī。
狱曹参军到骨穷,簿书吻燥何由湿。yù cáo cān jūn dào gǔ qióng,bù shū wěn zào hé yóu shī。
夜来细雨落檐花,对客惟有尝春茶。yè lái xì yǔ luò yán huā,duì kè wéi yǒu cháng chūn chá。
明朝踏月趁早衙,免使路中逢曲车。míng cháo tà yuè chèn zǎo yá,miǎn shǐ lù zhōng féng qū chē。

题崔令曲海后

唐庚

崔令饮酒五七斗,崔令唱辞一千首。cuī lìng yǐn jiǔ wǔ qī dòu,cuī lìng chàng cí yī qiān shǒu。
时时浪饮辄高歌,利锁名缰总无有。shí shí làng yǐn zhé gāo gē,lì suǒ míng jiāng zǒng wú yǒu。
人称崔令为颠狂,我知崔令非颠狂。rén chēng cuī lìng wèi diān kuáng,wǒ zhī cuī lìng fēi diān kuáng。
承流宣化有馀方,高歌浪醉也何妨。chéng liú xuān huà yǒu yú fāng,gāo gē làng zuì yě hé fáng。

昼寝

唐庚

雨馀热喘殊喊呀,坐翻故纸腰足麻。yǔ yú rè chuǎn shū hǎn ya,zuò fān gù zhǐ yāo zú má。
铺陈枕簟骞青纱,倒床不复知横斜。pù chén zhěn diàn qiān qīng shā,dào chuáng bù fù zhī héng xié。
梦魂飞扬远还家,故人见我一笑哗。mèng hún fēi yáng yuǎn hái jiā,gù rén jiàn wǒ yī xiào huā。
须臾睡觉衙鼓挝,墙头瞑雀声槎槎。xū yú shuì jué yá gǔ wō,qiáng tóu míng què shēng chá chá。